Hương Tình Yêu

Khu Phố Văn Hoá => Văn xuôi => Topic started by: Sao_Online on 15/10/07, 21:40

Title: Chuyện tình Sao Vịt - Tiểu thuyết
Post by: Sao_Online on 15/10/07, 21:40
Hồi 1
MỐI TÌNH HÀNG NET

Ngày đó, hắn không phải là người giỏi giang và sáng dạ cho lắm. Chật vật mãi mới học xong cấp 3 đúng tuổi cùng với chúng bạn. Hắn cũng đăng ký dự thi một trường Đại học cho ngang tầm thế giới, nhưng thực ra hắn biết rõ lực học của mình. Trượt Đại học năm đó hắn cũng chỉ ậm ừ như đã cầm chắc trong tay. Sau đợt thi năm đó, hắn dạt nhà đi phiêu du khắp nơi khám phá.

Suốt mấy tháng trời hắn rong ruổi khắp nơi, làm quen và kết thân với bao nhiêu người. Từ đầu cua, tóc đỏ đến tóc vàng cháy nắng; từ ông xe ôm đến em bé đánh giày, rồi chị quét rác. Cuối cùng hắn vẫn nhận ra một điều: "phải học, phải học cho bằng người".

Dạt nhà một thời gian, hắn trở về với mái nhà thân yêu của mình. Tuy chỉ có mấy tháng xa nhà nhưng mọi thứ quanh hắn đã thay đổi chóng mặt trước thời đại bùng nổ thông tin toàn cầu. Về nhà nằm dài hắn mới biết người bạn từ hồi chăn trâu cắt cỏ với hắn đã đi học một trường Đại học lớn ở Hà Nội. Càng ngày hắn càng thấy sự lêu lổng, chơi bời của mình là vô nghĩa. Hắn đã quyết tâm dùi mài kinh sử, năm sau hắn cũng đỗ vào một trường đại học danh tiếng ở Hà Nội. Hắn đã thi đỗ vào Khoa Thông tin - Thư viện trường Đại học KHXH&NV - ĐHQGHN.

Đỗ đại học, hắn lại trở lại ham chơi như xưa, lười học và có phần tụt dốc. Suốt ngày ăn ngủ ngoài cửa hàng Internet cùng với người bạn hồi chăn trâu của hắn. Bạn hắn có cái nick rất kêu: "Tìm bò và trâu" (TBVT), không hiểu sao hắn lại lấy cái nick quái gở: "Sao Sấu Mù" (SSM). Được sự hướng dẫn chỉ bảo nhiệt tình của TBVT, SSM rất say sưa với Net, nhất là khoản chát chít với những cô gái đẹp, chân dài. Nhưng thực ra mù tịt chứ hắn có biết thế nào đâu, vì hồi đó Webcam cũng như một thứ hàng sa sỉ. Ai cũng có thể lừa được hắn, dù là nam hay nữ, già hay trẻ, xấu đẹp, chân dài chân ngắn...

Sau bao nhiêu thời gian luyện mổ cò với mấy cái bàn phím máy tính choét nhem. Hắn xô bồ theo cư dân mạng, tập hành hút hít (thuốc lá), chát đêm và cứu net. Dân mạng, nghiện chát thì gọi đó là "ăn đêm".

Vì đang ở tuổi mới lớn, tập tành và khám phá. Hắn tiếp thu rất nhanh những trò của giới đàn anh đàn chị bày cho, phải nói rằng hắn cũng khá sáng dạ trong mấy cái chuyện mày mò, phá phách máy vi tính. Khối hàng net đều méo mặt với hắn bởi những trò như làm lây lan virut hệ thống, vứt bỏ bi chuột, chát xxx... Hắn luôn muốn được làm "anh hùng cứu mỹ nhân", cứu net giải thoát cho người đẹp.

Một đêm nọ, trời tối đen như đít chảo, không trăng, không sao nhưng cũng may là có điện. Hắn đang say sưa tán tỉnh với các cô nàng không rõ giới tính trên mạng thì bỗng đâu bụp một phát trước mặt hắn một cái nick vitconhocve84 và dòng tin nhắn nghe rất là nữ tính: "Anh ơi, cứu net". Sau một hồi hỏi han về tình hình sức khoẻ, địa điểm với mỹ nhân hắn mới biết cô nàng cũng chát ở gần chỗ hắn hay mò đến và nhất là lại gần nhà hắn.

Vứt ông bạn TBVT ngồi chát đêm một mình và làm thế chấp cho chủ cửa hàng net, hắn vác xe đi giải cứu mỹ nhân. Thực ra cách đó cũng không xa nhưng hắn cũng lòng vòng mãi mới đến vì sợ cô nàng biết nhà hắn ở gần đây sẽ không tiện cho hắn sau này.

Sau khi tìm gặp, hắn ngỡ ngàng trước vẻ đẹp của mỹ nhân, lòng hắn cảm thấy rung động hơn bao giờ hết, hai bàn tay nắm chặt, hai chân như đã bị ai buộc hai dây giày lại với nhau. Vốn dĩ hàng ngày nói chưa sõi, nói lắp và nói nhanh, đến đây hắn lắp bắp không rõ thành lời. Nàng cao 1m50, nặng chừng 60 kg nếu cân vội - hắn ta nghĩ thầm trong bụng; mặt mũi có vẻ rất sành điệu và màu mè như dân da đỏ vẽ mặt. Sau một hồi sửng sốt và hỏi han hắn ta mới biết nàng là dân hội hoạ!

Một thời gian sau cặp đôi, chát đêm và email, cùng với thời gian gần gũi, thăm nom, đưa đi đón về các buổi tối đi chát hắn mới biết nhà nàng ở cách nhà mình không xa. Tình cảm của hắn cứ lớn dần theo ngày tháng, hắn đã yêu nàng lúc nào không hay!

Hết Hồi 1
Title: Re: Chuyện tình viết dở - Tiểu thuyết
Post by: saos@ngmo on 17/10/07, 12:59
được, nhà văn Sao_online thật là khá
Title: Chuyện tình viết dở - Hồi 2
Post by: Sao_Online on 17/10/07, 13:01
Hồi 2
ĐÁM CƯỚI, ĐÁM CƯỚI VỀ TRÊN MIỀN QUÊ...

Thời gian thấm thoát trôi đi rất nhanh. Tuy trình độ hạn chế và cái đầu nhỏ nhưng hắn cũng thật tài tình trong việc cạy cục, sử dụng tiểu xảo trong các kỳ thi, cuối cùng hắn cũng giật được mảnh bằng Cử nhân loại kha khá.

Nhờ trời ban phúc, ra trường hắn lại xin được vào làm ở một công ty to vật ở Hà Nội, chuyên về giải pháp phần mềm và các lĩnh vực khoa học máy tính khác... Ở đây, hắn gặp rất nhiều cao thủ, nhiều người có tài mà xưa nay hắn chưa từng gặp. Hắn lại nghĩ tới cảnh chăn trâu cắt cỏ quê mình tầm nhìn hẹp. Cũng tại đây hắn mới thấy hết sự vĩ đại của khoa học và công nghệ. Từ đó, vì sự ăn thua và đua nhau trong công việc, hắn quyết tâm làm lại cuộc đời, chăm chỉ mày mò, nghiên cứu và sử dụng các chương trình, phần mềm... Nói chung là nhiều thứ... Nhờ sự nỗ lực của bản thân, gia đình, nhà trường, cơ quan, bạn bè gần xa, bà con khối phố, họ hàng bên nội, họ hàng bên ngoại và nhất là bên gia đình nhà bạn gái đã hết sức tạo điều kiện để hắn được học tập thành tài. Không uổng công mong đợi của mọi người, nay hắn đã làm được cơ bản những gì đáng và cần phải làm. Hành trang kiến thức của hắn cũng săm sắp đầy cái đầu nho nhỏ của hắn. Hắn được bạn bè, cơ quan khá tín nhiệm nên cũng đã đạt được những bước thăng tiến và vị thế trong công tác.

Cũng nhờ sự mày mò học hỏi của bản thân và sự trợ giúp của bạn bè đồng nghiệp, hắn đã xây dựng một forum riêng để kỷ niệm tình yêu của hắn, một mối tình hàng net kiểu mẫu của mình với cái tên: Chandungcuocsong. Sau này hắn mới đổi thành Huongtinhyeu.net - một cái tên đầy ý nghĩa mà chỉ hắn và người yêu hắn mới hiểu hết được ý nghĩa và trân trọng nó. "Huongtinhyeu" của hắn rất phát triển về cả "cơ thể" và "diện mạo" bởi đôi bàn tay và khối óc của hắn. Bàn bè, anh em khắp nơi tham gia làm cho hắn một ngôi nhà ảo rất phong phú và tràn ngập tình cảm.

Mới đó hắn đã yêu nàng được hơn hai năm. Tình yêu của hắn lớn dần và tỉ lệ thuận với vóc dáng của người yêu hắn. Vịt của hắn nay cũng đã ngót ngét 70kg dưới bàn tay chăm sóc của hắn và nhờ khả năng ăn quà vặt như mỏ khoét của Vịt. Hắn rất lấy làm thích thú và bằng lòng với kết quả hai đứa đã đạt được. Người béo mùa đông ôm rất ấm - hắn luôn tự nhủ và nghĩ thầm như vậy.

