Menu

Show posts

This section allows you to view all posts made by this member. Note that you can only see posts made in areas you currently have access to.

Show posts Menu

Topics - tinhbanvatoi

#121
Vào truyện

Đã mười năm rồi mới có được một ngày vui vẻ như thế này. Gian phòng khách ồn ào với số bạn bč đến dự vượt quá số thiệp gửi đi. Trong mười năm qua, tôi chuyển nhà vài ba lần, thế mà bạn bč tôi vẫn tìm được địa chỉ. Còn gì cảm động cho bằng bạn bč đến được đông đủ, dù có người không được mời. Và nhất là trong một đêm đông gió mưa sụt sùi như đêm nay, bạn bč tôi vẫn không ngại ngần, cứ lặn lội tìm đến.
Nhóm lửa lò sưởi lên, không phải vì sợ lạnh, mà vì muốn được trông thấy cảnh quây quần quanh nhau. Ngọn lửa bập nùng soi sáng từng khuôn mặt, cộng thêm tiếng cười đùa vui vẻ của nhóm bạn xưa, càng làm gian phòng của tôi sống động hẳn lên.
Ba chàng "Ngự lâm pháo thủ" đến cùng một lúc. Bao giờ họ cũng thế, rất xăng xái và nhiệt tình trong công việc chung và lạ thay, đến bây giờ "pháo đài" của họ vẫn vững chắc, chưa có một người đẹp nào có đủ sức mạnh để lọt váo mắt xanh của họ cả. Đã có thời, chúng tôi tưởng rằng cô bé Lan sẽ là của một trong ba chàng. Nhưng không hiểu vì sao? Có lẽ tình bạn mạnh hơn tình yêu nên họ cứ nhường nhịn cho nhau, sau này, vì chờ không được Lan đã ôm cầm sang thuyền khác. Khi ba chàng hiểu ra thì đã muộn, chỉ còn biết nhìn theo tiếc rẻ ngậm ngùi. Giờ Lan đã có được cô bé gái lên sáu tuổi, người mập ra chút ít, nhưng nhìn càng có vẻ quyến rũ hơn.
Đằng kia, hai chị em Thu Vân vá Đan Vân ngồi với nhau, họ vẫn yêu mến và khăng khít như ngày nào. Mối tình tay ba giữa hai chị em và Nguyễn Hưng giờ trở thành kỷ niệm. Cách đây bảy năm, Thu Vân và Nguyễn Hưng đã lấy nhau. Còn Đan Vân thì lấy một chàng trai khác. Họ đã có vớí nhau một bé trai. Những lần họp mặt nhứ thế này, Đan Vân chỉ đến một mình. Nàng không muốn dẫn người ấy đến, có lẽ để tránh những cảnh ngượng ngùng, xa lạ có thể xảy ra. Nguyễn Hưng ngồi trên ngế salon, vẫn cười nói ồn áo như thuở còn đi học. Chỉ có điều bây giờ chàng có phần chững chạc và đứng đắn hơn nhiều. Dù sao thì Hưng cũng là cha của hai chú nhóc sinh đôi rồi.
Ngồi giữa đám chúng tôi là cô bé dễ thương và nhí nhảnh. Đó là Thu Phương. Thu Phương và Tuấn Phong là cặp vợ chồng xứng đôi nhất, đẹp nhất và có lẽ là hạnh phúc nhất. Hai người yêu thương nhau tha thiết và từ ngày đính hôn rồi thành vợ chồng đến giờ, họ luôn luôn hạnh phúc bên nhau.
Rất lâu mới có được ngày vui vẻ thế này, tôi vui mừng song không khỏi luống cuống. Bạn bč mỗi người mang đến một ít: Hạt dưa, khô bò, trái cây bày ra đầy ngộn trên bàn. Và dù rằng tuổi đã qua ngoài ba mươi, nhưng cả bọn, ai nấy cũng đều ăn uống ngon miệng lắm
Thu Phương nắ m lấy tay tôi nói:
- Thảo ngồi xuố ng đây đi. Nều Thảo muốn đãi tụi này, thì bán cả cái nhà náy đi cũng chưa đủ. Thảo xem ba chàng "Ngự lâm" kìa, đúng là "Đạo ăn uống" phải không? Hčn chi cho đến bây giờ, chả có nàng nào nâng khăn sửa túi cả.
Dũng tròn mắt nhìn Thu Phương:
- Nói gì mà ác khẩu vậy. Mới có "mở máy ăn" chút đỉnh mà đã bị trù ẻo rồi. Làm như ăn hết của nhà mi không bằng. Lúc nào cũng kêu than, trong khi mi và Phong mỗi ngày một phát tướng. ..
Tuấn Phong vội ngắ t lời:
- Thôi xin, thôi xin. Một người chưa đủ sao mà còn lại kéo ta vào nữa. Bộ muốn "dò chưởng" hay sao đây?
Dũng chỉ Tuấn Phong nói:
- Ghê ghệ Bênh vợ dữ quá ta, đúng là vợ chồng nhà sam có khác, chẳng lúc nào rời nhau.
Trường tiếp lời:
- Phải, chẳng thế má khi Thu Phương giơ súng lên nhắm "đùng" là trái tim chàng rớt liền.
Thu Vân xen vào:
- Thôi, xan can. . . chuyện gì mà có "ba chàng Ngự lâm" dính vào là ồn ào như ong vỡ tổ. Thảo nào mà cho đến bây giờ họ vẫn phòng không, nhà trống vậy.
Trường vẫn giữ thói quen xưa, khi nói là đưa tay lên gãi đầu:
- Vậy hả. Thế thì tụi tui xin rút vậy. Ở đây mọi người vào đôi, có lứa cả rồi. Tụi tui xin ra đi đường tìm bạn bốn phương?
- Ghê chưa? - Đan Vân từ nãy giờ im lặng bỗng đứng lên nói như ra lệnh.
- Không được đi đâu hết cả. Chưa nói được chuyện gì đã đòi đi. . đi.
Đan Vân dừng lại, nhìn quanh phòng rồi hỏi:
- Đến đủ chưa nào?
Nguyễn Hưng chậm rãi đáp:
- Còn thiều "Thủy Ngọc" và "Lăng Xăng".
- Có ai báo tin cho hai người đó không? Đan Vân hỏi
Từ nãy giờ, tự nhiên Đan Vân giư chức "chủ tịch" nhóm, mặc dù chẳng ai bầu. Dũng và Tuấ n Phong đưa tay lên:
- Chúng tôi đã báo tin cho họ.
- Vậy mình đợi hai người ấy đến rồi hãy bàn - Lan nói.
- Đợi à, nhưng đợi ai cơ chứ ?
Có tiếng ai nói ở cửa ra vào, chúng tôi nhìn ra, thì ra "Lăng Xăng" vừa tới, chàng đang đừng dậm chân, cho chiếc áo mưa mặc trên người ráo bớt nước. Phía sau "Lăng Xăng" cô bé người làm tên Tù vừa mỉm cười vừa nói:
- Thưa cô có khách ạ!
Anh chàng "Lăng Xăng" vừa bước vào đã bị ngay đòn tấn công của Hà:
- Sao, làm gì mà bao giờ cũng đến trễ thế. Bộ lại đến nhà bảo sanh nữa sao?
"Lăng Xăng" tên thật là Ngô Ngọc Quang - ngày còn đi học, chỉ vì lúc nàu cũng làm ra vẻ bận rộn, hết chạy nơi này đến nơi khác, chuyện gì cũng góp mặt, như không có lúc nào rảnh rỗi vì vậy bị bạn bč gắn cho cái biệt hiệu "Lăng Xăng". Sáu năm trước, "Lang Xăng" cưới vợ, vợ chàng là con gái của một tiểu thương. Hai vợ chồng phải nói là cái máy sản xuất nhanh nhất trong cả nhóm. Chỉ trong vòng sáu năm mà đã có tới bốn mặt con rồi. Từ đó, cuộc đời liền với nhà bảo sanh, tã lót, đường sữa. . . và cái biệt hiệu "Lăng Xăng" lại càng đúng với chàng.
- Thôi chứ. Để người ta thở một chút có được không?
"Lăng Xăng" vừa cởi chiếc áo mưa ra vừa nói, rồi chiếc áo mưa cho nhỏ túi mang ra ngoài và bước vào nhà. Chàng nói như reo:
- Vào đây tự nhiên thấy ấm hẳn lên. Ở ngoài đi mưa lạnh muốn chết.
Nói đọan "Lăng Xăng" nhón một miếng khô bò bỏ váo miệng, tay đón ly trà nóng của bàn, "khà" một tiếng rồi nói:
- Cám ơn Thảo. Thảo bao giờ cũng là người chu đáo nhất bọn.
Thu Phương đẩy chiếc ghế tới gần:
- Ngồi xuống đây đi ông. Đứng gì mãi thế - Rồi Thu Phương hỏi tiế p.
- Bà xã đâu Quang? Có mạnh không?
"Lăng Xăng" ngồi xuống lắc đầu:
- Không được khỏe cho lắm!
Thu Phương chau mày:
- Tại sao?
- Vừa mới bị sẩy..
Đan Vân kêu lên:
- Trời ơi! Sao lại lắm con thế ?
Lăng Xăng nhăn mặt:
- Tăng gia sản xuất để xây dựng đất nước mà lại.
Đan Vân trề môi:
- Hứ !
Lăng Xăng nói:
- Thôi trở lại vấn đề đi. Mấy bạn cho gọi tôi đến đây có phải để bàn việc đón rước Trần Hoài Nam không? Anh chàng Nam bây giờ có vẻ oai ghê, tất cả các báo hôm nay đều chạy tít lớn nơi trang ba báo tin hắn về nước.
- Nhất định là phải thế rồi - Dũng xen váo
- Dù sao đi nữa Nam cũng là một nhạc sĩ tài danh cơ mà.
Nguyễn Hưng tiếp lời:
- Tôi đã đoán là nhấ t định Nam phải có ngày hôm nay, vì Nam là người đặt biệt nhất trong bọn chúng ta.
Anh chàng Lăng Xăng tỏ vẻ bồn chồn:
- Đừng đi xa quá vấn đề, bây giờ cho biết làm cách nào đón ông ấy trước cái đã.
Trường nói:
- Đừng hấp tấp, Thủy Ngọc còn chưa đến kia mà.
Như để trả lời cho câu nói của Trường, có tiếng Tú đứng ngoài cửa nói vào:
- Thưa cô, lại có khách ạ.
Thủy Ngọc từ tố n bước vào. Mười năm trời trôi qua đã mang đến cho nàng bao nhiêu sự thay đổi. Lấy chồng rồi ly dị, xuất ngoại lại trở về. Nhưng lúc nào cô này cũng vẫn giữ được nét linh hoạt như gịot nước. Chiếc áo dài màu đen bó sát người, một làn phấn thoa nhẹ trên mặt, không một món đồ trang sức, nhưng nổi bật hẳn trong gian phòng. Thủy Ngọc đưa mắt nhìn quanh phòng hỏi:
- Sao? đến đủ cả rồi ư?
- Có lẽ chưa. Nguyễn Hưng đáp - Còn thiều ông Nguyễn và Tùng, và Mỹ Linh nữa, từ ngày lấy chồng đến nay vẫn biệt tăm.
Lan chậm rãi:
- Còn nữa chứ ! Trần Hoài Nam nữa chi.
Tiếng nói của Nguyễn Hưng nhẹ hẳn xuống.
- Và cả Thanh Thương nữa.
Trần Hoài Nam? Thanh Thương? Hình ảnh của mười hai năm trước lại trở về trong trí nhớ mỗi người. ..

#122
Bài Tango cuối cùng
Tác giả: Lệ Hằng

Chương: 1

Tôi không bừng bừng như họ, lòng tôi chùng xuống như nốt trầm của một sầu khúc tương tư, tôi không mê say chính trị. Tôi đến đây vì tôi yêu chàng, giản dị có thế thôị

Chàng mặc áo trắng, nắng buổi sáng chạy từng sóng vàng trên vai áo chàng, tôi đứng trong đám đông nhưng ngoài đám đông, để đăm đăm nhìn chàng, nhìn say mê và nghe thiết tha, giọng nói nửa trầm ấm nửa đanh thép của chàng. Mùa hč nhiệt đới chói chang, từng giòng mồ hôi chàng tuôn xuống, những giọt mồ hôi nặng và rő ràng trên màu da ngăm ngăm đen của chàng.

Tôi dựa lưng vào gốc phương già, những cánh hoa đỏ như máu tươi lên trong nắng, tôi nghiêng nón bài thơ và rũ tóc ra sau cho bớt nóng, rồi nghển cổ nhìn chàng.

Tà áo dài trắng đong đầy gió, tôi mỉm cười với mắt chàng thoáng đưa về riêng tôị "Hoàn cảnh' và 'ý hướng' tôi không nghe đâu, tôi yêu chàng, tôi chỉ biết duy nhất điều đó thôị Với tôi tình yêu là tất cả. Và tôi đứng đây cũng vì trót yêu chàng, thần tượng của giới trẻ đấu tranh.

Giọng nói chàng khi vang cao như chiêng đồng khi ngân vang như tiếng chuông, khi gầm gừ như sóng vỗ và khi thiết tha như lúa reo ngoài đồng. Tôi đặt tay trên trái tim, cặp sách ôm sát vào ngực, những bài học dài những suy niệm cao siêu, những lý luận khô khan. Không, tôi nhốt tình yêu mãi hoài trong tim tôi, tôi cất dấu lời chàng mãi mãi trong lòng. Vượt ra ngoài mọi quyền uy, mọi khuynh hướng, tôi yêu chàng và tôi chỉ biết có điều đó. Chàng vẫn say sưa với lý tưởng của chàng, tôi vẫn chiêm ngưỡng chàng như một người yêu nhìn ngắm một người yêu:

-Đừng bao giờ quên chúng ta có một lịch sử dài dằng dặc, chúng ta có một dĩ vãng điêu linh nhưng oai hùng, xót xa nhưng vinh quang. Chúng ta phải được sống, phải được thở và phải được yêu thương như mọi ngườị Chúng ta đã hy sinh, cha ông chúng ta đã hy sinh. Hàng triệu triệu người đã nằm xuống để chúng ta có lịch sử, để chúng ta có quê hương. Chúng ta phải được sống đúng nghĩa làm người, chúng ta phải tranh đầu để được sống, để con cháu chúng ta sống....không ai có quyền giết chúng ta, không ai có quyền nắm giữ mạng sống chúng ta, và không ai có quyền nắm giữ vận nước chúng tạ

Tôi long lanh nước mắt. Người tôi yêu đó saỏ Có phải là chàng không? Gương mặt chàng chìm xuống và nước mắt hai hàng chảy ra trên má chàng lẫn với mồ hôị Giọng chàng ...khao khát và thiết tha, lòng tôi như thắt lại, nỗi xúc động làm tôi bàng hoàng tê liệt cả ngườị

-Chúng ta nghčo khổ lắm, chúng ta đang đói khát, chúng ta đang khốn khổ, chúng ta sắp mất tất cả vì đói nghčọ Chúng ta bị khinh khi, bị chà đạp và bạc đãi như con vật nhưng chúng ta là ngườị

Chàng nói như gầm lên:

-Chúng ta là ngườị

Đám đông hét lên theo chàng, đám đông lập lại lời chàng, như vách đá trong hang sâu âm vang lạp lại lời chàng.

-Chúng ta là người!

