Cuốn Theo Chiều Gió < < Margaret Mitchell >>

Started by Girl_x8ls, 10/07/06, 13:46

Previous topic - Next topic

England love Becks!

Cả gia đình Robillard hoang mang chỉ hiểu được có phần nào câu chuyện, chỉ có Ellen và bà vú của nàng mới rő trọn vẹn việc đêm ấy, khi một cô gái khóc ròng như mưa, lòng tan nát, sáng hôm sau, khi thức dậy lại quyết chỉ như một người đàn bà .
Như đã dự liệu, Mammy đã mang cho tiểu chủ một gói nhỏ do một người lạ trao tay từ Nequ Orleans. Gói đó chứa đựng một bức ảnh nhỏ của Ellen mà nàng đã ném xuống sàn với tiếng kêu thảm thiết, ngoài ra còn bốn bức thư viết tay cho Philippe Robillard và một mảnh giấy của một tu sĩ vắn tắt cho biết, Philippe đã chết trong quán rượu, sau một cuộc ấu đả .
− Chính họ đã đuổi anh ấy, cha tôi, Pauline và Eulalie. Họ đã xua đuổi anh ấy . Tôi thù oán họ, tôi ghét tất cả, tôi không bao giờ muốn gặp họ nữa . Tôi muốn bỏ đi, tôi sẽ đi đến nơi nào để không còn nhìn thấy họ nữa, nhìn thấy thành phố nầy, những người quen sẽ làm cho tôi nhớ ... nhớ tới anh ấy .
Và khi gần tàn đêm, Mammy khóc trên mái tóc xanh mướt của tiểu chủ, van lơn:
− Con ơi, con không làm như vậy được .
− Tôi sẽ làm . Ông ta là một người dễ thương lắm . Tôi sẽ làm như vậy hoặc vào một tu viện ở Charleston.
Chính vì lời doạ vào tu viện đó đã làm cho ông Pierre Robillard phải ưng thuận dù đang bối rối và đau lòng . Ông theo phái Trưởng Lão giáo trong khi nhà ông theo Công giáo và ý nghĩ con gái sẽ trở thành một nữ tu sẽ làm ông khó chịu hơn là lấy Gerald O'Hara. Sau cùng, ông chẳng có gì để phản đối Gerald ngoài sự hiểu biết về gia thế của ông.
Vì thế, Ellen, đoạn tuyệt với họ Robillard, quay lưng lại Savannah, để không bao giờ trở lại nữa, và cùng với một người chồng đứng tuổi, Mammy và hai mười đầy tớ da đen lên đường đi về Tara.
Năm sau, đứa con thứ nhất ra đời, được đặt tên là Katie Scarlett, theo tên của mẹ Gerald. Gerald hơi thất vọng vì ông ta mong con trai hơn, tuy vậy, ông hài lòng đứa con gái tóc đen nhỏ xíu đã có dịp cho ông đãi đằng bọn nô lệ da đen nhậu nhẹt và để chính ông được la hét ăn uống một bữa .
Nếu Ellen có hối tiếc về quyết định lấy ông, thì cũng chẳng ai bie6't, ngay cả Gerald vì mỗi khi nhìn vợ, ông gần như kiêu hãnh . Nàng đã bôi xoá Savannah và kỷ niệm ở đó khi rời bỏ thành phố miền biển đầy phong tục cao quí, và ngay khi đặt chân lên hạt nầy, miền Bắc Georgia đã trở thành quê hương của nàng .
Khi rời khỏi căn nhà của cha, nàng đã để lại sau nó với những đường nét thật đẹp và nở nang như thân hình đàn bà, như một chiếc thuyền buồm no gió . Một ngôi nhà tô hồ như cẩm thạch hồng, cất theo kiểu nhà thuộc địa Pháp, vươn lên cao cái hình dáng xinh xắn, phía trước có thang xoáy, tay vịn làm bằng sắt rčn như đăng ten, một ngôi nhà sang trọng, lộng lẫy nhưng vô cùng lạnh lẽo .
Chẳng những nàng rời nơi trú ẩn kia mà còn lìa bỏ hoàn toàn đời sống văn minh đã được xây dựng từ trước ở đó . Và nàng tự thấy mình đang ở một nơi xa lạ, khác biệt như nàng đã vượt qua một địa lục khác .
Đây là miền Bắc Georgia, một nơi hiểm trở được khai phá bởi những người sắt đá . Trên đỉnh cao nguyên nằm dưới chân rặng núi Blue Ridge, Ellen có thể thấy những ngọn đồi tròn đất đỏ, với những hiện tượng đột khởi của đá hoa cương và những hàng thông cao vút, khắp nơi. Tất cả đều có vẻ hoang vu, không làm sao hợp mắt một người miền biển, đã từng quen thuộc với hải đảo, những cây cối đẹp êm ả phủ đầy rêu xám, hải đảo xanh, những bãi cát nóng dưới ánh nắng miền bán nhiệt đới và quen thuộc với con đường cát nằm dài dưới hai hàng dừa hoặc kč .
Ở vùng nầy, người ta chỉ biết có cái lạnh buốt xương của mùa đông cũng như cái nóng thiêu đốt của mùa hč, và tinh thần, nghị lực của dân chúng ở đây quá xa lạ với nàng . Họ là một mẫu người lịch thiệp, quảng đại và nhiều tánh tốt, nhưng thật là hùng hổ, dũng mãnh và dễ nổi giận . Dân miền biển mà nàng đã rời bỏ, có thể tự hào về cách đối xử hờ hững những công việc của họ, ngay cả lúc đấu gươm, đấu súng hoặc lúc thanh toán oán thù cũng vậy, nhưng người Georgia có mầm bạo động trong người họ . Trên miền biển, đời sống lụn dần, ở đây, luôn luôn tươi trẻ, cường tráng và mới mẻ .
Tất cả những người mà Ellen quen ở Savannah dường như được đúc cùng khuôn, rập nhau về quan điểm và tập tục, nhưng ở đây mỗi người mỗi khác . Những người định cư miền Bắc Georgia đã tới từ nhiều nơi khác nhau, những vùng khác ở chính Georgia, Carolinas, Virginia, Âu châu, Bắc Mỹ ... Một số bọn họ, như Gerald, đi lập nghiệp, một số giống như Ellen thuộc về thành phần những gia đình cố cựu, thấy rằng không thể nào chịu được cuộc sống dưới mái nhà đúc của họ và tìm kiếm một nơi ẩn náu xa hơn. Một số đông thì chẳng còn có lý do gì cả, ngoại trừ huyết quản họ, dòng máu của những tiền nhân khai phá lúc nào cũng sôi sục .
Những người tứ xứ nầy tô lên cuộc sống của hạt một vẻ giản dị mới mẻ đối với Ellen, điều xa lạ mà nàng không bao giờ quen thuộc được . Theo năng khiếu, nàng đoán biết được hành động của người dân miền biển trong bất cứ trường hợp nào . Nhưng ở đây, không được .
Và để khêu lại sự hoạt động trong xứ, một phong trào phồn thịnh tràn xuống miền Nam. Cả the6' giới kêu gào bông vải, và đất mới trong địa hạt rất phì nhiêu vì chưa khai thác, sản xuất một cách phong phú . Bông vải là nhịp tim của vùng nầy, trồng trọt và gặt hái cũng như hai thời kỳ trương tâm và thu tâm của đất đỏ . Sự thịnh vượng đến từ những luống cày cong cong và sự kiêu ngạo cũng như bắt nguồn từ đó, kiêu hãnh vì cây lên nhiều nụ, vì hàng ngàn mẫu ruộng nhỏ trổ hoa đẹp như mây trắng . Nếu bông vải làm cho họ sung túc suốt đời thì những thế hệ sau còn phồn thịnh hơn thế nữa .
Sự chắc chắn của tương lai làm họ thú vị và hăng hái, dân trong hạt bằng lòng cuộc sống của họ một cách khoan khoái mà Ellen không bao giờ hiểu được . Họ có đủ tiền, có nô lệ để vui chơi, và họ thích vui chơi. Hình như không bao giờ họ bận rộn đến phải bỏ ngang công việc để đi câu cá, đi săn hay đua ngựa và không có tuần nào mà họ quên mở dã yến hay khiêu vũ .
Ellen không bao giờ muốn hoặc có thể làm giống như họ được, bà đã bỏ lại Savannah rất nhiều cá tính của mình . Nhưng bà rất kính phục họ và lâu dần, bà biết thán phục sự thành thật và lòng quả quyết của họ . Đó là những người thận trọng và biết xác định giá trị con người một cách đứng đắn .
Bà trở thành một người láng giềng được ưa thích nhứt trong vùng, một người bình dị, một bà chủ đúng nghĩa, một mẹ hiền và một người vợ tận tụy . Thay vì hiến dâng cői lòng tan nát và tinh thần vị kỷ cho tôn giáo, bà đã đặt trọn tâm hồn vào mấy đứa con, mái nhà và người đàn ông đã mang bà ra khỏi Savannah, ra khỏi bao nhiêu kỷ niệm mà không hỏi câu nào cả .
Khi Scarlett được một tuổi, mạnh khoẻ và đẹp hơn bất cứ đứa nhỏ nào khác - Mammy nghĩ như vậy - thì Ellen sinh đứa thứ hai, tên Susan Elinor, nhưng thường gọi là Suellen, và sau đó Carreen được ghi vào gia phả là Caroline irene. Và sau đó là ba cậu trai, nhưng tất cả đều chết trước khi biết đi... Ba cậu bé đó hiện giờ đang an nghỉ dưới rặng bách hương gân guốc trong mảnh đất mai táng cách nhà chừng một trăm thước với ba tấm bia cùng ghi "Gerald O'Hara, Jr.".
Kể từ ngày đầu Ellen đến Tara, vùng đất đã thay đổi nhiều . Mặc dầu mới 15 tuổi, Ellen vẫn sẵn sàng đảm nhận vai trò của một bà chủ đồn điền . Trước khi lấy chồng, các cô gái cần phải dịu dàng quí phái và biết trang điểm, nhưng sau ngày thành hôn, các cô phải có khả năng cai quản những toà nhà chừng một trăm người hay hơn nữa, gồm cả da trắng lẫn da đen. Họ được huấn luyện từ nhỏ nhằm mục đích ấy .
Ellen đã được chuẩn bị trước cho ngày cưới cũng như các cô gái nhà lành đã hấp thụ, và bà còn có Mammy, người có thể làm phấn chấn những tên hắc nô lười nhứt . Bà mang đến sự ngăn nắp, trang nghiêm và sang trọng cho căn nhà của Gerald và mang lại cho Tara một vẻ đẹp trước kia chưa từng có .
Căn nhà không xây theo một hoạ đồ kiến trúc nào cả, người ta có thể xây thêm những phòng đặc biết nếu thấy tiện, nhưng nhờ sự cẩn thận và chú ý của Ellen, nó dần dần trở nên duyên dáng để bù đắp các khuyết điểm . Con đường nhỏ trồng bách hương từ đường chính vào nhà, con đường mà các nhà vườn ở Georgia không thể nào hoàn toàn như vậy được, có bóng râm mát, làm nổi bật màu xanh của các cây khác . Cây tử đằng hoa leo phủ mái hiên phô màu rực rỡ trên vách tường vôi trắng và phối hợp với những nụ trân châu thái (sim) gần cửa ra vào, những cụm trắng hoa mộc lan trong sân... che đậy phần nào sự vụng về của gian nhà .
Vào mùa xuân và hạ, cỏ Bermuda và xa trục thảo trên sân trước đổi sang màu lục tươi, trông vui mắt đến nỗi đám gà tây và ngỗng trắng mặc dầu thường ngày lang thang sau nhà cũng bị quyến rũ . Một vài con già nhứt trong đám mon men tiến đến sân trước, bị lôi cuốn bởi cỏ xanh và sự hứa hẹn ngon lành của những nụ lài bách nhật . Chống lại sự phá phách của chúng là một đứa bé hắc nô đứng trước thềm, vő trang một mảnh giẻ . Đứa nhỏ da đen ngồi trên bực thềm ấy là một bối cảnh của Tara. Nó chẳng vui vẻ gì lắm, vì nó bị cấm không được đánh đập đám gia cầm ấy mà chỉ được phe phẩy mảnh giẻ để xua đuổi chúng đi mà thôi.