Mùa đông năm đó, được sự đồng ý, nhất trí của hai gia đình. SSM và Vịt cũng đã tổ chức được một đám cưới linh đình, rầm rộ và khá hoành tráng ở cái khu xóm liều thôn quê nhà hắn bất chấp sự can thiệp và khuyên bảo của bạn bè gần xa nhưng hắn vẫn quyết tâm hiến thân vào con đường Nô lệ khổ sai cho tình yêu của hắn. Đám cưới có sự góp mặt của đông đảo bạn bè các cấp học, Đại học, đồng nghiệp... và nhất là sự góp mặt của bạn bè trong forum, những cư dân trên mạng quen biết với hắn lâu nay. Đặc biệt là sự góp mặt của Ban nhạc gớm mặt xưa nay: Ban nhạc Khoan Cắt Bê Tông... Bạn bè hắn thì thôi rồi, nhiều ngành nghề khác nhau, mỗi người cũng tự trang bị cho mình một vài cái tài lẻ không để đâu cho hết. Cho đến nay đám cưới của hắn vẫn được dân trong làng cũng như dân cư mạng, các cơ quan phát thanh truyền hình và các cơ quan thông tấn báo chí đưa tin rầm rộ!

Tàn tiệc cưới hôm đó, dù rằng đã mệt nhoài sau mấy tháng trời chuẩn bị và tiếp khách trong mấy ngày cưới nhưng hai vợ chồng hắn vẫn cố gắng lén lút đếm phong bì và kiểm tra quà cáp - điều mà hắn mong đợi nhất trong ngày cưới, hắn chẳng quan tâm gì đến các "việc khác" vì hắn đã biết tỏng tất cả từ lâu rồi.

Cũng từ đêm tân hôn đó hắn mới hiểu rõ hơn về vợ hắn, mới biết được rằng dân hoạ sĩ thường có những cái thích quái gở. Hắn thầm nghĩ: sau này không biết còn bao nhiêu trò nữa đây?! Nhưng tất cả đã quá muộn, quá muộn...

Mở đầu cho trào lưu phát triển của thế hệ mẫu hệ, hắn được vợ giao cho công tác ngay ngày hôm sau là phải sơn ngay cái trần buồng cưới màu đỏ. Mới nghe đến đây hắn đã hoảng hồn, hắn nghĩ: Từ bé đến lớn, đi bao nhiêu cái đám cưới, nộp bao nhiêu tiền ngu mà chưa thấy ai sơn trần nhà màu đỏ kinh dị như vậy!. Mặc dù đã hết sức ngăn cản nhưng hắn cũng không chống nổi lệnh vợ, hắn đành phải đến than phiền với "nhà ngoại". Hắn phân trần:

- Bố mẹ khuyên ngăn nhà con giúp con, đời thuở nhà ai lại cứ đi đòi sơn trần nhà màu đỏ, từ trước tới nay con chưa từng nghe qua. Trông chết khiếp đi được.

Mẹ vợ mới khuyên bảo hắn:

- Vợ con nó mới về làm dâu, ở nhà đây được bố mẹ chiều mãi thành quen. Thôi, con cố gắng chiều vợ một tí. Nó là dân hội hoạ nên rất nhạy cảm về màu sắc và cách trang trí. Con cố gắng sơn theo ý nó cho nó vừa lòng. Khi về nhà con đừng ngước lên nhìn là được.

Hắn thủng thẳng:

- Thế nhưng mà không nhìn con vẫn nghĩ đến, thấy chán lắm. Nhất là ban đêm trông hãi lắm.

Mẹ vợ bực bội:

- Mày không nghĩ đến chuyện khác được à, đàn ông mà mày cứ nghĩ đến chuyện nhỏ nhặt đấy làm gì. Còn chuyện đêm hôm, đi ngủ thì tắt đèn chứ để đèn làm gì cho tốn điện mà lại nhìn thấy trần nhà. Mà tôi nói anh nghe, con gái tôi nó sơn thì đêm nó nhìn trần chứ anh phải nhìn đếch đâu mà anh kêu!

Đến đây nghe có phần to tiếng, hắn tiu nghỉu rồi xin phép bố mẹ vợ ra về và quyết định sơn cho vợ cái trần nhà màu đỏ!
Title: Re: Chuyện tình viết dở - Tiểu thuyết
Post by: symphony on 17/10/07, 13:49
Hê hê, đã tìm được chỗ xuất bản chưa? Nếu chưa thì điện cho Sym một phát để làm hợp đồng nhé!
Title: Re: Chuyện tình viết dở - Tiểu thuyết
Post by: ly_n_ly on 17/10/07, 19:05
Còn việc chuyển đổi thành kịch bản thì thế nào?
Title: Re: Chuyện tình viết dở - Tiểu thuyết
Post by: Sao_Online on 17/10/07, 19:14
Kịch bản à? Có lẽ phải đợi có thêm một thời gian nữa. Hiện nay S_O và SYM đang hợp tác, hí húi, cặm cụi, hùng hục và ra sức viết hoàn chỉnh kịch bản muôn mặt đời thường xung quanh nhân vật. Nếu có điều kiện và nhiều nhà tài trợ sẽ chuyển thể thành phim một ngày sớm nhất.

Mọi người đọc thấy thế nào? Hay không? Nếu hay thì tiếc gì mà không bấm vào dấu + ở ngay góc bên phải của tớ, khu mà có chữ điểm đấy. Hào hứng viết tiếp mấy hồi cho máu!
Title: Re: Chuyện tình viết dở - Tiểu thuyết
Post by: vitconhocve on 17/10/07, 19:58
Viet di em tai tro
Title: Re: Chuyện tình viết dở - Tiểu thuyết
Post by: symphony on 18/10/07, 16:21
Hồi 3
SỰ XÔ ĐẨY CỦA SỐ PHẬN

Cuộc đời của hắn chắc chả có gì thay đổi kể từ ngày hắn bước chân vào công ty Tin học đó.

Xuất thân từ một gã nông dân thuần chất, SSM hiểu giá trị của mình khi đi xin việc. Lúc đầu, hắn cũng chỉ nghĩ rằng kiếm tiền để trang trải nợ nần và phục vụ cho những nhu cầu riêng tư của hắn. Hắn bắt đầu học cách kiếm tiền nhờ các mối quan hệ du thủ du thực. Đầu tiên là kiếm tiền qua mạng. Nhờ quen biết với các hảo thủ tin học, hắn đã trang bị cho mình những kiến thức về hack đồ, hack tiền. Hắn mở tài khoản cho mình ở ACB. Gọi là tài khoản nhưng hắn chả có một cái cóc khô gì. Chỉ có một ít tiền ban đầu. Số còn lại, hắn kiếm ở đâu đó, ở Mỹ, ở Nga, ở EU và nhiều nguồn khác rồi đổ vào đó. Tiền kiếm được hắn dùng để bao gái, chat chít và mua đồ rồi ship về Việt Nam. Hắn có tên trong sổ đen của Interpol. Có lẽ số phận nghiệt ngã đã reo xuống đầu hắn nếu hắn không biết điểm dừng. Đó là cái ngày hắn đọc báo thấy hai chú ở VDC bị bắt. Hắn quyết định rửa tay gác kiếm và cắt tài khoản tại ACB.

Sau vụ "phốt" đó, hắn tập trung vào chuyên môn hơn. Hắn quyết định nghiên cứu tin học một cách cẩn thận để "hoàn lương" một cách thận trọng. Dần dần, trình độ của hắn cũng khá lên tỷ lệ thuận với nỗ lực của hắn. Hắn được trường giữ lại để làm một cộng tác viên cho các kế hoạch tin học hóa của trường. Không cần suy nghĩ, hắn trả lời ngay: "Tiền kiếm được ở trường không bằng một đêm cứu nét" và hắn ra đi không cần phải quay đầu nhìn lại. Hắn hy vọng và chờ đợi một bến đỗ cho sự khởi đầu sự nghiệp.

Đó là vào năm 2003, hắn đọc báo và thấy công ty nơi hắn đang làm tuyển nhân viên phải biết về tin học và thư viện, đúng sở trường của hắn. Số phận đôi khi hay mỉm cười với một người. Thoát bị sờ gáy, hắn lại gặp may trong vụ tuyển người này. Lần đấy, công ty tuyển 1 vị trí mà người thi thì chỉ có 1. Đơn giản là hồi đó, vị trí đó chưa được quan tâm lắm. Hắn vào mà chả phải trải qua cuộc thi nào quá cam go. Hắn không giỏi uống bia, rượu nhưng lại ăn thịt chó rất sành điệu. Thịt cầy 7 món, 9 món, hắn đều biết hết do ở gần làng  La Khê. Để có thể dụ được hội đồng, hắn vào dự thi với cái áo nhuốm mùi mắm tôi và thịt chó hun rơm. Sự quyến rũ từ mùi cơ thể của hắn đã làm cho hội đồng phải xao xuyến. Cả buổi phỏng vấn hôm đó chỉ là sự độc thoại của hắn. Hắn thao thao bất tuyệt về thịt chó. Hắn còn hứa, nếu em đỗ được vào công ty thì sẽ giúp đỡ hội đồng mở một quán thịt chó bằng cách tư vấn về món ăn. Chính điều đó đã vô tình giúp hắn thi đỗ mà không gặp phải trở ngại gì. Thói du thủ du thực học được ở ngoài xã hội đã mang lại cho hắn sự may mắn.