Đám đông hét lên câu nói ấỵ Chàng khóc, người yêu tôi khóc cho quê hương tôị Tôi lảo đảo dựa vào gốc cây, tóc bết mồ hôi và môi mặn nước mắt xót thương dân tôị Tôi nhớ đến một hình ảnh đẹp như huyền thoại, người Do Thái điêu linh xưa một mình vác thập tự trên núi cao một mình hy sinh trên đỉnh đồi buồn, tóc người ấy vàng như lúa chín, đôi mắt xanh như đại dương. Tôi đã yêu mãi mãi hình ảnh ấy, tôi đã yêu suốt đời hình ảnh ấy, và bây giờ tôi yêu màu da nhẫn nhục của chàng, tôi yêu màu nắng trên áo chàng, như màu đất của quê hương tôị

Chàng vẫn bình thản nhìn mọi người, những người rất trẻ, tuổi trẻ cần một thần tượng, tuổi trẻ cần một niềm tin như tuổi trẻ cần tình yêụ

-Hãy hy sinh, hy sinh mãi mãi cho quê hương, hãy tỉnh thức, hãy kiên cường và hãy yêu lấy quê hương. Đừng ngủ nữa, đừng để người ta ru ngủ chúng ta, đừng chạy theo bạc tiền, đừng làm mất quê hương, chúng ta nghčo khổ, chúng ta đói ăn nhưng chúng ta là ngườị Chúng ta là ngườị

Chàng gaò lên:

-Những người tôi hy vọng, những người tôi tin, chúng ta phải đứng lên, đã đến giò chúng ta phải đòi tự dọ Chúng ta không thể cam chịu mãi được, người ta đã bạc đãi chúng ta, đã đối xử với chúng ta như bầy thú, chúng ta là người, chúng ta có quê hương và chúng ta có dĩ vãng. Hãy đòi lấy nụ cười cho con em chúng ta, hãy đòi nụ cười cho cha mẹ chúng tạ Chúng ta đói nghčo, chúng ta điêu linh, nhưng chúng ta phải bảo vệ quê hương chúng ta đến phút cuối cùng. Phải hiên ngang, phải cắn răng lại mà làm ngườị

Đám đông hét lên theo chàng, tôi lùi lại dựa vào gốc cây tay đč trên ngực, tôi dői mắt tìm chàng, chàng biến mất trong rừng ngườị Cuộc biểu tình đã thành công, người tôi yêu đã thành công.

Tôi len trong đám đông để tìm chàng, nhưng vô ích chàng bây giờ không thuộc về tôị Tôi đứng lại để thở mồ hôi ướt hết, tóc dài buông lơi sau lưng. Tôi ngơ ngác tìm chàng, đoàn người xuống đường với những hăng say với những cuồng nhiệt.

Tôi rẽ vào một con đường nhỏ im vắng trong bóng cây, lá xanh cắt rời những vệt nắng trải dài theo bóng tôi cô đơn. Tôi thẩn thờ bỏ đi, tách rời đám đông để nghĩ đến chàng thật đằm thắm và thật thiết thạ

Nắng nhảy múa, nắng chan hoà, tiếng la tiếng hét loãng dần sau lưng tôị Tôi gọi thầm tên chàng mà nghe xao xuyết rưng rưng từng sóng tóc xdon xaọ

Trở về nhà Cô Tịnh Nhơn, một mình vắng tanh không ai ở nhà. Giờ này chỉ một mình tôị Tôi leo lên những bậc thang buồn hiu, Na Na được vú Hai bồng ra vườn. Tôi đứng một mình trên balcon nhìn xuống sông HƯơng. Nước vẫn xanh và vẫn êm như muôn đời đã êm đựng bóng mấy chìm trong thương nhớ.

Tôi từ chối đi với chàng lúc sáng, để rồi một mình lén lút đi tìm chàng, những lối đi dẫn vào ngôi chùa xa lạ với tôi vô cùng. Tôi đã đứng trong đám đông nghe chàng nói, giọng nói sao đáng yêu, sao say sưa đến thế. Tôi mới gặp chàng chưa đầy một năm, vậy mà thân thiết như ngàn năm xưa ta đã yêu nhau, ta đã thương nhaụ Tôi nhìn nắng trải mình lẳng lơ trên nước sông dập dềnh như đón đưa tình tứ. Lá cờ tung bay bên kia sông. bến Phú văn lâu buồn bên giòng nước chảỵ Chàng chưa về, chưa ai về hết. Tôi nhớ chàng vô vàn, mới trông thấy nhau đó, mới nghe tiếng chàng mà giờ đã vội nhớ thương.

Mùa hč từ Đà Nẵng tôi xách vali ra Huế thi toàn phần, người tôi gặp đầu tiên khi gő cửa nhà cô Tịnh Nhơn là chàng. Chàng nheo mắt nhìn tôi như nhìn một đứa bé. Tôi được chàng đưa lên lầu, chỉ cho cái phòng nhỏ bên cạnh phòng đọc sách. Tôi đi ra đi vào với sách vở trên tay để chuẩn bị thi cử. Chàng bỏ đi biền biệt, chàng coi tôi như một đứa bé không hơn không kém, thỉnh thoảng chàng trở về mỉm cười với tôị

Thi xong tôi trở về Đà Nẵng, biết chắc mình sẽ rớt vì suốt những ngày lao đao đó, tôi lo mơ mộng lo yêu thương chàng. Chàng không thčm biết đến, chàng lo thăm viếng một người đàn bà bà con của chàng.

Kỳ hai tôi lại lên xa ra Huế thi, lần này coi bộ chàng chịu nhìn tôi rồi, chàng nheo mắt lùi lại ngắm tôi:

-A, con bé coi bộ lớn bội rồi nhỉ?

Tôi cười:

-Chao, ai cho anh nói tiếng bắc rứa hỉ?

Chàng tỉnh như không:

-Chị Lan Chi dạy anh.

Tôi vùng vằng đi lên lầu, không nói nửa tiếng. Tôi ghét chàng kinh khủng, suốt ngày chàng nhắc nhở người đàn bà ấy, suốt ngày chàng nghĩ đến bà tạ

Tôi cắm đầu cắm cổ học thị Tôi dại gì yêu chàng, đến nỗi thi rớt cho chàng yêu người khác chứ.

Và tôi đậu chàng có vẻ mừng, giữ tôi lại để chuẩn bị vào đại học, chàng nói:

-Cô đậu hỉ? Lạ đó, tôi sẽ đưa cô đi chơi cho biết Huế của tui rồi lo cho cô vô Đại học chịu chứ!

Tôi gật đầu:

Đữ không, bữa ni mới biết lo cho người ta hỉ?

Chàng cười nhẹ, tôi thương nụ cười của chàng chi lạ cười thật ngạo nghễ, thật vắng xa nhưng vẫn thiết thạ Tôi yêu chàng. Vừa yêu vừa tức vừa khổ, bởi vì bên cạnh chàng có người đàn bà ba con đẹp và đầy chất đàn bà. Ngực căng tròn trắng như thạch cao su lớp áo voile mỏng khêu ngợị Trước nàng tôi chỉ là một đứa bé nhỏ nhoi và yếu đuốị

Bây giờ tôi đứng đây chờ chàng, ngóng trông như chinh phụ. Ngôi trường ngói đỏ mờ trong bóng cây, những hành lang dài hun hút vắng tanh, màu vôi vàng như dĩ vãng xa xưạ

Tôi hát một mình, khúc tình ca chàng thích.

-Hay quá, con bé cũng học làm ca sĩ hả? Thôi học chi nữa mà học, đi làm ca sĩ đi cô.

Tôi quay lại cười với chàng:

-Chi rứa, anh làm em hết hồn nị

-Ai cho em nói tiếng Huế của anh đó?

-Em chọ

-Hừ con bé nói giọng lai lai nghe cũng haỵ

-Ai thčm anh khen hay, ủa sao anh về sớm thế? Xong chưả

-Xong chỉ

-Thì xuống đường thì vận nước điêu linh í.

Chàng dơ ngón tay doạ.

-Ai cho cô nghe lén tôi nói hả?

-Sời ơi cả nước nghe mà còn làm bộ, anh nói như sóng vỗ đập vào tai người ta thì có.

-Liều hỉ, dám đến chùa một mình không sợ mẹ đánh đòn?

-Mẹ đâu có biết mà đánh.

Chàng đứng nhìn sông Hương với tôị Giòng sông thật xinh thật mộng, nước êm đềm trôi mãi, như không bờ không bến, mây mùa hạ nhẹ tênh như luạ nơi áo em, nắng nhiệt đới vàng óng ả, trên mặt nước lao xao gờn đầy mơ ước. Tôi không nhìn chàng, tôi cùng nhìn giòng sông với chàng:

-Người Huế anh cũng như sông Hương.

-Tại sao Trang nói thế?

-Đầy sóng ngầm, đầy bất an.

-Ghê, chưa gì đã giọng sinh viên Triết hỉ?

-Không, Trang nói thật, anh không thấy Trang nói đúng saỏ Mấy cô gái Huế cũng thế, dấu sau vành nón bài thơ nghiêng nghiêng, dấu sau mái tóc thề che hờ phiến lưng, cả một trời bốc khói say men.

Chàng suy tư:

-Con bé học Triết được đấy, khá thông minh, vậy mà anh tưởng con bé chỉ biết nhảy nhót với làm nũng thôi chứ? Sao kỳ trước em rớt hả Trang?

Tôi nhìn vào mắt chàng giọng khẽ như hơi thở:

-Tại anh...

Chàng quay đi cười nhẹ, tôi ghét nụ cười của chàng. Tôi phụng phịu rồi tôi buồn thiụ

-Anh nhớ chị Lan Chỉ

Chàng nhìn tôi:

-Tại sao Trang hỏi thế?

-Mà có đúng anh đang nhớ không?

Chàng cười:

-Bé con đi ngủ đi, chút dậy anh đưa đi ăn.

Tôi nhíu mày:

-Em mười tám tuổi rồi, hết vị thành niên rồi đó, em sắp có kiểm tra, anh nghe rő chưả

-Thưa cô có, tôi nghe rồi ạ, cô năm nay chẳng hay được mấy cháủ

Chàng cười khúc khích trong cổ. Chàng đó saỏ Người vừa gây sôi nổi gây bảo táp trong thành phố người nói như dao chém trên đá, người hét như sóng gàỏ Tôi có mơ không? Con người cao cao gầy gầy có dáng dấp thật nghệ sĩ đó vừa là thần tượng của đám đông, bừng bừng nhiệt huyết. Tôi nhìn sau lưng chàng, vẫn màu áo trắng, vẫn mái tóc rũ hờ xuống trán. Con người cách mạng đa tình như thế saỏ

Chàng nói vọng lên:

-Đi ngủ đi, chút anh về đưa đi ăn cơm Âm phủ.

Tôi chồm xuống:

-Mấy giờ?

Chàng nheo mắt:

-Cái mặt nói đến ăn mắt sáng như đčn phạ

Chàng lại đi và tôi lại nhớ thương.

Nhà chị Tịnh Nhơn nằm trong khuôn viên trường Quốc học, chị là hiệu trưởng trường Đồng Khánh nhưng anh lại là giám học bên Quốc học, thành ra chị theo chồng ở bên Quốc học cho phải đạọ

Tôi được dành cho một phòng nhìn ra sông Hương, chiều chiều tôi đứng nhìn mặt trời thu nhỏ dáng vàng bên kia sông, chiều chiều tôi đứng nhìn những con đò trôi trên giòng nước êm. Tất cả đều thanh thản, như chàng muôn đời vẫn cười, muôn đời vẫn nheo mắt vẫn đùa vui như mọi người chung quanh. Quê hương của người tôi yêu dấu, quê hương của tình yêu là Huế trầm mặc là Huế tình là Huế saỵ

Chàng không ngủ nhà, từ khi tôi đến ở. Sự tế nhị của chàng làm tôi xúc động, tôi không để ý chàng ngủ đâu nữả Nhà chàng ở dưới Phú Cam, chị Tịnh nhơn dành cho chàng một phòng ở đâỵ Tôi nghe người nhà nói nhiều về người đàn bà chàng yêu, một người đàn bà đã có chồng và có ba con. Người đàn bà bị chồng phụ bạc, chàng thương rồi chàng yêụ Tôi đã gặp bà lúc bà từ Đà Nẵng ra thăm chàng. Họ đã đi với nhau suốt ngày trước mắt tôi, chàng đã đưa bà ta vào tận đã nẵng. Chàng đã lo lắng đã yêu thương ba đứa trẻ như con của chàng.

Người nhà kết luận:

-Con mụ bỏ bùa mê đó cô ơi, điên chi trai tơ hơ hớ đi yêu một mụ đàn bà nạ giòng như rứa chứ? Cô tính coi thầy mô có điên hỉ, vậy mà bây chừ bao nhiêu tiền đem về nuôi con mụ hết, gửi chúng vào bà sơ, học hành như con nhà giàu á. Thiệt ba cái bùa mê ác ôn chi lạ.

Tôi không tin bùa mê nên tôi khổ, bởi vì tôi biết chàng yêu bà ta thật. Tôi thua trận ngay lúc đầu rồị Với chàng tôi chỉ là một cô em nhỏ để đưa đi ăn đưa đi chơi và bắt học chăm, mai mốt gả chồng sang.

Tôi đứng lên nhìn xuống giòng sông, Thành phố căng thẳng đầy bất trắc, ngày khai giảng phải hoãn lại, không biết tôi phải chờ đến bao giờ mới được đi học. Chàng đi về như cái bóng, những bạn bč bí mật, những cuộc họp bí mật. Tôi mím môi nhìn ảnh người đàn bà để chung với ảnh chàng trên bàn viết.

-Họ yêu nhau quá, ta buồn quá....

Tôi bực bội leo lên giường nằm, gối chăn nào lạnh lùng hơn không?

Buổi trưa chị Tịnh Nhơn về, chị có vẻ mệt mỏi nhưng mặt đầy hân hoan, chị khoe:

-Thấy không? Chị nói thế nào cũng thành công mà, Trang, em có nghe radio nói chi không? Vĩ đại kinh khủng, em ơi chị muốn khóc được đó, Phong nói được lắm em ơị

Tôi cười:

-Em nghe kỹ lắm, hùng biện nhất thế giớị

Chị Tịnh Nhơn vô tình:

-Em nghe trong radio hở? Em biết không, thầy gầy lắm, lúc ni thầy có vẻ lo lắng dữ lắm Trang?

Tôi hỏi thật khẽ:

-Thầy có hỏi thăm em không chị?

-Có chứ, Thầy nói em ngoan và kín đáo lắm, em có vẻ sâu sắc, thích nhé, được Thầy khen hoài hỉ? Em ăn chi chưả

Tôi lắc đầu, chị kêu trời:

-Chết chưa, đói bụng mới làm sao, đau cho coi ạ, răng không biểu con Truồi nó nấu chi cho ăn, chị ăn chay trên chuà rồị

Tôi cười:

-Anh Phong hứa đưa em đi ăn.

-Hứ, cái thằng Phong tin sao cho được, nó đi như chim ấy, chưa chừng tếch vô trong với con mụ rồi ạ.

Tôi tò mò:

-Chị không thích anh Phong lấy chị Lan Chị

-Thích sao được, bộ con ni cũng điên như anh mi nữa hả? Cả nhà không ai ưng hết, người ta ba con rồi, lấy về nuôi chim tu hú hở?

