Thư giãn - Giải trí => Yêu tiếng cười - Chat chít => Topic started by: saos@ngmo on 19/04/07, 18:58 Return to Full Version
Title: Tắm lá thuốc “ôm” trên đỉnh Mẫu Sơn! em NgaC đâu rồi ý nhỉ
Post by: saos@ngmo on 19/04/07, 18:58
Post by: saos@ngmo on 19/04/07, 18:58
(http://images.timnhanh.com/tintuc/20070419/big/timnhanh_tam_thuoc.jpg)
Thời gian qua đã xảy ra những cái chết trong các nhà nghỉ có dịch vụ tắm lá, nước thuốc. Trong khi đó, mấy hôm trước tôi được mách trên đỉnh Mẫu Sơn (Lộc Bình - Lạng Sơn) đang nở rộ dịch vụ tắm lá thuốc "ôm" gia truyền của người Dao rất công hiệu. Trong vai một vị khách du lịch, tôi đã tức tốc băng đường, vượt núi để lên xem thực hư ra sao.
Vượt qua 15km trèo lên đỉnh núi, chúng tôi thấy hiện ra nhan nhản quán bar, nhà nghỉ, phòng karaoke... Điều đặc biệt đầu tiên đập vào mắt du khách là tất cả biển hiệu nhà nghỉ ở đây đều ghi: "Có dịch vụ tắm lá, nước thuốc gia truyền". Thậm chí nhiều nơi còn ghi rõ "bài tắm nước thuốc gia truyền của dân tộc Dao đỏ Mẫu Sơn".
Vùng đất bằng phẳng trên đỉnh Mẫu Sơn chỉ rộng 2-3 ha, ấy vậy mà có đến trên 30 nhà nghỉ có dịch vụ tắm lá thuốc. Trước khi vào thử mùi vị của thứ nước thuốc lạ, tôi đã trò chuyện với một thanh niên người Dao đỏ đi bán mật ong rừng. Anh này nói tiếng Kinh rất sõi.
- Món tắm lá thuốc, nước thuốc này có hay không anh? - Tôi bạo miệng hỏi ngay
- Hay chứ cậu, mát và khỏe người lắm đó! - Anh ta trả lời và chỉ tay về phía nhà nghỉ HS. Cậu chắc là ở dưới xuôi mới lên hả? Các cậu nên vào nhà nghỉ đó mà tắm. Tớ thấy nước thuốc ở nhà nghỉ đó tốt nhất, đã được cấp giấy chứng nhận của Sở y tế Lạng Sơn...
Tôi không biết anh ta có quảng cáo hộ nhà nghỉ HS không, nhưng quả thực từ lúc tôi lên các đoàn xe tấp nập đậu ở đó.
Lượn lờ một vài vòng quanh khu du lịch nghỉ mát tôi nhận thấy khá nhiều cô gái ra ra vào vào ở trước các quán bar, nhà nghỉ. Nhiều cô ăn mặc rất gợi cảm, mỏng tanh. Một chị bán tạp hóa ở đây cho biết họ đều là nhân viên phục vụ khách tắm. Các cô gái tứ xứ từ Hưng Yên, Quảng Ninh, Bắc Giang, Bắc Ninh... đến đây làm nghề kỳ lưng, pha nước thuốc, massage cho khách. Nhưng nếu khách yêu cầu cùng ngủ qua đêm thì... cũng được (!?).
Đang trò chuyện thì từ phía nhà nghỉ HX có một cô gái tiến lại. Cô mua vài thứ đồ lặt vặt, sau đó thấy tôi và anh bạn liền cất lời mời: "Nếu hai anh có nhu cầu tắm thì vào nhà nghỉ của em nhé! Em tên là S., quê ở Văn Quan (Lạng Sơn)".
Tôi và anh bạn bàn nhau bước vào nhà nghỉ đó xem sao. Chúng tôi mua 2 vé tắm với giá 30.000đ/vé. Giá vé này chưa tính công chăm sóc khách hàng ở những công đoạn trong và sau khi tắm.