Không chỉ có sự may mắn mới giúp đỡ hắn mà còn do hắn có cái đầu khá nhạy bén và thông minh. Cho đến nay, hắn vẫn chưa giúp đỡ hội đồng đó mở quán thịt chó vì đơn giản là những người đó đã rời khỏi công ty. Để tạo được chỗ đứng trong công ty, hắn nghĩ ra một chiêu mới. Do có khả năng về tin học, hắn đã hỗ trợ không biết bao nhiêu người lập các trang web về gái xinh, hàng net... và mới nhất là các blog bẩn. Do mọi người đều đã nhuộm bùn của hắn, hắn yên tâm tại vị với công việc mà không ai động đến hắn. Những người khác thì cầy mửa mật còn hắn thì hàng ngày đi làm muộn, tuần 6 ngày đi làm, hắn đi muộn cả 6, giải trình để không bị trừ lương đã có bạn học cùng trường với hắn làm hộ. Từ vị trí nhân viên triển khai, hỗ trợ quèn, hắn leo lên chỗ của trợ lý lãnh đạo rồi phó phòng tư vấn (phòng của hắn có 2 người).

Hắn vẫn ngấm ngầm quay ra kiếm tiền trên mạng nhờ kinh doanh host và account nhưng sẽ không thể giàu nếu hắn không bắt đầu tham gia vào thị trường cổ phiếu. Có thể sẽ là một câu chuyện dài...
Title: Re: Chuyện tình viết dở - Tiểu thuyết
Post by: symphony on 18/10/07, 17:00
Hồi 4
HỌA SỸ VỊT CON

Không hiểu bắt đầu từ đâu mà người ta gọi ả là Vịt. Có lẽ xuất phát từ hồi ả ta còn đi học. Chả là thế này, ả học rất dốt, lúc nào cũng đứng bét lớp, ra ngoài không dám ngẩng mặt lên nhìn thiên hạ, ở nhà mọi người bảo: "nước đổ đầu vịt", ở lớp cô giáo bảo: "nước đổ đầu vịt", ra ngoài đường người ta bảo: "nước đổ đầu vịt"... Ả không bao giờ tập trung trước một cái gì. Dần dần, cái tên đó nó cũng quen với ả và mọi người cũng bắt đầu gọi ả là Vịt. Với dáng hình có một chút Minhon nên gọi luôn là Vịt con.

Thực ra, cũng có người bảo, cái tên VCHV của ả được ghép từ hai cụm từ: CV và VH sau đó ả mới đảo lại và tự đặt cho mình cái tên là Vịt con Học vẽ đấy chứ. CV là CV, mọi người bảo cái này không tiện phiên âm vì nó giống một nghề quá nhưng thực ra không phải, khả năng đấy là Chuyên viên. Ở, cái từ này lắm nghĩa để phiên âm nhỉ? Thế còn VH? Đấy là Vãi hàng. Ai gặp ả lần đầu tiên chắc cũng vãi hàng thôi. Con người mà có lẽ khi đem so sánh với Thị Nở trong truyện ngắn "Chí phèo" chắc cũng chỉ thua ả một đôi phần. Cứ thử hình dung, khi ta chia người ả theo kiểu atlas địa lý sẽ thấy ả có đôi chút "dầy" mình hơn vợ của nhân vật Tràng trong "Vợ nhặt", người được ví như phẳng lì như bức tường. Thế mà ả đã thật tài tình khi ghép 2 từ đó lại để tạo ra một cái nick vô cùng ấn tượng mà SSM cũng là một nạn nhân.

Ả được biết đến nhiều hơn với nghề vẽ của mình. Có lẽ do học dốt quá, nước cứ đổ lên đầu lại trôi tuột đi nên với ả nghề vẽ chắc là dễ dàng hơn cả. Các họa sỹ nổi tiếng trên thế giới họ vẽ mà mình chỉ biết là đấy là bức tranh chứ có biết trong bức tranh đấy là cái quái gì đâu. Quan điểm của ả cũng vậy, ả vẽ để mọi người biết rằng ả vẽ, có tranh chứ xem tranh của ả cũng chả ai hiểu ả đang định gợi tới cái gì, suy nghĩ tâm tư tình cảm gì. Những hình tròn, hình vuông được học từ hồi lớp 1 được ả cho đan xen, lẫn lộn vào nhau rồi vằn vệt là các mầu sắc lúc thì gam nóng, lúc thì gam lạnh. Nói thật, ai lần đầu xem tranh của ả cũng nghĩ ả mới chỉ học lớp 1.

Bước ngoặt của cuộc đời ả có lẽ đến từ cái ngày ả bước chân vào môi trường sư phạm khi theo học Mỹ thuật tại Cao đẳng Sư phạm Hà Nội. Ả vào được đó cũng chả tài cán gì đâu. Ông hiệu trưởng trường đó vì muốn trả ơn cho nghĩa cử cao đẹp của ả mà ban cho ả ân huệ đó. Nghĩa cử cao đẹp đó sau này được mọi người kể lại. Biết mình thi cử sẽ không đỗ một trường nào nên ả chỉ suốt ngày rong chơi. Một hôm, đang ngồi chơi ô ăn quan với lũ bạn cùng xóm, đến lượt ả thả quân, quân ở đây là mấy viên sỏi, vừa thả xong thì một ông đi tới, không kịp tránh, ông này dẫm ngay lên viên sỏi do ả vừa thả và vấp ngã. Đang định ra xin lỗi thì ông này đã cầm lấy tay ả và cảm ơn rối rít. Từ bộ mặt tái mét, ả chuyển sang ngạc nhiên. Ông này nói: "Ta vừa đi ăn nhậu ở Đại Mỗ bên nhà cái thằng Sao vớ vẩn gì đây theo triệu tập offline của nó trên mạng. Ai dè, ăn xong ta bị học xương gà, mãi không sao lấy ra được, đang định đi bộ ra chỗ bác sỹ thì dẫm vào viên sỏi của cháu, tự nhiên xương ra khỏi cổ rồi, ta không biết làm gì để đáp lại tấm lòng của cháu". Sau một hồi nói chuyện ba lăng nhăng về chat chit, diễn đàn... ông hiệu trưởng nhận ả vào khoa Mỹ thuật. Từ đây, ả có cơ hội thể hiện "tài năng" của mình.

Bài thi tốt nghiệp của ả là một bài vẽ về chân dung người nông dân Việt Nam. Chủ đề này với ả hơi "xương". Gần đến ngày trả bài rồi mà ả vẫn chưa phác được nét nào. Ả bắt đầu lò dò lên mạng và gặp SSM trên đó, một "thiên tài" trui lên dưới lòng đất. Vẫn cái giọng nai tơ, ả ve vãn SSM và nói đang bị "kẹt net" nhờ SSM cứu. Được lời như mở tấm lòng, SSM phi đến. Trời ơi, có ai tưởng tượng ra được hai con người xấu nhất của thế giới này gặp nhau thì thế nào không? Chắc không rồi! SSM chê Vịt con xấu không muốn cứu, Vịt con chê SSM nông dân làm gì có trình mà cứu. Không hiểu sao, ả chợt nhớ tới bài tốt nghiệp, ả mời SSM vào vai nông dân để trả bài tốt nghiệp. Để diễn tả được sự khắc khổ, khó nhọc của người nông dân thì cần phải phơi bày cơ thể. Ả thuê SSM làm mẫu nude cho mình với số tiền là 5000/1 tiếng. Ôi thôi, SSM mà cởi ra thì chỉ có đậy mắt lại cứ ai muốn nhìn nhưng mà nó lại rất đẹp với Vịt, bản chất người nông dân được thể hiện trên khuôn hình của ả. Bài thi tốt nghiệp của ả được xếp loại ưu còn ả thì mất cả cuộc đời cho SSM như mọi người đã biết. Ả nói: "Cả cuộc đời, em chưa bao giờ được công nhận là một người có tài, nhờ có thân hình của anh mà em có được điều đó, em nguyện sẽ hiến dâng đời mình cho anh như một phần của sự biết ơn này". Đáp lại, SSM bày tỏ: "Còn anh, cả cuộc đời phiêu lưu trên mạng, bây giờ anh mới được "cứu net" một cách ấn tượng nhất. Anh sẽ nhận sự hiến dâng của em như một trong những kỷ niệm đẹp nhất của các mối tình mạng".
Title: Re: Chuyện tình viết dở - Tiểu thuyết
Post by: vitconhocve on 18/10/07, 19:55
cóa cần tư liệu để viết bài không pác
Title: Re: Chuyện tình viết dở - Tiểu thuyết
Post by: Sao_Online on 18/10/07, 20:08
Hơ hơ. Anh và SYM lạ gì "thói hư tật xấu, hoàn cảnh, tình trạng và những điều không dám nói ra" của em và SSM nữa đâu hả Vịt. Bọn anh cần gì tư liệu. Nếu phải cần tư liệu thì đâu phải nhà văn, nhà thơ nữa. Lúc đấy lại bất đắc dĩ làm nhà báo rồi! Anh và SYM thì không muốn làm nhà báo chút nào cả. Hơn nữa em là Vịt, sợ em cung cấp thông tin Vịt, tư liệu đểu; bọn anh mà phải dùng đến tư liệu của em thì có ngày anh và SYM bị độc giả chửi cho, rồi bọn anh lại đi xin lỗi, đính chính như vụ ..... đấy đấy... vụ đấy đấy.... Vụ cô Tấm chết đấy..... thì nhục lắm.
Làm người ai làm thế, anh và SYM vẫn quyết tâm: Dù viết không hay nhưng cũng phải "phanh phui sự thật" để độc giả, dân làng biết để họ không bị ai đó là SSM + Vịt nào đó lừa họ!  :khakha: :loeloe:
Title: Re: Chuyện tình viết dở - Tiểu thuyết
Post by: Sao_Online on 18/10/07, 20:12
Hồi 5
"CHÂN DUNG CUỘC SỐNG"... SAU HÔN NHÂN