Tôi cười tủm tỉm:

-Em đố chị chia rẽ được họ đấỵ

-Ối hơi đâu, thứ đó không chia rồi cũng rẽ, lo gì em.

Tôi lo lắng:

-Sao anh Phong lâu về rứa chị? Chị có thấy anh ấy đi mô không?

Chị Tịnh Nhơn lắc đầu:

-Chịu, lúc này thấy Phong đứng với thầy, quay đi quay lại biến mất. Nó thiệt hệt thày thôi, có đó rồi mất đó, với lại bị theo dői dữ lắm em ơi, đi đứng bộ tự do như em saỏ

Tôi nhăn nhó:

-Điệu ni dám để em chết đói thôị

Chàng vào tự lúc nào, cười tủm tỉm:

-Thấy chưa, chị làm chứng nhé, nó chỉ nhớ ăn thôi mà, này đi với tôi cũng gian nan lắm đấy, phải đi lén, có gan không?

Tôi nũng nịu:

-Em đi với anh, anh đừng có kiếm cớ rút lui nghẹ

Chàng quay sang chị nói nhỏ:

-Thầy hỏi chị xong chuyện đó chưả Thầy đang bị theo dői rất gắt, cô vào thay áo lẹ đi, cho cô mười phút thôi nghẹ

Tôi quay đi:

-Một giờ, cái mặt anh đến ế vợ mất thôị

-Chưa biết ai ế đâu cô.

Tôi chọn áo dài, màu gì anh thích màu em thích. Vàng ở màu vàng, chàng thích nhất màu vàng của lụạ Tôi lén đánh phấn hồng của chị Tịnh Nhơn rồi lại vội vàng chùi bớt đi, kẻ anh chàng chọc cho mắc cở lắm.

Cũng đến mưòi lăm phút sau tôi mới ra tìm chàng. Phòng đọc sách trống trơn, tôi léo nhéo xuống nhà.

-Chị Nhơn ơi, chị Nhơn, anh Phong mô rồi, mới đây mà biến đi mô rồi hỉ? đói bụng muốn chết luôn.

Chị Nhơn nghiêm mặt đi ra:

-Im, có bồ ra tìm đó, em leo cây rồi em ơị

-Hử, chị nói sao, có Lan Chi ra à?

-Ừ, đang du dương ngoài vườn ấỵ

Tôi vùng vằng:

-Bộ không đưa em đi ăn nữa à?

-Biết à.

Tôi hắng giọng trong phòng khách, chàng dẫn Lan Chi vào:

-Có chị ra đó cô.

Tôi gượng cười:

-Chào chị ạ.

-Không dám chào cô.

Chàng mỉm cười:

-Để bửa khác anh đền ,giờ anh...

-Hừ, cám ơn anh, mà anh vô đây em nói cái này nč.

Chàng nhăn nhó theo tôi sang phòng bên:

-Chi nữa cô?

-Không, Trang không chịu anh hứa cuội như rứa, anh phải đưa Trang đi như thường.

-Không được, chị từ Đã Nẵng ra, để khi khác đị

Tôi dậm chân:

-Không.

Chàng dịu dàng:

-Ở nhà noí chị lo cho ăn, anh đưa chị đi, chiều anh về, chóng ngoan anh thương.

Chàng bỏ ra cười cười nói với bà tạ Tôi lặng lẽ bỏ lên lầu một nước, họ đưa nhau ra xẹ Tôi vén màn cửa thấy bà ta dựa cằm trên vai chàng, lẳng không chịu được, một tay bà ta vòng ôm ngang người chàng.
#123
Một phần ba trong cuộc đời công chức ta dành cho ngôi nhà chung - công sở. Mỗi ngày ta đều phải hít thở, phải sống cùng và phải yêu cái bầu không khí ở cơ quan. Không biết cái bầu không khí này ô nhiễm đến mức nào nhưng nó đã sản sinh ra một căn bệnh thời đại có tên gọi stress.

Tất nhiên, những môi trường khác cũng có khả năng tạo stress. Tuy nhiên, các nhà khoa học và các nhà tâm lý vẫn lưu tâm nhiều nhất đến loại stress là sản phẩm của cuộc sống công sở. Stress nơi công sở có nhiều dạng nhưng đa phần là do các virút có tên chung là "áp lực" gây nên. Áp lực trong công việc, áp lực về các mối quan hệ, áp lực về thu nhập, áp lực của lòng tin... Nhưng nguyên nhân chính vẫn là một loại áp lực có tên là "tôi phải...".

Tự mình làm khổ mình

Không ai xách ca táp đi làm mỗi ngày lại chỉ mong giữ chức "nhân viên qučn" suốt đời công chức. Ai chẳng muốn mình "phải" là một cái gì đó, "phải" có một cái gì đó và "phải" được một cái gì đó... Thế là đôi khi người ta cứ hay tự gây stress cho mình bởi những con virút áp lực có tên khoa học là "tôi phải...".

Luôn luôn phải tự đặt ra mục tiêu, luôn luôn phải phấn đấu, luôn luôn phải bắt buộc mình hoàn thành công việc một cách tốt nhất, có khi là vượt qua cả khả năng thực. Áp lực vượt qua chính mình, vượt qua tư tưởng an phận là áp lực lớn nhất nhưng cũng là áp lực lành mạnh nhất mà một nhân viên văn phòng phải gánh trên vai trong suốt cuộc đời công chức.

Thế nhưng một nhân viên văn phòng càng thăng tiến, càng gánh nhiều trọng trách trên vai thì khoảng cách với các đồng nghiệp càng lớn dần, thời gian rảnh rỗi cũng càng bị thu hẹp.

Cuộc sống công sở đôi khi chỉ là một bản kế hoạch dài vô tận của những điệp khúc "phải"... "phải"... Không làm được là stress. Không đạt được cái "phải" thế này, "phải" thế nọ là stress. Và không ai có thể chia sẻ công việc (hoặc cũng không muốn chia sẻ công việc với ai) nên stress ngày một nặng.

Căn bệnh này còn gọi là hội chứng "tự mình làm khó mình". Căn bệnh stress có tên là "tôi phải..." này thường gây di chứng nặng nề với người phụ nữ hơn nam giới. Bởi ngoài những cái "tôi phải..." thông thường khác, phụ nữ còn chịu thêm áp lực tâm lý "phải" không thua kém gì đồng nghiệp nam. Hơn thế, phụ nữ lại còn chịu sự "quá tải" của những cái "phải" cả ở công sở lẫn gia đình.

Sự quá tải này dẫn đến tình trạng phụ nữ ít có thời gian nghỉ ngơi, giải trí, chăm lo sắc đẹp... Những tác dụng phụ của việc không đạt được cái "phải" đã đề ra đối với phụ nữ cũng nặng nề hơn. Công việc trục trặc, bị sếp khiển trách, bị đồng nghiệp hiểu nhầm, rồi thêm những mối lo gia đình, con cái... càng gây nên những cơn stress triền miên với nữ văn phòng.

Stress thì rő là chả tốt đẹp gì. Nhưng nếu ở một mức độ nào đó thì nó cũng có những tác dụng tích cực nhất định, tương tự như việc dùng độc dược với liều lượng đúng có thể chữa được nhiều chứng bệnh nan y. Khi chúng ta bực bội, cơ thể sẽ tiết ra nhữg hoocmon làm tăng nhịp tim, tăng lượng đường trong máu, thu hẹp động mạch và tạo nhiều máu đông. Nếu bạn kiểm soát được stress, nó có thể là động lực thúc đẩy và tạo cảm hứng cho bạn làm việc.

Tất nhiên, khả năng vi rút áp lực của mỗi người khác nhau nên khả năng miễn dịch với stress của mỗi người cũng khác nhau. Những cơn cáu giận triền miên của stress sẽ gây hại thường xuyên cho cơ thể. Nhẹ thì cũng gây căng thẳng thần kinh, đau đầu, mệt mỏi, giảm sức chiến đấu với các chiến dịch "tôi phải...".

Nặng hơn thì có những biểu hiện bệnh lý khác: Lo âu, trầm cảm, khó thở, rối loạn tiêu hóa, tăng huyết áp... Đặc biệt stress có liên quan mật thiết đến các chứng bệnh về tim mạch. Stress có thể tạo nên những thói quen sinh hoạt rất có hại: Ăn uống vô độ, nghiện chất kích thích và đặc biệt là rất khó ngủ. Các triệu chứng đó có thể dẫn tới thừa cholesterol, đau tim hay ung thư. Những nhân viên thường xuyên bị stress dễ bị huyết áp cao.

Đặc biệt khi người đó không được sếp hoặc đồng nghiệp trợ giúp. Các nhà khoa học lý giải rằng sức ép của công việc có thể làm huyết áp tăng bằng cách kích hoạt thường xuyên hệ thần kinh và tim mạch. Mà càng stress nặng thì "người bệnh" càng có ít thời gian và sức lực để tập luyện, ăn uống kém, ngủ ít và sử dụng các chất kích thích (như thuốc lá, cà phê...) nhiều hơn, stress lại gây hại nhiều hơn.

Liều thuốc chống stress

Cách tốt nhất để chống stress là "phải" biết mình là ai và mình đang đi về đâu. Mỗi người đều sắm một "vai" nhất định tại cơ quan, và hãy cứ làm tốt vai của mình trong từng thời điểm. Cuộc sống công sở vốn nhiều khúc quanh: Bình bầu, thăng chức, nhảy việc... Những kế hoạch ngắn hạn và linh động luôn luôn có thể thực hiện một cách đơn giản và hiệu quả hơn những chiến dịch "tôi phải..." hoành tráng quy định cho cả một đời người.

Công việc không chỉ là một thứ "phải làm" ở văn phòng mà nó đơn giản là một sở thích. "Thích" sẽ làm tốt hơn là "phải". Và hiệu quả công việc mới là thứ để khẳng định mình chứ không phải chỉ là một vị trí, một chức vụ ảo phải bỏ quá nhiều công sức chiến đấu ngoài công việc.

Những người hãnh tiến nhất lại là những người dễ bị stress nhất. Trong khi cơ hội của tất cả mọi nhân viên trong công sở lại là như nhau. Điều tiết mối quan hệ quan trọng hơn là đặt mình lên trên mối quan hệ đó. Hạ một bậc từ "hãnh tiến" xuống "cầu tiến", các mối quan hệ trong công sở sẽ được hóa giải.

Sống hòa đồng là cách tốt nhất để đạt được mục tiêu trong công việc, có được những mối quan hệ tốt đẹp và tránh xa được những cơn stress bất tận nơi công sở. Stress, xét cho cùng cũng chỉ là một phần của cuộc sống. Cuộc sống không thể thiếu những áp lực, thử thách. Nhưng đối diện với nó như thế nào mới là quan trọng.

Khoa học đã chứng minh mọi vật đều bị tác động từ xung quanh, trong vũ trụ không có cái gì đúng hay sai, tốt hay xấu. Cuộc sống của bạn cũng vậy. Nó trôi đi một cách không chắc chắn vào tương lai và có thể sẽ gặp rất nhiều trở ngại. Ngày qua ngày cuộc sống đem đến cho bạn rất nhiều thử thách, áp lực và nếu muốn hoàn thành công việc bạn phải biết cách biến chúng thành những bài học để từ đó bản thân có thể trưởng thành hơn, tiến xa hơn và rồi bạn sẽ cảm thấy thỏa mãn với bản thân.

(Theo TVTD)
#124
Khi đường trong máu thấp dưới mức 3,8mmol/l thì gọi là hạ đường huyết. Tuy nhiên, các dấu hiệu của hạ đường huyết không giống nhau ở mỗi bệnh nhân.

Các biểu hiện của hạ đường huyết:

Các dấu hiệu của hạ đường huyết không giống nhau ở mỗi bệnh nhân. Nhưng thường xuất hiện vào lúc sắp đến bữa ăn và có một hay nhiều dấu hiệu chung sau:

Mệt đột ngột không giải thích được; đau đầu, chóng mặt lả đi; cảm giác đói cồn cào; vã mồ hôi; tê buồn chân tay; chân có cảm giác nặng; lo lắng bứt rứt; run tay; hồi hộp, tim đập nhanh; có khi buồn nôn và nôn.

Khi có một trong các triệu chứng trên ở một bệnh nhân đang điều trị tiểu đường thì phải nghĩ ngay đến cơn hạ đường huyết.

Xác định chắc chắn nhất là làm xét nghiệm ngay lập tức. Tuy nhiên đôi khi điều này không thực hiện được vì phải có máy đo đường huyết.

Người bị hạ đường huyết có thể sử dụng các chế phẩm có đường hoặc bột thì các triệu chứng trên sẽ giảm hoặc hết.

Các nguyên nhân gây hạ đường huyết hay gặp:

Đối với người bệnh điều trị bằng insulin, hạ đường huyết có thể do nguyên nhân sau đây:

- Quá liều insulin; insulin hấp thu quá nhanh hoặc quá kéo dài do: loạn dưỡng mỡ dưới da ở những vùng tiêm insulin lâu ngày; tiêm ở những vùng hoạt động nhiều (tay, chân...); chườm nóng sau khi tiêm insulin.

- Sai lầm về chế độ ăn:

+ Ăn quá chậm sau tiêm insulin.

+ Ăn không đủ. Thiếu bữa ăn phụ.

+ Bỏ bữa ăn, ăn quá ít mà vẫn tiêm insulin.

- Hoạt động thể lực không thường xuyên.

Đối với người bệnh điều trị bằng thuốc viên (sulfamid), hạ đường huyết thường có các nguyên nhân sau:

- Uống quá liều.

- Uống thuốc xa bữa ăn chính. Không ăn nhưng vẫn uống thuốc.

- Tự động uống thuốc khi không có chỉ định của bác sĩ. Hoạt động thể lực quá sức.

Làm gì khi có biểu hiện hạ đường huyết?

Khi có các dấu hiệu hạ đường huyết như đã mô tả ở trên, người bệnh cần ngừng ngay các thuốc uống hạ đường huyết hoặc insulin.

Hạ đường huyết nhẹ thì dùng ngay bánh, hoa quả, sữa... hoặc bất cứ đồ ăn nào có sẵn trong nhà.

Nếu không đỡ hơn nhưng bệnh nhân vẫn tỉnh:

- Cần uống tối thiểu 15g đường (3 miếng đường hoặc 3 thìa cà phê đường pha trong 100ml nước) hoặc 100-150ml nước ngọt (cocacola, nước hoa quả), 100g đường/lít nước.

- Nếu không đỡ, ngay lập tức phải đến các cơ sở y tế để điều trị.

Làm thế nào để dự phòng hạ đường huyết?

Mỗi bệnh nhân cũng như người sống cùng trong nhà cần nắm vững được các dấu hiệu hạ đường huyết để tự phát hiện sớm. Khi có các dấu hiệu hạ đường huyết phải thử máu ngay, nếu có điều kiện (sử dụng các máy thử đường huyết, hoặc báo ngay cho các nhân viên y tế để kiểm tra đường huyết).

Thường xuyên đến khám tại các cơ sở y tế chuyên khoa nội tiết [em xin lỗi, em là người chửi bậy] tháo đường để kiểm tra đường huyết, tuân thủ các chỉ định của thầy thuốc.

Không tự ý phối hợp các thuốc khi không có chỉ định của bác sĩ chuyên khoa.

Phải coi trọng vai trò của 3 yếu tố: ăn uống, luyện tập hợp lý và thuốc men như nhau trong quá trình điều trị.