England love Becks!

Ellen đã trao nhiệm vụ đó cho vài chục thằng bé da đen, đó là chức vụ đầu tiên ở Tara đối với một nô lệ trai. Khi đã được 10 tuổi, nó sẽ được gởi cho lão Daddy thợ vá giày của đồn điền để học nghề, hoặc Amos thợ mộc và đóng bánh xe, hay Phillip chăn bò, Cuphphee chăn la. Nếu chúng không đủ khả năng học những nghề nầy, chúng sẽ làm việc ngoài đồng, và đối với bọn da đen, như thế là mất luôn quyền có địa vị trong xã hội .
Cuộc sống của Ellen không dễ dàng mà cũng không sung sướng, nhưng bà không mong cuộc đời dễ dàng hơn. Và nếu không được sung sướng thì đó cũng là số phận của nữ giới . Thế giới chỉ dành riêng cho đàn ông và bà chỉ có việc chấp nhận nó . Đàn ông làm chủ sản nghiệp, và đàn bà quản trị sản nghiệp đó . Đàn ông hưởng hết công trạng của việc khai thác, và đàn bà có bổn phận khen ngợi sự khéo léo của đàn ông. Đàn ông gầm thét như bò rừng khi bị xóc dầm, còn đàn bà phải cắn răng không rên rỉ khi sinh nở vì sợ chồng lo lắng . Đàn ông ăn nói cộc cằn và hay say sưa. Đàn bà không được nói lấp tiếng và dìu người say lên giường mà không hề trách móc một lời . Đàn ông thô lỗ và hay nói thẳng . Đàn bà phải luôn luôn ân cần, cao quí và khoan dung.
Ellen đã được giáo dục theo nếp sống cổ truyền của các bà quí tộc . Bà đã được dạy cách mang gánh nặng của gia đình trên vai mà vẫn giữ vẻ vui tươi, ý định của bà là làm cho ba đứa con gái cũng trở nên các phu nhân quí phái . Với hai cô con nhỏ, bà đã thành công. Suellen thích làm dáng nên sẵn sàng chú ý và ngoan ngoãn vâng lời dạy dỗ của mẹ, Carreen thì rụt rč và dễ hướng dẫn . Nhưng Scarlett, xứng đáng là con gái của Gerald, cho rằng con đường đi đến nữ tính thật khó khăn.
Mammy giận dữ cho rằng, Scarlett thích làm bạn với lũ trẻ da đen trong đồn điền hay mấy đứa con trai hàng xóm hơn là hai cô em gái đoan trang hoặc mấy cô Quilkes lễ phép . Nàng có thể trčo cây hoặc ném đá không thua gì bọn con trai. Mammy lo ngại vô cùng vì đứa con gái của Ellen đã biểu lộ những cá tánh đó và thường khuyên bảo Scarlett : "Hãy có tư cách của một tiểu thơ". Nhưng Ellen khoan dung và nhìn xa hơn. Bà biết rằng những bạn bč lúc thơ ấu sẽ trở thành những vị hôn phu sau nầy, và bổn phận đầu tiên của một cô con gái là phải lấy chồng . Bà tự nhủ là tại con mình quá tràn trề sức sống mà thôi, và còn đủ thì giờ để dạy bảo nó có nghệ thuật và sự duyên dáng để thu hút đàn ông.
Trong mục đích đó, Ellen và Mammy cùng cố gắng . Và càng lớn lên, Scarlett càng có khiếu về thuật quyến rũ đàn ông, dầu các môn khác đều dở . Mặc dầu đã có nhiều nữ sư phó đã cố gắng và hai năm được gởi nội trú tại nữ học viện Phayetteville gần nhà, sự học của nàng không được hoàn toàn . Tuy thế, không một cô gái nào trong hạt có thể khiêu vũ đẹp bằng nàng, Scarlett biết mỉm cười làm sao cho má lúm đồng tiền, biết nhón gót cho chiếc váy phồng to và đu đưa, biết cách ngước nhìn một người đàn ông rồi sụp mắt xuống, chớp thật nhanh làm như rung động vì cảm xúc . Nhứt là nàng còn biết giấu kín trí thông minh sắc bén dưới một khuôn mặt khả ái và tròn trịa như một đứa trẻ, khi đứng trước đàn ông.
Ellen khuyến cáo nhẹ nhàng, còn Mammy thì luôn luôn chỉ trích, cố khắc sâu vào đầu nàng những đức tánh sẽ giúp nàng xứng đáng là người vợ mà đàn ông ai cũng mong ước .
Ellen nói với con:
− Con phải tỏ ra lịch thiệp hơn, nghiêm trang hơn. Con không nên ngắt lời những người thanh lịch, ngay cả khi con nghĩ rằng con hiểu biết nhiều hơn họ . Đàn ông tao nhã không ưa những cô gái quá tiến bộ .
Mammy rầu rĩ tiên đoán:
− Các cô gái hay nhăn mặt, đưa càm lên và nói "Tôi sẽ ...", và "Tôi muốn ..." sẽ kiếm không 'a chồng . Các cô phải ngó xuống và nói : "Vâng, thưa ông", và "Vâng, ông nói thế đúng lắm, thưa ông".
Họ dạy Scarlett tất cả những gì một bà quí phái cần phải biết, nhưng nàng chỉ học bề ngoài của những phép lịch sự ấy thôi, không thiết tới bề trong của nó, không bao giờ biết đến tại sao phải học tập như thế . Bề ngoài đủ dùng rồi, với nó, nàng được mọi người mến chuộng và nàng chỉ muốn có chừng đó . Gerald cho rằng Scarlett đáng làm hoa khôi của cả năm hạt, cũng đúng một phần nào, vì hầu hết trai trẻ trong vùng lân cận và một số ở xa hơn nữa như Atlanta, Savannah cũng đều cầu hôn nàng .
Năm 16 tuổi, nhờ Mammy và Ellen, nàng trông thật dịu dàng kiều diễm và lơ đãng . Nhưng thực ra, rất thực tế, ngoan cố, tự đắc và bướng bỉnh . Nàng thừa hưởng của người cha Ái nhĩ lan tánh nóng nảy và không còn gì khác hơn, ngoài bề ngoài có vẻ vị tha, nhẫn nại của bà mẹ . Ellen không bao giờ nhận ra đó chỉ là lớp vỏ bên ngoài, vì lúc nào trước mặt mẹ, Scarlett cũng phô diễn những hình thức đẹp đẽ nhứt, giấu kín hành vi nghịch ngợm, cố gắng tự chế và tỏ ra dịu dàng để mẹ khỏi quở mắng đến có thể phát khóc được .
Nhưng Mammy không nuôi một ảo tưởng nào về Scarlett. Lúc nào bà cũng lo ngại cái bề ngoài ấy tan vỡ . Mắt của bà sắc hơn Ellen, và Scarlett nhớ lại cả đời nàng, chưa bao giờ nàng lường gạt Mammy được lâu.
Hai vị cố vấn ấy không phàn nàn về tinh thần hăng hái, sức sống mãnh liệt và thuật quyến rũ của Scarlett, mà trái lại, đều là người miền Nam, họ lấy làm kiêu hãnh vì những đức tánh ấy . Nhưng đầu óc táo bạo và sự hung hăng mà Scarlett thừa hưởng nơi Gerald làm họ lo âu. Đôi lúc họ sợ họ không thể che đậy kịp những tệ hại có thể xẩy ra trước khi Scarlett có được một cuộc hôn nhân xứng đáng . Nhưng Scarlett quyết định lấy chồng ... lấy Ashley ... và nàng sẵn sàng trở thành đoan trang, dễ dạy và hơi lơ đãng, nếu những điều ấy làm cho đàn ông thích . Tại sao đàn ông cũng rập một khuôn, nàng không hiểu nổi . Nàng chỉ biết rằng phương pháp ấy có hiệu quả . Nàng không bao giờ cố gắng tìm nguyên nhân, không biết gì về đời sống nội tâm con người, kể cả của chính nàng . Scarlett biết rằng nếu nàng nói rằng như thế nầy, như thế kia thì đàn ông có thể trả lời một cách chắc chắn những câu đầy đủ thích ứng . Giống như một công thức toán, không khó lắm vì toán là môn mà Scarlett học dễ dàng nhứt lúc ở trường .
Nếu nàng chỉ biết thật ít oi về những tư tưởng của đàn ông, thì nàng còn tệ hơn nữa với những tư tưởng của đàn bà, vì nàng chẳng hề chú ý đến họ . Nàng chưa có một cô bạn gái nào nhưng không thấy đó là điều thiếu thốn . Đối với nàng, kể cả hai cô em, đều là những kẻ thù tự nhiên, cùng săn đuổi một con mồi chung : đàn ông.
Tất cả đàn bà, nhưng trừ mẹ nàng ra. Ellen O'Hara khác hẳn, Scarlett chiêm ngưỡng bà như một đấng thiêng liêng, đứng ngoài nhơn loại . Khi còn bé, Scarlett lầm lẫn mẹ nàng với Thánh mẫu, và bây giờ, càng lớn nàng càng thấy không có lý do gì để thay đổi ý kiến đó . Đối với Scarlett, Ellen tượng trưng cho sự che chở an toàn mà chỉ có Thượng đế hay một bà mẹ mới có thể làm được . Nàng biết mẹ nàng là hiện thân của công bình, sự thật, tình thương tràn trề và khôn ngoan thâm trầm ... Thật là một người đàn bà cao cả .
Scarlett rất muốn được giống mẹ, chỉ có một điều khó là muốn công bằng, thành thật, dịu dàng, vị tha thì phải mất hầu hết những vui thú của cuộc đời và chắc chắn là sẽ mất đi những kẻ si tình . Và đời sống thật quá ngắn ngủi để cho chúng ta thiếu vắng những thú vui ấy . Ngày nào đó, khi nàng đã lấy Ashley và già đi, ngày đó nàng sẽ có đủ thời giờ để tập lại, và dĩ nhiên sẽ được giống Ellen. Nhưng, trong lúc chờ đợi thì ...

Hết chương III

hi`hi`, tiếp tục hợp tác nhé!