Hí hửng vui duyên mới chẳng được bao lâu hắn đã nếm trải đủ điều. Giờ hắn mới hiểu được sự thâm thúy, sâu sa kinh nghiệm của người xưa để lại: "hôn nhân là hoàng hôn của tình yêu", thế nào là thế hệ "Mẫu hệ"... Hắn chợt nhận ra được một điều là bao lâu nay mình được cưng chiều, quát ra gió, hét ra lửa.... chẳng qua cũng là bị lừa. Giờ đây khi "ván đã đóng thuyền" rồi hắn mới bị đè nén, áp bức đến tột cùng; không những về tài chính kinh tế, tinh thần mà còn cả chút sức lực ọp oẹp của hắn. Ngày ngày hắn đào hố trồng cây, làm kinh tế, kiếm tiền; đêm về lại bị bóc lột sức lao động đến mức không thê thở nổi vì sự nghiệp trăm năm "trồng người", sức khỏe ngày càng giảm sút, mặt mũi hốc hác, phờ phạc. Ngày xưa hắn thích chát chít với các em chân dài bao nhiêu thì ngày nay hắn hốt hoảng, sợ sệt bấy nhiêu. Bây giờ dù có lên mạng hắn cũng chẳng dám để nick của mình Online vì sợ các em ngày xưa "mời đi bóc lột" tiếp.

Đến cơ quan anh em góp ý, chị em thì ngán ngẩm vì trông không ra "hồn người" nữa. Hắn bây giờ gầy đét mo nang, quần áo ngày xưa hắn mặc rất đẹp với phom người đầy đặn của hắn thì giờ đây trông hắn chẳng khác gì cái mắc áo Inox của hai vợ chồng hắn là mấy. Ở nhà đêm đêm bị bóc lột sức lao động quá nhiều, đến cơ quan bây giờ hắn chỉ tìm cách chối bỏ công việc thay cho sự hào hứng, tỉ mẩn, chí thú như ngày xưa... để tìm chỗ đi ngủ.

Phải thừa nhận rằng, trời sinh ra họ là một cặp. Cả hai đều có những sở thích khá giống nhau. Họ làm bạn bè chán ngán, gia đình mệt mỏi, đau đầu nhức óc vì suốt ngày lướt web và online. Vợ chẳng nhường chồng, chồng chẳng nhường vợ; suốt ngày tranh nhau cái máy vi tính đời Pen III nối mạng nhưng dial up vì kinh tế quá hạn hẹp. Suốt ngày cãi nhau ầm ĩ làm hàng xóm cũng không chịu nổi. Hắn thì phải thua vợ nhiều hơn, không nhường thì đêm đêm còn khổ hơn, có lúc còn kiệt sức không gượng dậy đi làm được. Hắn thường phải ra cửa hàng net thân quen ngày xưa. Ở đây hắn cũng còn có dịp để phét lác với nhưng cô em ngày xưa cho dù hắn chẳng còn chút tinh túy cóc khô nào. Thật may cho hắn vì vợ hắn không để ý vì cũng quá say sưa như chồng.

Bẵng đi một vài tuần bạn bè chán ngán chẳng muốn ngó ngàng gì đến hắn, nay mới có dịp nhìn lại trông hắn có vẻ "hồi xuân". Còn vợ hắn thì vẫn vậy, lướt web, online và cả chát xxx nữa. Sau lần sơn xong cái trần nhà, vợ hắn có vẻ rất tâm đắc với óc sáng tạo, đi trước một bước so với mọi người. Ngoài những lúc online ra mụ ta lại quay sang nghiên cứu, pha chế các gam màu vì nghĩ ra đủ việc để làm. Nào là sơn nhà, sơn nền, viết vẽ, kẻ phết vào các bộ quần áo nhằm tạo ra một mẫu thời trang mới lạ, bắt mắt. Nhất là mục đích thời trang khác người, không đụng hàng của mụ. Phần nữa cũng vì muốn chứng tỏ cho bạn bè, nhất là bạn bè cùng trường, cùng ngành học với mụ biết rằng mụ cũng là một con người có tài, một óc sáng tạo phong phú!

Lại nói đến bố mẹ chồng của Vịt, ông bà cụ thân sinh của Sao sang mo. Ai cũng thấy ái ngại cho các cụ, bạn bè của hai vợ chồng thường xuyên góp ý, hàng xóm, anh em trong nhà ra sức rèn rũa hai đứa cách sống chung với các cụ. Khác với cái cảnh thông thường là con dâu không thích ở chung với bố mẹ chồng, nay thì ngược lại. Mụ ta rất thích ở cùng hai cụ bởi vì hàng ngày mụ lướt web, pha chế các gam màu thì các cụ lại phải lúi húi chợ búa, cơm nước, giặt giũ quần áo phục vụ cô con dâu độc nhất! Hai cụ càng ngày càng còm cõi, gầy mòn, héo úa bởi quá mệt mỏi với cô con dâu. Ngày trước cứ tưởng có con dâu thì nó gánh vác, đỡ đần các công việc trong nhà; nay không những nó chẳng giúp được gì mà còn trở thành người hầu bất đắc dĩ cho 2 vợ chồng hắn.

Phải nói rằng Vịt rất có năng khiếu và có tài nhạy bén với các sắc màu. Gu màu của mụ tổng hợp tất cả, nào thì màu đen, đỏ, xanh, vàng tím.... mụ ta cũng rất khéo tay trong việc pah chế giữa màu nọ, màu kia. Mỗi tội sống với nghề hội họa, với đống màu đủ loại thì quần áo, nhà cửa, đồ dùng cũng nhuốm màu loang lổ, nhất là chân tay, mặt mũi. Hàng ngày mụ bày vẽ xong cũng lại đến lượt các cụ phải dọn dẹp và cũng không tránh khỏi dính màu loang lổ. Mùa đông đến nhà hắn thấy ai cũng quần áo ấm kín mít còn đỡ, mùa hè đến mà thấy lúc cả nhà dọn dẹp hành trang của mụ, nhất là lúc 2 vợ chồng hắn mặc những bộ đồ model ngắn ngắn thì không khác với bộ tộc dân da đỏ cởi truồng là mấy. Hàng xóm không dám cho con trẻ sang chơi, buổi tối không dám qua vì chỉ sợ đêm mất ngủ, trẻ con thì khóc thét. Giờ đây vợ chồng hắn cũng có giá trị với hàng xóm một chút trong chuyện lôi 2 vợ chồng hắn ra dọa và dỗ dành trẻ con, nhất là những lúc chúng đi ngủ!

Một ngày nọ - ngày phụ nữ Việt Nam. Hắn ra đường trông khác hẳn mọi ngày. Da dẻ hồng hào, mặt mũi tươi tắn hơn mọi khi, dáng người có vẻ đầy đặn lại một chút. Hắn làm nhiều chị em phải ngước nhìn tiếc nuối, hắn có vẻ cũng thích thú lắm. Thực ra thì cũng chẳng có bí quyết hay chuyện gì to tát, gạn hỏi mãi hắn mới ngập ngừng cho biết là dạo này vợ hắn đang ở cữ, hắn ít phải "nộp thuế" nên sức khỏe có phần hồi phục. Mọi người rất mừng cho hắn, mới cưới được hơn 2 tháng mà nay vợ đã có bầu 6 tháng, chẳng mấy nữa là hắn được lên chức "Bố trẻ con".
Title: Re: Chuyện tình viết dở - Tiểu thuyết
Post by: ly_n_ly on 18/10/07, 22:50
Thế không có cái gì liên quan đến cái trần buồng màu đỏ nữa à, chi tiết này iem đặc biệt quan tâm.
Title: Re: Chuyện tình viết dở - Tiểu thuyết
Post by: Sao_Online on 18/10/07, 22:58
Đọc đến đấy mà không biết nhà hắn bây giờ có trần nhà mảu đỏ à? Bây giờ vợ hắn đêm nào cũng "phải" nhìn trần nhà. Mỏi mắt cũng phải nhìn chứ SSM nhất quyết không đổi chỗ "nhìn hộ", "nhìn thay" vợ lúc nào cả. Bây giờ hai vợ chồng hắn nảy sinhh nhiều chuyện trong cuộc sống lắm! Từ từ sẽ rõ!
Title: Re: Chuyện tình viết dở - Tiểu thuyết
Post by: symphony on 19/10/07, 10:14
Hồi 6
SỞ THÍCH THỜI TRANG

Đợt vừa rồi do bận thu xếp một số công việc nên Symphony chưa thể viết bài để gửi tặng các độc giả yêu quý của Box này. Hôm nay, nhân tiện các sếp đi vắng, tôi viết nốt.