Theo Sức khỏe và Đời sống
#125
Chuối và đu đủ rấm bằng thuốc có màu vàng óng, căng mọng, chín đều hơn trái cây chín tự nhiên hoặc rấm ủ truyền thống.
Hiện nay, nhiều thương lái sử dụng hóa chất thúc chín nhập về từ Trung Quốc. Trái cây "ngậm" loại thuốc này bóng da nhẵn đẹp và chín đều, chín nhanh. Tuy nhiên, một số chuyên gia lo ngại...


"Công nghệ" làm đẹp hoa quả

Nửa đêm, những chiếc xe tải chở dứa từ Bắc Giang và Thanh Hóa đổ về ngã tư Nhổn (Hà Nội). Thương lái đón hàng đưa về từng khu lán tre. Ở đây, dứa xanh được dỡ ra khỏi sọt, rải đều xuống bạt.

Một người đàn ông mang những hộp thuốc màu xanh có chữ Việt "Hoa quả thúc chín tố" và lẫn những chữ Trung Quốc, bên trong là vỉ 20 lọ nhựa trắng đựng thứ chất lỏng trong suốt. Vợ ông pha thuốc vào chiếc bình rồi phun lên những quả dứa.

Rồi họ phủ bạt ủ kín. Đến 4h sáng, khi những người buôn nhỏ đến cất dứa về bán lẻ, những quả dứa đã dần ngả sang màu vàng. Khoảng 8 giờ sáng, vỏ dứa vàng xuộm, mười quả như nhau cả mười. Những hoa quả khác họ cũng làm vậy.

Ông Lợi, một người bán chuối lâu năm ở chợ Phi Trường (Long Biên), nói chuối chín dễ dập nát nên không thể mang đi xa được. Những người buôn chuối chuyên nghiệp như ông phải đặt mua chuối xanh nguyên buồng từ Văn Giang (Hưng Yên). Sau đó xử lý bằng thuốc thúc chín.

Chuối đã nhúng thuốc, không cần ủ, chín vàng ươm, căng mọng, sắc độ đậm hơn trái cây thông thường. Với xoài, đu đủ, hồng, cà chua và nhiều loại trái cây khác, cách làm cũng tương tự.

Bà Nguyễn Thị Hoa, chi cục trưởng Chi cục Bảo vệ thực vật Hà Nội, cho biết trong một đợt kiểm tra liên ngành tại một vùng chuyên trồng mít, bà đã tận mắt chứng kiến cảnh người dân tiêm thuốc vào những quả mít xanh, gai còn nhọn hoắt để thúc chín.

Dự định ngày hôm sau bán bao nhiêu quả thì tối hôm trước tiêm thuốc chừng ấy. Nếu để lâu hơn quả sẽ chín nẫu, phải vứt bỏ. Dùng thuốc này, thương lái chỉ mất 1-2 ngày (tùy loại hoa quả), trong khi nếu đợi hoa quả chín thường phải hết cả tuần, cả tháng.

Không thể kiểm soát!

Ông Lê Hồng Khanh, chánh thanh tra Chi cục Bảo vệ thực vật Hà Nội, cho biết chi cục không thể kiểm soát được việc buôn bán của các quầy thuốc. Thuốc xuất hiện trên thị trường là do không kiểm soát tốt việc nhập lậu thuốc từ biên giới. "Chỉ cần xe thuốc bị giữ tại cửa khẩu thì chúng tôi có thể nhàn cả năm. Khi thuốc đã bị phát tán đi khắp nơi, mọi cố gắng của chúng tôi chỉ là bắt cóc bỏ đĩa - ông Khanh khẳng định.

Bà Nguyễn Thị Hoa, chi cục trưởng Chi cục Bảo vệ thực vật Hà Nội, nói việc sử dụng thuốc thúc chín có một phần lỗi tại... người tiêu dùng. Người mua thích chọn trái chín cây, đẹp mã, căng bóng, không ưa quả bị thâm nám (do rấm ủ bằng phương pháp truyền thống) nên vô tình khuyến khích người bán "làm liều"(?!).

Mua không kịp

Chủ đại lý S-P trên đường đi Tây Tựu, một đầu mối phân bón có tiếng của Hà Nội, cho biết hóa chất thúc chín nhập về bán đắt như tôm tươi, chậm chân mua không kịp.

Hàng nhập từ Trung Quốc mỗi lô hàng chục ngàn lọ. Khách quen của cửa hàng là những chủ trang trại ở Sóc Sơn, Hưng Yên, Hải Dương, Hà Tây, Hòa Bình... Mỗi chuyến xuất hàng từ 500 hộp trở lên. Hầu hết các lán dứa ven quốc lộ 32 là khách quen của đại lý S-P. Một số quầy bán thuốc trừ sâu quanh vùng cũng mua sỉ thuốc thúc chín quả từ đại lý S-P về bán lẻ.

Mỗi hộp thuốc "Hoa quả thúc chín tố" có giá 8.000-10.000 đồng. Vỏ hộp không có tem nhập khẩu, không ghi thành phần hoạt chất. Phần hướng dẫn sử dụng có chữ "ít độc" (?!) nhưng lại khuyến cáo "loại thuốc này có khả năng ăn mòn kim loại, có chất kích thích đối với mắt và da".

Dễ gây ngộ độc

Theo ông Vũ Mạnh Hải - viện trưởng Viện Nghiên cứu rau quả (Trâu Quỳ, Gia Lâm, Hà Nội), thuốc thúc chín có nhiều loại khác nhau.

Hoạt chất có trong "Hoa quả thúc chín tố" là ethrel. Hoạt chất này có trong danh mục thuốc điều hòa sinh trưởng nhưng chỉ dùng để kích thích mủ cao su. Hoạt chất này cũng có trong đất đčn. Ông Hải nghi ngờ có thể có hoạt chất 2,4D (đioxin) thường nằm trong thuốc diệt cỏ và rất nguy hiểm đối với sức khỏe con người.

Tiến sĩ Nguyễn Văn Khải, giám đốc Trung tâm tư vấn đčn tiết kiệm điện năng & dung dịch hoạt hóa điện hóa, cho biết ethrel hay ethenol đều có chung gốc là etylen, một loại chất độc, hàm lượng cho phép sử dụng rất nhỏ.

Ở nhiều nước trên thế giới, chất này đã bị cấm sử dụng trong việc chế biến, bảo quản trái cây. Nếu phun hoặc nhúng chất này sẽ tạo ra dư lượng, dễ gây ngộ độc cho người ăn. Nguy hiểm hơn, etylen tác dụng với thành phần nitơrat trong quả sẽ tạo ra chất etylenglycol dinitrat, một chất rất độc, hàm lượng cho phép là dưới 0,3mg/m3.

Ngoài ra, theo ông Khải, một hóa chất ngoài danh mục, không có địa chỉ sản xuất, không ghi rő thành phần hóa học thì dù là chất gì cũng không nên sử dụng.

Theo Tuổi trẻ
#126
Tỉ lệ sâu răng ở Việt Nam đang ở mức báo động. Những bệnh nhân đi chữa một lúc 5-6 cái răng sâu không còn là chuyện hiếm... Một trong những nguyên nhân chính dẫn tới tình trạng này là do chúng ta thiếu hụt kiến thức về chăm sóc răng miệng.

1. Răng sữa không cần phải chăm sóc vì sẽ có răng vĩnh viễn thay thế

Sai. Mầm răng sữa chính là hướng cho răng vĩnh viễn mọc lên. Do vậy, nếu không chăm sóc răng sữa sẽ gây nhiễm trùng, ảnh hưởng đến răng vĩnh viễn.

2. Lấy vôi răng thường xuyên sẽ làm chân răng bị lỏng

Sai. Ngược lại, lấy cao răng sẽ giúp răng chắc khỏe bởi những mảng bám trên răng có nhiều vi trùng. Nếu để lâu ngày sẽ làm răng tụt nướu, nướu sưng tấy đỏ, lung lay răng và rụng răng.

3. Không nên ngậm nước muối sau khi đánh răng vì nó làm giảm tiết nước bọt

Sai. Nước muối được pha với nồng độ nhạt sẽ có tác dụng sát trùng nhẹ trong miệng.

4. Nhai kẹo cao su nhiều sẽ làm chắc răng

Sai. Nhai kẹo cao su có tác dụng tránh hôi miệng tạm thời, tạo cảm giác thở dễ chịu, chứ không thể làm chắc răng.

5. Thai phụ sau khi sinh con chỉ nên ngậm nước muối chứ không nên đánh răng ngay vì sẽ làm cho răng yếu

Sai. Ngậm nước muối chỉ có tác dụng sát trùng nhẹ chứ không giải quyết triệt để các mảng bám răng và đồ ăn còn sót lại trong răng. Vì vậy, để bảo vệ hàm răng tốt, cần phải đánh răng ngay trong ngày đầu sinh con.

Theo NLĐ
#127
Văn xuôi / "Anh yêu em" st
26/10/06, 20:37
Họ cưới nhau được hai năm. Anh thích văn chương và thường "post" những sáng tác của mình lên mạng, nhưng chẳng mấy ai đọc chúng. Anh cũng thích nhiếp ảnh và hay chụp hình cho người thân, bạn bč. Anh yêu chị. Chị cũng yêu anh. Chị khá bướng bỉnh và luôn "bắt nạt" anh. Còn anh là một người đàn ông nhã nhặn, luôn bỏ qua những lỗi lầm của chị. Hôm nay, chị lại nổi cáu với anh.

- Sao anh không chụp hình đám cưới cho nhỏ bạn của em? Nó hứa là sẽ trả tiền mà.
- Hôm nay anh không có thời gian.
- Hừ!
- Gì cơ?
- Không có thời gian à? Anh viết ít lại một chút là có thời gian ngay ấy mà.
- Anh,... Rồi sẽ có ngày, sẽ có ai đó "nhìn ra" tác phẩm của anh.
- Em không quan tâm. Anh phải chụp hình cho nhỏ bạn em.
- Không được.
- Chỉ lần này thôi.
- Không.

Sự thương lượng "hạ màn" nhưng lại chưa có kết thúc. Tuy nhiên, chị cũng cố đưa ra lời cảnh báo: "Anh phải đồng ý sau ba ngày, nếu không..."
Ngày thứ nhất. Chị chiếm giữ nhà ăn, phòng tắm, máy vi tính, tủ lạnh, ti vi, và cả máy nghe nhạc... Để tỏ ra "rộng lượng", chị cho phép anh được vào phòng ngủ. Dĩ nhiên là chị cũng ngủ trên chiếc giường đó. Anh chẳng tỏ vẻ gì bận tâm, ít ra anh cũng còn một ít tiền trong ví.

Chị khẽ đưa tay lấy tấm hình. Chị như vừa muốn khóc, vừa muốn cười. Đó là một tấm hình của chị...
Ngày thứ hai. Chị quyết tâm làm một cuộc ruồng bố. Chị dốc hết tất cả những gì có trong ví của anh và cảnh báo lần nữa: "Hãy quyết định nhanh, nếu không anh sẽ phải nhận lãnh hậu quả...". Lúc này thì anh có vẻ bối rối. Đêm. Trên giường. Anh năn nỉ chị hãy mau chóng kết thúc chuyện "quái quỉ" này. Chị không hề lay động. Chị đã nói là sẽ giữ lời, cho đến khi nào anh đồng ý mới thôi.
Ngày thứ ba. Đêm. Trên giường. Anh nằm quay mặt qua một phía, chị nằm quay mặt qua một phía. Anh mở lời trước:

- Chúng ta cần nói chuyện.
- Nếu không phải là về đám cưới thì thôi.
- Một chuyện rất quan trọng.
Chị im lặng.
- Chúng ta ly hôn nhé.
Chị như không tin vào tai mình.
- Anh mới gặp một cô gái.
Chị hoàn toàn giận dữ và muốn lao vào anh. Nhưng chị đã cố bình tĩnh để anh nói hết, mắt ngấn nước. Một cách rất cẩn thận, anh rút ra từ ngực mình một tấm hình.
- Cô ấy rất đẹp.
Mắt chị đầm đìa nước mắt.
- Cô ấy có một nhân cách tốt.
Tim chị như vỡ ra từng mảnh, bởi vì anh đã đặt một bóng hình khác nơi "gần trái tim anh".
- Cô ấy nói rằng sẽ ủng hộ sự nghiệp viết lách của anh sau khi kết hôn.
Chị cảm thấy ghen với người phụ nữ đó, bởi vì cô ấy đã nói ra điều mà chị cũng đã từng nói với anh trước khi họ kết hôn.
- Cô ấy thật lòng yêu anh.
Chị ước gì có thể hét lên: "Em thì không à?"
- Nên anh nghĩ, cô ấy sẽ không bao giờ ép anh làm những điều mà anh không muốn làm.
Sau khi nghe anh nói như vậy, chị cũng có suy nghĩ, nhưng cơn thịnh nộ vẫn không nguôi được.
- Em có muốn xem tấm hình anh đã chụp cho cô ấy không?
Chị (...)
Anh đưa tấm hình trước mặt chị. Chị hất tay anh ra và tát anh một cái thật mạnh. Anh chỉ còn biết thở dài. Chị thì khóc. Anh cất tấm hình vào túi áo. Chị quấn mình vào chăn. Anh tắt đčn và nhắm mắt. Chị ngồi dậy, bật đčn. Anh ngủ rồi. Chị thì không tài nào chợp mắt nổi. Chị hối hận vì đã có thái độ không phải đối với anh. Chị khóc và nghĩ ngợi lung tung. Chị muốn đánh thức anh dậy và nói chuyện nhẹ nhàng với anh. Chị không muốn cáu gắt với anh nữa. Chị liếc nhìn vào ngực anh. Chị muốn trông xem khuôn mặt cô ấy như thế nào. Chị khẽ đưa tay lấy tấm hình. Chị như vừa muốn khóc, vừa muốn cười. Đó là một tấm hình của chị. Tấm hình mà chính anh đã chụp cho chị. Chị cúi xuống hôn vào má của anh. Anh mỉm cười. Anh chỉ giả vờ ngủ.


#128
Có 2 chiếc chuông gió treo nơi đầu giường của Tiều Mai. Một chiếc được làm bằng giấy, một chiếc đựơc làm bằng bạc.

Tiểu Mai và Quân yêu nhau trong cảnh bần hàn. Một hôm, hai người đi chơi phố rẽ vào một cửa hàng thấy trong tủ kính có treo một cái chuông gió. Tiểu Mai buột miệng khen:
- Anh Quân ơi! Cái chuông gió kia xinh biết bao!

Quân nói với ngưòi yêu:
- Nếu em thich anh sẽ mua cho em.

Nhưng khi nhìn thấy mảnh giấy nhỏ đính trên chiếc chuông gió khi giá 100 nghìn thì anh ngượng ngùng nhìn Tiểu Mai và nở một nụ cười như cáo lỗi với cô.

Về nhà. Quân lấy giấy gấp một chiếc chuông gió giống hệt như chiếc chuông gió bằng bạc treo ở cửa hàng. Chiếc chuông gió ấy cũng xinh như thế, cũng sơn màu tím như thế và anh đem tặng Tiểu Mai.

Tiểu Mai đã treo chiếc chuông gió bằng giấy Quân làm tặng cô treo ở đầu giường của mình. Mỗi khi gió từ cửa sổ hé mở lùa vào, chiếc chuông gió đung đưa phát ra tiếng kêu sột soạt, khô khốc nhưng Tiểu Mai nghe vẫn thấy tiếng chuông ngân vang lảnh lót. Cặp mắt Tiểu Mai lúc này ánh lên chứa chan hạnh phúc. Cô tự nhủ: "Mình sẽ
mãi mãi treo chiếc chuông gió này trong trái tim của mình".