Girl_x8ls

Margaret Mitchell

Cuốn Theo Chiều Gió

Chương IV



Tối hôm ấy, Scarlett thay thế mẹ chủ tọa bữa ăn, nhưng đầu óc nàng cứ rối cuồng vì cái tin kinh khủng về Ashley và Melanie. Tuyệt vọng, nàng mong mẹ trở về từ nhà Slattery bởi vì, nếu không có bà, nàng cảm thấy cô đơn và lạc lőng . Bọn Slattery với những chứng bịnh không ngớt của chúng có quyền gì đem Ellen ra khỏi nhà, trong khi nàng Scarlett, cần bà biết bao?
Suốt bữa ăn buồn bã ấy, giọng nói oang oang của Gerald cứ đập mạnh vào tai khiến Scarlett tưởng rằng không thể nào chịu đựng được nữa . Gerald đã hoàn toàn quên hẳn câu chuyện hồi chiều và không ngớt độc thoại về những tin tức giờ chót đối với căn cứ Sumộter, nhấn mạnh bằng cách đấm lên bàn và khoa nắm tay tứ tung. Thói quen của ông trong bữa ăn là điều khiển những câu chuyện, và thường thường, Scarlett bận rộn với những ý nghĩ riêng, chỉ nghe một cách ơ hờ . Nhưng tối nay, Scarlett không thể nào không để lọt vào tai giọng nói của cha, dù nàng hết sức vểnh tai lắng đợi tiếng bánh xe ngựa báo hiệu mẹ về .
Dĩ nhiên, nàng không có ý kể cho mẹ nghe tâm sự thảm não của mình, vì Ellen sẽ bất bình và phiền muộn khi nghe con gái bà đi yêu một người đàn ông đã đính hôn với một thiếu nữ khác . Nhưng lần đầu tiên trong đời gặp phải một chuyện bi thương, nàng muốn tìm an ủi nơi mẹ . Nàng thường cảm thấy an toàn hơn khi được gần bên Ellen, vì mẹ nàng luôn luôn biến được những cảnh ngộ khó khăn trở nên tốt đẹp, chỉ bằng sự hiện diện của bà .
Nàng đứng bật lên khi nghe tiếng bánh xe lọc cọc ngoài đường và rồi lại ngồi xuống khi tiếng xe chạy vòng quanh để ra nhà sau. Chắc không phải Ellen, vì nếu là bà, thì Ellen đã xuống xe ngay thềm trước . Kế đó, có tiếng bập bẹ và tiếng cười ầm ĩ của bọn da đen vang lên ở sân sau. Qua cửa sổ, Scarlett trông thấy Pork, vừa từ trong nhà bước ra, tay cầm một bó đuốc nhựa thông cháy lập loč và một vài người không rő mặt đang bước xuống một cổ xe chở hàng . Trong đêm tối vang lên tiếng xì xào, tiếng cười ồm ồm, những âm thanh vui vẻ quen thuộc, vô tư lự, những âm thanh trong cổ họng trầm bổng như âm nhạc . Kế đó có tiếng chân kéo lê trên bậc thềm trước, vào lối đi dẫn đến nhà chánh rồi dừng lại trong đại sảnh, ngay trước cửa phòng ăn. Có tiếng thì thầm một lúc và Pork bước vào, mất hẳn dáng điệu nghiêm chỉnh hàng ngày, mắt tròn xoe và răng trắng xoá . Hắn thở hổn hển báo tin với vẻ kiêu hãnh của một tân lang.
− Thưa ông Gerald, người đàn bà mới của ông đã tới rồi .
Gerald giả bộ giận dữ:
− Đàn bà mới nào, tao chẳng có mua đứa đàn bà mới nào cả !
− Dạ thưa ông, có mà, thưa ông Gerald ! Vâng, nó đang đứng ngoài kia, nó muốn thưa chuyện với ông.
Pork vừa trả lời, vừa vặn tay lo lắng.
− Thôi được, cho tân nương vào.
Pork quay lại, ngoắc vợ hắn vào. Đó là người đàn bà mới từ đồn điền nhà Wilkes và sẽ trở thành gia nhân của Tara. Vợ hắn bước vào, sau lưng là một đứa bé gái mười hai tuổi bị che khuất bởi cái váy rộng bằng vải chúc bâu, đang bám lấy chân mẹ .
Dilcey, người cao lớn, thân hình luôn luôn thẳng đứng. Căn cứ vào nét mặt, người ta có thể gán cho mụ giữa ba mươi tới sáu mươi, vì đó là một bộ mặt ít nếp nhăn và bất động như đồng. Ở mụ, dòng máu người da đỏ ấn lát những đặc điểm của người da đen. Trên mặt mụ người ta nhận thấy có sự pha trộn của hai chủng tộc với màu da đỏ, vầng trán cao nhưng hẹp, lưỡng quyền nhô cao, mũi quặm như mỏ chim ưng nhưng lại hẹp ở chóp và vành môi cộm của người da đen. Đó là một mẫu người tự chủ với dáng đi đĩnh đạc còn vượt hơn cả Mammy, bởi vì Mammy đã phải tự luyện còn với Dilcey thì những cái đó thuộc về bẩm sinh.
Tiếng nói của mụ không quá lắp bắp như phần đông dân hắc chủng, đã vậy mụ còn biết chọn từng lời:
− Kính chào quí vị tiểu thơ, kính chào ông Ge'ald, tôi 'ất buồn phải làm phiền quí vị, nhưng tôi muốn vào đây để cám ơn quí vị đã mua tôi và đứa con tôi. Có nhiều vị có thể chỉ chịu mua tôi chớ không chịu mua luôn con P'issy của tôi, thế nầy thì tôi không còn gì phải buồn 'ầu, và tôi cám ơn quí vị . Tôi sẽ cố gắng hết sức để tỏ 'a mình không bao giờ quên...
− Hừm ... hừm ...
Gerald chỉ có thể tằng hắng như thế để che giấu sự bối rối của mình khi bị phát giác lộ liễu một nghĩa cử.
Dilcey quay sang phía Scarlett và có một cái gì ở khóe mắt mụ giống như một nụ cười:
− Thưa cô Sca'lett, Po'k có nói với tôi là chính cô đã yêu cầu ông Ge'ald mua tôi. Do đó, tôi 'ất sung sướng để con P'issy làm nữ tỳ 'iêng của cô.
Mụ vói tay ra sau lôi đứa bé tới trước . Đó là một con bé loắt choắt, da nâu, chân khẳng khiu như chim, trên đầu xoắn tít những lọn tóc vô số bằng chỉ sợi . Mắt nó sắc bén, chẳng một điều gì có thể lọt qua nhưng mặt lại làm ra ngu dại.
Scarlett đáp:
− Cám ơn Dilcey, nhưng tôi ngại là Mammy chẳng tán thành . Bà đã từng phục dịch tôi ngay từ lúc mới sanh ra.
Dilcey đáp lại bằng một giọng thản nhiên có thể làm cho Mammy tức điên lên nếu bà có mặt:
− Mammy đã già 'ồi! Bà là một người vú tốt, nhưng cô bây giờ là một thiếu nữ 'ồi, cần phải có một nữ tỳ giỏi, và con P'issy của tôi đã từng hầu hạ cô india tới một năm 'ồi . Nó biết may vá và cài tóc khéo như người lớn .
Bị mẹ đẩy tới, cô bé vừa cúi chào vừa cười toe toét, khiến Scarlett chẳng thể nào đừng cười trả lại . Nàng nghĩ : "Đúng là một con quỉ nhỏ lém lỉnh" và nói lớn:
− Cám ơn Dilcey, mình sẽ bàn lại chuyện đó khi mẹ tôi về tới .
− Dạ, cám ơn cô. Chúc cô ngon giấc .
Dilcey nói xong, quay lại dẫn đứa con ra khỏi phòng, riêng Pork vẫn còn đứng hầu . Đồ ăn đã dẹp hết, Gerald tiếp tục bài diễn văn của ông, nhưng ít hứng thú hơn, còn mấy thính giả của ông thì chẳng thích chút nào . Với một giọng hùng hồn, ông nêu ra những dự đoán về cuộc chiến tranh và những câu hỏi cũng hùng hồn như là miền Nam có chịu khoanh tay ngồi ngó hay không trước sự lăng nhục của bọn Yankee và chỉ được các con ông trả lời lí nhí : "Phải, thưa ba" và "Không phải, ba".

Có phải những dòng sông bắt đầu bằng nước mắt đều chở theo 7 nụ hôn dài qua biên độ vô cùng của thời gian....

