Thư giãn - Giải trí => Yêu tiếng cười - Chat chít => Topic started by: RickkyMartin on 12/09/06, 16:18 Return to Full Version
Title: Các con buôn vào đây đọc xem
Post by: RickkyMartin on 12/09/06, 16:18
Post by: RickkyMartin on 12/09/06, 16:18
Buôn chuyện" thời @
15:10:00, 08/09/2006
(http://www2.thanhnien.com.vn/Uploaded/dinhhuan/21-8-2006/chat.jpg)
Rất nhiều viên chức suốt ngày mê mải với chuyện "buôn dưa lê" trên mạng mà sao nhãng việc cần làm. Quanh đi quẩn lại 8 giờ vàng ngọc đã trôi qua từ lúc nào. Nhiều công chức đến cơ quan chỉ để vào mạng "chat chít" và buôn dưa "hội đồng". Việc không chạy, lương vẫn chi. Lãng phí này ai chịu?
8h30 mới đến cơ quan, Hằng đã nhanh tay khởi động cái máy tính, rồi như một thói quen mở Yahoo messenger, mở thêm Gmail chat luôn thể. Đặt cái status "bận họp" rồi tặc lưỡi, hẹn đứa bạn phòng bên đi ăn sáng rồi về làm tiếp.
Email, messenger... là những thuật ngữ không còn xa lạ với nhân viên công sở hiện nay. Công nghệ hiện đại này cho phép chúng ta trao đổi thông tin nhanh chóng mà không mất nhiều thời gian. Là nhân viên PR, Hằng luôn phải trò chuyện với các đối tác nước ngoài hay nắm bắt thông tin "mật" của đối tác. Nhiều lúc cô cũng thấy uể oải vì công việc cứ phải chạy đi chạy lại thường xuyên. Giờ đây, công việc ấy của Hằng nhàn tênh vì được thực hiện chỉ trong chớp mắt qua chat.
Không còn lạ gì trên mạng những cái nickname hay status mới nhìn đã biết ngay là nhân viên công sở như: "Vui quá hôm nay sếp đi vắng", "Sắp được lĩnh lương", "Bận họp giao ban"... Nhiều cơ quan cấm mọi người sử dụng Yahoo Messenger trong giờ hành chính tránh việc các nhân viên nói chuyện riêng với bạn bč ngoài cơ quan và sợ ảnh hưởng xấu đến hiệu quả công việc.
Nhưng hầu hết nhân viên văn phòng đều có chiêu đối phó như: thường tạo nhiều nick ảo, invisible không xuất đầu lộ diện. Thúy, một nhân viên kế toán có nghề, đang say sưa với phần mềm mới copy được: có thể chat nhiều nick yahoo cùng một lúc.
Vậy là Thúy dành cả ngày để lập thêm nick mới, mà có nhiều nick nghe cứ như của tuổi teen (cuasomaixanh@... visaocongaihaykhoc@..., bonghongthuytinh...@....). Cứ như lời kể của Thúy thì ối anh "nhảy vào" mỗi khi Thúy enter room chat...
Bây giờ, chẳng riêng tiểu thư, mà nam nhi trai tráng cũng trổ tài "buôn chuyện" chẳng kém. Thậm chí, còn cao thủ hơn nhiều khi cũng "nối mạng" khắp nơi để buôn đường dài.
Lạ một nỗi, hội chứng buôn dưa lê giờ đây tràn vào các cơ quan, công sở dưới dạng "tân kỳ" hơn nhiều. Không phải chuyện kéo nhau ra quán buôn bia chai, buôn cà phê và buôn chuyện. Các nhân viên công sở nom rất nghiêm chỉnh, lúc nào cũng chăm chú với cái máy tính để sẵn sàng tán dóc bất cứ lúc nào.
Việc hẹn hò online để gặp gỡ, tụ tập nghe ngóng, rồi trò chuyện, bàn tán cho thỏa tính tò mò trở thành sở thích không thể thiếu mỗi ngày. Chuyện thiên hạ "bên Tây" đến chuyện "uýnh nhau" vừa mới xảy ra ngay ngő nhà mình. Từ khủng bố ở Iraq đến chuyện giá đất lên, giá vàng xuống.
Chuyện cái Lan phòng bên cạnh lại sinh "thị Mẹt", đến lão Tùng "Phčo" đánh vợ thế nào mà bể cả tivi. Kể ra một ngày có 24 giờ, chứ gấp 10 lần thế với một số nhân viên công sở vẫn chưa đủ.
Hiền, nhân viên phòng Dự án, 24 tuổi, xinh đẹp, chưa chồng, chưa người yêu thường "nướng" thời gian cho việc chat chỉ khoảng... 4 tiếng mỗi ngày. Gần hai năm nay, Hiền vô tình biến yahoo messenger thành công viên hẹn hò. Cô gái này dành nhiều thời gian để lập những cái nick cực kỳ ấn tượng, gây sự chú ý với các bạn chat (theo kiểu: nhungdemtrangnhoanh, emmoveanh, chiyeuanhbonmat....). Có hôm Hiền hẹn hò đi uống nước với 3 người khác nhau, nhưng kết quả là đều không thể nói chuyện lần 2 được, chứ chưa nói đến duyệt làm người yêu.
Có người Hiền đã cho "out" vẫn cứ làm phiền, ngày nào cũng nhắn tin yêu thương vào đầy cả offline messenger. Thậm chí, họ còn tìm đến nhà khiến bố mẹ Hiền cũng phải tỏ ý khó chịu. Đến nước này thì Hiền phải nghĩ thay đổi chiến thuật bằng cách tìm nick mới thôi.
Không phủ nhận công nghệ có nhiều tiện ích, song điều quan trọng là biết sử dụng đúng lúc và đúng chỗ. Chat chít ngoài công việc không chỉ là lãng phí thời gian và tiền bạc, mà còn thể hiện thái độ thiếu nghiêm túc trong cách làm việc. Nó cũng hình thành một thói quen xấu về chuyện ngồi lê, tán gẫu mất thời gian vô bổ chỉ vì những chuyện không đâu.
Có khi chỉ là trò đưa chuyện rẻ tiền, ganh ghét nhau. Có lúc: "Cái Hoa chồng chưa có, lương thì thấp, sao lại này lắm tiền sắm sửa thế nhỉ?", "Bà Minh sắp lên "lão" còn làm đỏm...". Cũng có khi chỉ là những dòng khích bác "đâm bị thóc, chọc bị gạo" kiểu: "Cái Bình chỉ được giỏi "hót" nên sếp tăng lương. Còn chúng mình cứ č cổ ra làm để nó hưởng"...
Chuyện người này qua tai người khác, một biến thành hai, bé xe ra to. Lời nói ném đi thì nhẹ, ném lại thì nặng. Đã có không ít những mâu thuẫn, xô xát, xung đột đến "tan đàn xẻ nghé".
Theo Thị Trường Tiêu Dùng
15:10:00, 08/09/2006
(http://www2.thanhnien.com.vn/Uploaded/dinhhuan/21-8-2006/chat.jpg)
Rất nhiều viên chức suốt ngày mê mải với chuyện "buôn dưa lê" trên mạng mà sao nhãng việc cần làm. Quanh đi quẩn lại 8 giờ vàng ngọc đã trôi qua từ lúc nào. Nhiều công chức đến cơ quan chỉ để vào mạng "chat chít" và buôn dưa "hội đồng". Việc không chạy, lương vẫn chi. Lãng phí này ai chịu?
