Khu Phố Văn Hoá => Người yêu thơ => Thơ sáng tác => Topic started by: Nguyễn Thủy on 05/06/10, 09:36 Return to Full Version
Title: BAO GIỜ
Post by: Nguyễn Thủy on 05/06/10, 09:36
Post by: Nguyễn Thủy on 05/06/10, 09:36
BAO GIỜ
Thứ bảy, 05/06/2010 07:41 am
Bao giờ
BAO GIỜ?
Nguyễn Thủy
Ta bao giờ được như người?
Có em có cả cuộc đời vàng son?
Có trăng mười sáu đêm rằm
Không còn lẻ bóng mờ tăm lối về...
Bổng dưng chiều Hạ não nề
Lạc nhau từ lúc em về bên ai...
Cho anh con mắt khuya dài
Nhớ thương mòn mỏi đêm nay thành lời
Con tim đỏ lệ mồ côi
Núp vườn Xuân mộng một thời không em.
NT.
04 - 6 - 2010
LỜI RU
Nguyễn Thủy
Ta nghe vọng tiếng ru xưa
Cuối mùa hoa nắng vàng chưa đổi màu
Gió vờn tà áo trắng phau
Em đi thấp thoáng một màu tương tư
Bao nhiêu năm lại đến giờ?
Hóa hương sắc của đợi chờ nghìn sau
Ru đời vọng tiếng thương đau
Lời yêu giờ đã hút nhau thêm gần...
Một trời vang vọng ái ân
Hương như còn thoảng màu trăng mắt người
Tim còn thổn thức muôn nơi
Lời ru vang vọng tiếng cười không em
NT.
HÌNH NHƯ
Nguyễn Thủy
Con đường còn lại ta đi
Giữa ngày nắng gió nào khi quay về
Hình như năm tháng dài ghê
Hình như tất cả buổi về chia xa
Còn đây một nỗi không nhà
Phải chăng em của lòng ta một thời?
Không yên, hết đứng lại ngồi
Nghĩ suy mấy bận thương đời tiếc Xuân.
Cho lòng vớ vẩn, mông lung
Đêm ngày hớt hải, nhớ nhung tím trời
Mất nhau mất cả tiếng cười
Em xa bỏ lại một trời nhớ thương.
NT.
Title: TÔI MUỐN
Post by: Nguyễn Thủy on 05/06/10, 12:04
Post by: Nguyễn Thủy on 05/06/10, 12:04
TÔI MUỐN
Nguyễn Thủy
Tôi muốn làm cánh chim không biết mỏi
Bay khắp trời chỉ mong gặp được em
Tôi muốn làm vầng mây trắng nhẹ êm
Trôi rất khẽ, êm đềm ru nhè nhẹ.
Tôi muốn tim mình tim em chung nhịp đập
Vào chốn yên bình không loạn xạ nỗi đau
Tôi muốn người hãy tha thứ cho nhau
Luôn đồng cảm, sớt chia niềm vui nỗi khổ.
Tôi muốn thời gian luôn là liều thuốc bổ
Thấm vào tim người hồng đôi má em thương
Tôi muốn mình là một đóa hướng dương
Của buổi sớm khi bình minh vừa ló dạng.
Thả gió bay đi những mùi hương thơm thoảng
Ngày tháng êm trôi còn đọng lại những niềm vui
Em yêu ơi tôi muốn làm hạt sương đời
Lóng lánh như mắt em nhìn lên màu vạn vật.
Và cuối cùng tôi muốn ngày sáng nhất
Ngày bình yên, cuộc sống mãi nụ cười
Đóa hoa hồng luôn nở mãi trên môi
Tươi tắn dễ thương em và tôi em nhé...
NT.
28 - 5 - 2010
Title: Re: BAO GIỜ
Post by: Nguyễn Thủy on 05/06/10, 12:07
Post by: Nguyễn Thủy on 05/06/10, 12:07
(//)
VÒNG QUAY CUỘC ĐỜI...
Nguyễn Thủy
Trái đất muôn đời vẫn thế
dẫu có đổi thay bởi lớp vỏ bọc ngoài
Còn tuổi trẻ của chúng ta rồi có lúc
sẽ da nheo đầu bạc
Năm tháng phai màu trả về cát bụi thời gian...
Trong cuộc đời ...
có những biến đổi
mỗi sinh linh như nhau
Chỉ có giống nhau tất cả chúng ta đều trở về với đất.
Sống lừng danh, vang bóng chỉ một thời ủ giật
Thành vĩ nhân , danh nhân hay tu thân về cõi Phật
Rồi những lúc lặng im đứng nhìn cảnh nổi trôi...Uẩn trắc...
Và nhớ lại cuộc đời gian nan khổ cực.
"Lửa thử vàng gian nan thử sức..."
Ta hóa triệu mãnh sao trời của đêm tối sáng trong.
Ngước nhìn lên đùa giỡn với chị Hằng
Thương nhớ chờ mong cho đến ngày kiệt sức
Lại tiếng than van gọi trời ơi!...Vật chất?
Đã biến thành mây gió của trời xanh
Rất mực tinh anh tim hóa đá dỉ đành
Lại nhắc thuở xưa em làm ta thương nhớ...
Rồi đến lúc nào không hay đã trở nên chồng vợ.
Lại nghĩ xa xôi mơ toàn chuyện trên trời...
Lại thấy rằng con người chẳng lúc định tâm em ơi!...
Làm khổ lụy cho nhau dẫu chưa tròn trăm năm xe duyên kết tóc.
Một đời người một rừng khổ cũng vì nhau
Nợ tơ duyên thương nhớ đến bạc đầu
Nợ cơm áo , mẹ cha không ơn nào trả hết
Sống là yêu hận thù, chém giết...
Là áo cơm từng chia sớt cho nhau
Và cũng vì cơm áo thù hận lẫn nhau
Kiếp sống luân hồi như vòng tuần hoàn của nước
Mây rồi mưa thành suối sông xuôi ngược
Núi, ánh mặt trời cùng xoáy một vòng cung
Nghĩ lại cho cùng chỉ còn sự nhớ nhung
Yêu cho hết rồi trở về cát bụi.
NT.
30 - 5 - 2010
Nguyễn Thủy's Inventory
VÒNG QUAY CUỘC ĐỜI...
Nguyễn Thủy
Trái đất muôn đời vẫn thế
dẫu có đổi thay bởi lớp vỏ bọc ngoài
Còn tuổi trẻ của chúng ta rồi có lúc
sẽ da nheo đầu bạc
Năm tháng phai màu trả về cát bụi thời gian...
Trong cuộc đời ...
có những biến đổi
mỗi sinh linh như nhau
Chỉ có giống nhau tất cả chúng ta đều trở về với đất.
Sống lừng danh, vang bóng chỉ một thời ủ giật
Thành vĩ nhân , danh nhân hay tu thân về cõi Phật
Rồi những lúc lặng im đứng nhìn cảnh nổi trôi...Uẩn trắc...
Và nhớ lại cuộc đời gian nan khổ cực.
"Lửa thử vàng gian nan thử sức..."
Ta hóa triệu mãnh sao trời của đêm tối sáng trong.
Ngước nhìn lên đùa giỡn với chị Hằng
Thương nhớ chờ mong cho đến ngày kiệt sức
Lại tiếng than van gọi trời ơi!...Vật chất?
Đã biến thành mây gió của trời xanh
Rất mực tinh anh tim hóa đá dỉ đành
Lại nhắc thuở xưa em làm ta thương nhớ...
Rồi đến lúc nào không hay đã trở nên chồng vợ.
Lại nghĩ xa xôi mơ toàn chuyện trên trời...
Lại thấy rằng con người chẳng lúc định tâm em ơi!...
Làm khổ lụy cho nhau dẫu chưa tròn trăm năm xe duyên kết tóc.
Một đời người một rừng khổ cũng vì nhau
Nợ tơ duyên thương nhớ đến bạc đầu
Nợ cơm áo , mẹ cha không ơn nào trả hết
Sống là yêu hận thù, chém giết...
Là áo cơm từng chia sớt cho nhau
Và cũng vì cơm áo thù hận lẫn nhau
Kiếp sống luân hồi như vòng tuần hoàn của nước
Mây rồi mưa thành suối sông xuôi ngược
Núi, ánh mặt trời cùng xoáy một vòng cung
Nghĩ lại cho cùng chỉ còn sự nhớ nhung
Yêu cho hết rồi trở về cát bụi.
NT.
30 - 5 - 2010
Nguyễn Thủy's Inventory
Title: Re: BAO GIỜ
Post by: Nguyễn Thủy on 09/11/11, 15:45
Post by: Nguyễn Thủy on 09/11/11, 15:45
RƠI...Thơ Nguyễn Thủy
Posted on Tháng Mười 17, 2011 by nguyenthuyqs | Sửa
RƠI...
Nguyễn Thủy
***
Thu phong
rơi
rụng lá vàng
Lá xanh
sợ chút phủ phàng
rớt rơi
Xanh trời
mây
ngập
ngừng trôi
lẽ nào
tôi
cũng như mây
bềnh bồng
tình xưa
hẹn biển
thề non
người xưa
đâu chỉ
đợi lòng.Ái ân
Hận đời
đá cũng
Phân tâm
khóc rơi rớt lệ
mấy lần
buồn than
dư
hương
thề nguyện. Duyên. lành
nào đâu
lá cũng xa cành
rụng
rơi...
Mấy phương
trời thấu
chăng trời
Lòng se se lạnh
giữa đời
Bão giông
NT.
17 – 10 – 2011
Posted on Tháng Mười 17, 2011 by nguyenthuyqs | Sửa
RƠI...
Nguyễn Thủy
***
Thu phong
rơi
rụng lá vàng
Lá xanh
sợ chút phủ phàng
rớt rơi
Xanh trời
mây
ngập
ngừng trôi
lẽ nào
tôi
cũng như mây
bềnh bồng
tình xưa
hẹn biển
thề non
người xưa
đâu chỉ
đợi lòng.Ái ân
Hận đời
đá cũng
Phân tâm
khóc rơi rớt lệ
mấy lần
buồn than
dư
hương
thề nguyện. Duyên. lành
nào đâu
lá cũng xa cành
rụng
rơi...
Mấy phương
trời thấu
chăng trời
Lòng se se lạnh
giữa đời
Bão giông
NT.
17 – 10 – 2011
Title: Re: BAO GIỜ
Post by: tinhbanvatoi on 10/11/11, 16:12
Post by: tinhbanvatoi on 10/11/11, 16:12
thơ mình thấy buồn buồn làm sao ý nhỉ.