Lời tỏ tình cho anh

Started by ma_xinh_xan, 02/09/06, 15:48

Previous topic - Next topic

ma_xinh_xan


Gửi mùa đông

Em thả vào chiều từng sợi nhớ mùa đông
Cái lạnh tháng mười hai em se lòng đến lạ
Những sợi nhớ đi qua vòm cây kẽ lá
Hờ hững rớt xuống đời
Anh bắt được không?

Anh bắt được không giữa trời đất mênh mông
Khi cuộc đời còn nhiều lo toan, trăn trở
Mà tình yêu em chỉ là viên kẹo nhỏ
Một chút ngọt ngào như muối bỏ sông

Trả lời đi anh kẻo qua hết mùa đông
Đừng để trong em tháng mười hai ngơ ngác
Rồi xuân sang em thành con chim lạc
Bay mãi giữa trời bay mãi biết về đâu

(Minh Linh)
Ngọn nến quá nhỏ, Nến không đủ ấm

ma_xinh_xan

#1

Diêm (thơ Nguyễn Kim Anh)

Có người ví tình yêu như vỏ với que diêm
Nhưng em không nghĩ thế
Bởi que diêm chỉ một lần sáng lóe
Còn vỏ bao làm cháy đến trăm lần.

Em không thể là phần sẫm nơi vỏ kia
Để làm sáng rồi đốt lịm đời những que diêm mỏng mảnh
Nơi hết lần này đến lần sau lấp lánh
Rất đa tình rồi phụ bạc như không.

Nhưng em sẵn sàng làm chiếc que
Dám đốt cả trái tim diêm sinh bé xíu
Cháy đến tận cùng của thân tăm trắng trẻo
Dù kiếp tàn nhưng hiểu: đã được yêu!

Dẫu cho anh có tham đến bao nhiêu
Và sau những cuộc tình chỉ dăm ba vết xước
Không oán hờn đâu vì em tin mình được
Chứ yêu nhiều, bạc phếch có gì đâu.

Nếu muốn suốt đời ở mãi bên nhau
Thì câu ví kia xin người rút lại
Bởi cái ngắn ngủi khác xa cái còn mãi mãi
Mà tình yêu cần đi suốt cuộc đời.
Ngọn nến quá nhỏ, Nến không đủ ấm

ma_xinh_xan

Tự Khúc Lạ Lùng
Mắt anh cài lên tóc em
Thơm mùi tình lạ
Đêm ngơ ngẩn miết từng sợi suy tư
Cuộc đời thật lạ lùng
Khi mang người đến cho người rồi lại đưa một người ra đi
Thản nhiên
Mà lòng đau rên xiết
Lặng lẽ bao dung
Lặng lẽ khóc - cười, lặng lẽ đi - về
Mỗi bước chân rơi một chút vàng kỉ niệm
Đấy...
Gọi là quá khứ

Khi quá khứ đi qua...
Ngước nhìn lại, sẽ thấy mình đã khác
Đằng trước có đôi mắt đợi
Mang đến một tình yêu
Xua đi một tình yêu
Đấy...
Gọi là bắt đầu

Em bắt đầu anh
Em bắt đầu mùi tóc lạ không còn ướt sương đêm
Hứng mặt trời qua những kẽ tay thon
Sẽ thấy gì...thấy gì không biết nữa
Gắt gao cháy lại mình như một ngày cũng nắng, cũng hương ngây
Ngọn nến quá nhỏ, Nến không đủ ấm

ma_xinh_xan

Sao không cài khuy áo lại anh
Trời lạnh đấy hôm nay trời trở rét
Gió nhiều quá phòng trở nên chật hẹp
Bùi mù đường phố ít người qua

Em từ nhà đi tới ngã tư
Gặp đčn đỏ trước hàng đinh thứ nhất
Chờ sang đường, đčn xanh vừa bật
Em lai quay về. Thành phố mùa đông

Em đi qua hiệu sách ngoại văn
Cô bán sách ngồi trong quầy lặng lẽ
Sau tủ kính sách nằm yên tĩnh thế
Cá ai hay báo táp ở từng trang

Đến hay là nét mặt hồ gươm
Vừa xanh đấy như lòng người dễ hiểu
Trời chuyển gió phải chăng hồ mềm yếu
Nên đổi thay rồi một sắc ưu tư

Chỉ xin là những quán hàng hoa
Rét nóng mắc, thế nào hoa cũng nở
Hoa mỉm cười giễu người qua phố
Đang giấu trong áo ấm niềm lo

Em thấy mình cũng thật vẩn vơ
Lại đi thương cây bàng trước cửa
Cây dù nhỏ, gió dù gió du
Hết mùa này cây lại lên xanh