Girl_x8ls

Carreen ngồi trên gối lót, dưới ngọn đčn lớn đang chăm chú đọc chuyện tình của một thiếu nữ đi tu sau khi người yêu chết, rơi nước mắt xúc động âm thầm vừa thích thú tưởng tượng lúc mình đang đội chiếc mũ trắng của nữ tu. Suellen thì ngồi thêu mấy món đồ mà cô gọi đùa là "Của Hồi Môn", thầm nghĩ xem có thể nào tách rời được Stuart Tarleton ra khỏi Scarlett ngày mai không, để mê hoặc Stuart với những đức tánh dịu dàng rất đàn bà của cô mà Scarlett không thể có . Trong khi đó, Scarlett đang nát lòng vì chuyện Ashley.
Tại sao ba cứ nói hoài về vụ căn cứ Sumộter và bọn Yankee, trong khi ba biết trái tim mình đang tan nát ? Cũng như những cô gái trẻ khác, nàng lạ lùng chẳng hiểu tại sao người ta lại quá ích kỷ đến nỗi quên luôn sự đau đớn của nàng và tại sao trái đất cứ tiếp tục quay không chút ngó ngàng tới tâm trạng đau xót của nàng .
Nàng tưởng tượng như có cơn lốc vừa thổi qua, và ngạc nhiên thấy phòng ăn vẫn yên ổn, vẫn không thay đổi, y hệt như trước nay. Bàn ăn, tủ trà bằng gỗ đào hoa tâm, muỗng nỉa bằng bạc nguyên chất, tấm thảm chói lọi trên nền nhà bóng loáng đều ở đúng vị trí quen thuộc của chúng, như chẳng có chuyện gì xảy ra. Đây là gian phòng thân thuộc, tiện nghi. Thường thường Scarlett yêu thích những giờ êm ấm lúc gia đình còn nán lại sau bữa ăn tối, nhưng hôm nay, nàng ghét nhìn thấy nó, và, nếu không ngại những câu hỏi sang sảng của cha, chắc nàng đã chuồn ra ngoài, xuống tiểu phòng làm việc của Ellen, ngồi trên trường kỷ khóc để vơi sầu .
Đó là gian phòng Scarlett thích nhứt nhà . Nơi đó mỗi sáng, sau bàn giấy cao nghệu, Ellen ngồi tính toán việc chi thu của đồn điền và nghe phúc trình của Jonas Wilkerson, viên quản gia. Gia đình cũng tề tựu ở đó để giết thì giờ trong khi Ellen tính sổ bằng bút lông, Gerald ngồi trong cái đu cũ kỷ, các cô gái thì chiếm giữ mấy cái gối lót đã phai màu của trường kỷ, vì móp méo nên không đặt ở phòng ngoài . Scarlett nóng lòng được ngồi một mình với Ellen và đặt đầu lên gối mẹ khóc cho thoả thích . Mẹ vẫn chưa về sao ?
Nhưng rồi, có tiếng bánh xe vang rộn ràng trên đường trải đá, và có giọng thầm thì êm dịu của Ellen vọng vào khi bà cho người xà ích đi nghỉ . Mấy cha con cùng sốt ruột ngẩng đầu lên khi bà bước nhanh vào, váy đong đưa, nét mặt mệt nhọc và buồn bã . Cùng một lượt với bà mùi dầu sả thoang thoảng trong phòng, mùi hương lúc nào cũng bám theo những nếp xếp của áo bà, mùi hương luôn luôn nối liền tư tưởng của Scarlett với mẹ . Mammy theo sau vài bước, tay xách túi da, môi dưới xệ xuống, mày nhíu thấp . Mammy lẩm bẩm, giữ thấp giọng để người ngoài không nghe ra, nhưng đủ to để chứng tỏ sự bất bình !
− Tôi rất tiếc phải về quá trễ .
Ellen vừa nói, vừa gỡ khăn choàng trao cho Scarlett, nựng nhẹ gò má con.
Mặt Gerald sáng rực lên như bởi một ma thuật khi vợ ông bước vào . Ông hỏi :
− Đứa nhỏ được đặt tên Thánh chưa ?
Ellen đáp :
− Rồi, và, tội nghiệp, nó đã chết . Tôi sợ Emmie cũng chết theo, nhưng tôi nghĩ là nó có thể sống được .
Mấy cô gái đưa mắt nhìn bà, ngạc nhiên dọ hỏi trong khi Gerald lúc lắc đầu một cách điềm tĩnh :
− Vậy cũng xong, thằng nhỏ đó chết là tốt, không còn nghi ngờ gì nữa, đứa con hoa...
− Khuya lắm rồi, mình cầu kinh ngay đi.
Ellen ngắt lời, thật êm ái đến nỗi nếu Scarlett không biết rő mẹ, sự ngắt lời đó sẽ trôi qua mà nàng không cảm thấy có ẩn ý nào .
Thật là thú vị khi biết ai là cha đứa con của Emmie, nhưng Scarlett hiểu không bao giờ nàng được biết sự thật nếu chờ mẹ nói ra. Scarlett nghi cho Jonas Wilkerson, vì nàng thường thấy hắn đi chung với Emmie những buổi chiều tối . Jonas là người Yankee và độc thân. Chức vụ quản gia đã ngăn cản hắn không được giao thiệp với xã hội trong hạt . Không gia đình đàng hoàng nào trong hạt có thể gả con cho hắn, không người nào có thể kết thân với hắn ngoại trừ Slattery và bọn hạ lưu như vậy . Vì trình độ học vấn của hắn cao hơn Emmie nhiều bực nên hiển nhiên là hắn không muốn cưới cô ta, mặc dầu hắn thường đi chung với cô ta vào lúc hoàng hôn.
Scarlett thở dài, vì tính tò mò bén nhọn của nàng không được thoả mãn . Dưới mắt mẹ nàng, mọi việc chẳng đáng chú ý bao nhiêu cũng giống như chẳng hề xảy tới . Ellen làm ngơ trước tất cả những việc trái ngược với tư tưởng của riêng bà và cố gắng dạy Scarlett như vậy, nhưng kết quả chẳng bao nhiêu.
Ellen bước tới cái kệ trên lò sưởi lấy xâu chuỗi trong các hộp khảm xà cừ nhưng Mammy ngăn lại một cách quả quyết :
− Thưa bà Ellen, bà cần phải ăn một chút t'ước khi đọc kinh.
− Cám ơn Mammy, nhưng tôi không đói .
− Tôi sẽ tự tay dọn ăn cho bà và bà phải ăn mới được .
Trán nhăn tít vì bực dọc, bà bước xuống nhà bếp, gọi lớn :
− Po'k, bảo con bếp nhúm lửa, bà Ellen về 'ồi .
Trong khi sàn nhà rung rinh dưới sức nặng của bà, những lời lầm bầm của bà từ lúc mới trở về càng ngày càng lớn, rő tận tai của mỗi người trong phòng ăn :
− Mình đã nói như vậy nhiều lần . Chẳng có ích gì khi giúp đỡ bọn da t'ắng không 'a gì đó . Chúng là thứ lười nhứt, bội bạc nhứt . Và bà Ellen lại đi giúp đỡ chúng . Cứ cho mấy đứa da đen săn sóc chúng là đủ 'ồi . Mình đã nói với bà Ellen là ...
Có phải những dòng sông bắt đầu bằng nước mắt đều chở theo 7 nụ hôn dài qua biên độ vô cùng của thời gian....

Girl_x8ls

Giọng của bà kéo lên cho đến lúc bà bước vào hành lang chỉ lợp nóc đưa tới nhà bếp . Mammy có phương pháp riêng để phát biểu ý kiến chính xác của bà về mọi chuyện . Bà biết phẩm cách của người da trắng thượng lưu không cho phép họ để ý đến những lời lầm bầm trong miệng một người da đen. Bà biết rằng để bảo toàn cái phẩm cách đó, họ phải làm bộ không nghe những gì bà nói, dù bà có đứng ở gian phòng kế bên và la thật lớn . Điều đó tránh được cho bà mọi sự khiển trách mà mọi người vẫn có thể nghe được quan điểm của bà về một số vấn đề .
Pork bước vào phòng ăn, mang theo một cái dĩa, muỗng nỉa bằng bạc và một khăn ăn, theo sau là Jack, một đứa bé da đen 10 tuổi, hấp tấp gài nút chiếc áo khoác bằng nỉ trắng với một tay, còn tay kia thì cầm một phất trần đuổi ruồi làm bằng nhiều miếng giấy báo cắt nhỏ, cột ở đầu một cây sậy cao hơn nó . Ellen có một cây đuổi ruồi thật đẹp bằng lông công, nhưng nó chỉ được dùng trong những trường hợp đặc biệt, và bà phải chống lại với quan điểm của bọn gia nhân, vì theo chúng, lông công là điềm xui xẻo .
Ellen ngồi xuống chiếc ghế Gerald vừa đẩy tới cho bà, và bốn giọng nói tranh nhau mở lời :
− Má, áo dạ hội con sút ren rồi, con muốn bận nó ngày mai ở Twelve Oaks. Má có thể kết lại cho con chớ ?
− Má, cái áo của Scarlett đẹp hơn của con, màu hồng làm cho con xấu như quỉ . Tại sao chỉ không mặc màu hồng và để cho con cái màu xanh của chỉ ? Chỉ mặc màu hồng hợp lắm .
− Má, con có thể dự dạ vũ được không? Con mười ba tuổi rồi !
− Bà O'Hara ơi, bà có tin thế không... Suỵt, mấy đứa con gái, coi chừng ăn roi nghe ! Cade Calvert vừa ở Atlanta về sáng nay... Mấy đứa bây có chịu im để tao còn được nghe tiếng nói của tao hay không? ... Hắn nói tình trạng ở đó rất hỗn loạn, ai cũng nói về chiến tranh, tập luyện dân quân, thành lập quân đội . Và hắn nói, theo những tin từ Charleston, rằng họ sẽ làm cho quân Yankee không bao giờ phỉ báng mình được nữa ...
Ellen mỉm cười mệt nhọc . Giữa những sự ồn ào đó, bà trả lời câu hỏi của chồng trước, đúng theo bổn phận của một người vợ :
− Nếu những người Charleston đáng kính ấy đã chọn đường lối kia thì tôi tin sớm muộn gì chúng ta cũng chọn cùng đường lối với họ .
Bà nói thế vì bà tin tưởng mãnh liệt rằng phần lớn những dòng máu quí phái của đại lục đều nằm trong thành phố hải cảng nhỏ xíu kia và đa số người Charleston đều đồng ý về điểm nầy .
− Không, Carreen, hãy đợi sang năm, con gái cưng. Lúc đó con mới có thể thức khuya để khiêu vũ, mặc quần áo người lớn, và con sẽ có một đôi má hồng thật đẹp . Đừng giận, con gái ! Con dự dã yến được và có thể thức đến khi xong bữa ăn tối, nhưng không được dự dạ vũ khi con chưa tới mười bốn tuổi, hãy nhớ điều đó !
− Đưa cái áo con cho má, Scarlett, má sẽ vắt đăng ten lại khi cầu nguyện xong.
− Suellen, má không ưa cái giọng của con. Cái áo hồng rất dễ thương và hợp với màu da của con lắm, cũng như áo của Scarlett hợp với nước da của nó vậy . Tối nay má sẽ cho con mượn xâu chuỗi thạch lựu ngọc .
Suellen, đằng sau Ellen, đắc thắng nhăn mũi với Scarlett, vì nàng đã định xin mẹ đeo xâu chuỗi ấy . Scarlett thč lưỡi chọc lại, Suellen đúng là một cô em khó chịu với tánh ích kỷ và hay than van, và nếu Ellen không kềm giữ được, chắc chắn Scarlett đã nhiều lần bạt tai em. Ellen nói :
− Bây giờ, ông O'Hara hãy kể xem ông Calvert còn nói gì về Charleston nữa không?
Scarlett biết mẹ không hề quan tâm về những thứ như chánh trị, chiến tranh và nghĩ rằng đó là những chuyện của đàn ông, không người đàn bà nào có thể xen vào một cách thông thạo . Nhưng điều nầy làm cho Gerald thích thú được phô trương quan điểm của ông, và Ellen luôn luôn ân cần với những thú vui của chồng .
Trong khi Gerald nói huyên thuyên về những tin tức nghe được . Mammy đặt trước mặt bà chủ mấy dĩa bánh nướng, vàng óng, ức gà chiên và củ khoai mỡ vàng đã lột vỏ trộn chung với bơ lỏng bốc khói nghi ngút . Mammy véo Jack một cái, nó hấp tấp làm nhiệm vụ bằng cách phe phẩy nhč nhẹ cây đuổi ruồi phía sau Ellen. Mammy đứng bên cạnh bàn, nhìn mỗi miếng ăn đi vào miệng Ellen, làm như bà có ý định nhét các thức ăn ấy vào cổ Ellen nếu bà tỏ dấu chán ngán . Ellen cố gắng ăn, nhưng Scarlett thấy rő là bà quá mệt nhọc tới nổi không biết mình đang ăn món gì . Chỉ có gương mặt lạnh như đồng của Mammy mới ép buộc bà làm như vậy được .
Khi dĩa đã cạn thức ăn và Gerald đang ở đoạn giữa những lời chỉ trích về bọn ăn cắp Yankee, muốn phóng nô mà chẳng chịu đóng góp một xu để trả giá sự tự do của chúng, thì Ellen đứng dậy .
Bà miễn cưỡng hỏi chồng :
− Chúng ta có thể cầu nguyện được chưa ?
− Được, khuya rồi ! Ủa, đã mười giờ rồi kìa !
Đúng lúc đó, đồng hồ tường khúc khắc gő mười tiếng bằng quả lắc thiếc .
− Carreen đáng lẽ phải ngủ lâu rồi . Mang đčn lại đây, Pork, và cuốn kinh của tôi, Mammy.
− Được .
Mammy nhắc bằng một giọng thì thào khàn khàn, Jack cất cây đuổi ruồi trong một góc và dọn dẹp mấy dĩa ăn, trong khi Mammy lục lọi trong những ngăn kéo tủ trà tìm quyển kinh Thánh cũ của Ellen. Pork nhón gót, với lên cái khoen xích và kéo chầm chậm ngọn đčn xuống cho tới khi trần nhà mất dạng trong bóng tối và mặt bàn tràn ngập ánh sáng chói chang. Ellen thu gọn váy và quì xuống sàn nhà, trải quyển kinh Thánh trên bàn ngay trước mặt và chắp tay lên đó . Gerald quì cạnh bên, Scarlett và Suellen vẫn ở chỗ quen thuộc của các cô ở bên kia bàn, gấp chiếc váy rộng chêm dưới gối để bớt đau vì sàn nhà quá cứng . Carreen vì tác nhỏ hơn tuổi, không thể quì một cách thoải mái trước bàn nên quì bên một cái ghế, chống khuỷu tay lên đó . Cô rất thích bộ vì nầy vì cứ thường ngủ gục trong khi cầu nguyện, cho nên trong tư thế đó, cô thoát khỏi sự chú ý của mẹ .
Đám gia nhân kéo nhau tập trung trong đại sảnh và quì ở ngưỡng cửa . Mammy suýt xoa hơi lớn tiếng khi quì xuống, còn Pork thì lưng thẳng như chày vồ . Rosa và Teena, hai cô gái hầu dịu dàng xoč váy vải màu tươi sáng, Cookie, gầy guộc và vàng vọt trong bộ quần áo cũ trắng lóng lánh và Jack khờ đi vì buồn ngủ, tránh xa khỏi Mammy để khỏi bị ngắt véo . Những đôi mắt đen của họ ngời chiếu niềm tin vì được cầu nguyện với chủ là một trong những việc quan trọng một ngày . Đối với họ, những câu kinh cổ và màu mč đó không có ý nghĩa gì hết nhưng vẫn làm thoả mãn một cái gì trong lòng họ, và họ thường lay động khi xướng họa những câu "Xin Đức Chúa Trời thương xót chúng con", "Xin đấng Christ thương xót chúng con".
Ellen nhắm mắt lại và bắt đầu cầu nguyện . Giọng của bà lúc vượt cao, lúc hạ xuống, lúc dịu đi như ru ngủ . Tất cả các mái đầu đều cúi xuống dưới vòm ánh sáng vàng rực của ngọn đčn, trong khi Ellen tạ ơn Thượng đế đã ban sức khoẻ và hạnh phúc cho ngôi nhà, cho gia đình và cho những người da đen của bà .
Có phải những dòng sông bắt đầu bằng nước mắt đều chở theo 7 nụ hôn dài qua biên độ vô cùng của thời gian....