Số phận đẩy đưa thế nào, cuối cùng Tiểu Mai lại ko lấy Quân mà lấy Tân. Khi Tiểu Mai vào phòng riêng của hai vợ chồng, cô liền lấy từ trong túi ra chiếc chuông gió mà Quân làm bằng giấy treo lên đầu giường.

Tân thấy vậy liền nói vớI Tiểu Mai:
- Cái chuông này làm bằng giấy thì treo lên làm gì?

Tiểu Mai bướng bỉnh nói:
- Nhưng em thấy nó đẹp, em cứ treo.

Tân nói:
- Chiếc chuông ấy là do Quân làm tặng em chứ gì? Thảo nào!

Tiểu Mai im lặng... Cuối cùng Tân thở dài nói:
- Thôi em cứ treo lên cũng đựơc!

Hôm sau, Tân ra cửa hàng mua về một chiếc chuông gió được làm bằng bạc. Gió khẽ thổi chuông cũng đong đưa và phát ra tiếng kêu tinh tag, rất vui tai.

Khi con trai của Tân và Tiểu Mai lên ba tuổi, nó nghịch vặt đi một quả chuông nhỏ trong chiếc chuông giấy rồi xé vụn đi, Tiểu Mai giận quá phát thằng bé mấy cái thật đau. Thấy vậy, Tân chỉ im lặng. Anh lấy giấy ra gấp một quả chuông, cũng tô màu tím rồi xâu chỉ vào chiếc chuông gió rồi treo lên như cũ. Thấy thế, Tiểu Mai rưng rưng nước mắt, cô nói với Tân:
- Anh thật tốt với em!

Thằng con trai sợ mẹ, nên ko còn dám nghịch vào chiếc chuông ấy nữa. Nó chỉ nghịch chiếc chuông làm bằng bạc. Nó rất thích nghe tiếng chuông gió kêu tinh tang tinh tang cất lên từ cái chuông làm bằng bạc ấy.

Nghe chán, thằng bé cũng vặt từ chiếc chuông bằng bạc ra một quả để chơi. Thấy thế, Tiểu Mai cũng ko đánh mà cũng chẳng mắng gì nó. Tân cũng mặc kệ. Anh cũng ko treo quả chuông đó lên chiếc chuông bạc nữa. Thế là chùm chuông bạc ấy thiếu đi một quả. Nó vẫn được treo lên đầu giường cùng chiếc chuông làm bằng giấy. Khi có gió thổi, chiếc chuông gió bằng bạc lại reo lên tinh tang tinh tang từng hồi.

Rồi ko may, nhà Tân bị hoả hoạn.Tân vội bế con và nắm tay vợ kéo chạy ra ngoài. Nhưng Tiểu Mai lại giằng tay ra và chạy vào trong nhà. Tân kéo vợ ta, Tiểu Mai lại quẩy ra. Cô nói với Tân:
- Em vào lấy cái này.

Tân bảo:
- Để anh vào lấy ra cho!

Nói xong, anh xông vào căn nhà đang xông khói mù mịt để giật chiếc chuông giấy rồi chạy ra ngoài. Chẳng may, Tân vấp phải ngưỡng cửa ngã sóng xoài. Khi bò dậy đựơc thì ngọn lửa đã cháy xém cả mặt anh.

Tân thoát ra khỏicửa thì ngất lịm đi, nằm vật ra đất. Chiếc chuông gió được làm bằng giấy vẫn còn nguyên ko mảy may bị suy suyển. Vừa lúc đó thì đội cứu hoả đến. Ngọn lửa nhanh chóng được dập tắt.
Sau một thời gian điều trị, Tân đựoc tháo băng. Trong gương hiện lên một khuôn mặt nhăn nhúm toàn sẹo. Tân uất ức đấm vỡ tan cái gương. Tay anh bị mảnh kính rạch toạc ra, máu từng giọt, từng giọt nhỏ xuống mặt đất.

Ra viện, Tân và đứa con bỏ đi biệt tích.
Khi đi, Tân viết lại cho Tiểu Mai một bức thư:

"Mai!
Em hãy đi tìm và sống với Quân, người mà em vẫn yêu đi! Đừng tìm anh làm gì. Emcó tìm cũng ko thấy đâu. Cầu mong cho em được hạnh phúc".

Tiểu Mai đầm đìa nước mắt, cô nói:
- Anh Tân ơi! Sao anh lại đối xử với em như thế? Em yêu anh cơ mà!

Tiểu Mai ấp cái chuông bạc vào ngực mình. Nứơc mắt cô từng giọt, từng giọt nhỏ xuống chiếc chuông bạc.

Mấy năm sau, Quân li dị vợ. Anh đến tìm Tiểu Mai. Thế là Tiểu Mai lại bứơc vào nhà Quân. Cô lại lấy từ trong túi ra chiếc chuông gió bằng bạc vào treo lên đầu giường. Mặt Quân trắng bệch ra như phủ một lớp băng giá. Quân ko muốn có một kỷ vật gì của người đàn ông khác lưu lại trong nhà anh.

Cảm nhận được sự lạnh lẽo toát ra từ khuôn mặt Quân. Tiểu Mai thấy rùng mình. Cô lặng lẽ gỡ chiếc chuông gió xuống rồi xếp nó vào trong túi. Sau đó, cô xách túi đi ra khỏi nhà Quân.

Quân gọi:
- Tiểu Mai! Em đi đâu? Ở lại đây với anh!

Tiểu Mai lạnh lùng đáp:
- Anh đừng giữ tôi lại làm gì!

Tiểu Mai lại quay về ở trong ngôi nhà của Tân. Cô lấy chiếc chuông gió làm bằng giấy và bật diêm đốt đi. Trong tích tắc, ngọn lửa đã biến cái chuông gió làm bằng giấy thành một dúm tro tàn.

Tiểu Mai lại treo chiếc chuông gió bằng bạc lên đầu giường. Cô thẫn thờ ngồI ngắm mãi chiếc chuông bằng bạc ấy.

Gió thổi.

Quả chuông lại đong đưa đong đưa. Tiếng chuông lại kêu tinh tang tinh tang theo gió bay đi xa mãi.

Nước mắt Tiểu Mai lại trào ra, cô lẩm nhẩm gọi:
"Anh Tân ơi! Anh có nghe thấy tiếng chuông gió tinh tang tinh tang ko anh?".
#129
Bánh Táo

Tôi là một cô gái ko xinh nhưng vẫn hay tưởng tượng ra mình rất xinh. Sự tưởng tượng ấy giúp tôi có được một sự tự tin nhất định.Tôi thích ăn bánh Táo nên các bạn hãy gọi tôi là Bánh Táo. Cũng như nhiều cô gái khác, ít ra là trong đám bạn bč của tôi, tôi cũng rất thích một anh chàng khóa trên. Tôi ko còn là một cô bé 16 tuổi để mỗi ngày lượn qua lớp anh 16 lần nhưng cũng ko dưới 4 lần mỗi ngày tôi đứng trên ban công nhìn anh. Tôi đặt cho anh ta một cái tên riêng: Rượu Nho. Và tự thưởng thức hai cái tên của chúng tôi vào mỗi sáng thức giấc vào mỗi tối trước khi đi ngủ. Tụi bạn khi nào ngán quá mức vì những câu chuyện của tôi, chúng sẽ hét lên: "Thôi, tụi tao say quá rồi!". Tât nhiên, như một bợm nhậu thứ thiệt, tôi sẽ ko ép chúng nữa. Rượu bất khả ép. Cho dù đó chỉ là thứ vang nho nhẹ hều. Tôi thích cái cảm giác chuếnh chóang say khi tình cờ (một cách cố ý) tôi chạm mặt với anh trong nhà để xe. Nhưng tôi ko đủ can đảm để làm một spider girl. "Tao chưa đủ trình để nốc 65kg rượu nho". Tôi vẫn chống chế vậy khi con bạn thân kích tôi tấn công anh. Nhưng trong thâm tâm tôi biết, những tình cảm trong tôi lúc này với anh mới chỉ dừng lại ở sự thích. Chưa đến mức tôi phải tấn công. Tôi hiểu bản thân mình, nếu tôi kết anh đến mức nào đó nhất định, tôi sẽ chủ động tấn công. Còn lúc này, tôi đang thích anh vì trông anh rất phong độ. Hay còn gọi là "phải lòng mặt" anh.

Sẽ vẫn là thế thôi, hết 4 năm Đại Học, hoặc tôi sẽ yêu một ai đó khác hoặc tôi sẽ bắt chuyện với Rượu Nho nếu ko có chuyện một trong số những đứa bạn thân của tôi viết thư mạo danh tôi gửi cho anh. Khi nhận bức thư của Rượu Nho hồi đáp, tôi vừa bực đứa bạn trời đánh của mình lại vừa biết ơn nó. Anh muốn hẹn tôi một buổi ăn tối.

Sáng thứ bảy, tôi cùng cô bạn ríu rít sửa sọan cho cuộc hẹn buổi tối. Bộ váy áo rời màu trắng, thêm đôi giày dây màu trắng và chiếc túi xách cùng tông, thêm sơn ti tí màu ngà lên những ngón tay be bé. Cô bạn xúyt xoa: "Nhìn mày ngon phết!" khiến tôi tự tin hơn rất nhiều. Tôi đến chỗ hẹn trước giờ hẹn đến 30 phút. Loanh quanh một chút nữa, đúng 7h tôi bước vào quán, tôi nhận ra Rượu Nho đang ngồi quay lưng lại, trong một góc khuất bên cạnh quầy bar. Tôi rón rén đi tới ko quên sửa lại bộ máy và mái tóc. Nếu bạn đang đứng rất gần với một người mà bạn hằng thương thầm nhớ trộm suốt cả năm trời, bạn cũng biết anh ta đang chờ đợi bạn, bạn cũng cực kì tin vào sự hấp dẫn của chính bạn, hẳn bạn sẽ biết tôi hồi hộp thế nào?

Bánh Phô Mai

- Không sao! Nhầm lẫn là chuyện thường ngày mà! Với lại em trông xinh thế này kể ra anh cũng ko mất mác là bao nhiêu đâu.

Tôi nháy mắt và đùa một chút để cô gái bớt lúng túng. Cô gái thật xinh. Trông nàng như một viên kẹo ngọt vậy. Tôi kéo ghế cho cô gái:

- Nếu em ko phiền có thể ngồi xuống đây cho đến khi cậu bạn của em tới.

Cô gái lắc đầu:

- Vâng, em cám ơn anh. Nhưng thôi, em ko làm phiền buỗi tối của anh, em sẽ ngồi chờ bạn em ở bàn khác vậy.

Cô gái định bước đi và tôi cũng ko nghĩ là mình sẽ mời thêm một lời nào nữa song ko hiểu sao, có lẽ vì đôi mắt biết cười kia, tôi lại mời thêm một lần nữa:

- Tất cả các bàn đã được đặt hét rồi. Em sẽ khó tìm được một cái bàn trống nào. Và ngồi một mình sẽ khiến em già đi nhanh hơn đấy! Sao ko ngồi xuông đây và chúng ta cùng giết thời gian chờ đợi của em bằng những câu chuyện vui?

Tôi cũng thấy lạ là tự nhiên mình trở nên "dẻo mỏi" đến thế. Cô gái im lặng suy nghĩ rồi rụt rč:

- Nhưng lỡ bạn anh đến thì sao?

- Anh đến ăn có một mình thôi.

Cô gái mỉm cười thay cho lời đồng ý. Thật lạ! Tôi từng nghe nói người ta có thể yêu say đắm ai đó chỉ vì một nụ cười nhưng liệu súyt đánh rơi muỗng có thể ví như yêu say đắm ko nhỉ? Một đôi mắt biết cười đã đủ làm điêu đứng trái tim của hầu hết những gã trai huống chi khi cô gái cười cả bằng miệng cũng đẹp thì thử hỏi làm sao tôi ko ngất ngây cho được.

Chỉ sau vài phút đầu hơi ngập ngừng một chút, câu chuyện giữa chúng tôi đã trở nên gần gũi hơn cả khi tôi nói chuyện với Ngân - đứa bạn khác giới thân nhất của tôi. Những câu chuyện trên trời dưới bể, về tuổi thơi của cả hai đứa, về sở thích và về gia đình của nhau. Như thể đây là một cuộc hò hẹn của tôi với em chứ ko phải là của em với gã nào đó tên là Rượu Nho nhạt hóet mà tôi thực chất ra chỉ là người lấp chỗ trống.

- Có ai gọi anh là Bánh Phô Mai bao giờ chưa?

Em hỏi khi chúng tôi đang dùng món tráng miệng.. Em ăn một cái bánh táo còn tôi ăn một cái bánh phô mai. Tôi ngạc nhiên:

- Sao em hỏi vậy?

- Vì em hay ăn bánh táo nên mọi người thường gọi em là Bánh Táo.

- Vậy à? - Tôi bật cười - Vậy thì anh cũng sẽ gọi em là Bánh Táo, còn em từ nay gọi anh là Bánh Phô Mai!

Em lại mỉm cười. Lần này, tôi nghe tim mình đập mạnh.

- Khi nào thčm ăn bánh táo cứ gọi anh nhé! Anh sẽ đãi em!

Tôi đưa số điện thọai cho Bánh Táo khi chúng tôi cùng bước ra cửa.

- Cũng được! Và em sẽ đãi lại anh bánh phô mai.

Em nheo mắt vẫy tay chào tôi rôi về. Tôi nhìn theo em mà lòng hưng phấn một cách kỳ lạ. Đã lâu lắm rồi tôi mới có một buổi tối ngọt ngào đến vậy. 19 tuổi, chưa một mảnh tình vắt vai, chính xác là chưa tìm ra mảnh tình nào hợp với cái vai của mình để đem vắt lên. Kỳ lạ là từ trước khi gặp em, tôi chưa bao giờ cảm thấy sốt ruột với tình trạng đó của mình. Tôi vẫn quan niệm về tình yêu làmột tiếng sét bất thường, nó sẽ giáng xuống mình khi mà mình ko để ý nhất. Và tối nay, một tiếng sét đã giáng xuống khi tôi gặp em
#130
Văn xuôi / 3 điều ước
26/10/06, 20:32
Có 2 vợ chồng nông dân nghčo, một hôm rỗi rãi ngồi bàn chuyện phiếm với nhau:


Giá ta học được phép "cầu được ước thấy" thì thích biết mấy nhỉ.

Bụt hiện lên bảo:


Ta sẽ cho vợ chồng nhà ngươi 3 điều ước, từ giờ trở đi các ngươi có thể ước được rồị Vợ chồng bàn với nhau là hãy nghĩ kỹ đã rồi mới ước.

Một hôm trời mưa, 2 vợ chồng ngồi dưới bếp rang ngô, chị vợ buột miệng nói:


Ước gì bây giờ được miếng dồi chó thì thích biết mấỵ Chị ta vừa buông lời thì 1 khúc dồi chó rơi xuống trước mặt.

Thế là mất toi 1 điều ước. Anh chồng tức quá chỉ khúc dồi chó mắng vợ:


Ước vàng ước bạc chẳng ước lại đi ước dồi chó, ông cũng ước dồi chó này nó dính vào mũi mày cho mày biết thân.