8h30 mới đến cơ quan, Hằng đã nhanh tay khởi động cái máy tính, rồi như một thói quen mở Yahoo messenger, mở thêm Gmail chat luôn thể. Đặt cái status "bận họp" rồi tặc lưỡi, hẹn đứa bạn phòng bên đi ăn sáng rồi về làm tiếp.
Email, messenger... là những thuật ngữ không còn xa lạ với nhân viên công sở hiện nay. Công nghệ hiện đại này cho phép chúng ta trao đổi thông tin nhanh chóng mà không mất nhiều thời gian. Là nhân viên PR, Hằng luôn phải trò chuyện với các đối tác nước ngoài hay nắm bắt thông tin "mật" của đối tác. Nhiều lúc cô cũng thấy uể oải vì công việc cứ phải chạy đi chạy lại thường xuyên. Giờ đây, công việc ấy của Hằng nhàn tênh vì được thực hiện chỉ trong chớp mắt qua chat.
Không còn lạ gì trên mạng những cái nickname hay status mới nhìn đã biết ngay là nhân viên công sở như: "Vui quá hôm nay sếp đi vắng", "Sắp được lĩnh lương", "Bận họp giao ban"... Nhiều cơ quan cấm mọi người sử dụng Yahoo Messenger trong giờ hành chính tránh việc các nhân viên nói chuyện riêng với bạn bč ngoài cơ quan và sợ ảnh hưởng xấu đến hiệu quả công việc.
Nhưng hầu hết nhân viên văn phòng đều có chiêu đối phó như: thường tạo nhiều nick ảo, invisible không xuất đầu lộ diện. Thúy, một nhân viên kế toán có nghề, đang say sưa với phần mềm mới copy được: có thể chat nhiều nick yahoo cùng một lúc.
Vậy là Thúy dành cả ngày để lập thêm nick mới, mà có nhiều nick nghe cứ như của tuổi teen (cuasomaixanh@... visaocongaihaykhoc@..., bonghongthuytinh...@....). Cứ như lời kể của Thúy thì ối anh "nhảy vào" mỗi khi Thúy enter room chat...
Bây giờ, chẳng riêng tiểu thư, mà nam nhi trai tráng cũng trổ tài "buôn chuyện" chẳng kém. Thậm chí, còn cao thủ hơn nhiều khi cũng "nối mạng" khắp nơi để buôn đường dài.
Lạ một nỗi, hội chứng buôn dưa lê giờ đây tràn vào các cơ quan, công sở dưới dạng "tân kỳ" hơn nhiều. Không phải chuyện kéo nhau ra quán buôn bia chai, buôn cà phê và buôn chuyện. Các nhân viên công sở nom rất nghiêm chỉnh, lúc nào cũng chăm chú với cái máy tính để sẵn sàng tán dóc bất cứ lúc nào.
Việc hẹn hò online để gặp gỡ, tụ tập nghe ngóng, rồi trò chuyện, bàn tán cho thỏa tính tò mò trở thành sở thích không thể thiếu mỗi ngày. Chuyện thiên hạ "bên Tây" đến chuyện "uýnh nhau" vừa mới xảy ra ngay ngő nhà mình. Từ khủng bố ở Iraq đến chuyện giá đất lên, giá vàng xuống.
Chuyện cái Lan phòng bên cạnh lại sinh "thị Mẹt", đến lão Tùng "Phčo" đánh vợ thế nào mà bể cả tivi. Kể ra một ngày có 24 giờ, chứ gấp 10 lần thế với một số nhân viên công sở vẫn chưa đủ.
Hiền, nhân viên phòng Dự án, 24 tuổi, xinh đẹp, chưa chồng, chưa người yêu thường "nướng" thời gian cho việc chat chỉ khoảng... 4 tiếng mỗi ngày. Gần hai năm nay, Hiền vô tình biến yahoo messenger thành công viên hẹn hò. Cô gái này dành nhiều thời gian để lập những cái nick cực kỳ ấn tượng, gây sự chú ý với các bạn chat (theo kiểu: nhungdemtrangnhoanh, emmoveanh, chiyeuanhbonmat....). Có hôm Hiền hẹn hò đi uống nước với 3 người khác nhau, nhưng kết quả là đều không thể nói chuyện lần 2 được, chứ chưa nói đến duyệt làm người yêu.
Có người Hiền đã cho "out" vẫn cứ làm phiền, ngày nào cũng nhắn tin yêu thương vào đầy cả offline messenger. Thậm chí, họ còn tìm đến nhà khiến bố mẹ Hiền cũng phải tỏ ý khó chịu. Đến nước này thì Hiền phải nghĩ thay đổi chiến thuật bằng cách tìm nick mới thôi.
Không phủ nhận công nghệ có nhiều tiện ích, song điều quan trọng là biết sử dụng đúng lúc và đúng chỗ. Chat chít ngoài công việc không chỉ là lãng phí thời gian và tiền bạc, mà còn thể hiện thái độ thiếu nghiêm túc trong cách làm việc. Nó cũng hình thành một thói quen xấu về chuyện ngồi lê, tán gẫu mất thời gian vô bổ chỉ vì những chuyện không đâu.
Có khi chỉ là trò đưa chuyện rẻ tiền, ganh ghét nhau. Có lúc: "Cái Hoa chồng chưa có, lương thì thấp, sao lại này lắm tiền sắm sửa thế nhỉ?", "Bà Minh sắp lên "lão" còn làm đỏm...". Cũng có khi chỉ là những dòng khích bác "đâm bị thóc, chọc bị gạo" kiểu: "Cái Bình chỉ được giỏi "hót" nên sếp tăng lương. Còn chúng mình cứ č cổ ra làm để nó hưởng"...
Chuyện người này qua tai người khác, một biến thành hai, bé xe ra to. Lời nói ném đi thì nhẹ, ném lại thì nặng. Đã có không ít những mâu thuẫn, xô xát, xung đột đến "tan đàn xẻ nghé".
Theo Thị Trường Tiêu Dùng
Title: Hồi âm: Các con buôn vào đây đọc xem
Post by: RickkyMartin on 12/09/06, 16:29
Post by: RickkyMartin on 12/09/06, 16:29
Mùa cưới 2006 tại Hà Nội: Khó đặt tiệc cưới vì... APEC
22:15:57, 06/09/2006Thu Hằng
Năm nay, mùa cưới tại Hà Nội rơi đúng vào thời điểm diễn ra Hội nghị cấp cao APEC, nên theo dự báo của chuyên gia tổ chức tiệc cưới, sẽ có hàng nghìn đám cưới tại Hà Nội phải dời ngày hoặc chuyển sang các khách sạn, nhà hàng nhỏ hơn. Khá nhiều bạn trẻ tỏ ra lúng túng, không biết chọn địa điểm nào để tổ chức hôn lễ trọng đại?
(http://chandungcuocsong.net/forum/index.php?action-post;topic=723.0;num_replies=0)
Hoãn cưới!