Girl_x8ls

Khi bà chấm dứt những lời cầu nguyện cho những người sống dưới mái nhà Tara, cho cha mẹ, chị em, cho ba đứa con trai đã chết của bà, và "cho những linh hồn bất hạnh ở Tỉnh Tội Giới", bà siết chặt xâu chuỗi trong tay và bắt đầu lần hạt . Y như tiếng rì rào của một làn gió nhẹ, những lời xướng hoạ tuôn ra khỏi cổ họng người da trắng lẫn da đen.
"Thánh Maria, Đức Mẹ Chúa Trời, cầu cho chúng tôi là kẻ có tội, khi nầy và trong giờ lâm tử".
Dù đang đau đớn, xót xa bởi không thể khóc lên được, một cảm giác âm trầm, êm dịu và bình an vẫn cứ tới với Scarlett trong những giờ phút đó . Nàng đã gạt bỏ được sự chán nản hôm nay và sự sợ hãi ngày mai, nhường chỗ cho một niềm hy vọng đột khởi . Không phải sự hướng thượng của nàng đối với Thượng đế đã mang tới cho nàng hương vị đó, vì đối với nàng Tôn giáo không có gì hơn là những lời thì thầm và cầu nguyện . Chính là sự nhìn thấy khuôn mặt thánh thiện của mẹ nàng xoay về ngai Chúa, các Thánh và Thiên thần của Ngài, và xin giáng phúc cho những người bà yêu thương đã cho nàng cảm giác đó . Khi Ellen khẩn cầu đấng Tối cao, Scarlett chắc chắn là Người cũng nghe thấy .
Ellen ngừng lại, và Gerald, chẳng bao giờ tìm ra xâu chuỗi của mình trong giờ cầu nguyện, len lén đếm trên mười đầu ngón tay.
Nghe âm thanh đều đều của cha, tư tưởng của Scarlett bắt đầu tản mác, không còn tự chế được . Nàng biết là phải tự vấn lương tâm.
Ellen đã dặn nàng, cứ mỗi ngày, nàng có bổn phận phải xét kỹ lương tâm để thú nhận tội lỗi, cầu xin Chúa Trời thứ tội và ban cho sức khoẻ để khỏi bao giờ tái phạm . Nhưng hôm nay, Scarlett lại tự vấn trái tim nàng .
Nàng giấu đầu trong lòng bàn tay để mẹ không nhìn thấy mặt, và những ý nghĩ của nàng buồn thảm quay về Ashley. Tại sao chàng lại định cưới Melanie trong khi thật lòng yêu nàng, Scarlett? Và trong khi chàng cũng biết là nàng yêu chàng ? Tại sao chàng có thể chủ tâm bóp vỡ trái tim nàng ?
Đột nhiên, một ý tưởng sáng lòe và mới mẻ, xẹt như sao chổi qua trí óc nàng :
− Ủa, Ashley đâu có biết là mình yêu chàng !
Suýt nữa nàng đã thở ra thật mạnh vì sự khích động bất ngờ đó . Tư tưởng nàng dừng lại như bị tê liệt một lúc lâu, hụt hơi trong một lúc rồi lại phóng sổ về phía trước .
− Làm sao chàng biết được ? Mình luôn luôn tỏ ra kiêu kỳ, đứng đắn và cao quí trước mặt chàng, chàng có thể nghĩ mình chỉ coi chàng như một người bạn . Đúng rồi, chính vì vậy mà chàng không bao giờ tỏ tình với mình . Chàng nghĩ chàng đã yêu trong tuyệt vọng, chính vì vậy mà chàng trông có vẻ quá ...
Scarlett hồi tưởng thật mau tới những lúc bắt gặp Ashley nhìn mình với một vẻ kỳ lạ, lúc đó đôi mắt xám như bức màn hoàn toàn che lấp cảm nghĩ của chàng như mở lớn ra, chứa đựng một vẻ thống khổ và tuyệt vọng .
"Chàng đau lòng vì cho rằng mình yêu Brent, Stuart hay Cade. Và có lẽ chàng đã nghĩ rằng nếu không cưới được mình thà làm vui lòng gia đình bằng cách cưới Melanie. Nhưng nếu Ashley biết mình yêu chàng ..."
Đầu óc hay thay đổi của nàng bắn vọt từ chỗ ngã lòng sâu xa nhứt lên đến cői phấn khởi cuồng nhiệt . Đó là do bản tánh ít nói và lối xử sự lạ lùng của chàng . Chàng không hề biết lòng tự kiêu của nàng nổi dậy với sự tiếp sức do lòng thčm muốn tin tưởng của nàng, biến niềm tin thành sự thật . Nếu Ashley biết nàng yêu chàng, chàng sẽ hấp tấp đến với nàng ngay. Nàng chỉ còn ...
"Ồ", nàng suy nghĩ một cách say sưa, mấy ngón tay bấu vào trán . "Mình thật là ngốc, đã không nghĩ đến điều ấy sớm hơn ! Mình phải nghĩ cách biểu lộ cho chàng biết . Chàng sẽ không thể cưới Melanie được nếu biết mình yêu chàng ! Làm sao chàng có thể làm như vậy được ?..."
Scarlett giựt mình khi thấy Gerald chấm dứt đọc kinh và mẹ đang nhìn nàng chòng chọc . Nàng vội vã bắt đầu lần chuỗi một cách máy móc nhưng giọng nàng lạc hẳn vì xúc động khiến cho Mammy hé mắt nhìn với vẻ dò xét . Nàng vừa dứt cầu kinh thì Suellen và kế đó là Ellen tiếp tục, trí óc nàng lại phóng hết tốc độ tới những cảm nghĩ vừa đột nhập .
Bây giờ cũng chưa trễ lắm ! Từ lâu, trong hạt người ta thường đàm tiếu về những vụ cô dâu hoặc chú rể bỏ trốn khi người thứ ba xuất hiện giữa lúc hai họ đang làm lễ cưới trước bàn thờ . Vả lại, lễ đính hôn của Ashley đã được loan báo đâu? Vậy là hãy còn đủ thì giờ !
Nếu giữa Ashley và Melanie không có tình yêu mà chỉ là sự giao kết từ lâu, thì tại sao chàng lại không thể huỷ bỏ lời giao kết nầy để cưới mình ? Chắc chắn chàng sẽ làm vậy, nếu chàng biết mình, Scarlett, yêu chàng . Nàng phải tìm cách cho chàng biết . Nàng phải tìm ra một cách nào đó ! Và rồi ...
Scarlett thình lình tỉnh mộng vì nàng bỏ qua mấy lời xướng họa theo kinh và Ellen nhìn nàng một cách trách móc . Vừa lấy lại điệu bộ, nàng vừa hé mắt liếc nhìn thật mau quanh phòng . Những dáng người quì gối, ánh phản chiếu dịu dàng của ngọn đčn, những bóng lờ mờ lắc lư của bọn da đen và ngay những vật quen thuộc mà nàng rất ghét nhìn cách đây một giờ, trong khoảnh khắc đều mang lại những sắc thái do những cảm xúc riêng của nàng . Và một lần nữa, gian phòng hình như là một nơi đáng yêu. Nàng sẽ không bao giờ quên giây phút và cảnh tượng nầy !
"Đức Mẹ trọn đời đồng trinh", mẹ nàng lâm râm đọc . Kinh kính mừng Maria bắt đầu, và Scarlett ngoan ngoãn tiếp :
− Cầu cho chúng ta.
Và Ellen với một giọng trầm dịu, ca tụng biểu tượng của Đức Chúa Trời .
Lúc còn bé, Scarlett thường coi Ellen đáng tôn kính hơn Đức Mẹ nữa . Có thể đó là một ý tưởng phạm Thánh, Scarlett thường mở hé mắt nhìn khuôn mặt ngẩng lên của mẹ chớ không nhìn gương mặt của Thánh mẫu lúc lặp lại những câu cũ rích : "Sức mạnh cho những kẻ bịnh tật", "Đức Bà tha thứ cho những kẻ có tội", "Đóa hường mầu nhiệm ..." đó là những ngôn từ đẹp đẽ, vì nó là biểu tượng của Ellen. Nhưng đêm nay vì khích động, Scarlett nhận thấy trong lễ cầu nguyện, trong những tiếng êm êm, những câu xướng họa thì thầm, một vẻ đẹp vượt lên trên tất cả những gì nàng đã từng chứng kiến . Và nàng dâng trái tim lên cho Thượng đế, thành thật tạ ơn Ngài đã mở một con đường dưới chân nàng, để đem nàng ra khỏi cảnh khốn cùng và tiến thẳng vào vòng tay của Ashley.
Có phải những dòng sông bắt đầu bằng nước mắt đều chở theo 7 nụ hôn dài qua biên độ vô cùng của thời gian....