Anh ta vừa dứt lời thì miếng dồi chó bay lên dính vào mũi chị vợ Thế là mất đi 2 điều ước. Bây giờ là làm sao để khúc dồi chó khỏi dính lòng thòng trước mũi vợ, anh nông dân đành đấm bụng nêu ra điều ước cuối cùng:


Mong sao khúc dồi chó bay khỏi mũi nhà tôi!

Tức thì khúc dồi bay đi mất, thế là 3 điều ước včo luôn.
st
#131
7 mẹo giúp bạn bỏ thuốc   
chúc bạn của tui sớm bỏ được hihihii cố lên ghen ...

Bạn đang muốn bỏ thuốc? Đừng chần chừ nữa, hãy bắt đầu ngay hôm nay. Bạn chắc chắn sẽ thành công khi thực hiện theo những hướng dẫn dưới đây.

Kêu gọi sự ủng hộ. Hãy nói với gia đình và bạn bč rằng bạn đang muốn bỏ thuốc và để nghị họ không hút thuốc khi có bạn hoặc cùng bỏ thuốc với bạn.

Đưa ra lý do bỏ thuốc. Hãy viết thật chi tiết các lý do bỏ thuốc và dán nó ở bất cứ chỗ nào bạn có thể nhìn thấy. Hãy nghĩ về nó khi bạn thấy thčm thuốc hay những thứ có thể ám chỉ thuốc lá (gạt tàn, bật lửa...).

Luôn bận rộn. Hãy thay đổi lịch làm việc, cố gắng tạo ra thật nhiều hoạt động thú vị. Tránh xa chất cồn bởi nó sẽ làm quyết tâm bỏ thuốc của bạn bị lung lay.

Thay thuốc lá bằng kẹo cao su, ô mai hay các loại rau củ như cà rốt, cần tây, táo.

Hãy vứt ra khỏi đầu những từ như hút thuốc, thuốc lá, bật lửa, gạt tàn.

Bắt đầu chương trình luyện tập. Các hoạt động thể thao và giải trí vừa cuốn hút tâm trí vừa tăng cường sức khỏe.

Tự thưởng. Hãy lấy số tiền bạn thường dành để mua thuốc lá để tự thưởng cho mình một buổi xem phim, một bữa ăn với bạn bč hay tới CLB khiêu vũ...

Theo DT  

#132
Nếu không phải là cơn đau đầu bệnh lý, bạn có thể loại bỏ nó bằng những phương thức rất nhẹ nhàng. Tuỳ vào đặc tính cơn đau, hãy chọn cho mình cách giảm đau phù hợp nhé.

Kích thích lên một số điểm nhất định

Phương pháp này rất hiệu quả với cơn đau đầu do mắt bị mỏi mệt. Bạn có thể dùng ngón tay bấm nhẹ nhàng vào điểm ở giữa hai lông mày, đồng thời xoay ngón tay theo những vòng xoáy nhỏ, bạn sẽ thấy ngay hiệu quả bất ngờ.

Cũng có thể dùng động tác đặt hai ngón tay trở lên hai góc ngoài của đuôi mắt và vuốt lên phía trên như đang thực hiện một xoa bóp, xoay cho đến điểm ngoài của đuôi lông mày. Sau đó làm tương tự từ phía trên lông mày đến gần đường chân tóc, đặt hai ngón tay trỏ lên huyệt thái dương thực hiện nhưng vòng xoay nhỏ.

Nghỉ ngơi

Không có nghĩa là bạn nằm ì một chỗ vì nếu nằm quá nhiều, bạn sẽ thấy đầu nặng trĩu. Nếu cơn đau đầu do làm việc quá căng thẳng, bạn hãy tranh thủ chợp mắt trong ít phút, khi thức dậy, bạn sẽ thấy rất tỉnh táo, hoặc có thể nằm nghe nhạc và nhớ, đừng lo lắng, nghĩ ngợi về bất cứ điều gì nhé. Hãy đơn giản hóa mọi chuyện, bạn sẽ bớt bị căng thẳng, cơn đau đầu sẽ không đến "thăm" bạn đâu.

Xoa bóp đầu và thái dương

Đây là một cử động phản xạ khi bạn cảm thấy bị nhức ở một số vùng trên đầu. Nhờ những xoa bóp kích thích, não sẽ nhận được thông tin và nhanh chóng tiết ra các chất làm giảm cơn đau, bạn sẽ thấy thư thái, dễ chịu. Phương pháp này đặc biệt có hiệu quả với cơn đau đầu do đọc sách quá nhiều.

Cử động cổ nhẹ nhàng

Đôi khi, vùng gáy bị co cứng gây ra cảm giác đầu nặng. Nhất là với những người làm công việc văn phòng, nguy cơ đau đầu do vùng gáy bị co cứng là rất lớn. Khi đó, hãy nhẹ nhàng cử động từ cao xuống thấp và từ trái sang phải. Lưu ý không nên quay một vòng hoàn chỉnh bởi nó sẽ khiến bạn bị chóng mặt.

Uống thật nhiều nước

Đối với một số người, cơ thể mất nước là một trong những khởi nguyên của chứng đau đầu. Vì vậy hãy uống thật nhiều nước để cân bằng cơ thể. Hơn nữa, nước sẽ làm dễ dàng cho việc bài tiết các độc tố có thể là nguyên nhân của cơn đau đầu. Tuy nhiên, bạn chỉ nên uống nước lọc, nước hoa quả, chớ uống các loại nước có ga, có chứa chất cafein nhé, vì nó sẽ làm tăng cơn đau đầu của bạn.

Tắm nước lạnh

Khi bị đau đầu như búa bổ hoàn toàn có thể do các mạch máu bị giãn nở ra. Cơn đau sẽ giảm nếu cơ thể tiếp xúc với nước lạnh. Nhiệt độ thấp của nước sẽ tạo điều kiện cho sự co mạch, đồng thời nhanh chóng làm dịu cơn đau. Thay đổi nhiệt độ nước tắm từ nóng chuyển dần sang lạnh để cơ thể thích nghi dần với nhiệt độ thấp.

Ngoài ra, bạn hãy tránh xa ti vi và máy tính để mắt được nghỉ ngơi, giảm căng thẳng. Đồng thời, tránh sử dụng các loại nước hoa có mùi đậm, hút thuốc lá, nhai kẹo cao su, tránh tiếng ồn... Khi thực hiện những điều đó, bạn sẽ thấy cơn đau đầu giảm một cách đáng kể đó.

Theo DT
#133
Viêm quanh chóp răng (cuống răng) là tình trạng viêm xảy ra ở tổ chức quanh chóp của răng sau khi tủy đã chết. Tổ chức bị viêm gồm có dây chằng quanh răng và xương ổ răng.

Vì dây chằng và xương ổ răng là hai thành phần của tổ chức nha chu (quanh răng) nên nhiều nhà bệnh học cho rằng đây là bệnh viêm nha chu, để phân biệt với bệnh viêm nha chu bắt đầu từ mào xương ổ răng, bệnh viêm quanh chóp răng còn được gọi là viêm nha chu vùng chóp.

Nguyên nhân

Vi khuẩn đi qua lỗ sâu răng hay vết nứt răng có thể là căn nguyên của bệnh quanh chóp răng. Đầu tiên vi khuẩn xâm nhập qua men răng sau đó tới ngà răng rồi vào tủy răng làm cho tủy bị viêm rồi chết. Sau khi tủy chết, vi khuẩn tiếp tục đi sâu hơn và qua lỗ chóp răng để xâm nhập vào tổ chức quanh chóp răng.

Sự đáp ứng của tổ chức quanh chóp răng với vi khuẩn gọi là viêm quanh chóp răng. Tuy nhiên, cũng có trường hợp do răng bị sang chấn mạnh làm tổn thương mạch máu nuôi dưỡng dẫn đến chết tủy rồi viêm quanh cuống. Trường hợp này là phản ứng của tổ chức quanh răng với các sản phẩm của tủy chết.

Biểu hiện

Bệnh có thể cấp tính hay mãn tính với các triệu chứng lâm sàng và X-quang. Khi bệnh cấp tính thì bệnh nhân thấy đau răng, nhất là khi chạm vào, có cảm giác chồi răng và lung lay răng, sưng vùng lợi quanh răng. Khám trong miệng bệnh nhân có thể thấy lỗ sâu, răng có thể đổi màu xám do tủy chết, gő dọc và gő ngang lần lượt các răng thấy răng bệnh đau (chú ý là động tác gő có thể làm bệnh nhân đau tới mức ôm mặt nếu là viêm quanh chóp cấp, đau ít nếu là viêm quanh chóp bán cấp).

Bệnh nhân có biểu hiện triệu chứng toàn thân: Sốt trên 37 độ, nổi hạch vùng lân cận, triệu chứng toàn thân nhiều hay ít tùy thuộc mức độ cấp hay bán cấp. Trên phim X-quang thấy vùng dây chằng quanh răng giãn, trường hợp hiếm có thể có ổ áp-xe.

Khi bệnh mãn tính thì trên lâm sàng thường không có triệu chứng gì, bệnh nhân có thể có lỗ dò ở lợi tương ứng với vùng 1/3 chân răng phía chóp, răng thường là đổi màu xám, trên phim thấy vùng sáng (thấu quang) ở sát chóp răng. Có thể xuất hiện các đợt bệnh cấp trên một răng viêm quanh chóp mãn.

Cách xử trí

Răng bị viêm quanh chóp cần được chữa tủy hoặc nhổ, việc chữa hay nhổ tùy thuộc vào mức độ tổn thương tổ chức cứng của răng và tổn thương của vùng quanh răng. Nếu đang có đợt bệnh cấp thì bệnh nhân cần được dùng kháng sinh và các thuốc làm giảm triệu chứng sưng đau. Nên dùng kháng sinh phổ rộng kết hợp với Metronidazole vì vùng chóp răng có thể có vi khuẩn kỵ khí, như thuốc VIDORIGYL. Trong mỗi viên VIDORIGYL có 100 mg acetyl spiramycine và 125 mg metronidazole. Người lớn dùng liều 2 viên/lần, uống 2 đến 3 lần/ngày sau bữa ăn.

Theo Sức khỏe và Đời sống
#134
Trong cuộc sống thường nhật, có nhiều người biết tạo cho mình thói quen có lợi cho sức khỏe, nhưng cũng có không ít người tạo cho mình thói quen có hại cho sức khỏe. Từ thực tế đó, các nhà nghiên cứu đã tổng kết và cho biết: có 13 loại thói quen có hại cho sức khỏe mà mọi người cần nhận biết để phòng tránh.
1. Không ăn sáng

Ăn sáng có ý nghĩa rất quan trọng đối với sức khỏe mỗi người. Bữa ăn sáng đầy đủ chất sẽ tạo cho cơ thể có được tinh lực dồi dào, nâng cao hiệu quả công tác và học tập. Các chuyên gia y tế khuyên rằng: Không ăn sáng sẽ xảy ra nhiều điều hại, gây cảm giác khó chịu trong bụng.

Ăn uống có tác dụng thúc đẩy quá trình trao đổi chất trong cơ thể, nếu không ăn sáng sẽ gây cảm giác đói, khiến cho cơ thể dễ mệt mỏi, nhức đầu, dẫn đến đường huyết thấp. Nếu không ăn sáng kéo dài dễ gây nên bệnh mãn tính như: Viêm dạ dày, thiếu máu, cơ thể không đủ chất dinh dưỡng, mau lão hóa.

2. Ăn no xong uống nhiều nước

Một số người lúc bình thường không nghĩ đến uống nước, đợi sau khi ăn xong mới uống nước và uống rất nhiều một lúc, thói quen đó không có lợi, ảnh hưởng tiêu hóa, lâu ngày sẽ ảnh hưởng đến sức khỏe.

3. Ăn no quá

Ăn no quá, sẽ làm cho dạ dày căng quá mức, nhu động co bóp chậm lại, dịch tiêu hóa tiết ra không đủ, thức ăn không được tiêu hóa hết gây trở ngại cho chức năng tiêu hóa, dẫn đến lão hóa.

4. Uống trà quá đặc

Trà đặc làm cho niêm mạc dạ dày co lại, chất protein bị kết tủa, đồng thời làm loãng dịch vị, ảnh hưởng tiêu hóa và việc hấp thụ chất sắt cho cơ thể. Ngoài ra trà đặc còn gây mất ngủ.

Mỗi ngày chỉ nên rửa mặt 3 lần vào các buổi: sáng, trưa, tối.

5. Uống rượu quá liều lượng

Uống rượu quá liều lượng sẽ làm tổn thương đến gan, dạ dày; nếu uống rượu quá thường xuyên còn làm cho chất cồn tích tụ trong cơ thể gây ngộ độc mãn tính, làm tê liệt thần kinh, gây rối loạn trong hệ thống trao đổi chất trong cơ thể tăng nhanh sự lão hóa.

6. Thức ăn sống, chín để lẫn lộn

Một số người sáng ra đi chợ bỏ cả bánh mì, bánh bao và các đồ điểm tâm vào giỏ để lộn với rau, cá, thịt sống đem về nhà, làm như vậy không hợp vệ sinh chút nào, bởi lẽ trong giỏ đựng có rất nhiều vi khuẩn và các loại vi sinh vật, chúng sẽ lây nhiễm đan xen giữa thức ăn sống và chín, rất nhiều loại bệnh truyền nhiễm đường ruột như viêm gan, kiết lỵ... đều từ đó mà ra.

Để tránh bị ô nhiễm như vậy, trước khi mua đồ ăn, bạn cần phải chuẩn bị riêng đồ đựng thức ăn chín.

7. Ngủ quá nhiều

Ngủ quá nhiều sẽ tăng gánh nặng cho trung khu ngủ của đại não, làm cho sự trao đổi sinh lý giảm xuống mức thấp nhất, đồng thời còn làm suy giảm các chức năng cảm giác, giảm độ căng cơ xương và khả năng miễn dịch, gây nên hàng loạt bệnh, đặc biệt là tuần hoàn máu chậm sẽ gây bệnh tim đột phát hoặc tai biến mạch máu não.

8. Đánh răng quá lâu

Đánh răng có tác dụng làm sạch răng và khoang miệng phòng ngừa bệnh sâu răng và viêm khoang miệng, tránh được bệnh viêm khớp, viêm thận... Tuy nhiên đánh răng quá lâu sẽ làm tổn thương chân răng, không có lợi cho sự phát triển của răng, thậm chí còn gây nên bệnh viêm chân răng.

9. Rửa mặt quá nhiều

Rửa mặt quá nhiều sẽ làm lớp màng bảo vệ da mặt bị phá hủy thường xuyên, khiến cho da bị kích thích nhiều hơn, dễ bị lão hóa. Hàng ngày chỉ nên rửa mặt 3 lần vào các buổi: sáng, trưa, tối nên dùng ít xà phòng thơm.

10. Kỳ cọ quá mạnh khi tắm

Khi tắm mà kỳ cọ quá mạnh sẽ làm tổn thương lớp da. Lớp da của tế bào biểu mô này chỉ dày có 0,1mm đây là phòng tuyến bảo vệ tự nhiên ngăn cản vi khuẩn gây bệnh và các tia gây hại cho cơ thể. Khi tắm kỳ cọ quá mạnh làm tổn thương lớp da đó, vi trùng và các tia có hại dễ xâm nhập gây nên bệnh viêm da, thậm chí bị lở loét và nhiễm trùng máu.