Đôi bạn trẻ Anh Tú và Ngọc Bích đều đang làm việc cho công ty nước ngoài, họ mong muốn đám cưới của mình sẽ phải được tổ chức thật hiện đại, sang trọng theo đúng phong cách châu Âu. Do đó, những khách sạn 5 sao như Melia, Daewoo, Horison, Sofitel... sẽ là sự lựa chọn số 1. Thế nhưng, ngày đẹp mà họ lựa chọn lại rơi đúng vào trung tuần tháng 11, thời điểm này tất cả các khách sạn lớn đều không nhận tiệc cưới do phục vụ Hội nghị APEC. Hoãn cưới, Ngọc Bích đành phải tìm địa điểm khác: "Bọn mình đi tham khảo nhiều nơi rồi, cuối cùng chỉ chấm khách sạn Horison. Vậy là phải chấp nhận ngày nào cũng được miễn là vào ngày nghỉ".
(http://www2.thanhnien.com.vn/Uploaded/ngthanh/609/P8/anh-kem-bai-cuoi-Ha-Noi--kh.jpg)
Khó có thể tìm địa điểm tổ chức đám cưới tại các khách sạn lớn trong mùa cưới năm nay (ảnh: T.Hằng)
Tương tự khách sạn Horison, Melia là một trong 19 khách sạn được chọn phục vụ cho Hội nghị cấp cao APEC. Chị Thu Hồng, phòng đối ngoại khách sạn Melia cho biết: "Dịch vụ tiệc cưới là một phần không thể thiếu tại khách sạn Melia. Rất tiếc vì lý do thắt chặt an ninh, cấm đường, khách sạn đã phải từ chối rất nhiều tiệc cưới trong khoảng thời gian từ 8-21.11. Có khá nhiều người đã biết trước sẽ xảy ra tình trạng "cháy" khách sạn vào tháng 11 nên đã quyết định cưới sớm hơn so với dự định". Theo thông tin từ các khách sạn, trừ những ngày diễn ra Hội nghị APEC, họ sẵn sàng phục vụ tiệc cưới bình thường, hoàn toàn không có chuyện các khách sạn lớn không còn mặn mà với các dịch vụ đặt tiệc cưới như một số thông tin đã nêu. Thực đơn tiệc cưới tại các khách sạn hạng sang dao động từ 12 USD đến 20 USD/suất, kčm theo những ưu đãi đặc biệt như miễn phí xe ô tô đưa đón cô dâu, chú rể; hoa cưới cho cô dâu; bánh cưới...
Chậm chân sẽ không còn chỗ!
Đám cưới là sự kiện trọng đại trong đời, nên ai cũng không muốn dời đám cưới sang ngày khác. Bạn Thanh Tâm, nhà ở quận Thanh Xuân tâm sự: "Ngày cưới các cụ đã xem trước cả năm rồi, thêm vào đó công việc hai đứa cũng bận rộn nên không thể trì hoãn. Mình và ông xã tương lai quyết định đổi từ khách sạn Fortuna sang khách sạn Hòa Bình. Tuy có hơi chật một chút nhưng bù lại địa điểm đẹp, giá cả cũng hợp lý hơn". Cũng chính vì lý do này nên có hàng trăm đám cưới các khách sạn hạng trung. Không quá cầu kỳ về nghi lễ, phong cách phục vụ không kém phần trang trọng ở các khách sạn như: Hòa Bình, Asian, Công Đoàn, Kim Liên... luôn mang lại cảm giác gần gũi, ấm cúng. Nếu như các khách sạn lớn thực đơn đều tăng từ 1-2 USD so với năm ngoái, thì các khách sạn hạng trung vẫn giữ nguyên. Giá cho một bàn 6 người khoảng từ 480.000-600.000 đồng; tiệc đứng giá 90.000 đồng/suất. Khách sạn Asian cho biết, mùa cưới 2006, khách đặt tiệc tại khách sạn Asian đông hơn mọi năm. Những ngày đẹp, cả sáng cả chiều đã kín chỗ. Theo chị Hải Ninh, Trưởng phòng kinh doanh khách sạn Công Đoàn, trong tháng 10, tháng 11, công suất đặt phòng tại khách sạn đã đạt 95%.
Tổ chức tiệc cưới tại nhà hàng thường là lựa chọn của những bạn trẻ có mức thu nhập trung bình. Giá cả ở những nơi ngày khoảng từ 470.000-550.000 đồng/bàn. Đơn cử như: Vạn Tuế, Tre Việt, Cosmos, Vạn Hoa... Các nhà hàng này cũng tung ra nhiều chiêu khuyến mãi hấp dẫn nhằm thu hút khách. Chẳng hạn như nhà hàng Vạn Hoa, tổ chức truyền hình trực tiếp nghi lễ đám cưới. Nhà hàng Vạn Tuế, tặng tháp champagne, pháo, cổng chào... Ở thời điểm này, nếu không nhanh chân khó mà kiếm được chỗ tại những khách sạn, nhà hàng trên
22:15:57, 06/09/2006Thu Hằng
Năm nay, mùa cưới tại Hà Nội rơi đúng vào thời điểm diễn ra Hội nghị cấp cao APEC, nên theo dự báo của chuyên gia tổ chức tiệc cưới, sẽ có hàng nghìn đám cưới tại Hà Nội phải dời ngày hoặc chuyển sang các khách sạn, nhà hàng nhỏ hơn. Khá nhiều bạn trẻ tỏ ra lúng túng, không biết chọn địa điểm nào để tổ chức hôn lễ trọng đại?
(http://chandungcuocsong.net/forum/index.php?action-post;topic=723.0;num_replies=0)
Hoãn cưới!
Đôi bạn trẻ Anh Tú và Ngọc Bích đều đang làm việc cho công ty nước ngoài, họ mong muốn đám cưới của mình sẽ phải được tổ chức thật hiện đại, sang trọng theo đúng phong cách châu Âu. Do đó, những khách sạn 5 sao như Melia, Daewoo, Horison, Sofitel... sẽ là sự lựa chọn số 1. Thế nhưng, ngày đẹp mà họ lựa chọn lại rơi đúng vào trung tuần tháng 11, thời điểm này tất cả các khách sạn lớn đều không nhận tiệc cưới do phục vụ Hội nghị APEC. Hoãn cưới, Ngọc Bích đành phải tìm địa điểm khác: "Bọn mình đi tham khảo nhiều nơi rồi, cuối cùng chỉ chấm khách sạn Horison. Vậy là phải chấp nhận ngày nào cũng được miễn là vào ngày nghỉ".
(http://www2.thanhnien.com.vn/Uploaded/ngthanh/609/P8/anh-kem-bai-cuoi-Ha-Noi--kh.jpg)
Khó có thể tìm địa điểm tổ chức đám cưới tại các khách sạn lớn trong mùa cưới năm nay (ảnh: T.Hằng)
Tương tự khách sạn Horison, Melia là một trong 19 khách sạn được chọn phục vụ cho Hội nghị cấp cao APEC. Chị Thu Hồng, phòng đối ngoại khách sạn Melia cho biết: "Dịch vụ tiệc cưới là một phần không thể thiếu tại khách sạn Melia. Rất tiếc vì lý do thắt chặt an ninh, cấm đường, khách sạn đã phải từ chối rất nhiều tiệc cưới trong khoảng thời gian từ 8-21.11. Có khá nhiều người đã biết trước sẽ xảy ra tình trạng "cháy" khách sạn vào tháng 11 nên đã quyết định cưới sớm hơn so với dự định". Theo thông tin từ các khách sạn, trừ những ngày diễn ra Hội nghị APEC, họ sẵn sàng phục vụ tiệc cưới bình thường, hoàn toàn không có chuyện các khách sạn lớn không còn mặn mà với các dịch vụ đặt tiệc cưới như một số thông tin đã nêu. Thực đơn tiệc cưới tại các khách sạn hạng sang dao động từ 12 USD đến 20 USD/suất, kčm theo những ưu đãi đặc biệt như miễn phí xe ô tô đưa đón cô dâu, chú rể; hoa cưới cho cô dâu; bánh cưới...