Girl_x8ls

Khi tiếng Amen cuối cùng được đọc lên, tất cả cùng đứng dậy, hơi tê người một chút . Mammy gượng đứng dậy với sự giúp đỡ của Teena và Rosa, Pork lấy cuộn mồi lửa trên kệ, đốt đčn lên, rồi bước ra phòng ngoài . Đối diện với cầu thang là tủ đựng chén bát bằng gỗ hồ đào, vì quá lớn nên không sử dụng được trong phòng ăn. Bên trên mặt tủ có đặt nhiều đčn và một dãy chúc đài cắm dẵn nến . Pork thắp xong một ngọn đčn với ba ngọn nến rồi với vẻ trịnh trọng của một ngự tiền thị vệ trong nội cung, soi đčn cho đức Vua cùng Hoàng hậu về thư phòng, dẫn đoàn người lên thang, nâng cao ngọn đčn lên khỏi đầu . Ellen nắm vịn Gerald bước theo ông, mấy cô gái, mỗi cô cầm một chúc đài bước theo sau.
Scarlett về phòng, đặt giá nến lên nóc tủ kéo và lục lọi trong cái tủ ngầm ở tường kiếm bộ áo khiêu vũ cần phải khâu lại .
Kẹp áo trong tay, nàng im lặng băng qua phòng ngoài . Cửa phòng của cha mẹ vẫn còn hé mở . Nàng sắp sửa gő cửa thì bỗng nghe giọng nói thật thấp nhưng nghiêm nghị của Ellen:
− Ông O'Hara, ông phải cho Jonas Wilkerson nghỉ việc .
Gerald to tiếng:
− Rồi tôi sẽ tìm đâu ra một đứa quản gia khác, không lường gạt của tôi lấy một xu?
− Phải đuổi nó lập tức, ngay sáng mai. Sam khổng lồ là thằng cai giỏi, nó có thể làm thế công việc cho đến khi ông mướn được người quản gia khác .
Giọng Gerald vang rő :
− A ha ! Tôi hiểu rồi, thì ra cái thằng Jonas xứng đáng của tôi đã thổi phình cái bụng ...
− Phải đuổi hắn ngay.
Scarlett nghĩ thầm :
− Thì ra Jonas là cha của đứa bé con Emmie Slaterry. Ồ, đúng rồi, còn đoán xa đoán gần gì nữa đối với một tên Yankee và một đứa con gái da trắng đốn mạc .
Cẩn thận chờ cho tiếng càu nhàu của cha mình lắng xuống, Scarlett gő cửa, trao cho mẹ cái áo rồi về phòng .
Trong lúc cởi áo ra và tắt nến, nàng phác họa một chương trình làm việc với đủ mọi chi tiết cho ngày mai. Đó chỉ là một chương trình đơn giản, rất hợp với đức tính của Gerald, nghĩa là rất quả quyết . Nàng không lơi mắt trước mục tiêu và chỉ nghĩ đến những bước trực tiếp nhứt để đạt được thành quả .
Trước tiên, nàng sẽ làm bộ "rất kiêu hãnh" như Gerald đã dạy . Ngay lúc đến Twelve Oaks nàng sẽ làm như tươi vui nhứt, không ai có thể ngờ là nàng đang đau xót về chuyện Ashley với Melanie. Nàng sẽ làm dáng với tất cả mọi người . Điều đó hơi tàn nhẫn đối với Ashley, nhưng nó sẽ làm cho chàng khao khát nàng hơn, nàng sẽ không bỏ qua một người đàn ông nào còn trong tuổi kén vợ . Từ Frank Kennedy râu đỏ, già xọm - kẻ trồng cây si Suellen - cho tới Charles Hamilton rụt rč mắc cở và trầm lặng, em của Melanie. Họ sẽ vây quanh nàng như con ong vầy quanh tổ, và Ashley sẽ rời Melanie để nhập bọn với những kẻ ái mộ nàng . Rồi nàng sẽ tìm cách nói chuyện riêng với Ashley vài phút, xa đám đông. Nàng hy vọng mọi việc sẽ xảy ra êm thấm và nếu không có thể sẽ khó khăn hơn. Và nếu Ashley không ngỏ lời trước thì chính nàng sẽ làm điều đó .
Cuối cùng, khi cả hai đã hoàn toàn riêng rẽ, chàng sẽ nhớ ngay tới hình ảnh những gã đàn ông mới chen lấn quanh nàng và Ashley sẽ cảm xúc hơn nữa với sự kiện tất cả những kẻ ấy đều ao ước chiếm được nàng . Và nét buồn thảm pha lẫn thất vọng của hôm nọ sẽ hiện lên ở mắt chàng . Bấy giờ nàng sẽ làm cho chàng khoan khoái trở lại bằng cách để cho chàng thấy nàng vẫn yêu thích chàng hơn mọi đàn ông trên thế giới . Và khi thú nhận điều đó, nàng sẽ làm ra khiêm tốn, dịu dàng và hàng ngàn phương cách khác nữa . Dĩ nhiên, nàng sẽ thực hiện tất cả những việc đó trong phạm vi của phụ nữ đoan trang. Nàng sẽ không mơ mộng mà nói một cách trơ tráo là yêu chàng, đó là một việc không đưa tới thành công. Nhưng chọn cách nào để nói vẫn là một chi tiết chẳng làm nàng bối rối bao nhiêu. Từ trước, nàng đã sắp xếp được những hoàn cảnh tương tự thì nàng vẫn có thể lại làm như thế dễ dàng .
Nằm dài trên giường, đắm mình trong ánh trăng, Scarlett hình dung suốt cảnh ấy . Nàng tưởng tượng tới sự ngạc nhiên và hạnh phúc hiện rő trên mặt Ashley khi nàng xác định là nàng thật lòng yêu chàng và nàng sẽ được nghe những lời chàng phải nói để cầu hôn.
Tự nhiên là nàng sẽ trả lời rằng nàng không thể nghĩ tới chuyện kết hôn với một người đàn ông đã đính ước với một cô gái khác, nhưng chàng sẽ cố van nài và nàng sẽ làm như bị thuyết phục . Kế đó, cả hai cùng quyết định trốn đi Jonesboro ngay xế trưa hôm ấy và ...
Ủa ! Trong đêm mai vào giờ nầy nàng có thể đã là bà Ashley Wilkes !
Scarlett ngồi bật dậy trong vòng tay ôm gối và trong lúc lâu tràn ngập hạnh phúc, nàng thấy mình đã là bà Ashley Wilkes - vợ của Ashley ! Nhưng một cảm giác lạnh buốt bỗng xua tới . Nếu mọi việc không tiến hành theo một chiều thuận lợi ? Nếu Ashley không khẩn cầu nàng trốn đi với chàng ? Nàng xua đuổi một cách quả quyết tư tưởng đó ra khỏi óc .
"Mình sẽ không nghĩ tới chuyện đó bây giờ, nó sẽ làm mình rối trí lên mất . Chẳng có lý do gì mọi việc sẽ không xảy ra theo chiều hướng mong muốn của mình, nếu chàng yêu mình . Và mình biết chàng phải yêu mình ."
Nàng ngẩng càm lên, và đôi mắt xanh viền mi đen lấp lánh ánh trăng, Ellen chưa bao giờ nói với nàng rằng điều ước mơ và sự thành tựu là hai việc rất khác nhau. Cuộc sống chưa dạy nàng rằng kẻ thắng cuộc đua không phải chỉ là những người mau nhứt . Nàng nằm xuống trong ánh bạc với lòng can đảm vượt lên, và phác họa những dự định của một cô gái 16 tuổi, mà cuộc đời thật hoàn mỹ, đến nỗi thất bại chỉ là một chuyện không tưởng, còn một cái áo đẹp hay một làn da mịn màng mới là khí giới để chiến thắng số phận .




hết: Chương IV, xem tiếp: Chương V

Có phải những dòng sông bắt đầu bằng nước mắt đều chở theo 7 nụ hôn dài qua biên độ vô cùng của thời gian....