11. Dùng đồ chung

Một số gia đình cả nhà dùng chung một khăn mặt, cốc uống nước, một chậu rửa... Việc sử dụng chung đồ như vậy không hợp vệ sinh; nếu một người bị đau mắt đỏ thì cả nhà cũng bị, một người bị viêm gan sẽ lây ra cả nhà.

12. Đi bộ quá nhiều

Khi đi bộ gan bàn chân phải giữ độ cao và trương lực nhất định, nếu thời gian đi bộ lâu quá gan bàn chân bị co xuống làm cho xương ngón chân gia tăng gánh nặng dễ bị gãy xương.

13. Đi giày (guốc) gót quá cao

Đi giày (guốc) gót quá cao sẽ làm cho bàn chân và ngón chân chịu tải trọng quá mức, cơ thể nghiêng về phía trước, phần ngực và lưng ưỡn về phía sau làm tổn thương dây chằng cơ lưng, dễ sinh ra lệch ngón chân, sai lệch khớp cổ chân.

(Theo SKĐ)
#135
Ở VN, trong khi các bệnh truyền nhiễm đang từng bước được đẩy lùi thì các bệnh không lây nhiễm (tim mạch, ung thư, tiểu đường, tâm thần...) lại ngày càng gia tăng do lối sống thay đổi, ô nhiễm môi trường, dinh dưỡng không hợp lý... Các bệnh không lây nhiễm chủ yếu ở VN hiện nay là:

- Các bệnh tim mạch: Nhiều nhất là tăng huyết áp (tỉ lệ tăng huyết áp trong cộng đồng khoảng 16%), các bệnh tai biến mạch máu não, nhồi máu cơ tim, suy tim...

- Ung thư: Hay gặp nhất là ung thư phổi, dạ dày, gan, vú, tử cung, vòm họng, đại trực tràng... ước tính ở VN mỗi năm có khoảng 100.000-150.000 ca mới mắc và 75.000 trường hợp chết do ung thư.

- Bệnh [em xin lỗi, em là người chửi bậy] tháo đường: Tỉ lệ mắc trong cộng đồng khoảng 4%.

- Rối loạn tâm thần: Tỉ lệ mắc trong nhân dân khoảng 10%, rối loạn tâm thần có nhiều loại khác nhau, hay gặp là: trầm cảm - 4,6%, rối loạn hành vi ở thanh thiếu niên (10 đến 17 tuổi) - 3,7%, loạn thần kinh do rượu - 0,21 đến 3%, động kinh...

* Các yếu tố nguy cơ của bệnh không lây nhiễm:
Có nhiều yếu tố nguy cơ có thể làm chúng ta mắc các bệnh không lây nhiễm nhưng chủ yếu là do lối sống thay đổi theo chiều hướng có hại cho sức khỏe như:

Hút thuốc lá:
- Thuốc lá là nguyên nhân gây nên 30% tổng các loại ung thư, chủ yếu là ung thư phổi, thanh quản, thực quản, miệng, vòm họng, thận, tụy, dạ dày.

- Hút thuốc lá làm tăng nguy cơ mắc các bệnh tim mạch như tăng huyết áp, xơ vữa động mạch, bệnh mạch vành, đột quị, rối loạn nhịp tim, nhồi máu cơ tim, phình động mạch chủ...

- Hút thuốc lá cũng làm tăng nguy cơ mắc bệnh [em xin lỗi, em là người chửi bậy] tháo đường.

- Hút thuốc lá làm tăng nguy cơ mắc các bệnh đường hô hấp như viêm họng, viêm phổi, hen phế quản...

- Thuốc lá ảnh hưởng đến sức khỏe sinh sản và trẻ em.

- Thuốc lá không chỉ ảnh hưởng trực tiếp tới người hút mà còn ảnh hưởng tới những người xung quanh, thậm chí những người xung quanh còn bị ảnh hưởng nặng nề hơn (hút thuốc lá thụ động).

Uống nhiều rượu bia:
- Uống nhiều rượu bia làm tăng nguy cơ bị tăng huyết áp, [em xin lỗi, em là người chửi bậy] tháo đường, đau dạ dày...

- Uống rượu còn làm tăng nguy cơ ung thư gan, dạ dày, đại tràng, miệng, thực quản, thanh quản...

- Lạm dụng rượu dễ dẫn đến rối loạn tâm thần: ảo giác, hoang tưởng, rối loạn cảm xúc và hành vi, các bệnh phối hợp...

- Rượu và thuốc lá có tác dụng cộng hưởng gây nên ung thư phổi, thanh quản, khoang miệng.

Chế độ dinh dưỡng không hợp lý:
- Chế độ ăn giàu lipid hoặc có đậm độ năng lượng cao và nghčo vi chất dinh dưỡng là nguyên nhân gây ra tình trạng thừa cân béo phì. Từ đó dẫn đến các bệnh tăng huyết áp, máu nhiễm mỡ, [em xin lỗi, em là người chửi bậy] tháo đường, ung thư (gan, vú, tử cung, buồng trứng, đại trực tràng...).

- Ăn nhiều muối và các thực phẩm ướp muối làm tăng nguy cơ tăng huyết áp, một số loại ung thư (vòm họng, dạ dày).

- Thức ăn rán, nướng quá cháy, ăn quá nhiều thịt có màu đỏ giàu chất béo như thịt bò, lợn, cừu... cũng làm tăng nguy cơ ung thư đường tiêu hóa (ung thư đại trực tràng).

- Ăn các loại thực phẩm bị mốc (nhiễm Aflatoxin) dễ bị ung thư gan, ăn dưa khú, cà muối dễ bị ung thư vòm họng.

- Ăn uống nhiều chất kích thích như rượu bia, cà phê, chč, ớt... dễ gây mắc các bệnh dạ dày, trĩ, ung thư vú...

- Ăn ít rau, hoa quả dễ bị các bệnh tăng huyết áp, tim mạch (bệnh mạch não, mạch vành), ung thư đại trực tràng...

Cuộc sống ít vận động:
- Lối sống tĩnh tại ít vận động, thời gian dành cho xem tivi, đọc báo, làm việc bằng máy vi tính, nói chuyện qua điện thoại, lái xe, ăn uống nhiều, cùng với khẩu phần ăn không hợp lý, dư thừa năng lượng sẽ dẫn tới béo phì, tăng huyết áp, [em xin lỗi, em là người chửi bậy] tháo đường... Cùng khẩu phần năng lượng như nhau, nhóm người ít vận động sẽ có nguy cơ bị béo phì và một số bệnh không lây nhiễm khác cao hơn so với nhóm người vận động nhiều.

Căng thẳng thần kinh:
- Cuộc sống căng thẳng, luôn phải lo lắng, buồn rầu sẽ dẫn tới các bệnh tăng huyết áp, [em xin lỗi, em là người chửi bậy] tháo đường, rối loạn tâm thần...

- An ninh xã hội không bảo đảm, các tệ nạn xã hội phát triển cũng làm tăng nguy cơ mắc các bệnh không lây nhiễm, đặc biệt là rối loạn hành vi ở thanh thiếu niên.

Tổn thương thực thể:
- Tổn thương thực thể ở não (chấn thương sọ não, viêm não, thoái hóa não, tai biến mạch máu não...) dễ dẫn tới các rối loạn tâm thần.

- Các bệnh viêm nhiễm như viêm gan B, viêm dạ dày, viêm cổ tử cung... dễ dẫn đến ung thư.

- Viêm tụy dễ dẫn đến [em xin lỗi, em là người chửi bậy] tháo đường.

- Các tổn thương thực thể do bị tai nạn giao thông, tai nạn lao động... ngày càng gia tăng ở VN và gây ra những hậu quả nặng nề cho người dân và xã hội.

Ô nhiễm môi trường:
- Ô nhiễm không khí do chất thải công nghiệp, chất thải sinh hoạt, khói thuốc lá làm tăng nguy cơ mắc ung thư phổi.

- Ô nhiễm môi trường lao động do hóa chất, tia phóng xạ, tia cực tím, điện từ trường là nguyên nhân dẫn tới ung thư và một số bệnh nghề nghiệp khác.

- Sử dụng hóa chất bảo vệ thực vật bừa bãi làm ô nhiễm môi trường đất, nước và thực phẩm cũng làm tăng nguy cơ mắc các bệnh ung thư.

- 80% ung thư có nguyên nhân từ môi trường.

Tuổi cao:
- Mọi người khi ở tuổi từ 40 trở lên sẽ có nguy cơ mắc các bệnh không lây nhiễm cao hơn khi còn trẻ tuổi.

Di truyền:
- Nhiều bệnh không lây nhiễm như tăng huyết áp, [em xin lỗi, em là người chửi bậy] tháo đường và một số loại ung thư như ung thư vú, đại tràng, u nguyên bào vőng mạc, rối loạn tâm thần có liên quan tới di truyền. Trong gia đình có người mắc những bệnh này thì các thành viên khác cũng có nguy cơ mắc bệnh tương tự.

(Theo TTTTGDSKTU)
#136
Bên trong cuốn sách có đề tựa "Thực sự, tôi đã nói gì với Zidane", ngôi sao hậu vệ người Italy liệt kê tới 249 câu nói mang tính châm biếm, kiểu như: "Zidane, tóc rụng hay mới cạo đầu vậy?", hay "Thật ra thì xương ức nằm ở đâu vậy nhỉ?".

Dự kiến, hình ảnh này sẽ được Materazzi sử dụng làm bìa sách. Ảnh: AFP.
Trong thông báo về cuốn sách sắp phát hành của mình, Marco Materazzi có viết: "Độc giả thân mến. Tôi thấy thật thú vị khi đọc cuốn sách này vì từ đó các bạn có thể rút ra những điều ngớ ngẩn về toàn bộ sự việc đã xảy ra giữa tôi và Zidane".

Bên trong cuốn sách dày 100 trang là 249 cụm từ - đa phần mang tính châm biếm - về những gì Materazzi có thể nói với Zidane trước khi phải nhận cú "thiết đầu công" từ chàng hói người Pháp.

Nhìn chung, ngoài những câu mà Marco từng thừa nhận, thì những câu anh mới sáng tác đều rất xứng đáng nhận "món quà" mà Zizou tặng trong những phút cuối của trận chung kết World Cup 2006. Trong đó có những câu nói đại loại như: "Này Zidane, đang làm gì đấy? Tóc rụng hay là mới cạo đầu vậy?"...

"Đứa con tinh thần" của hậu vệ đang đá cho Inter dự kiến sẽ được trình làng trong một vài ngày tới, với giá khoảng 10 USD. Doanh thu từ việc bán sách sẽ được gửi vào Quỹ nhi đồng Liên hợp quốc.

D.M. tổng hợp   
#137
Lời mở đầu
Tác giả kể chuyện xoay quanh việc viết
tác phẩm "Đường xưa mây trắng"
Năm đầu khi mở cửa Làng Mai vào mùa hč, tôi thường hay cư trú trên phòng của cư xá Hồ Đào gần với cây Tilleul. Ở dưới có quán sách và ở trên là phòng tôi ở. Vào năm đầu và năm thứ hai chúng ta có ít phòng lắm nên tôi đã ngủ chung với mấy thiếu nhi. Bốn năm đứa trẻ ngủ chung với tôi và ban đêm các cháu đã nằm lăn ra khắp nơi. Bài hát "Con về nương tựa Bụt, người đưa đường chỉ lối cho con trong cuộc đời..." tôi có chủ ý làm cho thiếu nhi hát. Tôi nghĩ là thiếu nhi phải hát chứ tụng thì chưa đủ. Hôm đó tôi ngồi thiền buổi chiều trong thiền đường Yên Tử. Trước mặt tôi có một tảng đá vì các bức tường của thiền đường Yên Tử đều được xây toàn bằng đá. Đang ngồi thiền thì thấy tự nhiên những nốt nhạc của bài "Con về nương tựa Bụt" đi ra. "Con về nương tựa Bụt, Namo Buddhaya". Sau đó tôi sửa lại "Con về nương tựa Bụt, người đưa đường chỉ lối cho con trong cuộc đời" rồi mới tới "namo Buddhaya".


Tôi tự nghĩ: "Mình đang ngồi thiền chứ đâu phải đang sáng tác nhạc. Thôi để ngồi thiền xong rồi sẽ sáng tác tiếp." Nhưng ngồi một lát nữa thì những nốt nhạc lại trở về. Tôi nghĩ: "Thôi, nếu đã như vậy thì mình sáng tác ngay lúc này." Và trong khi ngồi thiền tôi tiếp tục sáng tác bài "Con về nương tựa Bụt". Ngồi thiền xong thì tôi ra thâu bài hát vào băng nhựa vì sợ quên. Trong thời gian thiền sư Baker Roshi tới thăm Làng Mai, tôi đã khởi thảo tập sách Thiền Hành Yếu Chỉ . Rất nhiều người muốn có một tập sách hướng dẫn về thiền đi. Sau đó thì những bài thi kệ nhật dụng bằng tiếng Việt được sáng tác. Tôi còn nhớ là hồi đó tôi viết Đường Xưa Mây Trắng ở trong cái quán của Xóm Thượng. Hồi đó chưa có lò sưởi trung ương, trong phòng chỉ có một cái lò sưởi đốt củi thôi và trời rất lạnh. Tay phải tôi viết còn tay trái thì đưa ra hơ trên lò sưởi. Tôi đã viết những chương của Đường Xưa Mây Trắng với rất nhiều hạnh phúc. Thỉnh thoảng tôi đứng dậy pha trà để uống. Mỗi ngày viết mấy giờ cũng như được ngồi uống trà với đức Thế Tôn. Và tôi biết trước người đọc sẽ rất có hạnh phúc vì khi viết, mình cũng đang có rất nhiều hạnh phúc. Viết Đường Xưa Mây Trắng không phải là một lao động mệt nhọc mà là cả một niềm vui lớn. Đó là một quá trình khám phá. Có những đoạn tôi cho là khó viết, như đoạn Bụt độ ba anh em ông Ca Diếp. Tài liệu thường nói là Bụt độ ba anh em đó nhờ thần thông của Ngài nhưng khi viết thì tôi đã không để cho Bụt dùng thần thông mà cứ để Bụt sử dụng từ bi và trí tuệ của Ngài để độ ba ông ấy. Bụt có rất nhiều trí tuệ, rất nhiều từ bi, tại sao Bụt không dùng mà lại phải dùng thần thông? Và tôi có một niềm tin rất vững chãi là mình sẽ viết được chương đó. Chương này là một trong những chương khó nhất của Đường Xưa Mây Trắng nhưng cuối cùng tôi đã thành công. Cái chương khó thứ hai là chương nói về cuộc trở về của Bụt để thăm gia đình. Mình đã thành Phật rồi, mình đã thành bậc toàn giác rồi, nhưng về thăm gia đình mình vẫn còn là một đứa con của cha, của mẹ, vẫn là một người anh của em. Viết như thế nào để Bụt vẫn còn giữ lại được tính người của Ngài. Cũng nhờ niềm tin đó mà tôi thành công. Quý vị đọc lại, sẽ thấy Bụt về thăm nhà rất tự nhiên. Cách Ngài nắm tay vua cha đi từ ngoài vào, cách Ngài đối xử với em gái, cách Ngài đối xử với Yasodhara và Rahula, rất tự nhiên. Tôi có cảm tưởng là có chư tổ gia hộ nên tôi mới viết như vậy được. Trong Đường Xưa Mây Trắng chúng ta khám phá ra Bụt là một con người chứ không phải là một vị thần linh. Đó là chủ tâm của tác giả, giúp cho người ta khám phá lại Bụt như một con người và lột ra hết các vòng hào quang thần dị người ta đã choàng lên cho Bụt. Không thấy Bụt như một con người thì người ta sẽ tới với Bụt rất khó.