Chậm chân sẽ không còn chỗ!
Đám cưới là sự kiện trọng đại trong đời, nên ai cũng không muốn dời đám cưới sang ngày khác. Bạn Thanh Tâm, nhà ở quận Thanh Xuân tâm sự: "Ngày cưới các cụ đã xem trước cả năm rồi, thêm vào đó công việc hai đứa cũng bận rộn nên không thể trì hoãn. Mình và ông xã tương lai quyết định đổi từ khách sạn Fortuna sang khách sạn Hòa Bình. Tuy có hơi chật một chút nhưng bù lại địa điểm đẹp, giá cả cũng hợp lý hơn". Cũng chính vì lý do này nên có hàng trăm đám cưới các khách sạn hạng trung. Không quá cầu kỳ về nghi lễ, phong cách phục vụ không kém phần trang trọng ở các khách sạn như: Hòa Bình, Asian, Công Đoàn, Kim Liên... luôn mang lại cảm giác gần gũi, ấm cúng. Nếu như các khách sạn lớn thực đơn đều tăng từ 1-2 USD so với năm ngoái, thì các khách sạn hạng trung vẫn giữ nguyên. Giá cho một bàn 6 người khoảng từ 480.000-600.000 đồng; tiệc đứng giá 90.000 đồng/suất. Khách sạn Asian cho biết, mùa cưới 2006, khách đặt tiệc tại khách sạn Asian đông hơn mọi năm. Những ngày đẹp, cả sáng cả chiều đã kín chỗ. Theo chị Hải Ninh, Trưởng phòng kinh doanh khách sạn Công Đoàn, trong tháng 10, tháng 11, công suất đặt phòng tại khách sạn đã đạt 95%.
Tổ chức tiệc cưới tại nhà hàng thường là lựa chọn của những bạn trẻ có mức thu nhập trung bình. Giá cả ở những nơi ngày khoảng từ 470.000-550.000 đồng/bàn. Đơn cử như: Vạn Tuế, Tre Việt, Cosmos, Vạn Hoa... Các nhà hàng này cũng tung ra nhiều chiêu khuyến mãi hấp dẫn nhằm thu hút khách. Chẳng hạn như nhà hàng Vạn Hoa, tổ chức truyền hình trực tiếp nghi lễ đám cưới. Nhà hàng Vạn Tuế, tặng tháp champagne, pháo, cổng chào... Ở thời điểm này, nếu không nhanh chân khó mà kiếm được chỗ tại những khách sạn, nhà hàng trên
Title: Hồi âm: Các con buôn vào đây đọc xem
Post by: RickkyMartin on 12/09/06, 16:36
Post by: RickkyMartin on 12/09/06, 16:36
Trâu già khoái gặm cỏ non
23:39:08, 23/08/2006Trần Công
(http://www2.thanhnien.com.vn/Uploaded/ngthanh/2308/P8/11.jpg)
Minh họa: DAD
Không ít mối tình có tuổi tác so le nhau nhưng cuộc sống hôn nhân của họ vẫn rất hạnh phúc. Thế nhưng, cũng không ít mối tình vụng trộm kiểu "trâu già ăn cỏ non" như cách nói của người xưa lại nảy sinh nhiều chuyện bi hài...
Ở cái tuổi lục tuần, không biết có ăn phải "bùa mê, ngải lú" gì mà ông N. ở TP Pleiku (Gia Lai) dạo này lại thay tính, đổi nết. Làm việc ở một cơ quan nhà nước, các con đã yên bề gia thất, vợ chồng già sớm tối có nhau, ấy vậy nhưng vài tháng gần đây, ông đi "tiếp khách" thế nào mà "lương không đưa đủ, tối ít ngủ nhà". Những hôm về khuya, ông ngủ luôn ở phòng khách. Nhiều lúc, ông thở dài thườn thượt. Có lúc phấn khích, ông ngâm nga mấy câu thơ của ai đó (chứ ông thì chưa bao giờ làm thơ): "Anh nhớ em, em biết không/Cái nỗi nhớ ngọt ngào như hương mận/Khói thuốc bay vàng tay kiên nhẫn/Một nửa đời người mình chợt gặp nhau...". Nghe những vần thơ này, vợ ông đâm ra lo lắng và thăm dò nội tình. Bà vừa tự sửa mình vừa thuê một "thám tử" tư theo dői. Nói là thám tử cho oai, chứ thực ra nó là đứa cháu họ xa của bà. Sau một tháng ròng rã, đứa cháu mang về cho bà một "hung tin": Ông N. cặp bồ với một cô gái tóc vàng, môi đỏ, nhỏ tuổi còn hơn con của bà, thuê nhà trọ ở, thỉnh thoảng đi đi, về về... Bà tá hỏa tam tinh. Tai ù, mắt mờ không còn nhìn thấy gì nữa.
Vài tháng trôi qua, vì nhiều sức ép khác nhau, cô gái cặp bồ với ông N. bỏ ông theo người khác. Còn ông, nhìn những cô con gái khóc tức tưởi, những cậu con trai lầm lì, bà N. nổi cơn tam bành mỗi khi thấy mặt, ông trốn vào khu tập thể cơ quan ở tạm non nửa tháng, đến khi bà N. hạ hỏa mới quay về nhà tạ tội...
Chuyện ông P. ở thị xã An Khê (Gia Lai) nghe mới kỳ quặc hơn. Bước sang cái tuổi thất thập cổ lai hy, không biết uống phải rượu cá ngựa, ăn phải lá dương dâm hoắc ở quán lẩu dê nào mà về nhà, ông nằng nặc đòi bà làm cái "chuyện ấy". Bà tuổi cao, sức yếu, hom hem, ít thịt nhiều da vừa bỏm bẻm nhai trầu vừa cười bảo ông đừng có trở chứng. Thế là ông sinh "hư"!
Cạnh nhà ông P. có cô hàng xóm tuổi đã sồn sồn, góa chồng mấy năm nay. Cái mông căng tròn, đôi mắt như có lửa. Ông P. thủ thỉ, tỉ tê cách nào mà họ phải lòng với nhau... Một lần, cô hàng xóm thì cứ cười khúc khích khi ông P. hổn ha, hổn hển. Chỉ trong tích tắc, ông P. toát mồ hôi như ai khuấy hồ đổ vào người. Ông nằm bất động. Hoảng loạn, cô hàng xóm hất ông xuống, sờ tay vào mũi, vào ngực, khóc gào gọi bà con lối xóm đến cứu. Mọi người chạy đến, có cụ bà rút chiếc trâm cài trên búi tóc định châm vào xương cùng của ông P. nhưng quá muộn, ông P. đã tắt thở tự lúc nào. Họ chỉ còn biết chặc lưỡi: tội nghiệp...