Thôi hãy khoan bàn về chuyện xấu đẹp giữa 2 con người được đánh giá là xấu nhất thế kỷ 21 ấy để đi vào bàn về một vấn đề mà nếu có ai nhìn thấy họ thì chắc cũng phải thốt lên câu: "Ung nhọt của thời trang hiện đại" hay "Nỗi kinh hoàng của cuộc sống".

Chả phải vô cớ mà người ta nói như vậy. Cuộc đời này đáng nhẽ tươi đẹp hơn rất nhiều nếu như không có sự xuất hiện của họ. Cái mỹ quan đô thị đang đẹp đẽ nhường nào thì lại bị vấy bẩn bởi họ, những con người Đại và Tây Mỗ. Xã hội ai cũng có quyền đóng góp, mong muốn để cho nó đẹp hơn, hoàn thiện hơn không chỉ vì cộng đồng mà còn vì cả cuộc sống và sự tồn tại của mỗi con người. Ý thức dân tộc, cộng đồng không được họ coi trọng, họ coi đó chỉ là sự thể nghiệm thời trang một cách lố lăng và dị hợm.

Khỏi nhận xét sâu xa, tôi đi vào dẫn chứng luôn.

Đầu tiên là cô CV vãi hàng. Nhìn ả thì ai cũng đoán được là bao nhiêu cân rồi. TV màn hình phẳng thế hệ mới nhất cũng phải khâm phục khi biết ả được một hãng từ ngoài trái đất đặt hàng để tạo ra như một đối trọng với nó trong việc kích cầu ở cái xứ sở đông dân và thích hào nhoáng này. Đáng nhẽ ra, biết là mình "phẳng" và gầy "đét mô na" thì ả phải vận vào cho mình những quần áo rộng rãi hơn, dầy dặn hơn để che đi những đường thô kệch trên cơ thể thì đằng này lại phô bày nó bằng các loại áo hở lưng, hở sườn, bo đì, cô tròn, cổ V... Đã hết đâu, ai cũng phải có tư cách khi ra đường. Diện bộ quần áo nào thì cũng phải ngó trước, ngó sau xem có ai nhìn mình không. Ả không coi điều đó là một điều đáng quan tâm. Đối với ả, điều quan tâm nhất chỉnh là ả được thể hiện cái "tôi" cá nhân. Ai đời, đi dậy học, ả lại vận vào mình chiếc quần đùi ngắn cũn cỡn không thể ngắn hơn được bằng cách cắt từ cái quần dài. Lúc đầu, ả cũng không muốn ngắn như vậy nhưng mà do cắt mãi 2 ống nó cũng không đều, đến lúc không thể ngắn hơn được nữa thì nó ra như vậy. Thôi thì, đã lỡ cắt rồi, thôi đành mặc vậy. Chưa hết, để thêm phần diêm dúa và thể hiện tính "mỹ thuật", ả vẽ vào đó hết hoa, rồi mèo, rồi lung tung đủ thứ. Dưới gấu quần, ả tỉa tót, xé chỗ nọ, bổ chỗ kia làm cho thêm những tua rua cho quần đó thêm phần "rôm rả". Có những lần, hàng xóm của ả cũng phải khó chịu khi nhìn thấy ả diện bộ đó ra đường với những cái guốc mộc và dép lê. Mỹ thuật là để đem lại giá trị cuộc sống cho xã hội còn với ả, nó là cái mang lại sự dị hợm. Ả có thú vui, sơn lên áo. Ả sơn đủ thứ, những thứ nào ả thích nhất thì ả sơn. Nhìn thấy đó mà phát ghê cả người.

Bỏ qua Saosangmo lâu quá rồi. Bây giờ mới quay lại với anh chàng mặt xanh mặt đỏ này. Chả cớ gì mà người ta nói thế bởi đơn giản, hắn có thể thay đổi sắc thái mặt một cách nhanh chóng. Đang hăng máu tranh cãi một cái gì đó thì mặt đỏ tía tai nhưng nếu ai mà châm trọc câu gì thì lại tái xanh cả mặt. Saosangmo được bạn bè quý mến vì cái tính thật thà. Thật thà quá đâm ra đụt. Mà đụt thì sợ vợ, sợ người yêu. Sợ vợ, sợ người yêu thì đâm ra nó nói gì mình cũng phải nghe. Nói đến thời trang thì Saosangmo cũng chỉ là một nạn nhân của một thứ hỗn độn cái thời trang mỹ thuật mà  Vịt con áp dụng thực hành cho hắn.

Hắn có một đôi bàn chân to, cỡ 42. Như người ta, giầy thừa, dép thiếu còn hắn thì ngược lại. Nhìn hắn đi đôi dép mà phát thương. Đằng sau dép, cả một gót chân dầy và chai lỳ đè lên không thương tiếc, những ngón chân dài và to, thô kệch thòi lòi ra ngoài phải đến 5, 6 phân ngay trên đầu dép có cảm giác như là hắn đi để cho có đi chứ đôi dép chả mang lại tí thẩm mỹ nào cho con người hắn cả. Hắn thuộc loại đầu to, chân tay tóp mỡ nên vì thế, mông hắn tóp cũng là điều đương nhiên. Người ta, quần áo chỉn chu, đóng thùng thì phần tôn lên đẹp nhất ở quần chính là phần mông thì với hắn, phần mông chỉ là một mớ bùng nhùng toàn vải. Nhìn phát ghê! Nhiều lần, cũng được anh em khuyên giải, động viên, hắn cũng nhét thêm ít tiền cho chiếc ví của hắn dầy dặn lên một tí để đút vào túi quần cho nó bù đắp "phần thiếu". Nào ngờ, nó lại chỉ gây phản cảm khi ví cũng chỉ bù được một bên còn phần bên kia thì vẫn dúm dó trông đến tội nghiệp. Cái thắt lưng được hắn quấn vào người chỉ trực rơi theo chiếc quần. Nói đến chuyện quần mới nhớ tới cái hồi hắn đi nghỉ mát. Người ta chân tay to mặc sịp bơi nó mới "tôn" lên vẻ "đàn ông", hắn cũng muốn đàn ông nên cũng mặc sịp. Quần thì kéo lên cao hơn cả hông làm "phòi" ra một cái rất vô tổ chức. Đầu hắn rẽ ngôi lệch nên ở dưới "ngôi" nó cũng lệch. Đúng là trên sao, dưới vậy! Không thể chịu đựng hơn được nữa, giám đốc của hắn bắt hắn phải về thay ngay không có làm xấu mặt anh em đàn ông. Thế mà hắn lại còn không chịu mới láo chứ. Phải đến khi dọa làm bản kiểm điểm hắn mới ngoan ngoãn chạy bộ 100 m để về thay cái quần. Trông hắn chạy mà cứ như bộ xương di động có gắn thêm "chùm nho".

Vẫn là hắn chứ không phải ai khác có những sở thích thời trang dị hợm và kỳ quặc. Hắn đã gầy lại thích hay vận cho mình sơ mi bo đì dính hết cả vào người, đã gầy càng gầy. Có lần, hắn nhìn thấy Tổng Giám đốc mặc áo thun chim cò về cũng nịnh vợ mua cho một cái như thế. Nhưng than ôi, người ta là người có chức có quyền, có da có thịt, áo xấu mặc vào cũng đẹp đằng này mình thì sao, còn không biết mình đang là ai, ở vị trí nào. Áo người ta có hoa văn, kim tuyến là những nét rất tinh, chau chuốt, hắn về bắt chước cũng hoa văn, kim tuyến, bên rồng, bên phượng, nét vẽ nguệch ngoạc, thô thiển, áo chưa mặc đã sờn thể hiện nền văn hóa chợ Đồng Xuân. Mặc vào chị em cứ tưởng "gay" không ai dám chơi với hắn. Mốt bây giờ ra đường ai người ta mặc quần ngố nhưng hắn thì vẫn mặc, càng nhìn càng thấy hắn ngố thật.