Sao không cài khuy áo lại anh
Trời lạnh đấy. Hôm nay trời trở rét

Ngọn nến quá nhỏ, Nến không đủ ấm

ma_xinh_xan

Nói với anh

Muốn nói với anh
về mùa đông
về anh
về em
về tình yêu
và những cơn bão biển

Đầu tiên là về mùa đông anh nhé
em thích mùa đông
thích những đêm rét tần ngần
choàng thêm áo bông... đeo găng tay to xù... em vẫn không đủ ấm
thế mà chỉ một lời anh nói
"Em nhớ mặc thêm áo... em lạnh... tim anh đau"
em ấm hết một mùa

Giờ thì em nói về anh
anh ngọt ngào
anh nồng ấm
anh đầy ắp thương yêu
anh ơi ! đừng cưng em nhiều
em lạ lùng... em tìm đến những cơn đau dài năm tháng

Em nói về em đây
em yêu những buổi chiều ảm đạm
yêu mùa đông
và yêu anh nữa
trái tim em thắp lửa
và ngọn nguồn cho những ngọn lửa cháy rực
là anh
em dịu dàng
điều này thì anh biết phải không ?
em ngông cuồng
có lẽ điều này anh cũng biết!?!
hãy yêu em bằng trái tim tha thiết
nhưng đừng ràng buộc em bằng những định kiến cuộc đời
định kiến đứng trước em... bất lực
cảm ơn anh đã đánh thức em bằng tình yêu rất thực
để em dám liều mình thách thức tương lai
dẫu con đường sau này đầy rẫy chông gai
em sẵn sàng bước qua vì có anh đứng đợi

Cuối cùng
em nói anh nghe về biển chiều dữ dội
khi những cơn bão tan vào ngọn sóng bạc đầu
em nói anh nghe về tình yêu và câu hát nguyện cầu
tình yêu đôi khi chỉ thật mặn nồng khi vượt qua bão biển

Thôi nào...
em sẽ ru tình yêu trên những con sóng biếc
ngủ đi anh...
mùa đông ấm môi hồng
Ngọn nến quá nhỏ, Nến không đủ ấm

ma_xinh_xan


Mình... ơi...!!!!

Nhiều lúc lắm
Em chẳng hiểu mình đâu
Nên chẳng trách
Sao mình dửng dưng thế
....
Chẳng dám tin
Những lời mình ước hẹn
Đêm tự tình
Và lời mình vẫn hát
...
Trò chơi ú tim
Một
Hạnh phúc thật mong manh

Mình ở đâu
Mình nơi đó
Và mình chẳng bao giờ biết
Trái tim em bây giờ
Vỡ làm đôi

Lời cầu nguyện gửi đến mình
Tình ta
Mình nhé
Mãi tồn sinh

Ngọn nến quá nhỏ, Nến không đủ ấm

Loằng ngoằng

..chạy à...chạy à..chát chát (vào mông) đừng hòng tẩu thoát..KÝ VÀO ĐÂY © Loằng Ngoằng

ma_xinh_xan

tiếp nhé

Khô Khan.....

Chợt một ngày em bảo anh khô khan
Không nói nổi dù một lời của gió
Không dịu dàng và mượt mà như cỏ
Không êm đềm hay lơi lả như trăng

Anh nghe lòng nhói nỗi bâng khuâng
Em nói đúng , buồn thay em nói đúng
Gã đàn ông trong anh lại vụng
Nói lời trái tim mà lạc giữa ngôn từ

Nhưng lẽ nào em chẳng nhận ra ư?
Anh không nói vậy mà anh đã nói
Bằng nỗi khát khao tưởng chừng không có tuổi
Bằng niềm đam mê còn trẻ mãi không già

Và lẽ nào em lại chẳng nhận ra
Giữa cái khô khan có chút gì bối rối
Giữa cuộc sống đang trôi đi rất vội
Anh đờ đẫn cuốn theo những lo lắng rất đời

Hãy gọi cho anh khi đêm đã khuya rồi
Khi anh đã về với mình rất thật
Khi anh thấy tận trong anh sâu nhất
Ánh mắt em nhìn trách móc suy tư

Em vẫn còn thao thức đấy ư?
Vằng vặc thế mà trăng vẫn khuyết
Anh sẽ nói và mong em sẽ biết
Có những lời gửi đến chỉ mình em.
Ngọn nến quá nhỏ, Nến không đủ ấm

naudaitsua

Chuyện tình sáng nắng chiều mưa đợi đến sáng hôm sau để mặt trời mọc trở lại

tinhbanvatoi

tác giả xem lại rồi trả lời cho bạn đọc nhé thanks !!!

SEO ngành nghề, cỏ nhân tạo, chuyên sửa máy rửa bát tại hà nội, tình yêu độ xe Mercedes, chuyên sửa chữa tivi tại nhà ở Hà Nội, đặt hàng tượng phật đồ thờ tâm linh làng nghề Sơn Đồng | Điện lạnh Bách Khoa Hà Nội