Girl_x8ls

Margaret Mitchell

Cuốn Theo Chiều Gió


Chương V

Mười giờ sáng, ngày có hơi ấm so với tiết tháng tư, và xuyên qua bức màn xanh treo ở khung cửa sổ rộng, những tia nắng vàng rực rỡ tràn vào phòng Scarlett. Những bức tường màu kem rực hồng ánh sáng, hóc kẹt của bàn ghế bằng gỗ đào hoa tâm phản chiếu màu đỏ sậm như rượu chát . Trừ những chỗ trải thảm, sàn nhà lóng lánh như gương với những đốm màu vui mắt .
Không khí mùa hạ đã lảng vảng quanh nhà, cái dấu hiệu đầu tiên của mùa hạ xứ Georgia đến ngay giữa tiết xuân mãn, miễn cưỡng nhường chỗ cho hơi nóng oi nồng . Một luồng gió ấm mang hương thơm của cây cối trổ bông, mùi hoa cỏ vừa nẩy lá, mùi hăng nồng của đất đỏ ẩm ướt mới cày, lùa vào phòng nàng . Qua vuông cửa, Scarlett trông thấy hai hàng thuỷ tiên đồng đầy hoa, trồng dọc hai bên đường trải đá sỏi và từng cụm lài vàng phơi phới trên đất trông như một tấm vải bông. Vài con sáo và cà cưỡng tranh nhau, bởi mối thù truyền kiếp, để chiếm hữu cây mộc lan ngoài cửa sổ . Trong những tiếng chí choé của chúng, người ta phân biệt được tiếng kêu chát tai của những con cà cưỡng, những tiếng êm ru như kể lể của con sáo .
Những buổi sáng rực rỡ như thế thường mời mọc nàng tới bên cửa sổ, tựa tay lên thành cửa để cho hương thơm và âm thanh của Tara thấm vào hồn . Nhưng hôm nay, nàng không để ý tới cảnh đẹp trời, tới nắng ấm, mà chỉ có một ý nghĩ vội vàng : "Tạ ơn Chúa, Trời không mưa". Xếp cẩn thận trong một hộp giấy cứng, nằm trên giường là chiếc áo dạ vũ bằng lụa có vân thuỷ ba xanh với những tràng đăng ten bằng tơ vàng óng, sẵn sàng mang qua Twelve Oaks để cho Scarlett mặc lúc khiêu vũ . Nhưng nàng rùng vai khi nhìn thấy nó . Nếu kế hoạch của nàng thành tựu, nàng khỏi phải mặc chiếc áo ấy tối nay. Thật lâu, trước khi buổi dạ vũ bắt đầu, nàng và Ashley đã cùng trên đường đến Jonesboro để làm lễ cưới rồi . Chỉ còn một vấn đề rắc rối nữa thôi : nàng sẽ mặc áo gì trong dã yến ?
Mặc chiếc áo nào để làm nổi bật lên và khiến cho Ashley không cầm lòng được trước sắc đẹp của nàng ? Từ lúc tám giờ, nàng đã thử và loại bỏ nhiều thứ áo, và bây giờ, vừa chán nản, vừa tức giận, nàng chỉ mặc có cái quần lót viền đăng ten, cái áo nịt và cái váy lót bằng len có ba hàng đăng ten. Chung quanh nàng, trên giường, trên ghế chất đống những màu sắc rực rỡ, những dây băng ngổn ngang.
Cái áo bằng sa mỏng, màu hồng với khăn choàng cổ dài rất vừa vặn với nàng, nhưng nàng đã mặc nó vào mùa hč năm ngoái nhân dịp Melanie viếng thăm Twelve Oaks và chắc chắn là cô ta sẽ nhận ra nó . Và cô ta sẽ có đủ thâm hiểm để nhắc lại chuyện nầy . Cái áo canh tơ chỉ vải đen, tay phồng, cổ viền đăng ten, làm nổi bật màu da trắng của nàng thật tuyệt mỹ nhưng lại khiến cho nàng trông có vẻ già đi một chút . Scarlett lo lắng nhìn kỹ khuôn mặt mười sáu tuổi của mình trong gương, hình như nàng sợ thấy những nếp nhăn, những bắp thịt càm chùn xuống . Nàng không muốn mình có vẻ già dặn nghiêm nghị trước một Melanie trẻ trung như thế . Cái áo sa mỏng sọc xanh lợt thật đẹp với những lớp đăng ten rộng và những đường viền rő ràng nhưng lại không hợp với mẫu người nàng . Nó rất thích hợp với trắc diện sắc sảo và làn da nhợt nhạt của Careen, nhưng Scarlett nghĩ rằng nó sẽ làm nàng giống một nữ sinh. Nàng không bao giờ muốn biến thành một cô học trò bên cạnh Melanie thật là điềm tĩnh . Cái áo bằng vải sọc vuông Tô cách lan, màu xanh, dợn sóng và mỗi lượn sóng đều có cặp một hàng nhung sọc màu xanh thì vừa vặn nhứt . Thật ra nó là cái áo nàng thích nhứt, nó làm cho cặp mắt nàng sậm màu ngọc bích, nhưng ngay thân áo trước có một đốm mỡ trông thật rő ràng . Lẽ dĩ nhiên cây trâm của nàng có thể cài che đi chỗ ấy, nhưng Melanie rất tinh mắt . Bây giờ chỉ còn lại những chiếc áo bằng vải màu loč loẹt mà Scarlett không thể nào mặc được trong dịp này . Chiếc dạ y và cái áo bằng sa thêu màu xanh nàng đã mặc hôm qua. Nhưng đó cũng không phải là cái áo mặc buổi chiều . Không thể mặc trong buổi dã yến được vì tay áo ngắn, phồng và cổ quá rộng so với áo khiêu vũ . Nhưng chẳng còn gì để lựa chọn, nàng đành phải mặc nó . Vả lại nàng cũng không có gì để xấu hổ với cái cổ, cánh tay và bộ ngực, ngay cả việc để hở chúng vào buổi sáng là điều không mấy đứng đắn.
Vừa xoay người trước tấm gương để nhìn nghiêng, Scarlett vừa nghĩ rằng không có gì trên mặt làm cho nàng phải xấu hổ . Cổ nàng ngắn nhưng tròn, hai cánh tay tròn lẳn và quyến rũ . Bộ ngực cao nhờ cái áo nịt, thật là một bộ ngực xinh xắn . Không bao giờ, như những cô gái mười sáu tuổi khác, Scarlett không bao giờ may những lớp lụa nhún tổ ong để lót bên trong chiếc áo ngực khiến cho bộ ngực có những đường cong theo ý muốn . Nàng sung sướng vì được thừa hưởng ở Ellen bàn tay trắng trẻo và mảnh dẻ, bàn chân thon thon. Nàng còn mong được cao như Ellen nhưng chiều cao của nàng cũng làm nàng hài lòng rồi . "Thật đáng tiếc là không thể để lộ được đôi chân đẹp". Vừa nghĩ ngợi, nàng vừa kéo chiếc váy lên tiếc rẻ nhìn đôi chân xinh xắn, tròn trịa dưới lớp vớ . Đôi chân nàng đẹp thật . Ngay cả những người bạn gái của nàng ở nữ học xá Fayetteville cũng phải khen. Còn về vòng eo của nàng thì ... không một ai ở Fayetteville, Jonesboro hoặc trong ba hạt quanh đây có được vòng eo thon như thế .
Sự suy nghĩ về vòng eo đã đem lại cho nàng những điều thiết thực . Vòng eo của cái áo bằng sa xanh được mười bảy phân Anh, và Mammy đã nới cái áo canh tơ chỉ vải ra mười tám phân Anh. Mammy phải siết chặt dây vào . Scarlett mở cửa, lắng nghe tiếng chân nặng nề của Mammy ở phòng ngoài, từng dưới . Nóng nảy, nàng lớn tiếng gọi, biết chắc mình sẽ không bị rầy vì tiếng kêu ấy vì Ellen đang ở trong phòng xông khói phân phát thực phẩm trong ngày cho Cookie.
− Tụi nhà quê cứ tưởng mình cùng loại ăn cắp với chúng .
Mammy vừa lẩm bẩm vừa kéo lê bước chân lên cầu thang. Bà thở hổn hển bước vào, với sắc mặt của một kẻ sẵn sàng đón nhận một cuộc tranh đấu . Trên cánh tay dài đen đúa, bà bưng một mâm thức ăn bốc khói, hai củ khoai mỡ phủ bơ, một chồng bánh lúa mạch nướng tẩm đường, một khoanh thịt đùi heo lỏng bỏng trong nước xối thịt . Nhìn thấy cái mâm nặng trĩu của Mammy, Scarlett đổi sắc mặt . Từ giận dỗi biến thành cau có . Mệt mỏi vì phải thử quá nhiều áo, Scarlett quên mất qui luật nghiêm nhặt của Mammy là, trước khi dự hội, các cô gái nhà O'Hara phải ngốn thật nhiều thức ăn ở nhà đến nổi không thể ăn hoặc uống một thứ gì khác ở bữa tiệc .
− Không cần mấy món nầy đâu ! Vú đem dẹp xuống bếp liền đi !
Mammy đặt mâm xuống bàn, tay chống nạnh, ngực ưỡn ra:
− Nč, thưa cô, tôi sẽ không để xảy chuyện như kỳ dã yến trước đâu, lúc ấy tôi bị bịnh nặng, không thể mang dồi heo lên cho cô được . Tôi sẽ không dẹp cái mâm trước khi cô đi. Cô phải ăn hết cái mâm nầy .
− Thôi ! Bây giờ vú tới đây siết cho tôi cái thắt lưng nầy đi, trễ rồi . Mới có tiếng xe ngựa chạy qua trước cửa đó .
Mammy đổi giọng dụ dỗ:
− Nào, Scarlett, cô ngoan lắm, lại ăn một miếng nhỏ đi coi. Cả hai cô Carreen và Suellen đã ăn hết cả rồi .
Scarlett nói với vẻ khinh miệt:
− Chẳng có gì lạ ! Đầu óc chúng không hơn những con thỏ . Nhưng tôi thì khác . Tôi chưa quên bữa tôi đã ăn hết một mâm ở nhà trước khi sang bên nhà Calvert đó . Họ mời ăn kem mua từ Savannah về mà tôi chỉ có thể ăn một muỗng nhỏ . Tôi muốn bữa nay tôi sẽ được vui vẻ và ăn những món gì tôi thích .
Trước sự thách thức ấy, Mammy nhíu mày tức giận . Đối với bà, điều mà một cô gái có thể làm hoặc không được phép làm thì thật phân biệt, như màu trắng với màu đen, và cũng không có một sự dung hoà nào giữa hai hành động trên. Suellen và Carreen được nhồi nặn trong hai tay nhiều quyền lực và những lời dạy dỗ của bà . Nhưng đối với Scarlett, bà phải luôn luôn phấn đấu mới dạy được nàng hiểu rằng phần lớn những xung động bẩm sinh của nàng không hề thích hợp cho một phụ nữ quí phái . Những thắng lợi của Mammy thường trải qua những cam go kčm theo các mưu mô quỉ quyệt, mà người da trắng không thể nào nghĩ ra.
Có phải những dòng sông bắt đầu bằng nước mắt đều chở theo 7 nụ hôn dài qua biên độ vô cùng của thời gian....

Girl_x8ls

Bà biết rő ý định của Scarlett:
− Nếu cô không muốn nghe người ta nói gì về cô thì tôi rất tiếc . Tôi không muốn những người trong dạ hội nói rằng cô không được giáo dục tử tế . Tôi đã nói đi nói lại nhiều lần với cô là một phụ nữ quí phái phải ăn uống nhỏ nhẹ như chim. Và tôi không thích phải dẫn cô qua nhà ông Wilkes để cô ngốn ngấu như một con nô lệ và ăn tạp như heo con.
Scarlett chống chế:
− Nhưng mẹ tôi là một bà quí phái, bà cũng ăn vậy .
− Khi cô lấy chồng rồi, cô mới có thể ăn được như vậy .
Mammy bắt bẻ:
− Hồi bà Ellen bằng tuổi cô, bà không bao giờ ăn cái gì cả khi đi ra ngoài . Ngay cả dì Pauline và Eulalie cũng vậy . Và họ đều kết hôn được hết . Thường thường mất cô gái ăn nhiều không bao giờ kiếm được chồng .
− Tôi không tin chuyện đó . Trong kỳ dã yến trước, lúc vú bịnh tôi đã không ăn gì trước khi đi, và Ashley Wilkes đã nói với tôi là chàng thích nhìn một cô gái ăn nhiều .
Mammy lắc mạnh đầu:
− Lời nói và sự suy nghĩ của các ông quí phái là hai việc khác nhau. Và tôi có bao giờ thấy ông Ashley cầu hôn cô đâu.
Scarlett nhăn mặt, muốn to tiếng nhưng dằn xuống, không thể nào tranh luận nổi với Mammy. Thấy vẻ mặt ngoan cố của Scarlett, Mammy bưng mâm lên, và với một mánh khóe tuyệt diệu của chủng tộc bà, Mammy đổi chiến thuật, vừa bước ra cửa vừa thở dài:
− Được, tốt lắm, tôi đã nói với con bếp khi nó sửa soạn cái mâm nầy là, nếu thấy cô không ăn gì hết thì có thể gọi "họ" là người quí phái . Và tôi kể cho nó nghe là chưa bao giờ tôi gặp một phu nhân da t'ắng nào ăn ít hơn cô Melly Hamilton t'ong kỳ cô ấy viếng nhà ông Wilkes. Ŕ quên, tôi muốn nói viếng cô india.
Scarlett nghi ngờ liếc nhìn Mammy, nhưng trên khuôn mặt to lớn của bà chỉ biểu lộ sự hối tiếc thực thà, tại sao Scarlett không được thanh lịch bằng Melanie Hamilton.
Scarlett cau có:
− Vú để mâm xuống và lại giúp tôi siết chặt sợi dây lưng nầy coi. Sau đó tôi sẽ cố gắng ăn một chút . Nếu tôi ăn bây giờ, lát nữa làm sao siết dây lại .
Ra điều như không thiết tới chiến thắng của mình, Mammy đặt mâm xuống:
− Con t'ừu con của vú định mặc áo gì đó ?
− Cái nầy - Scarlett đáp và chỉ cái áo sa có lông to bằng nhung xanh. Mammy liền phản đối:
− Không được, không mặc cái áo nầy vào buổi sáng được . Cô không thể để hở bộ ngực t'ước ba giờ chiều, và cái áo nầy không có cổ cũng không có tay. Nắng sẽ làm da cô nổi lên những vết lốm đốm . Tôi không muốn cô bị nổi mụn đỏ . Tôi đã dùng sữa thoa lên những mụn đỏ mà cô bị khi đi tắm biển Savannah mùa đông rồi . Tôi sẽ mét với bà liền cho coi.
Scarlett lạnh lùng:
− Nếu vú nói một lời nào với mẹ tôi trước khi mặc áo xong, tôi sẽ không ăn một miếng nào hết . Mẹ tôi không đủ thì giờ bắt tôi thay áo khác đâu.
Mammy thở dài, bỏ cuộc vì đã đoán được phản ứng của Scarlett. Giữa hai điều tệ hại nầy, thà để cho Scarlett mặc áo trái buổi còn hơn để cho nàng ngốn thức ăn như heo con.
− Cô dựa chỗ nào và hít hơi vô đi.
Scarlett làm theo, cố gắng nắm chặt lấy giường . Mammy siết mạnh sợi dây và vòng đai áo càng lúc càng nhỏ lại, cặp mắt của bà đầy vẻ kiêu hãnh và âu yếm . Mammy nói với giọng rất hài lòng :
− Không có cô gái nào có được cái eo như con t'ừu con của vú . Mấy lần vú siết dây nịt cho Suellen dưới hai mươi phân là con nhỏ đã muốn xỉu .
Scarlett thở ra và nói thật khó khăn:
− Tôi không bao giờ xỉu đâu.
Mammy khuyên :
− Thỉnh thoảng cũng nên làm như sắp ngất đến nơi, nhiều lúc cô chẳng biết xấu hổ gì hết cô Scarlett, tôi muốn nói với cô là khi gặp 'ắn hay chuột thì làm như sắp chết coi mới được . Tôi nói không phải cô làm vậy ở nhà mà phải lựa lúc đang ở giữa đám đông kìa . Và tôi đã nói với cô là ...
− Ồ, mau lên chớ vú ! Đừng có dài dòng hoài vậy chớ . Tôi sẽ kiếm một ông chồng được mà, vú sẽ thấy tôi không cần phải kêu thất thanh và ngất xỉu đâu. Được lắm, nịt sát lắm rồi, mặc áo vào cho tôi đi.
Mammy cẩn thận khoác 11 thước sa xanh lên chiếc váy phồng, gài những móc lưng dây nịt và cái áo trên rồi dặn dò:
− Nhớ choàng khăn lên vai khi ra nắng và đừng lột nón khi thấy nóng . Nếu không thì khi về nhà cô sẽ đen lên giống như mụ Slatte'y cho coi. Nào, lại đây ăn đi cưng, nhưng đừng ăn mau quá .
Scarlett bước lại ngồi trước mâm, ngạc nhiên chẳng biết có thể nào nhét nổi thức ăn vào dạ dầy được nữa không, và làm sao đủ chỗ để thở nữa . Mammy lại bàn phấn lấy cái khăn rộng quấn quanh cổ Scarlett trải những nếp xếp trắng phủ lên vai áo nàng . Scarlett bắt đầu với món đùi heo mà nàng ưa thích nhứt và nàng ăn hết ngay.
− Cầu trời cho tôi lấy chồng phứt cho rồi !
Nàng vừa nói một cách tức giận vừa miễn cưỡng dùng sang món khoai mỡ . Tôi chán ngấy phải sống không hợp với bản tính và không bao giờ được làm việc gì mình muốn làm . Tôi chán ngấy cái lối đóng kịch ăn nhỏ nhẹ như chim, phải đi khoan thai trong lúc muốn chạy và phải nói rằng sắp ngất sau khi nhảy xong một bản luân vũ trong khi tôi có thể khiêu vũ luôn hai ngày không thấy mệt . Tôi chán phải nói : "Ông thật tuyệt diệu" với những kẻ chỉ thông minh bằng phân nửa tôi, và tôi ghét phải làm bộ không biết gì cả, để đàn ông giải thích dài dòng và lên mặt quan trọng khi nghe họ nói ... Thôi, tôi không ăn nổi nữa đâu.
Có phải những dòng sông bắt đầu bằng nước mắt đều chở theo 7 nụ hôn dài qua biên độ vô cùng của thời gian....