Cô S. hỏi: "Bọn anh có cần người kỳ lưng cho mát không? Cũng chẳng đáng là bao đâu anh ạ! Kỳ cho nó mát, cũng là để nước thuốc có công hiệu hơn". Khu tắm của nhà nghỉ HX rất rộng, có đến hơn 10 buồng tắm. Các buồng đều có nhân viên nữ phục vụ cả ngày lẫn đêm. Mỗi phòng tắm có một bồn nước đã đổ đầy lá thuốc từ trước. Ngoài ra còn có vòi hoa sen và vài cái khăn lau. Trước khi vào tắm, S. giới thiệu đây là bài tắm lá thuốc của người Dao đỏ có rất nhiều công hiệu cho sức khỏe. Mỗi phụ nữ dân tộc Dao sau khi sinh con, ai cũng tắm bằng loại lá rừng này. Thế nên chỉ sau 1-2 ngày phụ nữ Dao có thể lên nương rẫy lao động bình thường... Tôi nghe cứ như thần dược bí truyền trong các sách y học cổ đã ghi.
Nhưng khi được hỏi thứ lá đó có tên y học là gì thì cô nhân viên không biết, chỉ biết nhà nghỉ phải vào tận bản mua hàng của người Dao mới đi rừng hái về. Chúng tôi vào hai buồng gần sát nhau, ngâm mình trong bồn nước thuốc bí hiểm có màu vang váng, vàng vàng... mà chẳng biết là thứ lá cây gì. Trong bồn nước được gọi ví von như thần dược bí hiểm đó tôi còn ngửi thấy cả mùi lá sả, lá tía tô... bốc lên cay cay.
Đang cố nhận biết mùi vị của thuốc lạ, bỗng một vài tiếng gõ cửa vang lên. Ngay sau đó, bóng hồng liền xuất hiện. Không phải hai nhân viên trước, cô này chắc là phục vụ "công đoạn sau". Cô tự giới thiệu tên là H. 19 tuổi, quê thì... không cần biết. Em vào kỳ lưng và giúp anh một vài thứ khác... Tôi hỏi thứ gì? Cô gái cười, lặng im.
Rồi cô ta "báo giá" là 100.000đ tiền kỳ lưng, nếu làm các "trò khác" thì tùy. Sau khi nghe tôi đáp thẳng không có nhu cầu, H. nói bọn em chỉ được 50.000đ thôi, còn lại phải trả nhà nghỉ.
Lúc tôi ra thì các buồng tắm có khách vào cùng đợt vẫn cửa đóng then cài rất kín. Nghe những âm thanh, tiếng động nho nhỏ trong đó phát ra thì hẳn có thể đoán được.
Khu du lịch nghỉ mát Mẫu Sơn nằm chót vót trên đỉnh núi cao hơn 1.500m, tách biệt hoàn toàn với thế giới xung quanh. Đa phần những nhà nghỉ, hotel ở đây là của tư nhân được huyện Lộc Bình quản lý cấp giấy phép hoạt động. Nhưng cụ thể lại có một số lĩnh vực hoạt động do Sở Thương mại và đầu tư tỉnh Lạng Sơn cấp phép. Chính vì vậy ở đây hiện nay đang diễn ra tình trạng chồng chéo các cấp quản lý, chưa rõ trách nhiệm chính thuộc về ai? Chính quyền xã Mẫu Sơn sở tại không có thẩm quyền kiểm tra, nên muốn có ý kiến gì phải đợi huyện.
Hoạt động nhà nghỉ có hiện tượng tệ nạn biến tướng đang tồn tại công khai ở đây. Nhà nghỉ nào cũng có 5-7 cô gái trẻ lượn lờ chào mời khách. Vào những ngày lễ, ngày đông khách các cô gái từ TP. Lạng Sơn còn phi lên đây làm thêm. Dĩ nhiên không thể thiếu mặt bọn bảo kê.
Bưu điện thường xuyên đóng cửa, đồn công an không thấy bóng ở đâu. Nếu có trình báo công an, thì khi các lực lượng cảnh sát vượt 15km đường núi lên tới nơi mọi việc đã khác rồi. Chính lời cô nhân viên nói với anh bạn tôi: "Anh yên tâm đi, trên này rất cao, tuyệt đối an toàn. Nếu các bác công an lên kiểm tra thì chưa đi đến chân núi đã có người gọi điện báo rồi".
Còn những thứ nước thuốc của người Dao được ví như thần dược ở đây thực chất chỉ đơn giản là vài lá cây rừng, mấy cây gia vị ở vườn nhà... Nếu như lúc nào mệt mỏi, cảm cúm, váng đầu tắm vào cũng đỡ, chứ còn chuyện giúp tăng tuổi thọ, hồi xuân ở người già, trị các bệnh ngoài da... thì chỉ là truyền miệng, hoang đường. Ngoài nhà nghỉ HS với bài tắm thuốc của ông Đặng Tăng Phúc đã được Sở Y tế cấp phép thì còn lại các dịch vụ tắm lá thuốc đều chưa được cấp phép.
