Khu Phố Văn Hoá => Báo củ cải => Topic started by: tùng anh on 12/05/18, 10:13 Return to Full Version
Title: Chồng đòi ly hôn, vợ cười nhạt đòi nợ hơn 200 triệu và chân tướng khó ngờ...
Post by: tùng anh on 12/05/18, 10:13
Post by: tùng anh on 12/05/18, 10:13
Trong phòng đăng ký hôn nhân, một đôi vợ chồng trung niên đang chuẩn bị làm thủ tục ly hôn. Người chồng đã điền xong mọi thông tin và ký tên phía dưới trước khi lặng lẽ đẩy tờ giấy về phía vợ.
Người vợ chẳng nói chẳng rằng, nhận tờ giấy, lạnh lùng liếc nhìn chồng rồi bất ngờ xé vụn tờ đăng ký ngay trước mặt mọi người.
Người đàn ông kinh ngạc nói lớn: "Chẳng phải chúng ta đã thỏa thuận rồi sao, cô làm cái gì vậy?"
Người vợ cười nhạt, đáp: "Anh vẫn còn nợ tôi 230 triệu đồng, khi nào anh trả đủ, chúng ta sẽ ly hôn."
Người đàn ông lầm lũi rời đi, không nói thêm dù chỉ một câu.
Vốn dĩ hai bên đã thỏa thuận ổn thỏa, chỉ thiếu tờ đơn ly hôn này thôi, không ngờ đến khi việc sắp xong xuôi, người vợ lại đột ngột thay đổi ý kiến.
Quyết định ly hôn, người chồng chẳng cần gì, nhà cũng để lại cho vợ, tay trắng ra đi, chỉ cần vợ đồng ý ly hôn là được, không ngờ cuối cùng cô vẫn hối hận, đòi anh phải trả nốt cả khoản nợ đã vay.
Trở về nhà, người phụ nữ lấy ra một tờ giấy và một cái bút, yêu cầu chồng phải viết giấy nợ. Người đàn ông chẳng thèm tranh cãi, kìm nén sự tức giận trong lòng, viết giấy nợ ném về phía vợ, nghiến răng: "Tôi vẫn còn nợ cô tiền!"
Người vợ mặt vẫn lạnh lùng, đáp: "Tôi đợi anh, bao giờ trả đủ tiền tôi sẽ ly hôn. Nhà là anh tự nguyện không cần, tôi không quan tâm, anh nợ ai tiền, tôi cũng không quan tâm nhưng tiền anh nợ tôi, thiếu một đồng cũng không được.
Tôi cũng cần nhắc anh, nợ tiền người khác mà không trả, dù có chết anh cũng không được thanh thản."
Người chồng vừa xấu hổ vừa khó xử, trong đầu anh lẩm bẩm hàng trăm ngàn lần câu nói: Tàn độc nhất trên đời này chính là tâm địa phụ nữ, thật chẳng sai!
Người chồng vốn không phải là một người an phận, tầm thường. Sau khi nghỉ việc ở một công ty, anh tự mở một nhà máy ngũ kim nhỏ. Khoản tiền nợ vợ bây giờ là vay từ khi đó. Không chỉ vay của vợ, anh còn vay của nhiều bạn bè và người thân khác.
Có thể chịu đựng vất vả, khó khăn, nhà máy nhỏ của anh ban đầu phát triển rất thuận lợi, chẳng mấy đã tích lũy được một khoản vốn lớn lên đến hơn 7 tỉ đồng.
Tuy nhiên khi anh chuẩn bị từng bước trả hết nợ thì một sự cố ngoài ý muốn đã đánh sập tất cả. Thu vét hết, ngoài khoản nợ cho vay, anh còn nợ thêm hơn 1 tỷ nữa.
Lại bắt đầu từ con số 0, vì không đủ dũng khí nên anh không thể khởi động, không thể thúc đẩy tinh thần, quyết tâm như trước. Hơn nữa, trong tình huống của anh, mọi chuyện không phải bắt đầu từ con số 0, mà còn phải gánh thêm cả một khoản nợ lớn.
Anh quyết định trốn chạy, định một mình ra đi, phiêu bạt trời đất. Không muốn liên lụy đến vợ nên anh quyết định ly hôn.
Trước sự thách thức của vợ, anh quyết định tạm lùi kế hoạch ra đi. Phải, có nợ thì trả, kể cũng may còn có người phụ nữ đáng ghét này nhắc nhở, không thể để mình vì chuyện này mà lưu tiếng xấu được.