Nói về sở thích thời trang của hai người xấu nhất mà tạo hóa đã oan nghiệt ban tặng cho thế giới này thì có mà nói suốt ngày nhưng tựu trung lại, họ đang góp phần tạo nên đối trọng cho cái đẹp làm cho cuộc sống của xã hội hiện đại ngày càng cân bằng vài hài hòa hơn.
Title: Re: Chuyện tình viết dở - Tiểu thuyết
Post by: nothing on 19/10/07, 14:29
Symphony vị chi là đã nợ 2 hồi: 4 & 6  :no:
Title: Re: Chuyện tình Sao Vịt - Tiểu thuyết
Post by: symphony on 19/10/07, 14:59
Say quá! :)
Title: Re: Chuyện tình Sao Vịt - Tiểu thuyết
Post by: cop_xong_paste on 21/10/07, 14:32
1 câu truyện tình rất buồn ..... cười Good
Title: Re: Chuyện tình Sao Vịt - Tiểu thuyết
Post by: vovavietnam on 21/10/07, 23:23
Cộng roài đấy nhá,viết tiếp đi nào đang gay cấn các bác ơi !!!!
Title: Re: Chuyện tình Sao Vịt - Tiểu thuyết
Post by: symphony on 22/10/07, 15:06
Hồi 4 vừa được in xong! :)
Title: Re: Chuyện tình Sao Vịt - Tiểu thuyết
Post by: dinosaurs on 23/10/07, 09:49
hay quá các anh ạ, viết tiếp đê, em cộng điểm cho cả 2 anh rồi đóa^^
Title: Re: Chuyện tình Sao Vịt - Tiểu thuyết
Post by: symphony on 31/10/07, 11:58
Hồi 6 (Sở thích thời trang) đã được xuất bản :) sau một thời gian im hơi lặng tiếng
http://huongtinhyeu.net/hty/index.php?topic=7008.msg34464#msg34464
Title: Re: Chuyện tình Sao Vịt - Tiểu thuyết
Post by: saos@ngmo on 31/10/07, 13:38
ặc ặc, viết gì mà hay thế, chết mất!
Title: Re: Chuyện tình Sao Vịt - Tiểu thuyết
Post by: vitconhocve on 31/10/07, 13:44
Nhân tài ẩn dật bấy lâu nay đã xuất hiện.



Title: Re: Chuyện tình Sao Vịt - Tiểu thuyết
Post by: Sao_Online on 31/10/07, 17:31
Cũng kết thúc Hồi 5. Bận quá, nhiều cái hay hay quên mất sạch. Sẽ lồng vào các hồi sau!
Title: Re: Chuyện tình Sao Vịt - Tiểu thuyết
Post by: Sao_Online on 31/10/07, 17:33
Hồi 7
"ĐẦU LÒNG HAI Ả VỊT CON"

Càng ngày trông hắn càng ra dáng đàn ông, càng trông càng thấy có nét. Sắp làm bố trẻ con có khác! Dạo này "Nhà nước miễn thuế" hắn càng lúc càng có da có thịt, nhưng không vì thế mà hắn lêu lổng, trốn vợ chơi bời. Ngoài giờ làm, cả ngày hắn chỉ quanh quẩn bên vợ, phục vụ vợ và đứa con đầu lòng của 2 vợ chồng hắn. Hắn rất mong đợi ngày được làm bố, rảnh rỗi là hắn lại đưa vợ đi siêu âm, khám thai... Phải công nhận rằng ngày trước hắn ham chơi nhưng nay đã khác hẳn; hắn yêu vợ, thương con nhiều lắm!

Hắn mong mỏi đứa con trai đầu lòng ra đời, trong đầu hắn lúc nào cũng săm sắp bao dự định với đứa con của mình. Nào là dạy tin học, dạy chát chit, online, đánh võ lâm và nhất là làm web và quản trị web. Còn nhiều các dự định khác trong đầu hắn cho 2 thằng đàn ông thời đại mới.

Ngày làm hắn được làm bố cũng đến gần. Hắn mừng lắm, vui lắm, hắn xin nghỉ 1 tuần chuẩn bị mọi thứ để đón đứa con đầu lòng ra đời, hắn tạm quên và gác lại mọi thứ để chú tâm và dành trọn mọi tình yêu thương cho vợ con, ngay cả việc "nộp thuế" mà ngày trước hắn rất ham với các em chân dài, rồi với vợ; nay được miễn thuế khá lâu nhưng hắn cũng dửng dưng như không.

Mong mỏi mãi, chờ đợi mãi hắn cũng đã được làm bố. Vợ hắn sinh cho hắn một công chúa Vịt kháu khỉnh. Hắn hơi bất ngờ với kết quả những lần đi siêu âm ngày trước nhưng vẫn rất đỗi vui mừng. Người còn có lúc sai nói chi đến máy - hắn tự nhủ như vậy và bằng lòng với những gì mình đang có.
Title: Re: Chuyện tình Sao Vịt - Tiểu thuyết
Post by: vitconhocve on 31/10/07, 22:48
kết quá tuyệt. đúng như mơ ước của anh Sao  ::)
Title: Re: Chuyện tình Sao Vịt - Tiểu thuyết
Post by: Sao_Online on 01/11/07, 16:55
Kết là kết thế nào? Lấy vợ, sinh con đâu phải đã xong. Còn cuộc sống, việc làm, các mối quan hệ... nhất là cuộc sống gia đình... Còn lâu mới kết!
Title: Re: Chuyện tình Sao Vịt - Tiểu thuyết
Post by: ly_n_ly on 01/11/07, 19:52
Quá đà
Title: Re: Chuyện tình Sao Vịt - Tiểu thuyết
Post by: tinhbanvatoi on 02/11/07, 16:13
 :P
Title: Re: Chuyện tình Sao Vịt - Tiểu thuyết
Post by: Sao_Online on 09/11/07, 20:16
Một hôm Vịt hỏi Sao Sáng Mờ:
- Anh ơi! Đã bao giờ anh gặp ma chưa?

Sao Sáng mờ:
- Anh gặp rồi em à. Anh thường xuyên gặp.

Vịt:
- Thế à, trông nó thế nào, có đáng sợ khống?

Sao sáng mờ:
- Trông nó khiếp lắm, sợ lắm. Em chưa thấy vì chẳng qua em chưa bao giờ soi gương thôi!
Title: Re: Chuyện tình Sao Vịt - Tiểu thuyết
Post by: Sao_Online on 09/11/07, 20:21
Hôm đó, hai vợ chồng nhà Sao sáng mờ cãi nhau ầm ĩ, làm xôn xao cả vùng quê yên tĩnh nhà hắn. Cô Vịt có vẻ vẫn còn rất chanh chua như ngày yêu nhau. Cô ta tru tréo:

- Biết lấy anh mà khổ như thế này tôi thà lấy quỷ còn hơn!

Sao sáng mờ thản nhiên:
- Cô đừng có mơ! Pháp luật Việt Nam không cho phép những người cùng chung huyết thống lấy nhau đâu!
Title: Re: Chuyện tình Sao Vịt - Tiểu thuyết
Post by: symphony on 10/11/07, 08:27
Quote from: Sao_Online on 09/11/07, 20:21
Cô đừng có mơ! Pháp luật Việt Nam không cho phép những người cùng chung huyết thống lấy nhau đâu!

Nhạy cảm, nhạy cảm! Thế mà có cái xã Đại Mỗ lại cho phép đấy! :)
Title: Re: Chuyện tình Sao Vịt - Tiểu thuyết
Post by: ly_n_ly on 10/11/07, 10:19
Quote from: symphony on 10/11/07, 08:27
Quote from: Sao_Online on 09/11/07, 20:21
Cô đừng có mơ! Pháp luật Việt Nam không cho phép những người cùng chung huyết thống lấy nhau đâu!

Nhạy cảm, nhạy cảm! Thế mà có cái xã Đại Mỗ lại cho phép đấy! :)
Hơ hơ.. không cho phép mới ra nông nỗi này
Ôi sao mình cứ vào diệt mồi thế này nhỉ
Title: Re: Chuyện tình Sao Vịt - Tiểu thuyết
Post by: Sao_Online on 11/11/07, 16:47
Một hôm hai vợ chồng Sao-Vịt lại cãi nhau.

SSM: Sao cô cứ cãi lại tôi nhỉ, thế cô là vợ tôi hay là mẹ tôi?

Vịt: Chẳng biết được đâu, thằng nào vẫn bú tôi thì thằng đó là con tôi.

Sao Sáng Mờ tức lắm nhưng chưa biết nói gì, thằng con đế thêm: mẹ nói đúng rồi bố ạ!

Sao Sáng Mờ quát: lại cả mày nữa à, mày coi tao là bố mày hay là em mày hả?

Thằng con: Chẳng biết được đâu, thằng nào cai sữa trước thì thằng đó làm anh!
Title: Re: Chuyện tình Sao Vịt - Tiểu thuyết
Post by: Sao_Online on 18/11/07, 22:51
Hồi 8
CHUYỆN CŨ ÔN LẠI

Sau bao nhiêu bi đát và nhiều lần có ý định nhảy lầu, hoãn cưới vì giá cổ phiếu trên các sàn như trò chơi trẻ con, phần thắng dường không bao giờ dành cho hắn. Cuối cùng thì hắn cũng quyết định cưới vào một ngày đẹp trời, phải nói là một ngày rất đẹp, Thiên - Địa - Nhân đều hòa hợp làm người ta có cảm giác "đất trời cũng chiều hắn".