Hơn nửa đời người, ông Q. ở TP Pleiku vẫn đào hoa và còn tráng kiện. Một ngày nọ, ông đi xuống huyện có chút việc gia đình. Vừa ra khỏi thành phố, có cô gái trạc tuổi 27, 28 xin được quá giang. Ừ, thì có người nói chuyện cho vui. Xe bon bon và chuyện trò giữa họ rất tình tứ, lãng mạn. Đến một quãng đường vắng, cô gái chủ động: "Anh em mình xuống đây ngồi nghỉ một lát rồi hãy đi". Ông Q. chủ quan, bụng bảo dạ, trời lại ban phúc cho mình! Ông tấp xe vào rừng thông ven đường, bẻ một cành lá phủ lên xe. Dưới dàn hợp xướng của gió và lá thông, họ đi dạo. Và chuyện gì đến, đã đến... Trời sập tối, cô gái bảo: Thôi, em ra đón xe khách đi về huyện cũng được và không quên hôn ông Q. một cái đến rő to. Ông Q. miệng huýt sáo, quay về chỗ để xe thì hỡi ôi, xe đã "không cánh mà bay".
Một đêm dối vợ và thức trắng, ông Q. quyết định đến công an phường báo án và tả chi tiết dáng hình cô gái để may ra tìm được chiếc xe. 3 ngày sau, công an phường nhận được tin từ công an huyện nơi xảy ra vụ việc: Người dân đi thả bò ở rừng thông phát hiện có một chiếc xe máy phía trên còn phủ một cành thông... Thì ra, trong lúc tình yêu chớp nhoáng lên ngôi, họ đã dịch chuyển khá xa nơi để xe máy lúc đầu
23:39:08, 23/08/2006Trần Công
(http://www2.thanhnien.com.vn/Uploaded/ngthanh/2308/P8/11.jpg)
Minh họa: DAD
Không ít mối tình có tuổi tác so le nhau nhưng cuộc sống hôn nhân của họ vẫn rất hạnh phúc. Thế nhưng, cũng không ít mối tình vụng trộm kiểu "trâu già ăn cỏ non" như cách nói của người xưa lại nảy sinh nhiều chuyện bi hài...
Ở cái tuổi lục tuần, không biết có ăn phải "bùa mê, ngải lú" gì mà ông N. ở TP Pleiku (Gia Lai) dạo này lại thay tính, đổi nết. Làm việc ở một cơ quan nhà nước, các con đã yên bề gia thất, vợ chồng già sớm tối có nhau, ấy vậy nhưng vài tháng gần đây, ông đi "tiếp khách" thế nào mà "lương không đưa đủ, tối ít ngủ nhà". Những hôm về khuya, ông ngủ luôn ở phòng khách. Nhiều lúc, ông thở dài thườn thượt. Có lúc phấn khích, ông ngâm nga mấy câu thơ của ai đó (chứ ông thì chưa bao giờ làm thơ): "Anh nhớ em, em biết không/Cái nỗi nhớ ngọt ngào như hương mận/Khói thuốc bay vàng tay kiên nhẫn/Một nửa đời người mình chợt gặp nhau...". Nghe những vần thơ này, vợ ông đâm ra lo lắng và thăm dò nội tình. Bà vừa tự sửa mình vừa thuê một "thám tử" tư theo dői. Nói là thám tử cho oai, chứ thực ra nó là đứa cháu họ xa của bà. Sau một tháng ròng rã, đứa cháu mang về cho bà một "hung tin": Ông N. cặp bồ với một cô gái tóc vàng, môi đỏ, nhỏ tuổi còn hơn con của bà, thuê nhà trọ ở, thỉnh thoảng đi đi, về về... Bà tá hỏa tam tinh. Tai ù, mắt mờ không còn nhìn thấy gì nữa.
Vài tháng trôi qua, vì nhiều sức ép khác nhau, cô gái cặp bồ với ông N. bỏ ông theo người khác. Còn ông, nhìn những cô con gái khóc tức tưởi, những cậu con trai lầm lì, bà N. nổi cơn tam bành mỗi khi thấy mặt, ông trốn vào khu tập thể cơ quan ở tạm non nửa tháng, đến khi bà N. hạ hỏa mới quay về nhà tạ tội...
Chuyện ông P. ở thị xã An Khê (Gia Lai) nghe mới kỳ quặc hơn. Bước sang cái tuổi thất thập cổ lai hy, không biết uống phải rượu cá ngựa, ăn phải lá dương dâm hoắc ở quán lẩu dê nào mà về nhà, ông nằng nặc đòi bà làm cái "chuyện ấy". Bà tuổi cao, sức yếu, hom hem, ít thịt nhiều da vừa bỏm bẻm nhai trầu vừa cười bảo ông đừng có trở chứng. Thế là ông sinh "hư"!
Cạnh nhà ông P. có cô hàng xóm tuổi đã sồn sồn, góa chồng mấy năm nay. Cái mông căng tròn, đôi mắt như có lửa. Ông P. thủ thỉ, tỉ tê cách nào mà họ phải lòng với nhau... Một lần, cô hàng xóm thì cứ cười khúc khích khi ông P. hổn ha, hổn hển. Chỉ trong tích tắc, ông P. toát mồ hôi như ai khuấy hồ đổ vào người. Ông nằm bất động. Hoảng loạn, cô hàng xóm hất ông xuống, sờ tay vào mũi, vào ngực, khóc gào gọi bà con lối xóm đến cứu. Mọi người chạy đến, có cụ bà rút chiếc trâm cài trên búi tóc định châm vào xương cùng của ông P. nhưng quá muộn, ông P. đã tắt thở tự lúc nào. Họ chỉ còn biết chặc lưỡi: tội nghiệp...
Hơn nửa đời người, ông Q. ở TP Pleiku vẫn đào hoa và còn tráng kiện. Một ngày nọ, ông đi xuống huyện có chút việc gia đình. Vừa ra khỏi thành phố, có cô gái trạc tuổi 27, 28 xin được quá giang. Ừ, thì có người nói chuyện cho vui. Xe bon bon và chuyện trò giữa họ rất tình tứ, lãng mạn. Đến một quãng đường vắng, cô gái chủ động: "Anh em mình xuống đây ngồi nghỉ một lát rồi hãy đi". Ông Q. chủ quan, bụng bảo dạ, trời lại ban phúc cho mình! Ông tấp xe vào rừng thông ven đường, bẻ một cành lá phủ lên xe. Dưới dàn hợp xướng của gió và lá thông, họ đi dạo. Và chuyện gì đến, đã đến... Trời sập tối, cô gái bảo: Thôi, em ra đón xe khách đi về huyện cũng được và không quên hôn ông Q. một cái đến rő to. Ông Q. miệng huýt sáo, quay về chỗ để xe thì hỡi ôi, xe đã "không cánh mà bay".
Một đêm dối vợ và thức trắng, ông Q. quyết định đến công an phường báo án và tả chi tiết dáng hình cô gái để may ra tìm được chiếc xe. 3 ngày sau, công an phường nhận được tin từ công an huyện nơi xảy ra vụ việc: Người dân đi thả bò ở rừng thông phát hiện có một chiếc xe máy phía trên còn phủ một cành thông... Thì ra, trong lúc tình yêu chớp nhoáng lên ngôi, họ đã dịch chuyển khá xa nơi để xe máy lúc đầu
Title: Hồi âm: Các con buôn vào đây đọc xem
Post by: Loằng ngoằng on 12/09/06, 23:54
Post by: Loằng ngoằng on 12/09/06, 23:54
Chưa đọc...thật đấy
Title: Hồi âm: Các con buôn vào đây đọc xem
Post by: tinhbanvatoi on 13/09/06, 09:26
Post by: tinhbanvatoi on 13/09/06, 09:26
cũng muốn đọc nhưng mà dài quá không đủ thời gian để đọc có ai đọc rùm tui với nhỉ
Title: Hồi âm: Các con buôn vào đây đọc xem
Post by: RickkyMartin on 15/09/06, 22:34
Post by: RickkyMartin on 15/09/06, 22:34
Con gái thời Internet
Con gái kiểu Internet: Rất khó truy cập, nhưng khi truy cập rồi thì khó mà Logout.
Con gái kiểu Server: Thường rất bận, nhất là những khi cần.
Con gái kiểu Windows: Chẳng biết làm gì cho ra hồn nhưng nam giới không thể sống thiếu họ.
Con gái kiểu Screensave: Chỉ nên trò chuyện trong giây lát.
Con gái kiểu RAM: Chỉ cần bạn rời khỏi họ là họ quên bạn ngay.
Con gái kiểu ổ cứng: Nhớ rất dai nhưng khi hỏng thì khó mà cứu.
Con gái kiểu user: Động đến cái gì là hỏng cái đó.
Con gái kiểu CD-ROM: Quảng cáo tốc độ 52x nhưng thực chất chỉ chạy được ở tốc độ 24x
(http://vnexpress.net/Vietnam/Vi-tinh/Tin-hoc-cuoi/skull-PC2.jpg)
Con gái kiểu Internet: Rất khó truy cập, nhưng khi truy cập rồi thì khó mà Logout.
Con gái kiểu Server: Thường rất bận, nhất là những khi cần.
Con gái kiểu Windows: Chẳng biết làm gì cho ra hồn nhưng nam giới không thể sống thiếu họ.
Con gái kiểu Screensave: Chỉ nên trò chuyện trong giây lát.
Con gái kiểu RAM: Chỉ cần bạn rời khỏi họ là họ quên bạn ngay.
Con gái kiểu ổ cứng: Nhớ rất dai nhưng khi hỏng thì khó mà cứu.
Con gái kiểu user: Động đến cái gì là hỏng cái đó.
Con gái kiểu CD-ROM: Quảng cáo tốc độ 52x nhưng thực chất chỉ chạy được ở tốc độ 24x
(http://vnexpress.net/Vietnam/Vi-tinh/Tin-hoc-cuoi/skull-PC2.jpg)
Title: Hồi âm: Các con buôn vào đây đọc xem
Post by: RickkyMartin on 15/09/06, 22:35
Post by: RickkyMartin on 15/09/06, 22:35
Lần đầu làm 'chuyện ấy'
Đặt tay lên ngực cô bạn gái là dân công nghệ, chàng khẽ hỏi một cách tò mò: "Cái gì đây?"
"Dàn loa 2.1", cô nàng khúc khích trả lời.
"Cái gì đây?"
"Nút chỉnh volume".
"Sao anh vặn max mà không có tiếng?"
"Dốt ạ, anh phải cắm phích điện vào ổ đã chứ".
Đặt tay lên ngực cô bạn gái là dân công nghệ, chàng khẽ hỏi một cách tò mò: "Cái gì đây?"
"Dàn loa 2.1", cô nàng khúc khích trả lời.
"Cái gì đây?"
"Nút chỉnh volume".
"Sao anh vặn max mà không có tiếng?"
"Dốt ạ, anh phải cắm phích điện vào ổ đã chứ".
Title: Hồi âm: Các con buôn vào đây đọc xem
Post by: RickkyMartin on 15/09/06, 23:00
Post by: RickkyMartin on 15/09/06, 23:00
Vợ bạn có ngoại tình không?
Loáng một cái đã thử chìa khoá
(http://vnexpress.net/Vietnam/Cuoi/2001/11/3B9B66A5/thu_171104.gif)Anh chồng bị gọi nhập ngũ, trước giờ lên đường, anh ta gọi người bạn thân nhất đến và nói:
- Tôi giao cho anh chìa khóa quần của vợ tôi. Sau 5 năm, nếu tôi không trở về, anh có thể sử dụng.
Họ chia tay nhau, kẻ ở nhà, người ra quân cảng. Tàu sắp nhổ neo thì người bạn chạy ra bến, khoa chân múa tay lia lịa, anh chồng bắc tay làm loa, hỏi to:
- Có chuyện gì th...ế...ế?
Trên bờ gào lên:
- Đưa nhầm chìa khoá r...ồ...i...!!!
***
Nhận dạng đặc biệt của chồng
Thức dậy sau đêm cắm trại tập thể, hai phụ nữ nói chuyện với nhau:
- Đêm qua lộn xộn quá! Phải sờ trúng vết mổ ruột thừa, mình mới nhận ra ông xã!
- Ôi! Em cũng mất cả đêm để tìm cái sẹo lớn trên vai chồng em...
- Thấy rồi chứ?
- Vâng, cuối cùng thì cũng tìm thấy nó ở mông anh ấy!
X.T.
***
Thói quen để cháy khét mọi thứ
(http://vnexpress.net/Vietnam/Cuoi/2001/11/3B9B66A5/3B81BE8B.gif)Nghe tin vợ sinh con, chồng vội vã đến bệnh viện. Cô y tá mang tới một đứa bé da đen thui, ngại ngùng nói:
- Xin hãy bình tĩnh, da cháu bé... không được trắng như của ông.
Ông chồng trấn an ngay:
- Đây là chuyện bình thường, vợ tôi có thói quen để mọi thứ bị cháy khét.
Title: Hồi âm: Các con buôn vào đây đọc xem
Post by: RickkyMartin on 16/09/06, 21:26
Post by: RickkyMartin on 16/09/06, 21:26
Nữ nhi ngả nghiêng bàn rượu
(http://images4.dantri.com.vn/Uploaded/lantm/nu-tuu150906.jpg)
(Hình chỉ mang tính minh hoạ).
- Nhiều cô gái "chân dài, cạp trễ" đang coi việc nhậu là "mốt". Không nhậu không phải sành điệu, không biết thế nào là "lên tiên" và "đời không nhậu là đời bỏ đi". Tại các bàn rượu, ngày càng có nhiều thêm những bóng tóc dài ngả nghiêng...
Sợ gì mà không "dzô"!
Hà thành nhập nhoạng tối. Vừa bước chân vào quán bia trên đuờng Nguyễn Chí Thanh, tôi bỗng giật mình bởi bàn kế bên là năm cô gái cùng bốn chàng trai tuổi chừng mười chín, đôi mươi đang nâng ly "dzô" ầm ĩ.
Trên bàn là nồi lẩu bốc khói nghi ngút, dăm bẩy cốc bia sủi tung bọt. Cô bé tóc hoe hoe đỏ, đeo cặp kính cận dày cộp, ăn vận theo kiểu hip-hop bỗng đứng phắt dậy tuyên bố: "Hôm nay tao rửa con Dylan, khao chúng mày một chầu xả láng. Nào dzô đi, 100% nhé".
Anh chàng đầu đinh ngồi bên cạnh đế tiếp: "Thiếu con Lan "lượn" kể cũng tiếc thật. Nhưng sau cái bữa say tuý luý hôm trước "ông bô" nó cấm tiệt, không cho "xổng chuồng" nữa. Thôi, chúng mình cứ vui đi, tới bến luôn".
Chủ nhân cuộc nhậu xen vào: "Không cần tới bến, tới giữa sông cũng được, sau đó ngã cái òm, bơi tới bờ bên kia tỉnh dậy là vừa!" Cả nhóm cuời ồ lên thích thú.
Sau nhiều câu chuyện phiếm và gần chục "tua" 100%, mấy cô gái bắt đầu gật gù, còn lại bốn chàng trai vẫn tiếp tục. Kết quả của cuộc chč chén hoành tráng ấy là chủ nhân mất đứt ba tháng học phí.
Hằng, cô em họ tôi lúc đầu chỉ mới ngửi mùi bia ruợu là đã nổi da gà. Nhưng nó "may mắn" hơn nhiều đứa con gái không biết bia rượu khác là có người bố luôn động viên, khích lệ con gái mình làm quen với hơi men. Mỗi lần bố uống, Hằng nhấp một tí, dần dần Hằng trở thành bạn nhậu của bố.
Một tuần đôi ba lần hai bố con lại chén thù chén tạc. Giờ cô đã là "đại cao thủ", hễ có cuộc "họp chợ" nào của bạn bč là cô lại có mặt. Nhóm bạn gái của Hằng đứa nào cũng uống được, nhưng cô không phục một ai.
Khi ma men đã ngấm vào máu ai thì họ có 1001 lý do để tìm đến nó. Buồn, tìm đến ruợu; Vui, tìm đến ruợu; Có gì mới cũng ruợu; Không có lý do gì cũng đốt thời gian bằng rượu. Bao nhiêu chuyện nhỏ to, vô bổ của con gái, con trai đều đuợc đưa ra làm "mồi" cho cuộc vui.
Chuyện thì nhiều vô kể, hết chuyện mỉa mai đứa này, đứa kia lại bàn sang chuyện xe máy, điện thoại đời mới hay nhà hàng nào đuợc, nhà hàng nào không, nhưng tuyệt nhiên không thấy các cô bàn đến chuyện học hành, thi cử. Họ lý giải: một ngày 4-5 tiếng đồng hồ đến lớp chưa chán hay sao mà khi vui lại đem chuyện ấy ra?!
Sau những lần "động" tửu...
Trong một ngày mát trời, Hằng và cô bạn gái tên Thương đi câu cá cùng hai chàng trai quen qua mạng. Chờ mãi chẳng có con cá nào cắn câu, đành mua con chép chừng 2kg bày lên bàn lai rai cho bữa nhậu.
Để tỏ ra mình không thua kém cánh con trai, Hằng gồng mình định chơi cho anh chàng "xiểng", nhưng anh ta càng uống càng tỉnh, Hằng gục. Cá không cắn câu, nhưng Hằng và Thương lọt lưới âm mưu hai chàng Sở Khanh. Chiếc taxi bò đến cổng nhà nghỉ, Thương chợt tỉnh rượu, đưa Hằng thoát thân. Một phen hú vía!
Có không ít "nữ tửu" quả quyết rằng, cái thời "nam vô tửu như kỳ vô phong" lạc hậu rồi, ngày nay phải bình đẳng, việc học hành thi cử là chuyện khác. Uống làm sao vẫn vui mà không ảnh hưởng đến kết quả học tập mới là "siêu". Nhưng khổ nỗi, số lần con ma men chạy rần rần trong người lại tỷ lệ thuận với những bài thi điểm kém và những lần thi lại.
Tố Quyên, sinh viên ĐH Dân lập Đông Đô (Hà Nội) sau nhiều lần "ngất nguởng" trong những cơn say đã quên cả giờ lên lớp, kể cả ngày thi.
Nợ trình, nợ môn và treo bằng là hệ quả tất yếu dành cho những nữ nhi say ma men. Kčm theo đó, những tai nạn như ngộ độc phải đưa đi rửa ruột, bị đụng xe, bị các anh chàng họ Sở lợi dụng do không làm chủ được bản thân... không phải là hiếm. Vào Bệnh viện Việt - Đức chứng kiến không ít những ca tai nạn thương tâm, trong đó có cả những người con gái phải hiến chân cho ma men mới thấy đau lòng
(http://images4.dantri.com.vn/Uploaded/lantm/nu-tuu150906.jpg)
(Hình chỉ mang tính minh hoạ).
- Nhiều cô gái "chân dài, cạp trễ" đang coi việc nhậu là "mốt". Không nhậu không phải sành điệu, không biết thế nào là "lên tiên" và "đời không nhậu là đời bỏ đi". Tại các bàn rượu, ngày càng có nhiều thêm những bóng tóc dài ngả nghiêng...
Sợ gì mà không "dzô"!
Hà thành nhập nhoạng tối. Vừa bước chân vào quán bia trên đuờng Nguyễn Chí Thanh, tôi bỗng giật mình bởi bàn kế bên là năm cô gái cùng bốn chàng trai tuổi chừng mười chín, đôi mươi đang nâng ly "dzô" ầm ĩ.
Trên bàn là nồi lẩu bốc khói nghi ngút, dăm bẩy cốc bia sủi tung bọt. Cô bé tóc hoe hoe đỏ, đeo cặp kính cận dày cộp, ăn vận theo kiểu hip-hop bỗng đứng phắt dậy tuyên bố: "Hôm nay tao rửa con Dylan, khao chúng mày một chầu xả láng. Nào dzô đi, 100% nhé".
Anh chàng đầu đinh ngồi bên cạnh đế tiếp: "Thiếu con Lan "lượn" kể cũng tiếc thật. Nhưng sau cái bữa say tuý luý hôm trước "ông bô" nó cấm tiệt, không cho "xổng chuồng" nữa. Thôi, chúng mình cứ vui đi, tới bến luôn".
Chủ nhân cuộc nhậu xen vào: "Không cần tới bến, tới giữa sông cũng được, sau đó ngã cái òm, bơi tới bờ bên kia tỉnh dậy là vừa!" Cả nhóm cuời ồ lên thích thú.
Sau nhiều câu chuyện phiếm và gần chục "tua" 100%, mấy cô gái bắt đầu gật gù, còn lại bốn chàng trai vẫn tiếp tục. Kết quả của cuộc chč chén hoành tráng ấy là chủ nhân mất đứt ba tháng học phí.
Hằng, cô em họ tôi lúc đầu chỉ mới ngửi mùi bia ruợu là đã nổi da gà. Nhưng nó "may mắn" hơn nhiều đứa con gái không biết bia rượu khác là có người bố luôn động viên, khích lệ con gái mình làm quen với hơi men. Mỗi lần bố uống, Hằng nhấp một tí, dần dần Hằng trở thành bạn nhậu của bố.
Một tuần đôi ba lần hai bố con lại chén thù chén tạc. Giờ cô đã là "đại cao thủ", hễ có cuộc "họp chợ" nào của bạn bč là cô lại có mặt. Nhóm bạn gái của Hằng đứa nào cũng uống được, nhưng cô không phục một ai.
Khi ma men đã ngấm vào máu ai thì họ có 1001 lý do để tìm đến nó. Buồn, tìm đến ruợu; Vui, tìm đến ruợu; Có gì mới cũng ruợu; Không có lý do gì cũng đốt thời gian bằng rượu. Bao nhiêu chuyện nhỏ to, vô bổ của con gái, con trai đều đuợc đưa ra làm "mồi" cho cuộc vui.
Chuyện thì nhiều vô kể, hết chuyện mỉa mai đứa này, đứa kia lại bàn sang chuyện xe máy, điện thoại đời mới hay nhà hàng nào đuợc, nhà hàng nào không, nhưng tuyệt nhiên không thấy các cô bàn đến chuyện học hành, thi cử. Họ lý giải: một ngày 4-5 tiếng đồng hồ đến lớp chưa chán hay sao mà khi vui lại đem chuyện ấy ra?!
Sau những lần "động" tửu...
Trong một ngày mát trời, Hằng và cô bạn gái tên Thương đi câu cá cùng hai chàng trai quen qua mạng. Chờ mãi chẳng có con cá nào cắn câu, đành mua con chép chừng 2kg bày lên bàn lai rai cho bữa nhậu.
Để tỏ ra mình không thua kém cánh con trai, Hằng gồng mình định chơi cho anh chàng "xiểng", nhưng anh ta càng uống càng tỉnh, Hằng gục. Cá không cắn câu, nhưng Hằng và Thương lọt lưới âm mưu hai chàng Sở Khanh. Chiếc taxi bò đến cổng nhà nghỉ, Thương chợt tỉnh rượu, đưa Hằng thoát thân. Một phen hú vía!
Có không ít "nữ tửu" quả quyết rằng, cái thời "nam vô tửu như kỳ vô phong" lạc hậu rồi, ngày nay phải bình đẳng, việc học hành thi cử là chuyện khác. Uống làm sao vẫn vui mà không ảnh hưởng đến kết quả học tập mới là "siêu". Nhưng khổ nỗi, số lần con ma men chạy rần rần trong người lại tỷ lệ thuận với những bài thi điểm kém và những lần thi lại.
Tố Quyên, sinh viên ĐH Dân lập Đông Đô (Hà Nội) sau nhiều lần "ngất nguởng" trong những cơn say đã quên cả giờ lên lớp, kể cả ngày thi.
Nợ trình, nợ môn và treo bằng là hệ quả tất yếu dành cho những nữ nhi say ma men. Kčm theo đó, những tai nạn như ngộ độc phải đưa đi rửa ruột, bị đụng xe, bị các anh chàng họ Sở lợi dụng do không làm chủ được bản thân... không phải là hiếm. Vào Bệnh viện Việt - Đức chứng kiến không ít những ca tai nạn thương tâm, trong đó có cả những người con gái phải hiến chân cho ma men mới thấy đau lòng
Title: Hồi âm: Các con buôn vào đây đọc xem
Post by: RickkyMartin on 16/09/06, 21:29
Post by: RickkyMartin on 16/09/06, 21:29
Tôi đi chụp hình... "trống vắng"
Cập nhật cách đây 5 giờ 22 phút Phóng sự của Thủy Nguyễn-Trí Quang
(http://www2.thanhnien.com.vn/Uploaded/ngthanh/1609/Tin/nghethuat.jpg)
Xuất hiện mạnh mẽ trong vài năm trở lại đây, không rầm rộ như trào lưu hip hop hay săn ảnh sticker của tuổi teen, mốt chụp ảnh nghệ thuật đang âm ỉ trong giới trẻ như một "xì-tai" mới. Chúng tôi đã làm chuyến thực địa đến nhiều studio và chứng kiến không ít chuyện bi hài quanh những tấm ảnh "trống vắng" của các khách hàng trẻ đi "save" thời son sắc...
Làm đẹp theo kiểu... "hành xác"
Quanh một vòng Sài Gòn, ai cũng có thể tìm được hàng trăm studio chụp ảnh chân dung nghệ thuật, tập trung nhiều nhất trên đường 3/2 (Q.10), Lý Chính Thắng (Q.3), Phạm Văn Hai (Q.Tân Bình)... Nổi tiếng phải kể đến các đại gia tên tuổi trong làng nhiếp ảnh, thường xuyên đăng tác phẩm của mình trên ảnh bìa các tạp chí... Đến đây, khách hàng phải chi ít nhất là 600.000 đồng đến 1 triệu đồng cho một album nho nhỏ khoảng 20-30 tấm khổ 12x15.
Hoành tráng hơn, nếu muốn làm album cá nhân với chừng 40-50 tấm khổ 20x30, 25x35 thì phải tốn từ 3,5 đến 5 triệu đồng. Tiền tuột dần theo "tiếng" của studio, thấp nhất cũng là 12.000 đồng đến15.000 đồng/tấm, nhưng chụp ít nhất cũng phải 15-20 tấm, vị chi là 300.000 đồng đến 400.000 đồng.
Thông thường, người chụp phải đặt cọc trước một nửa cho toàn bộ những bức ảnh vừa chụp dù chưa biết "mặt mũi" chúng thế nào, số còn lại sẽ được trả khi nhận ảnh. Sau khi nghiên cứu kỹ giá cả và chất lượng, tôi cùng cô bạn T.L, làm việc tại một hãng điện thoại trong thành phố quyết định đến studio Ng.A, studio khá tiếng tăm trên đường Nguyễn Thông để làm "người mẫu" một phen.
Vừa bước vào cửa, hai cô nhân viên đang ngồi nói cười rôm rả vội đứng dậy tiếp đón niềm nở. Một trong hai cô chìa cho chúng tôi xem 3, 4 quyển album đủ kích cỡ, cô gái tên Tr. ra giá: "Ở đây có rất nhiều loại, nếu chị chụp lẻ thì ít nhất phải là 20 tấm, mỗi tấm 30.000 đồng. Trang điểm, làm tóc tụi em lo hết. Còn muốn đẹp hơn, chị nên chụp album. Chỉ khoảng 3,5 triệu đồng cho cỡ 20x30 và 5 triệu cho khổ 25x35". Các cô trong ảnh mặc đủ loại trang phục, từ kín đáo đến "gợi mở", còn tư thế thì đứng có, ngồi có, thậm chí nằm dài cũng có. "Chị nên chụp album đi! Vì nó vừa đẹp hơn, công phu hơn, giữ được lâu mà lại có thể được chọn những tấm mình thích nữa" - cô nhân viên đứng bên cạnh tiếp thị. Công đoạn hoá trang được bắt đầu với hai chuyên viên make-up kiêm "tiếp tân" lúc nãy. Cô nàng tên Tr. bôi bôi, dán dán hàng chục thứ lên mặt tôi mà không buồn tẩy trang cho gương mặt đầy bụi bặm và mồ hôi nhễ nhại trước đó chỉ vài phút. Mi mắt tôi bắt đầu sụp xuống và mỏi
Title: Hồi âm: Các con buôn vào đây đọc xem
Post by: RickkyMartin on 16/09/06, 21:32
Post by: RickkyMartin on 16/09/06, 21:32
Game online đã lấy đi của tôi những gì?
(http://images4.dantri.com.vn/Uploaded/lantm/games-online160906.jpg)
Khi tôi đã biết tiếc nuối thì mọi chuyện đã thành quá muộn.
Câu chuyện này tôi viết từ chính những gì tôi đã trải qua và phải chịu đựng những mất mát thật mà giờ đây tôi khó lòng lấy lại được nữa. Game online đã biến tôi thành kