MÙA THU VÀ TÌNH YÊU

Started by QUANGKHAI, 05/08/07, 19:17

Previous topic - Next topic

QUANGKHAI

MÙA THU

thế là mùa thu, mùa thu như chiếc lá
sáng hôm nay anh thấy, nhặt sau nhà
anh đứng đọc những dòng mưa buồn bã
như những dóng vĩnh biệt của ngày qua ...

hồ nước xám...bức tường loang vết nẻ
nhà và cây tối xạm, đứng yên lành
tất cả đều do em viết, vẽ
nhưng chẳng bao giờ em viết nữa cho anh !

M.DHLORIAN

sống phải chiến đấu - chiến đấu để thấy mình còn sống

QUANGKHAI

GỬI MÙA THU TRONG

khoảng cách - đôi khi ta muồn ôm người vào lòng
nhưng đôi tay quá ngắn
trong giấc mơ đêm nào ta ghì chặt - mùa thu trong
còn em mãi lang thang trong mùa hạ !

ta đã nói gì với ta
hỡi đêm sương đầm đìa nước mắt
ta đã nói gì với em
khi vung tay đấm ngực
đêm - dày đặc
ta vung tay kiếm tìm
ảo ảnh - một bình minh xa lắc
em đang nhảy điệu valse xanh
ta chỉ còn lại mình ta
và mùa đông run rẩy ...

xin thứ lỗi
chẳng có tặng vật nào vượt khoảng cách xa xôi
không tàn úa !


CHIM TRẮNG

sống phải chiến đấu - chiến đấu để thấy mình còn sống

QUANGKHAI

VIÊN XÚC XẮC MÙA THU

tình yêu đến trong đời không báo động
trái tim anh chưa lỗi hẹn bao giờ
viên xúc xắc mùa thu ru trong cỏ
mắt anh nhìn sau mắt bão mưa giăng

anh đi qua những thành phố bọc vàng
những thị trấn mẹ ôm con trên cỏ
qua ánh nắng bảy màu, qua ngọn đèn hạt đỗ
qua bao cuộc đời tan vỡ lại hồi sinh

anh đi qua những đôi mắt lặng thinh
những đôi mắt nhìn anh như họng súng
anh đi qua tổ chim non mới dựng
qua tro tàn thành quách mấy triệu năm

anh đi qua tất cả mối tình câm
mối tình nói, rồi mối tình bỏ dở
đôi tay kẻ ăn xin, đôi môi hồng trẻ nhỏ
đất nước đau buồn chưa hết, Mỵ châu ơi !
lông ngỗng bay như số phận giữa trời
trọng thủy đứng suốt đời không hết lạ
vệt lông ngỗng con đường tình trắng xoá
có ai hay thăm thẳm giếng không cùng

nhưng chính anh không hay số phận lại điệp trùng
khi mở mắt Mỵ châu em ngồi đó
toa thứ ba ôm cặp ai nức nở
suốt đời anh mang tội với con tàu

sẽ tan đi những thành phố bảy màu
đôi trái cấm trong vườn đời em, anh làm vỡ
những giọt mực thứ ba em ơi không để lỡ
xin trải lòng ta đón chấm xanh rơi

giọt mực em thong thả đến trong đời
không giấu được trong lòng tay nhỏ bé
viên xúc xắc xoay tròn trong gió xé
sáu mặt đời lắc cắc tiêng thơ anh


HNC

sống phải chiến đấu - chiến đấu để thấy mình còn sống

QUANGKHAI

CÂY BÀNG CUỐI THU

thu sang trên những cánh bàng
chỉ còn hai chiếc lá vàng mà thôi
hôm qua đã rụng một rồi
lá theo gió cuồn ra ngoài sân thôn
hôm nay lá thấy tôi buồn
lìa cành theo gió lá luồn qua song
hai tay ôm lá vào lòng
than ôi, chiếc lá cuối cùng là đây
quạnh hiu như tấm thân này
lại âm thầm sống những ngày gió mưa

Nguyễn Bính

sống phải chiến đấu - chiến đấu để thấy mình còn sống

QUANGKHAI

THU RƠI TỪNG CÁNH
[/b]

mùa thu hoa cúc lại tàn
thuyền ai buộc mãi bên làn cây cong !
người về để lạnh phòng không
thu rơi từng cánh để lòng nhớ thương
có người cũng nữ họ vương
lên lầu nhìn dải sông hương nhớ nhà .
[/color][/i][/b]

Nguyễn Bính

sống phải chiến đấu - chiến đấu để thấy mình còn sống

QUANGKHAI

Ngày Thu Gửi Hứng
 
 
Gió tây vừa đến người không về,
Vụt thấy mười phần lạnh lẽo ghê.
Nước cũ núi sông nhìn nắng xế,
Làng xa nhân thế gửi mây đi.
Chợt kinh cảnh lão hôm nay đến,
Đâu chốn hơi thu tối trước nghe.
Đầu bạc cười ta kém tháo vát,
Lá vàng sao sác ngập sân hè.

Dịch Thơ:

Gió tây vừa đến khách phong trần,
Rét buốt xem ra đã bội phần.
Nước cũ núi sông nhìn bóng xế,
Làng xa nhân thế gửi phù vân.
Tiếng thu đêm trước nơi nào nổi,
Cảnh lão hôm nay chợt ngại ngần.
Tự ngán bạc đầu vụng xoay xở,
Tơi bời lá úa rụng đầy sân.


Nguyễn Du

sống phải chiến đấu - chiến đấu để thấy mình còn sống

SEO ngành nghề, cỏ nhân tạo, chuyên sửa máy rửa bát tại hà nội, tình yêu độ xe Mercedes, chuyên sửa chữa tivi tại nhà ở Hà Nội, đặt hàng tượng phật đồ thờ tâm linh làng nghề Sơn Đồng | Điện lạnh Bách Khoa Hà Nội