Theo Báo CA TP.HCM
Thời gian qua đã xảy ra những cái chết trong các nhà nghỉ có dịch vụ tắm lá, nước thuốc. Trong khi đó, mấy hôm trước tôi được mách trên đỉnh Mẫu Sơn (Lộc Bình - Lạng Sơn) đang nở rộ dịch vụ tắm lá thuốc "ôm" gia truyền của người Dao rất công hiệu. Trong vai một vị khách du lịch, tôi đã tức tốc băng đường, vượt núi để lên xem thực hư ra sao.
Vượt qua 15km trèo lên đỉnh núi, chúng tôi thấy hiện ra nhan nhản quán bar, nhà nghỉ, phòng karaoke... Điều đặc biệt đầu tiên đập vào mắt du khách là tất cả biển hiệu nhà nghỉ ở đây đều ghi: "Có dịch vụ tắm lá, nước thuốc gia truyền". Thậm chí nhiều nơi còn ghi rõ "bài tắm nước thuốc gia truyền của dân tộc Dao đỏ Mẫu Sơn".
Vùng đất bằng phẳng trên đỉnh Mẫu Sơn chỉ rộng 2-3 ha, ấy vậy mà có đến trên 30 nhà nghỉ có dịch vụ tắm lá thuốc. Trước khi vào thử mùi vị của thứ nước thuốc lạ, tôi đã trò chuyện với một thanh niên người Dao đỏ đi bán mật ong rừng. Anh này nói tiếng Kinh rất sõi.
- Món tắm lá thuốc, nước thuốc này có hay không anh? - Tôi bạo miệng hỏi ngay
- Hay chứ cậu, mát và khỏe người lắm đó! - Anh ta trả lời và chỉ tay về phía nhà nghỉ HS. Cậu chắc là ở dưới xuôi mới lên hả? Các cậu nên vào nhà nghỉ đó mà tắm. Tớ thấy nước thuốc ở nhà nghỉ đó tốt nhất, đã được cấp giấy chứng nhận của Sở y tế Lạng Sơn...
Tôi không biết anh ta có quảng cáo hộ nhà nghỉ HS không, nhưng quả thực từ lúc tôi lên các đoàn xe tấp nập đậu ở đó.
Lượn lờ một vài vòng quanh khu du lịch nghỉ mát tôi nhận thấy khá nhiều cô gái ra ra vào vào ở trước các quán bar, nhà nghỉ. Nhiều cô ăn mặc rất gợi cảm, mỏng tanh. Một chị bán tạp hóa ở đây cho biết họ đều là nhân viên phục vụ khách tắm. Các cô gái tứ xứ từ Hưng Yên, Quảng Ninh, Bắc Giang, Bắc Ninh... đến đây làm nghề kỳ lưng, pha nước thuốc, massage cho khách. Nhưng nếu khách yêu cầu cùng ngủ qua đêm thì... cũng được (!?).
Đang trò chuyện thì từ phía nhà nghỉ HX có một cô gái tiến lại. Cô mua vài thứ đồ lặt vặt, sau đó thấy tôi và anh bạn liền cất lời mời: "Nếu hai anh có nhu cầu tắm thì vào nhà nghỉ của em nhé! Em tên là S., quê ở Văn Quan (Lạng Sơn)".
Tôi và anh bạn bàn nhau bước vào nhà nghỉ đó xem sao. Chúng tôi mua 2 vé tắm với giá 30.000đ/vé. Giá vé này chưa tính công chăm sóc khách hàng ở những công đoạn trong và sau khi tắm.
Cô S. hỏi: "Bọn anh có cần người kỳ lưng cho mát không? Cũng chẳng đáng là bao đâu anh ạ! Kỳ cho nó mát, cũng là để nước thuốc có công hiệu hơn". Khu tắm của nhà nghỉ HX rất rộng, có đến hơn 10 buồng tắm. Các buồng đều có nhân viên nữ phục vụ cả ngày lẫn đêm. Mỗi phòng tắm có một bồn nước đã đổ đầy lá thuốc từ trước. Ngoài ra còn có vòi hoa sen và vài cái khăn lau. Trước khi vào tắm, S. giới thiệu đây là bài tắm lá thuốc của người Dao đỏ có rất nhiều công hiệu cho sức khỏe. Mỗi phụ nữ dân tộc Dao sau khi sinh con, ai cũng tắm bằng loại lá rừng này. Thế nên chỉ sau 1-2 ngày phụ nữ Dao có thể lên nương rẫy lao động bình thường... Tôi nghe cứ như thần dược bí truyền trong các sách y học cổ đã ghi.
