12!

Started by dinosaurs, 02/01/07, 14:43

Previous topic - Next topic

dinosaurs

Viết bài này để nhớ về những kỷ niệm của 1 thời còn đi học.

12 rồi bao mới lạ mê say
Những nỗi buồn xen trong từng trang vở
Mải vô tư hồn nhiên như quỷ nhỏ
Cô giáo lắc đầu: "12 quá trẻ con".

12 rồi có lẽ sắp lớn hơn
Nên cãi nhau không còn mít ướt
Đám con trai xem chừng ngang ngược
Con gái nổi khùng, những cái lườm khó quên.

12 rồi cô giáo không ưu tiên
Vẫn còn bắt phải ngồi xen kẽ
Những cái miệng trong giờ Văn rất khỏe
Cô chợt buồn, lũ học trò nháy mắt nhìn nhau.

12 rồi cô nhắc: "Chưa lớn đâu"
Và cô cấm không được buồn vô cớ
Có buồn đâu vẫn hồn nhiên phát sợ
Ai mà buồn lập tức búng tai ngay.

12 rồi tất cả vẫn thơ ngây
Khóc lại cười sớm chiều như chim chích
Những từ trường, đenta hay dung tích
Thích pha trò, lớp ngập tiếng cười vui.

Một ngày kia cô nhắc sắp thi rồi
Thi hết cấp phải học hành cho tốt
Lũ học trò nhìn nhau trong hoảng hốt
Sắp thi rồi vun vút thời gian.

12 rồi lòng bỗng thấy mênh mang
Năm cuối cấp chia xa thời thơ dại
Trước cổng trường tiếng ve đâu khắc khoải
Phượng ủ màu và 12 sắp qua!

Phút chia tay từng nước mắt thiết tha
Trang lưu bút vẹn nguyện màu me mới
12 ơi! Giá như mi đừng tới
Để khỏi nghẹn lòng nói tiếng chia xa!!!


dinosaurs

12 ơi! Mi tới để làm chi
Để vui sướng hay để lòng buồn bã
Những thứ thân quen bỗng trở nên xa lạ
Ngẫm nghĩ suốt ngày: "Mình đã lớn hay chưa?".

Những buổi chiều ngồi hát cùng với mưa
Lòng tự hỏi: "Sao cứ buồn vô cớ"
Nhìn mưa rơi bỗng thấy lòng nhung nhớ
Rồi chợt bâng khuâng: "Mình đang nhớ những gì?".

Nghĩ tới ngày môi mấp máy BIỆT LY
Tim thầm ước được trở về quá khứ
Vui thỏa thích và nghịch như quỷ sứ
12 ơi, mi tới để làm gì........

SEO ngành nghề, cỏ nhân tạo, chuyên sửa máy rửa bát tại hà nội, tình yêu độ xe Mercedes, chuyên sửa chữa tivi tại nhà ở Hà Nội, đặt hàng tượng phật đồ thờ tâm linh làng nghề Sơn Đồng | Điện lạnh Bách Khoa Hà Nội