Công việc xong xuôi hắn mới thấy mình thật sáng suốt, những khoản thâm hụt do giá cổ phiếu giảm liên tục mấy tháng qua nay hắn cũng đã gỡ gạc được đôi chút, hắn phấn khởi lắm. Cả đêm cứ nhìn cái ảnh cưới rồi lại cười mãn nguyện. Hắn thầm nghĩ "vừa kiếm được nhiều tiền, vừa có vợ" thật là tiện đôi đường. Đôi lúc vẻ mặt hắn khá trầm ngâm, không biết hắn có những dự định, toan tính gì to tát nữa. Chắc hẳn hắn cũng suy nghĩ đôi chút về những câu mà bạn bè hắn nói với hắn trong ngày cưới, nào là "lần đầu bỡ ngỡ", nào là "được lọ được chai"... Nhất là cái vòng cổ gần 1 cây vàng mà gia đình vợ hắn cho vợ hắn làm của hồi môn ngày cưới. Hắn nhìn mà mừng lắm, giá vàng đang tăng cao, những hơn 100 đô/ 1 chỉ. Cả buổi trưa hôm đón dâu hắn chỉ chăm chăm nhìn cái vòng cổ, trông trước ngó sau vì chỉ sợ vợ hắn hay gia đình vợ hắn tháo ra cất đi thì toi cơm, bao nhiêu công sức đầu tư coi như đi tong. Cái vẻ mặt suy nghĩ, đăm chiêu của hắn cũng đủ để bạn bè hắn có thể hiểu được rằng hắn đang toan tính, âm mưu và cố gắng mỗi năm làm một vài vụ "cá kiếm" tươm tất như thế này.

Cũng chính cái vòng cổ 1 cây vàng mà vợ hắn đeo trong ngày cưới đã làm hắn mê mẩn cả ngày hôm đó, làm ảnh hưởng trực tiếp đến suy nghĩ, cách thức đầu tư, làm ăn của hắn sau này. Hắn giờ không đầu tư vào cổ phiếu nữa, hắn chuyển hẳn sang đầu tư vàng, hắn tích trữ vàng cho những dự định lớn của mình. Cũng chính cái vòng cổ to vật, nặng trĩu đó đã gây ra những cảnh dở khóc dở cười cho 2 vợ chồng hắn trong ngày cưới, khách quan 2 họ được một phen láo loạn cả 1 vùng quê yên tĩnh nhà hắn.


(Mai rảnh viết tiếp, hết giờ làm việc ban đêm rồi!)
Title: Re: Chuyện tình Sao Vịt - Tiểu thuyết
Post by: tinhbanvatoi on 25/11/07, 20:29
 :P
Title: Re: Chuyện tình Sao Vịt - Tiểu thuyết
Post by: x4uz4j_badboy on 28/11/07, 09:34
ấy thế có cần chuyên thể thành 1 bộ phim lãng mạng kiểu hàn quốc ko ?.Nhưng mà made in VietNam do' .Để em lam đạo diễn cho j chứ khoản này em khá lắm đó.
---nin---
---gian---
mấy cái này thấy có vẻ giống với ... nhỉ. Cung dạy bảo mà  ::)
Title: Re: Chuyện tình Sao Vịt - Tiểu thuyết
Post by: saos@ngmo on 28/11/07, 12:58
công nhận truyện này hay, đã được xã hội hóa, mọi người cứ hõi mình mãi là bao giờ thì sơn trần nhà màu đỏ, chết thật, có khi cũng phải lên kế hoạch không thì cứ phải trả lời và giải thích mãi, mệt!
Title: Re: Chuyện tình Sao Vịt - Tiểu thuyết
Post by: anhlt on 28/11/07, 13:11
Câu chuyện này rất hay....... Bravo. Cám ơn các anh chị em văn nghệ sỹ. Kiểu này phải đăng ký bản quyền tác giả đi thôi. không người ngoài ghé qua thấy hay lại chôm chỉa mất.
Title: Re: Chuyện tình Sao Vịt - Tiểu thuyết
Post by: symphony on 21/02/08, 09:34
Hồi 9
CÁI TỔ KÉN

SSM bây giờ chết đi sống lại có khi cũng không nghĩ mình sắp được làm bố. Được làm bố là vinh dự của đời hắn cũng như của cả cái diễn đàn mà hắn mất công xây dựng ra để thực hiện được kế hoạch "diệt cỏ tận gốc" của hắn. Hắn cũng giống như một con cáo trong truyện ngắn "Con cáo và chùm nho" nhưng hắn khôn hơn. Xanh hắn cũng vặt. Hắn "chăn" con nhà người ta từ lúc bé thơ cho đến lúc trưởng thành "nhúm nhúm" rồi thì hắn "ăn thử" xem thế nào. Thấy "OK" hắn múc luôn.

Tuần trăng chưa lên cao bởi vì đơn giản mùa đông làm gì có trăng với sao. Cái số hắn khổ từ bé, đặt tên mình là Sao nhưng lại hay kị với các loại Sao. Năm ngoái, hắn Sao La Hầu, sao của đủ thứ bất hạnh nhưng hắn lại cưới vợ. Cũng may sau cùng thì hắn cũng rước vợ được về nhà cho dù có hơi muộn so với kế hoạch một tí. Vợ hắn bảo với hắn, khi nào mà trăng sao lên đẹp cũng là lúc "hoa cỏ" sinh sôi và nẩy nở, xuân mới đẹp, mọi người mới thích ngắm xuân và "hái lộc". Hắn nghĩ trong đầu rằng mùa này thì làm quái có trăng với sao, các cụ ngày xưa toàn tặng nhau "quà" vào mùa xuân thì làm gì có trăng sao mà vẫn "dính" mà nếu đợi thì lại phải đến mùa hè thì mới ngắm được, ai mà đợi được, mất cả hứng.

Thực ra, hắn cũng chưa muốn làm ngay một cái gì đó vì vợ hắn còn đang phải đi làm, chẳng nhẽ lại để cho vợ bụng mang dạ chửa đi dậy học, đến lúc hướng dẫn học sinh vẽ thì lại tì cái bụng vào đầu học sinh à? Ai mà chịu nổi! Khổ, hắn nghĩ thế cũng đúng thôi! Hắn cần sự cân bằng cho cuộc sống. Bản thân hắn cũng chưa chuẩn bị cho mình một trạng thái tốt nhất! Hắn lúc nào cũng chỉ nghĩ về diễn đàn, nghĩ về công việc, con người hắn ngập tràn trong thuốc lá, cà phê toàn những chất kích thích nên hắn chắc phải giảm số lượng đi thì mới "nhiệt tình" với vợ được.

"Chủ nghĩa xét lại" vừa biến mất trong con người hắn cũng là lúc hắn nghe tin Quicktick hiện lên 2 vạch. Lần đầu tiên, hắn mua que về thử, hắn như người đánh ba cây, người ta nói "om như om cây". Hắn cứ hô, lên đi rồi lại xuống đi rồi cứ thổi phù phù vào que đó nhưng nó cũng chỉ mới một vạch. Mất công hắn chờ đợi. Thực ra, người ta bảo vợ hắn có bầu nhìn là biết. Lỗ mũi và mắt to ra, môi thâm xì. Nói chung, chỗ nào cũng thâm nhưng hắn không tin, hắn bảo hắn xem Kamasutra và các sách Đông Tây kim cổ nên kế hoạch được. Hắn đã lầm! Đơn giản vì mùa đông không có trăng! Lần thứ hai mua que thử thì hắn đã thật sự sững sờ, có nên vui không? Hắn tự chấn an: "Vui chứ, vui chứ, mình sắp được làm bố cơ mà!". Hắn nhẩy cẫng lên mà không nghĩ rằng mình không mặc gì trên người. Cái cà vạt mà hắn đeo duy nhất trên người cứ lên xuống tỷ lệ nghịch với những lần nhẩy lên nhẩy xuống của hắn.

Lần đầu tiên hắn được sống với cảm giác làm chồng của một bà chửa. Hàng ngày, vợ hắn phải lau nhà, nấu cơm, rửa bát, cho chó mèo ăn, tưới cây, tưới hoa, thả thóc cho gà... thì bây giờ những công việc ấy hắn tranh làm hết. Bao nhiêu những của ngon vật lạ hắn mua về cho vợ hắn xơi trong khi hắn không dám ăn uống xa xỉ. Ôi, cái đời hắn!  Hắn bây giờ rất chịu khó nghiên cứu, mua sách về để xem lúc nào cần phải làm gì, đấm lưng xoa bóp cho vợ ra sao, lúc nào cần phải đi khám thai, siêu âm, hắn thuộc hết!

Tết năm nay cũng là một kỷ niệm khó quên với hắn. Trong khi mọi người xum họp với gia đình, ấm áp cùng nhau bên mâm cơm Tất niên, cùng cười vỡ bụng với Táo quân 2008 thì hắn lại đưa vợ vào viện. Vợ hắn cũng siêu, bao nhiêu ngày hắn được nghỉ ở nhà thì không chọn, lại chọn đúng lúc giao thừa. Vợ hắn nghén nhiều quá, nôn ra máu, mặt mũi tái xanh. May cho cả hai là mọi thứ đã qua. Hắn và vợ hắn đón năm mới trong bệnh viện. Đời hắn, nhìn cái mặt đã biết là khắc khổ!

Giờ thì hắn đã biết thế nào là chiều vợ, một SV của thời đại mới. Hắn bây giờ chuyển sang lau nhà, nấu cơm, rửa bát, cho chó mèo ăn, tưới cây, tưới hoa, thả thóc cho gà... Chỉ cần vợ ho một tiếng là hắn vác bô đến bên giường chầu trực để xin ít "chè" cho chó ăn. Khổ, hắn cứ hết bê lên rồi lại bê xuống, chạy mấy tầng cầu thang. Mà vợ hắn cũng đểu, nôn không giờ giấc làm hắn cứ đứng ngồi không yên. Cả năm Tết có mấy ngày, hắn cũng muốn bù khú nên đẩy vợ về nhà ngoại cho có nhiều người chăm sóc. Hắn thì tá lả rượu chè với hội Tuất bựa với tởm (TBVT), Vớ vẩn (Vova)...