Nhưng khi được hỏi thứ lá đó có tên y học là gì thì cô nhân viên không biết, chỉ biết nhà nghỉ phải vào tận bản mua hàng của người Dao mới đi rừng hái về. Chúng tôi vào hai buồng gần sát nhau, ngâm mình trong bồn nước thuốc bí hiểm có màu vang váng, vàng vàng... mà chẳng biết là thứ lá cây gì. Trong bồn nước được gọi ví von như thần dược bí hiểm đó tôi còn ngửi thấy cả mùi lá sả, lá tía tô... bốc lên cay cay.
Đang cố nhận biết mùi vị của thuốc lạ, bỗng một vài tiếng gõ cửa vang lên. Ngay sau đó, bóng hồng liền xuất hiện. Không phải hai nhân viên trước, cô này chắc là phục vụ "công đoạn sau". Cô tự giới thiệu tên là H. 19 tuổi, quê thì... không cần biết. Em vào kỳ lưng và giúp anh một vài thứ khác... Tôi hỏi thứ gì? Cô gái cười, lặng im.
Rồi cô ta "báo giá" là 100.000đ tiền kỳ lưng, nếu làm các "trò khác" thì tùy. Sau khi nghe tôi đáp thẳng không có nhu cầu, H. nói bọn em chỉ được 50.000đ thôi, còn lại phải trả nhà nghỉ.
Lúc tôi ra thì các buồng tắm có khách vào cùng đợt vẫn cửa đóng then cài rất kín. Nghe những âm thanh, tiếng động nho nhỏ trong đó phát ra thì hẳn có thể đoán được.
Khu du lịch nghỉ mát Mẫu Sơn nằm chót vót trên đỉnh núi cao hơn 1.500m, tách biệt hoàn toàn với thế giới xung quanh. Đa phần những nhà nghỉ, hotel ở đây là của tư nhân được huyện Lộc Bình quản lý cấp giấy phép hoạt động. Nhưng cụ thể lại có một số lĩnh vực hoạt động do Sở Thương mại và đầu tư tỉnh Lạng Sơn cấp phép. Chính vì vậy ở đây hiện nay đang diễn ra tình trạng chồng chéo các cấp quản lý, chưa rõ trách nhiệm chính thuộc về ai? Chính quyền xã Mẫu Sơn sở tại không có thẩm quyền kiểm tra, nên muốn có ý kiến gì phải đợi huyện.
Hoạt động nhà nghỉ có hiện tượng tệ nạn biến tướng đang tồn tại công khai ở đây. Nhà nghỉ nào cũng có 5-7 cô gái trẻ lượn lờ chào mời khách. Vào những ngày lễ, ngày đông khách các cô gái từ TP. Lạng Sơn còn phi lên đây làm thêm. Dĩ nhiên không thể thiếu mặt bọn bảo kê.
Bưu điện thường xuyên đóng cửa, đồn công an không thấy bóng ở đâu. Nếu có trình báo công an, thì khi các lực lượng cảnh sát vượt 15km đường núi lên tới nơi mọi việc đã khác rồi. Chính lời cô nhân viên nói với anh bạn tôi: "Anh yên tâm đi, trên này rất cao, tuyệt đối an toàn. Nếu các bác công an lên kiểm tra thì chưa đi đến chân núi đã có người gọi điện báo rồi".
Còn những thứ nước thuốc của người Dao được ví như thần dược ở đây thực chất chỉ đơn giản là vài lá cây rừng, mấy cây gia vị ở vườn nhà... Nếu như lúc nào mệt mỏi, cảm cúm, váng đầu tắm vào cũng đỡ, chứ còn chuyện giúp tăng tuổi thọ, hồi xuân ở người già, trị các bệnh ngoài da... thì chỉ là truyền miệng, hoang đường. Ngoài nhà nghỉ HS với bài tắm thuốc của ông Đặng Tăng Phúc đã được Sở Y tế cấp phép thì còn lại các dịch vụ tắm lá thuốc đều chưa được cấp phép.
Theo Báo CA TP.HCM