Vừa hay vào lúc đó, có một người bạn thân chủ động cho anh mượn khoảng 300 triệu đồng và nhắn: "Tôi cho cậu mượn tiền lần này không phải vì tình bạn chúng ta cơ với nhau mà là muốn anh bước sang một trang mới. Cậu là người biết giữ thể diện, đừng để tôi thất vọng."
Người chồng dùng số tiền này thuê một gian hàng trong trung tâm thương mại để làm ăn. Chịu khó thức khuya dậy sớm một thời gian, cuối cùng lợi nhuận cũng về.
Người bạn cho vay tiền dạo trước vẫn thỉnh thoảng ghé qua chỗ anh ăn ở kể từ sau khi ly thân vợ, lần nào cũng đem theo một ít đồ dùng sinh hoạt hằng ngày. Hành động này khiến anh vô cùng cảm kích.
Hai năm sau, anh không những không mở rộng được việc làm ăn mà còn để ra được một khoản khá. Anh quyết định sẽ trả tiền cho những người mình còn nợ, nhưng thứ tự ưu tiên không bắt đầu từ vợ mà từ những người thân, bạn bè khác.
Anh tính trả họ xong mới trả cho vợ rồi làm thủ tục ly hôn luôn.
Anh tìm đến những người mình nợ ít để trả trước, nhưng thật không ngờ, họ đều tỏ ra hết sức ngạc nhiên, nói rằng "chẳng phải tiền đã trả rồi sao, sao lại còn trả nữa?" Đến lúc này, anh mới biết khoản nợ đã được thanh toán và người đó chính là vợ anh.
Người thứ hai, người thứ ba rồi đến tất cả những chủ nợ khác đều nói tiền đã được vợ anh trả đủ. Anh tìm đến người bạn đã cho mình mượn tiền để gây dựng lại sự nghiệp, người này cười, nói:
"Số tiền đó vốn dĩ là tiền vợ cậu nhờ tôi đưa cho cậu. Còn nữa, những đồ ăn, đồ dùng hằng ngày cũng là cô ấy mua và nhờ tôi mang đến cho cậu đấy."
Anh kinh ngạc ra mặt, cô ta lấy đâu ra lắm tiền như vậy chứ? Trong lòng anh bỗng trào dâng một thứ cảm xúc khó tả, không ngờ người phụ nữ lâu nay anh hận thấu xương lại dùng cách này để cứu chồng!
Lê từng bước chân về nhà, anh quỳ xuống trước mặt vợ xin lỗi. Thế nhưng khi đã ngồi trước mặt vợ, câu đầu tiên anh hỏi lại là: "Em lấy đâu ra nhiều tiên vậy?"
Người phụ nữ vẫn lạnh lùng, trả lời rằng mình đã bán nhà, chủ nhà tốt bụng nên đã cho cô tiếp tục thuê nhà ở.
Anh trách cô tại sao lại bán nhà, cô vẫn lạnh lùng, đáp rằng nhà bán đi rồi có thể mua lại nhưng người không còn nữa thì xem như mất hết.
Anh chồm lên, ôm vợ thật chặt. Giọng cô lúc này có chút nghẹn ngào, vẫn nhắc lại khoản nợ mà chồng chưa trả trước khi đưa tay gạt nước mắt, nói với chồng:
"Không phải vài chục nghìn, cho dù là vài trăm nghìn đi nữa, chẳng lẽ anh chỉ đáng giá chừng đó thôi sao? Anh có còn là đàn ông nữa không?"
Người chồng lúc này cảm thấy vô cùng xấu hổ và ngượng ngùng. Anh gục đầu vào lòng vợ, ngoan ngoãn giống như một đứa trẻ nghe người lớn giáo huấn.
Đọc xong câu chuyện này, bạn đã biết thế nào là vợ?
Vợ, chính là người để tiết kiệm tiền mua cho bạn một món quà mà sẵn sàng tiết kiệm ăn uống , sẵn sàng làm "một người phụ nữ dại dột", nói rằng mình đang giảm cân.
Vợ, chính là người vì yêu bạn mà vứt bỏ cả một cánh rừng, một lòng một dạ ở bên bạn, làm "một người phụ nữ bình thường" cùng bạn già đi theo tháng năm.
Vợ, chính là "người phụ nữ hẹp hòi" không chấp nhận cho bạn nhìn, nhắc hay khen một người phụ nữ khác.