Thích Nhất Hạnh.
#138


Bạn chợt nhận ra cân nặng của mình đang " liên tục phát triển"? Đừng lo lắng, chỉ với một chút dầu gan cá kết hợp với việc tập thể dục đều đặn, vấn đề của bạn sẽ được giải quyết ngay lập tức!

Chúng ta chỉ biết đến dầu gan cá với những lợi ích thông dụng như: bổ xương vì có nhiều sinh tố D, bổ mắt vì có nhiều sinh tố A, các acid béo có trong cá được biết đến như là một phương thuốc "thần diệu" có thể làm chậm lại quá trình lão hoá não bộ của con người.

Nhưng trong một nghiên cứu mới đây, các nhà khoa học Australia lại có thêm một phát hiện thú vị: loại dầu này còn có những công dụng tuyệt vời trong việc giảm cân.

Acid béo Omega - 3 có trong dầu gan cá rất tốt cho cơ thể, nó có thể giúp giảm nguy cơ mắc chứng trầm cảm, giảm hiện tượng viêm, giảm máu nghẽn trong động mạch và kìm hãm sự tăng trưởng về lượng của các tế bào.

Dùng một chút dầu gan cá hằng ngày kết hợp với việc tập thể dục nhẹ, có chừng mực thì cũng giống như việc bạn đi bộ 3 – 4 tiếng mỗi ngày. Tuy nhiên, các chuyên gia nhấn mạnh rằng: bạn phải biết kết hợp hài hoà giữa việc dùng dầu gan cá với việc tập thể dục đều đặn mỗi ngày thì mới đạt được kết quả như ý muốn.

Giáo sư Peter Howe cho biết, khi chia những người tham gia nghiên cứu thành nhiều nhóm, ông phát hiện ra một điều là: những người kết hợp dùng dầu gan cá với tập thể dục đều đặn có thể đánh tan được những khối mỡ dễ dàng hơn so với các nhóm khác. Những người sử dụng đều đặn dầu cá kết hợp với chạy hoặc đi bộ 3 lần/tuần có thể giảm trung bình 2kg trong vòng 3 tháng. Trong khi đó, những người sử dụng các phương pháp khác (chỉ dùng dầu cá; dùng dầu hoa hướng dương nhưng không hoặc có tập thể dục) thì không giảm được cân nào cả.

Theo DT
#139
Những thói quen nhỏ trong cuộc sống có thể là một bước tiến lớn trong việc ngăn ngừa bệnh tiểu đường. Còn nếu bạn đang bị bệnh thì vẫn có thể lạc quan bởi các chuyên gia khẳng định rằng: "Không bao giờ là quá muộn!".

Hiệp hội Tiểu đường Hoa Kỳ vừa đưa ra những hướng dẫn mới nhất giúp mọi người ngăn ngừa nguy cơ bị tiểu đường tuýp 2, một dạng tiểu đường phổ biến nhất hiện nay.

6 bí kíp ngăn ngừa tiểu đường

Nếu bạn thuộc nhóm có nguy cơ bị bệnh tiểu đường cao, hãy nắm vững những nguyên tắc dưới đây:

- Giảm trọng lượng thừa. Chỉ cần giảm ở mức vừa phải – 7% là bạn đã có thể tránh xa nguy cơ bị tiểu đường.

- Cắt giảm chất béo và calo trong khẩu phần ăn hằng ngày. Điều này cũng rất có lợi cho nỗ lực giảm cân của bạn.

- Duy trì một chế độ ăn ít cacbon hydrate và giàu protein để có thể hăng hái và bền sức với mọi hoạt động.

- Ăn thật nhiều chất xơ. 14g chất xơ cho mỗi 1.000 calo bạn nạp vào cơ thể.

- Ăn ngũ cốc nguyên hạt. Hãy cố gắng trong khẩu phần ngũ cốc của mình có ít nhất 1 nửa là ngũ cốc nguyên cám.

- Tăng cường rčn luyện thân thể đầu đặn. Hãy đi bộ ít nhất 2 tiếng rưỡi mối tuần.

Những hướng dẫn trên không đưa ra lời khuyên đối với đồ uống có cồn bởi chưa có bất cứ một dữ liệu nào cho thấy việc uống rượu giúp ngăn ngừa tiểu đường mặc dù các nghiên trước đó chỉ ra rằng việc uống rượu vừa phải cũng làm giảm nguy cơ bị tiểu đường.

5 lời khuyên đối với những bệnh nhân tiểu đường

Bạn được chẩn đoán là bị bệnh tiểu đường? Đừng buồn, hãy thử tuân thủ theo những lời khuyên dưới đây xem sao.

Những khuyến cáo về chế độ ăn đối với những người có nguy cơ cao bị bệnh tiểu đường nhìn chung có thể áp dụng cho những bệnh nhân tiểu đường. Tuy nhiên, khi đã bị tiểu đường thì cần có thêm một số lưu ý:

- Ăn nhiều thực phẩm giàu cacbon hydrate có lợi cho sức khỏe như hoa quả, rau xanh, ngũ cốc nguyên hạt, cây họ đậu và các sản phẩm từ sữa đã rút kem.

- Hạn chế chất béo bão hòa. Hãy nhớ, lượng chất béo bão hòa chỉ chiếm tối đa 7% trong tổng số lượng chất béo bạn tiêu thụ mỗi ngày.

- Giảm thiểu mỡ chuyển hóa. Hãy kiểm tra nhãn sản phẩm xem có chứa chất béo chuyển hóa không?

- Hạn chế lượng cholesterol: ít hơn 200mg cholesterol trong chế độ ăn hằng ngày.

- Ăn cá ít nhất 2 lần/tuần nhưng không phải là món cá rán.

- Theo dői chặt chẽ chỉ số glycemic và glycemic, 2 hormone có tác động tới lượng đường trong máu cũng rất có ích cho những người bị tiểu đường.

Những triệu chứng của bệnh tiểu đường

Tiểu đường không có những dấu hiệu báo trước rő ràng nhưng phát hiện sớm sẽ giúp cho việc điều trị bệnh thuận lợi hơn.

Nếu bạn đột nhiên thấy cơ thể mình có những dấu hiệu dưới đây thì hãy ngay lập tức đến gặp bác sĩ chuyên khoa tiểu đường:

- Thường xuyên thấy khát.

- Hay cảm thấy đói.

- Mệt mỏi.

- Hay đi tiểu, đặc biệt là vào buổi tối.

- Giảm cân.

- Mắt mờ.

- Cảm giác đau nhức và không đỡ khi dùng thuốc.

(Theo CBSnews)
#140
1.Lỗi lớn nhất mà hầu hết mọi người đều mắc phải là không uống đủ nước. Nước là điều đơn giản nhất nhưng quan trọng nhất giúp duy trì sức khỏe bền vững. Chúng ta đang nói tới nước tinh khiết chứ không phải là café, soda, nước quả, sữa...
Mỗi người đều biết rằng mình nên uống 8 - 10 cốc nước mỗi ngày nhưng không phải ai cũng thực hiện được điều đó. Sự thật là phần lớn dân số thế giới luôn sống trong tình trạng cơ thể bị khử nước.

Triệu chứng đầu tiên của chứng bệnh này là bạn cảm thấy đói, tiếp đó là đau đầu và rồi vô số những trạng thái khác như: khô miệng, khô da, mất cân bằng, mệt mỏi, thiếu tập trung, mắt khô....

Bạn không thể giảm cân, thoát khỏi stress, bài tiết các chất có hại cho cơ thể, tiêu hóa thực phẩm, sản sinh các tế bào mới, chuyển hóa các dưỡng chất hay thực hiện các chức năng bình thường của cơ thể mà không có nước.

Ghi nhớ: Thứ vật chất đơn giản nhất này sẽ bảo đảm sức khỏe tương lai của bạn nếu bạn uống đủ lượng cần thiết mỗi ngày.

2. Cứ đắt, bổ là tốt
Nhiều người nghĩ rằng các sản phẩm dinh dưỡng hay các viên vitamin tổng hợp sẽ cung cấp toàn bộ vitamin và khoáng chất cần cho cơ thể họ. Thậm chí có những người ăn rất nhiều hoa quả và rau nhưng lại không hề quan tâm tới nhu cầu của cơ thể.

Đất đai suy kiệt và các sản phẩm được trồng với thời gian ngắn khiến chúng không đủ để hấp thụ mọi dưỡng chất cần thiết từ đất trồng. Những sản phẩm từ nuôi trồng hiện nay đã giảm tới 35% các dưỡng chất so với các sản phẩm cùng loại được trồng vào những năm 30.

Những viên vitamin tổng hợp cũng làm cho nhiều người mê muội. Không phải tất cả các vitamin đều có thể tạo ra sự cân bằng. Những viên vitamin và khoáng chất cũng chỉ cung cấp được 3 - 7% và các vitamin hòa tan trong nước thì có thể tăng khả năng hấp thụ lên 25 - 30%.

Tất cả các bệnh tật đều có nguồn gốc từ sự thiếu hụt vitamin hay khoáng chất. Khi cơ thể bạn không đủ dinh dưỡng, nó sẽ phải sử dụng kho dự trữ ở các cơ quan của cơ thể. Khi điều này kéo dài sẽ dẫn tới bệnh tật.

Ghi nhớ: Cân đối các loại thực phẩm ăn mỗi tuần.

3. Tập luyện thất thường
Thất thường ở đây không chỉ có nghĩa là buổi tập buổi không mà còn là những trường hợp tập đạt được mục đích rồi thì ngừng lại, không tập nữa hoặc bận việc gì đó, bỏ việc tập luyện.

Mỗi người có một cách khác nhau: người chạy vào sáng sớm, người đi bộ nhanh buổi tối, người thích đến phòng tập để rčn luyện thân thể.... Bất cứ chương trình nào có lợi cho sức khỏe cũng đều mang lại ý nghĩa rất lớn cho con người.

Tuy nhiên, hầu hết mọi người lại không thể kiên định theo tập đều đặn tại phòng tập. Nếu thời gian không cho phép, bạn có thể tận dụng bất kỳ thời điểm nào trong ngày như: đứng lên ngồi xuống liên tục để đốt cháy năng lượng thừa của cơ thể; àm việc tại văn phòng, bạn nên đứng lên đi lại thường xuyên; xem tivi hãy đừng ngồi yên mà đứng ra sau ghế, làm một vài động tác. Dắt chú chó đi dạo, luyện thở trong khi đi siêu thị...

Ghi nhớ: Hãy "tập ở bất cứ đâu, bất cứ khi nào" bạn muốn.

4. Chất hóa học trong thực phẩm - Buông xuôi, chấp nhận
Hầu hết chúng ta đều nghĩ rằng phải chấp nhận các chất hóa học dùng trong thực phẩm và coi nó như một phần của xã hội hiện đại nhưng đó là một sai lầm!

Các chất hóa học này chẳng mang lại bất kỳ giá trị dinh dưỡng nào và còn gây độc cho cơ thể con người. Bạn càng ăn nhiều, càng nhiều loại hóa chất thâm nhập vào cơ thể bạn.

Mỹ là một trong những quốc gia có tập quán ăn uống thiếu cân đối nhất thế giới bởi những thực phẩm tiện lợi luôn thiếu dinh dưỡng và thừa năng lượng. Khi mua thực phẩm, hãy nhìn vào bảng thành phần.

Ghi nhớ: Nếu bạn không biết đó là gì thì ít nhất cũng phải trả lời được câu hỏi: nó là sản phẩm tổng hợp hay sản phẩm từ thiên nhiên.

5. Đã có cơ quan quản lý chất lượng

Bạn tin tưởng rằng thực phẩm được bảo đảm an toàn bởi các cơ quan chức năng? Đây là sai lầm mà đa số chúng ta mắc phải. Đúng là chính phủ (Mỹ - PV) luôn theo dői sát sao các chất phụ gia và thực phẩm chúng ta ăn nhưng thực tế thì việc này được thực hiện rất chậm chạp.

Hiếm khi một sản phẩm nào đó sẽ được kiểm định xem có đủ tiêu chuẩn đối với sức khỏe con người không trừ khi có 1 lý do nghi ngờ nào đó hoặc xuất hiện những "nạn nhân đầu tiên". Đôi khi người ta không thể xác định rő rằng chất phụ gia đó có thực sự gây hại hay không.

Bạn có biết rằng chính phủ Mỹ cấp phép cho hơn 2.000 chất phụ gia thực phẩm. Đó là sự thật kinh hoàng! Vậy nên chỉ duy nhất có 1 người phải chịu trách nhiệm về những gì bạn ăn - đó là chính bạn.

Ghi nhớ: Đừng trông chờ vào chính phủ hay bất cứ một tổ chức nào khác sẽ thay bạn giám sát các lựa chọn thực phẩm.

6. Bị thu hút bởi nhãn hàng
Hầu hết mọi người mua thực phẩm không vì "nội dung" mà luôn chỉ quan tâm tới hình thức. Điều này là một sai lầm kinh khủng và được xem là một kẻ phá hoại ngầm của cơ thể. Chắc hẳn bạn không biết rằng nhãn hàng luôn được thiết kế để "dụ dỗ" người mua trong khi thành phần mới nói lên tất cả.

Cơ thể con người cần chất béo, protein và cacbon hydrate để xây dựng và duy trì hoạt động của các chức năng cơ thể. Con người đã tiêu thụ chất béo cacbon hydrate và protein trong 2.000 năm qua. Bất kỳ một luận điểm nào cho rằng cần loại trừ hoàn toàn một nhóm thực phẩm nào đó là hoàn toàn không có cơ sở.

Nhiều nhãn thực phẩm ghi: cacbon hydrate tự nhiên, chất béo tự nhiên, protein tự nhiên, đường lactose tự nhiên, đường tự nhiên, calo tự nhiên, gluten tự nhiên, đậu nành nguyên chất và hạnh nhân nguyên chất. Bạn tin tưởng đó là sự thật chứ? Không đâu, tuyệt đại đa số chúng là các chất tổng hợp, chưa kể các chất phụ gia hóa học đi kčm.

Giải pháp cho việc này là mua thực phẩm theo bảng thành phần. Hãy nhìn vào bảng thành phần thay vì nhìn vào mặt trước của nhãn hàng. Bạn và gia đình sẽ khỏe mạnh hơn trong tương lai khi bạn ăn những thực phẩm có chất lượng và có chế độ ăn điều độ thay thế những thực phẩm nghčo dinh dưỡng và thừa các chất phụ gia hóa học.

Hãy quan tâm tới 3 thành phần đầu tiên của bảng kê thành phần bởi chúng thường chiếm 85% khối lượng của tổng sản phẩm. Những thành phần này phải luôn là những thành phần tốt nhất.

Ghi nhớ: Nhãn hàng luôn được xem là công cụ maketing và bảng thành phần mới là thực tế. Hãy học cách giải mã bảng thành phần, bạn đã tiến một bước rất lớn trong việc chăm sóc sức khỏe.

Theo DT
SEO ngành nghề, cỏ nhân tạo, chuyên sửa máy rửa bát tại hà nội, tình yêu độ xe Mercedes, chuyên sửa chữa tivi tại nhà ở Hà Nội, đặt hàng tượng phật đồ thờ tâm linh làng nghề Sơn Đồng | Điện lạnh Bách Khoa Hà Nội