Kén đã kết tổ. Từ lúc kết tổ đến lúc ra đời cũng không phải là một thời gian xa. Bây giờ, cái tổ đấy là cuộc đời của hắn, nó là sợi dây nối tình cảm vợ chồng hắn. Hắn sẽ dồn mọi tình cảm và công sức để tổ của hắn kết nhiều hơn. Có khi huongtinhyeu lại sắp đổi thành kento (kén tổ chứ không phải là kèn to nhá mà hiểu lầm thì chết hắn. Hắn thổi kèn bé tí thôi à!) cũng nên!
Title: Re: Chuyện tình Sao Vịt - Tiểu thuyết
Post by: tinhbanvatoi on 21/02/08, 22:07
thật kính nể, truyện rất hay  :P
Title: Re: Chuyện tình Sao Vịt - Tiểu thuyết
Post by: Sao_Online on 02/03/08, 18:59
Hồi 10

"CHUYỆN CÁI TÊN"

Vừa đi họp lớp về, say quá. Câu chuyện này đã nghĩ ra hôm về Sơn Tây, ngồi làm thơ ở bờ sông. Hết say sẽ viết.

Hôm nay họp lớp, ít người nhưng rất vui. Lại thấy "kết" cô bạn học cùng lớp (đã có chồng con). Mình đáng sợ quá đi mất.

Sáng nay gặp SYM ở Căng tin KTX, trông hắn như thằng ăn xin. Trông đểu thật. Hắn mặc cái quần ngủ hình như mua 7,5 ngàn đi đá bóng. Trông buồn cười chết mất! Nó ném mình cụt mất nửa điếu thuốc cầm ở tay. Dã man quá!
Title: Re: Chuyện tình Sao Vịt - Tiểu thuyết
Post by: symphony on 03/03/08, 08:22
Xin đính chính lại. Thằng Sao bị cụt mất điếu thuốc là do khả năng "Anh hùng xạ điêu" của mình. Ở đó tuyên truyền cấm hút thuốc, mình ném một viên sỏi vào đúng điếu thuốc hắn đang đưa lên mồm, cụt mất một nửa.
Còn về bản thân mình. Cũng xin đính chính lại các thông tin thằng Sao cung cấp. Mình vừa đi đá bóng về, quần áo có hơi xộc xệch nhưng không giống thằng ăn xin và cũng không đến nỗi ăn mặc tàn tạ như thế.
- Quần: Quần thể thao Champion (Made in USA) giá 420,000đ
- Áo: Áo phông đội tuyển Việt Nam hiệu Lining (Made in China) giá 180,000đ
- Áo khoác: Áo EJ Campus loại lông chim (Made in China) giá 810,000đ
Ngoài ra còn một số phụ kiện khác.
Lưu ý Sao không nên bôi nhọ người khác ở Topic này khi ở đây chỉ có 2 người để bôi nhọ (đọc lại Subject đi)
Title: Re: Chuyện tình Sao Vịt - Tiểu thuyết
Post by: anhlt on 03/03/08, 12:02
Bái phục, bái phục các bác nhà ta.... ;)
Title: Re: Chuyện tình Sao Vịt - Tiểu thuyết
Post by: ly_n_ly on 03/03/08, 20:45
NAT ơi, SYM ơi tiếp tục bôi nhọ, ấy chết, bập bập.. ý lynly là viết tiếp tiểu thuyết S-V đi, mọi người đang chờ đợi nè.
Title: Re: Chuyện tình Sao Vịt - Tiểu thuyết
Post by: symphony on 07/03/08, 16:06
HỒI 11
Ngày buồn của những ngày buồn

Có lẽ chưa ngày nào hắn buồn đến như vậy. Hắn không biết là mình sẽ ở nhà hay đi đâu đó trong ngày này để thoát khỏi sự tù túng, bức bách mà hắn đang phải chịu. Câu chuyện của đời hắn giờ chỉ có mình hắn hiểu, hắn phải tự đối mặt với nó và phải tự tìm cách giải quyết để thống nhất những mặt mâu thuẫn để tồn tại, để sống và phấn đấu vì mục đích cao cả hơn.

Hắn không mong chờ một ngày mà hắn đều luôn luôn tâm niệm rằng đó là ngày buồn nhất của các ngày buồn. Ngày quốc tế phụ nữ (8/3) cứ dần dần tiến đến trong khi hắn thì cố lảng tránh, rời xa mọi khái niệm thời gian để không bị ảnh hưởng tâm lý. Hắn sợ ngày này! Cả nhà hắn có mỗi mình hắn là thanh niên nhưng mà là thanh niên hoi. Đã đành là hắn phải phục vụ toàn bộ gia đình trong ngày đấy nhưng năm nay hắn lại "hồn nhiên" tha về thêm một "đàn bà" nữa để mà phục vụ. Vào những ngày như thế này, hắn khổ lắm! Hắn phải chạy ngược chạy xuôi, ra đường đánh giày, bán báo... dựa vào những cái lườm nguýt, đè đầu cưỡi cổ của thiên hạ để kiếm tiền về mua hoa, bánh kẹo liên hoan. Trời ạ! Đã hết đâu, hắn phải lau nhà, quét nhà, nấu cơm, rửa bát... ti tỉ thứ việc hầm bà lằng trên đời. Số hắn khổ từ bé, cái thân hình gầy guộc của hắn đã quá khổ rồi! Cứ để ý mà xem, cái dáng đi của hắn là minh chứng cho những năm hắn lăn lộn gánh nước thuê cho thiên hạ đấy! Hắn phải xốc xô nước từ vai nó sang vai kia nên cái mông của hắn mỗi lần đi lại cứ "xếch bên nọ, xếch bên kia" trông mà tội nghiệp. Cái mông của hắn nó cũng tỉ lệ thuận với 2 hốc má.

Năm nay thì hắn có khá hơn, tiền cũng có đồng ra đồng vào, nhà cũng có một số cây cảnh hắn mang ra đổi để kiếm chút chênh lệch bù vào tiền hoa đang đắt 50 - 70% ngoài đường. Nhưng than ôi, không khí Tết hội hè vẫn còn nên hắn lại tiêu hết, chả để được đồng nào. Hắn đi làm mà mắt cứ cay xè, vầng mắt thâm quầng vì mất ngủ để nghĩ cách kiếm tiền. Hắn phải đi vay anh em trong cơ quan, làm thêm ngoài giờ đến 10h tối để kiếm chút đỉnh. Chả đủ cho nhu cầu "quậy phá" của vợ hắn.

Mồng 8/3 càng đến gần, hắn càng sợ. Sợ những cơn thịnh nộ của vợ càng có điều kiện để bùng phát. Hắn sợ vợ hắn bắt hắn làm việc bằng 2 bằng 3 những năm trước. Người mà hắn lấy về cho có giờ đang là nỗi sợ của hắn. Hắn mải miết tìm đến những thú vui tầm thường để tránh xa vợ, bỏ vợ hắn ở nhà với những trận "cho chó ăn chè". Hắn sợ cái bô, cái giẻ lau nhà, sợ phải giặt ga dải giường. Trời ơi! Hắn than lên như một con thú cùng đường. Có lần, người ta đã nhìn thấy hắn tè ra quần, mật xanh mật vàng cứ ồng ộc từ trong mồm hắn ra khi hắn không cầm được vì nhìn vợ hắn nôn. Đang đêm, hắn đi tìm chỗ để giải quyết nỗi buồn thì trượt chân bởi "bãi cháo" của vợ. Người hắn bê bết, đầu đập xuống đất nên bị rụng một ít tóc, hắn trượt từ trong phòng ra tận cầu thang, hắn ú ớ trong không gian tĩnh lặng.

Con người ta ai vào bước đường cùng rồi cũng sẽ nổi dậy như một con thú bị trọc tiết vậy. Hắn đã từng mắng vợ, đuổi vợ về nhà ngoại trong mấy dịp Tết nhưng hắn chưa một lần đánh vợ. Hắn sợ! Hắn sợ nếu đánh vợ sẽ không được thừa kế mảnh đất mấy trăm hecta mà nhà ngoại đang hứa để lại cho vợ chồng hắn. Hắn nghe thế cũng sướng nên nhẫn nhịn lắm! Đến ngày 8/3 hắn cũng giả vờ ra kia lượm mấy bó hoa để về biếu gia đình vợ ra chiều ta đây tình cảm lắm! Để có được bó hoa đấy, hắn đã phải trả giá khá đắt. Hắn đã phải đem bán đi chiếc nhẫn cưới mà hắn vừa đeo vào tay chưa được bao lâu. Giá vàng lên cao, chiếc nhẫn cưới bố mẹ vợ cho vợ chồng hắn bán cũng có giá, tư tưởng "mỡ nó rán nó" được hắn tận dụng triệt để. Tiền lãi thì ta cầm, còn tiền thật của nhẫn, ta mua hoa về tặng. Nhất cử đôi đường tiện!

8/3 của năm đầu tiên của đời sống của người chồng, hắn chả trông mong nhưng còn cả một chặng đường phía trước, cứ để xem hắn làm gì?....