Vợ, chính là "người phụ nữ si tình" thường lưu giữ từng dòng tin nhắn ngọt ngào mà bạn gửi, mở ra xem và cười một mình.
Vợ, chính là "người phụ nữ đáng yêu" thường xuyên cằn nhằn, càu nhàu muốn giết bạn, được mời đi ăn vẫn kiêu căng "em không đói".
Vợ, chính là đôi giày thể thao mà bạn muốn mua, đi khắp thế gian để tìm song kết quả cuối lại nói cho bạn biết rằng, đó chính là "người phụ nữ giả dối" dù thỉnh thoảng bạn mới thấy đã quyết định mua về.
Vợ, đó chính là "người phụ nữ đáng thương", khi bạn không ở cạnh cô ta, cô ta sẽ vô cùng nhớ nhung, ngày ngày nhìn vào điện thoại chờ tin.
Vợ, chính là "người phụ nữ đáng sợ" khi bạn đang chơi game hay ngủ, thường xuyên gọi điện thoại hoặc gửi tin nhắn đến nói "em nhớ anh".
Vợ, chính là "người phụ nữ ngốc nghếch", chỉ cần có bạn ủng hộ, cô ấy sẽ dũng cảm tiến về phía trước không chút sợ sệt.
Vợ, chính là "người phụ nữ đần độn", cảm thấy ghê khi nhìn thấy đồ của người khác bẩn nhưng lại đem toàn bộ số tất vừa bẩn vừa thối bạn đi cả tuần ra giặt sạch sẽ không một lời ca thán.
Vợ, chính là "người phụ nữ chanh chua" khi nghe người khác nói xấu bạn, lập tức xông lên quyết làm cho ra nhẽ.
Vợ, chính là người dù rất kiên cường, lòng tự tôn rất cao nhưng trước mặt bạn chỉ là "người phụ nữ nhỏ bé" chân yếu tay mềm.
Thế nên, cánh mày râu hãy nhớ:
Vợ, chính là người sẵn sàng cho phép các anh được hưởng sự may mắn, đầy đủ... từ sự thua thiệt, nhẫn nhịn của mình.
Nếu các anh là những người đàn ông có trách nhiệm, biết gánh vác sẻ chia, vậy thì bất luận là khi phụ nữ còn trẻ hay đã toan về già, xin hãy đừng rũ bỏ, ruồng rẫy họ.
Hãy dành cho họ thêm một chút quan tâm, thêm một chút yêu, đừng bao giờ quên rằng họ đã luôn đồng hành cùng anh đi qua những thời khắc khó khăn nhất của cuộc đời.
Theo Trí Thức Trẻ/soha
Người vợ chẳng nói chẳng rằng, nhận tờ giấy, lạnh lùng liếc nhìn chồng rồi bất ngờ xé vụn tờ đăng ký ngay trước mặt mọi người.
Người đàn ông kinh ngạc nói lớn: "Chẳng phải chúng ta đã thỏa thuận rồi sao, cô làm cái gì vậy?"
Người vợ cười nhạt, đáp: "Anh vẫn còn nợ tôi 230 triệu đồng, khi nào anh trả đủ, chúng ta sẽ ly hôn."
Người đàn ông lầm lũi rời đi, không nói thêm dù chỉ một câu.
Vốn dĩ hai bên đã thỏa thuận ổn thỏa, chỉ thiếu tờ đơn ly hôn này thôi, không ngờ đến khi việc sắp xong xuôi, người vợ lại đột ngột thay đổi ý kiến.
Quyết định ly hôn, người chồng chẳng cần gì, nhà cũng để lại cho vợ, tay trắng ra đi, chỉ cần vợ đồng ý ly hôn là được, không ngờ cuối cùng cô vẫn hối hận, đòi anh phải trả nốt cả khoản nợ đã vay.
Trở về nhà, người phụ nữ lấy ra một tờ giấy và một cái bút, yêu cầu chồng phải viết giấy nợ. Người đàn ông chẳng thèm tranh cãi, kìm nén sự tức giận trong lòng, viết giấy nợ ném về phía vợ, nghiến răng: "Tôi vẫn còn nợ cô tiền!"
Người vợ mặt vẫn lạnh lùng, đáp: "Tôi đợi anh, bao giờ trả đủ tiền tôi sẽ ly hôn. Nhà là anh tự nguyện không cần, tôi không quan tâm, anh nợ ai tiền, tôi cũng không quan tâm nhưng tiền anh nợ tôi, thiếu một đồng cũng không được.
Tôi cũng cần nhắc anh, nợ tiền người khác mà không trả, dù có chết anh cũng không được thanh thản."
Người chồng vừa xấu hổ vừa khó xử, trong đầu anh lẩm bẩm hàng trăm ngàn lần câu nói: Tàn độc nhất trên đời này chính là tâm địa phụ nữ, thật chẳng sai!
Người chồng vốn không phải là một người an phận, tầm thường. Sau khi nghỉ việc ở một công ty, anh tự mở một nhà máy ngũ kim nhỏ. Khoản tiền nợ vợ bây giờ là vay từ khi đó. Không chỉ vay của vợ, anh còn vay của nhiều bạn bè và người thân khác.
Có thể chịu đựng vất vả, khó khăn, nhà máy nhỏ của anh ban đầu phát triển rất thuận lợi, chẳng mấy đã tích lũy được một khoản vốn lớn lên đến hơn 7 tỉ đồng.
Tuy nhiên khi anh chuẩn bị từng bước trả hết nợ thì một sự cố ngoài ý muốn đã đánh sập tất cả. Thu vét hết, ngoài khoản nợ cho vay, anh còn nợ thêm hơn 1 tỷ nữa.
Lại bắt đầu từ con số 0, vì không đủ dũng khí nên anh không thể khởi động, không thể thúc đẩy tinh thần, quyết tâm như trước. Hơn nữa, trong tình huống của anh, mọi chuyện không phải bắt đầu từ con số 0, mà còn phải gánh thêm cả một khoản nợ lớn.
Anh quyết định trốn chạy, định một mình ra đi, phiêu bạt trời đất. Không muốn liên lụy đến vợ nên anh quyết định ly hôn.
Trước sự thách thức của vợ, anh quyết định tạm lùi kế hoạch ra đi. Phải, có nợ thì trả, kể cũng may còn có người phụ nữ đáng ghét này nhắc nhở, không thể để mình vì chuyện này mà lưu tiếng xấu được.
Vừa hay vào lúc đó, có một người bạn thân chủ động cho anh mượn khoảng 300 triệu đồng và nhắn: "Tôi cho cậu mượn tiền lần này không phải vì tình bạn chúng ta cơ với nhau mà là muốn anh bước sang một trang mới. Cậu là người biết giữ thể diện, đừng để tôi thất vọng."
Người chồng dùng số tiền này thuê một gian hàng trong trung tâm thương mại để làm ăn. Chịu khó thức khuya dậy sớm một thời gian, cuối cùng lợi nhuận cũng về.
Người bạn cho vay tiền dạo trước vẫn thỉnh thoảng ghé qua chỗ anh ăn ở kể từ sau khi ly thân vợ, lần nào cũng đem theo một ít đồ dùng sinh hoạt hằng ngày. Hành động này khiến anh vô cùng cảm kích.
Hai năm sau, anh không những không mở rộng được việc làm ăn mà còn để ra được một khoản khá. Anh quyết định sẽ trả tiền cho những người mình còn nợ, nhưng thứ tự ưu tiên không bắt đầu từ vợ mà từ những người thân, bạn bè khác.
Anh tính trả họ xong mới trả cho vợ rồi làm thủ tục ly hôn luôn.
Anh tìm đến những người mình nợ ít để trả trước, nhưng thật không ngờ, họ đều tỏ ra hết sức ngạc nhiên, nói rằng "chẳng phải tiền đã trả rồi sao, sao lại còn trả nữa?" Đến lúc này, anh mới biết khoản nợ đã được thanh toán và người đó chính là vợ anh.
Người thứ hai, người thứ ba rồi đến tất cả những chủ nợ khác đều nói tiền đã được vợ anh trả đủ. Anh tìm đến người bạn đã cho mình mượn tiền để gây dựng lại sự nghiệp, người này cười, nói:
"Số tiền đó vốn dĩ là tiền vợ cậu nhờ tôi đưa cho cậu. Còn nữa, những đồ ăn, đồ dùng hằng ngày cũng là cô ấy mua và nhờ tôi mang đến cho cậu đấy."
Anh kinh ngạc ra mặt, cô ta lấy đâu ra lắm tiền như vậy chứ? Trong lòng anh bỗng trào dâng một thứ cảm xúc khó tả, không ngờ người phụ nữ lâu nay anh hận thấu xương lại dùng cách này để cứu chồng!
Lê từng bước chân về nhà, anh quỳ xuống trước mặt vợ xin lỗi. Thế nhưng khi đã ngồi trước mặt vợ, câu đầu tiên anh hỏi lại là: "Em lấy đâu ra nhiều tiên vậy?"
Người phụ nữ vẫn lạnh lùng, trả lời rằng mình đã bán nhà, chủ nhà tốt bụng nên đã cho cô tiếp tục thuê nhà ở.
Anh trách cô tại sao lại bán nhà, cô vẫn lạnh lùng, đáp rằng nhà bán đi rồi có thể mua lại nhưng người không còn nữa thì xem như mất hết.
Anh chồm lên, ôm vợ thật chặt. Giọng cô lúc này có chút nghẹn ngào, vẫn nhắc lại khoản nợ mà chồng chưa trả trước khi đưa tay gạt nước mắt, nói với chồng:
"Không phải vài chục nghìn, cho dù là vài trăm nghìn đi nữa, chẳng lẽ anh chỉ đáng giá chừng đó thôi sao? Anh có còn là đàn ông nữa không?"
Người chồng lúc này cảm thấy vô cùng xấu hổ và ngượng ngùng. Anh gục đầu vào lòng vợ, ngoan ngoãn giống như một đứa trẻ nghe người lớn giáo huấn.
Đọc xong câu chuyện này, bạn đã biết thế nào là vợ?
Vợ, chính là người để tiết kiệm tiền mua cho bạn một món quà mà sẵn sàng tiết kiệm ăn uống , sẵn sàng làm "một người phụ nữ dại dột", nói rằng mình đang giảm cân.
Vợ, chính là người vì yêu bạn mà vứt bỏ cả một cánh rừng, một lòng một dạ ở bên bạn, làm "một người phụ nữ bình thường" cùng bạn già đi theo tháng năm.
Vợ, chính là "người phụ nữ hẹp hòi" không chấp nhận cho bạn nhìn, nhắc hay khen một người phụ nữ khác.
Vợ, chính là "người phụ nữ si tình" thường lưu giữ từng dòng tin nhắn ngọt ngào mà bạn gửi, mở ra xem và cười một mình.
Vợ, chính là "người phụ nữ đáng yêu" thường xuyên cằn nhằn, càu nhàu muốn giết bạn, được mời đi ăn vẫn kiêu căng "em không đói".
Vợ, chính là đôi giày thể thao mà bạn muốn mua, đi khắp thế gian để tìm song kết quả cuối lại nói cho bạn biết rằng, đó chính là "người phụ nữ giả dối" dù thỉnh thoảng bạn mới thấy đã quyết định mua về.
Vợ, đó chính là "người phụ nữ đáng thương", khi bạn không ở cạnh cô ta, cô ta sẽ vô cùng nhớ nhung, ngày ngày nhìn vào điện thoại chờ tin.
Vợ, chính là "người phụ nữ đáng sợ" khi bạn đang chơi game hay ngủ, thường xuyên gọi điện thoại hoặc gửi tin nhắn đến nói "em nhớ anh".
Vợ, chính là "người phụ nữ ngốc nghếch", chỉ cần có bạn ủng hộ, cô ấy sẽ dũng cảm tiến về phía trước không chút sợ sệt.
Vợ, chính là "người phụ nữ đần độn", cảm thấy ghê khi nhìn thấy đồ của người khác bẩn nhưng lại đem toàn bộ số tất vừa bẩn vừa thối bạn đi cả tuần ra giặt sạch sẽ không một lời ca thán.
Vợ, chính là "người phụ nữ chanh chua" khi nghe người khác nói xấu bạn, lập tức xông lên quyết làm cho ra nhẽ.
Vợ, chính là người dù rất kiên cường, lòng tự tôn rất cao nhưng trước mặt bạn chỉ là "người phụ nữ nhỏ bé" chân yếu tay mềm.
Thế nên, cánh mày râu hãy nhớ:
Vợ, chính là người sẵn sàng cho phép các anh được hưởng sự may mắn, đầy đủ... từ sự thua thiệt, nhẫn nhịn của mình.
Nếu các anh là những người đàn ông có trách nhiệm, biết gánh vác sẻ chia, vậy thì bất luận là khi phụ nữ còn trẻ hay đã toan về già, xin hãy đừng rũ bỏ, ruồng rẫy họ.
Hãy dành cho họ thêm một chút quan tâm, thêm một chút yêu, đừng bao giờ quên rằng họ đã luôn đồng hành cùng anh đi qua những thời khắc khó khăn nhất của cuộc đời.
Theo Trí Thức Trẻ/soha