Girl_x8ls

Mammy nói với giọng lạnh nhạt :
− Cô ăn bột lúa mạch nướng đi.
− Tại sao phải làm ra vẻ khờ dại như vậy mới kiếm chồng được ?
− Tôi nghĩ có lẽ đàn ông họ không hiểu được họ muốn gì . Họ chỉ biết được cái mà họ nghĩ 'ằng họ muốn thôi. Và t'ao cho cái mà họ muốn để cứu vớt cả đống đàn bà để đàn bà khỏi t'ở thành gái già . Và họ tưởng họ muốn những cô gái đó, bé bỏng như chim và chẳng có chút gì gọi là thông minh t'ong đầu . Đàn ông sang t'ọng họ không thích cưới một phụ nữ mà họ ngờ là thông minh hơn họ .
− Vú có tưởng là họ sẽ ngạc nhiên vì sau ngày cưới mới khám phá ra vợ họ không ngốc như họ tưởng ?
− Có thể lắm chớ, nhưng lúc đó đã t'ễ vì họ đã lấy nhau 'ồi . Mặt khác, đàn ông cũng muốn vợ họ không đến nỗi tồi lắm .
− Một ngày nào đó, tôi sẽ làm và nói những gì mà tôi muốn . Và nếu mọi người không thích, tôi cũng cóc cần .
Mammy nhăn nhó :
− Không được, không làm như vậy được cho tới khi tôi không còn thở nữa . Ăn bánh nướng đi, nhúng nó vào nước xối thịt đó cưng.
− Tôi nghĩ rằng, gái Yankee không phải đóng kịch ngu ngốc như thế . Ở Saratoga năm rồi, tôi để ý phần đông bọn họ xử sự như những người rất thông minh, ngay trước mặt đàn ông cũng vậy .
Mammy khịt mũi :
− Hừm, gái Yankee ! Vâng, tôi đoán chừng họ diễn tả tư tưởng hay lắm, nhưng vú thấy ở Sa'atoga chẳng có ai cầu hôn với họ cả .
Scarlett cãi lại :
− Người Yankee cũng phải lấy chồng chớ . Họ đâu có mọc lên một mình được . Họ phải lấy vợ lấy chồng và đẻ con. Họ có nhiều trẻ con lắm mà .
Mammy quả quyết :
− Đàn ông lấy họ là vì tiền mà thôi.
Scarlett chấm miếng bánh nướng vào nước xốt và cho vào miệng . Có lẽ Mammy nói có phần đúng . Phải có phần đúng vì Ellen cũng nói vậy tuy tế nhị hơn. Thật ra mẹ của các bạn gái nàng đã in sâu vào đầu óc con họ sự cần thiết phải biến thành người nhu nhược và bám víu như thỏ cái . Thật ra, phải tập luyện nhiều mới làm ra được như thế . Có lẽ bàn luận với Ashley một cách thẳng thắn về ý nghĩ của nàng . Hay là việc ấy cùng sở thích đi bộ, cỡi ngựa của nàng đã đẩy chàng ra khỏi nàng để đi tới Melanie yếu ớt kia ? Có lẽ, nếu nàng thay đổi chiến thuật ... Nhưng nàng cảm thấy rằng nếu Ashley bị chế ngự bởi những mưu mô của đàn bà, thì nàng sẽ không bao giờ kính phục chàng nữa . Những người đàn ông ngốc tới nỗi phải luỵ trước một nụ cười không tự nhiên chút nào, trước một trò bất tỉnh hay vì câu nói : "Ồ, ông thật là tuyệt diệu" đều không xứng đáng để cho nàng kết hôn. Nhưng tất cả bọn họ hình như đều thích những cái giả dối ấy .
Nếu nàng đã dùng một chiến thuật sai lầm đối với Ashley trong quá khứ ... Được lắm, chuyện đó đã qua rồi ! Hôm nay, nàng phải dùng một chiến thuật khác, chính xác hơn. Nàng muốn chiếm Ashley và nàng chỉ có vài giờ để chiếm đoạt chàng . Nếu cần phải ngất, nàng cũng sẵn sàng thi hành thủ đoạn nầy . Nếu cần phải cố gắng cười gượng, phải làm dáng, phải tỏ ra là một người có đầu óc rỗng tuếch, để Ashley thích thú thì nàng sẽ vui lòng làm dáng ngay, và sẽ giả vờ ngu hơn cả Cathleen Calvert nữa . Nếu phải cần tới những thủ đoạn liều lĩnh nhứt nàng vẫn cứ sử dụng . Hôm nay chính là ngày trọng đại .
Không ai nói với Scarlett về nhân cách của nàng, mặc dầu quá sung mãn, vẫn làm cho đàn ông thích hơn là những chiếc mặt nạ nàng có thể mang vào . Nói với nàng điều ấy, nàng đã hài lòng nhưng không tin tưởng mấy . Và nền văn minh mà nàng lệ thuộc vào cũng không tin tưởng . Bởi vì trước đó hay từ đây trở đi, người ta đánh giá quá thấp thiên bẩm của nữ giới .
Khi cổ xe ngựa mang nàng xuống dốc con đường đất đỏ đưa tới đồn điền Wilkes, Scarlett cảm thấy khoan khoái một cách tội lỗi là mẹ nàng và Mammy đã không dự tiệc hôm nay. Sẽ không có ai trong dã yến nhíu mày hoặc mím môi, có thể làm trở ngại chương trình của nàng . Dĩ nhiên là Suellen chắc chắn sẽ đồn đại câu chuyện nầy ngày mai. Nhưng nếu tất cả đều diễn ra đúng như Scarlett hy vọng, thì gia đình nàng, trước chuyện nàng đính hôn với Ashley, hay chuyện nàng bỏ nhà theo trai sẽ phải băn khoăn lo lắng nhiều hơn là bất mãn . Vâng, nàng sung sướng lắm khi Ellen phải ở nhà vì bận việc .
Sáng nay, Gerald uống brandy đã khá say, cho Jonas Wilkerson nghỉ việc và Ellen phải ở lại đồn điền để kết toán sổ sách trước khi hắn ra đi. Scarlett đã hôn từ giã mẹ lúc đó đang ngồi trong căn phòng nhỏ, trước bàn giấy cao với những ngăn kéo đầy giấy tờ . Jonas Wilkerson, nón cầm tay, đứng bên cạnh bà, da mặt màu vàng tái căng lên. Hắn không che đậy được sự căm thù mãnh liệt vì bị đuổi không báo trước ra khỏi chân quản gia tốt nhất của hạt nầy . Tất cả chỉ vì một chuyện lăng nhăng nhỏ nhặt . Hắn lặp đi lặp lại với Gerald rằng cả tá đàn ông khác, cũng có thể dễ dàng như hắn, là cha của đứa bé Emmie Slattery. Gerald cũng tán đồng điểm nầy, nhưng về phần Ellen thì trường hợp của hắn không đáng được giảm khinh chút nào . Jonas thù ghét tất cả những người miền Nam. Hắn ghét những phong cách lạnh lùng mà người ta đối với hắn, ghét sự khinh miệt đối với địa vị xã hội của hắn mà người ta che đậy không ổn dưới lớp màu mč lịch sự . Hắn thù ghét Ellen O'Hara hơn mọi người khác vì bà là tiêu biểu cho tất cả những gì mà hắn thù ghét ở người miền Nam.

( còn tiếp )
Có phải những dòng sông bắt đầu bằng nước mắt đều chở theo 7 nụ hôn dài qua biên độ vô cùng của thời gian....

SEO ngành nghề, cỏ nhân tạo, chuyên sửa máy rửa bát tại hà nội, tình yêu độ xe Mercedes, chuyên sửa chữa tivi tại nhà ở Hà Nội, đặt hàng tượng phật đồ thờ tâm linh làng nghề Sơn Đồng | Điện lạnh Bách Khoa Hà Nội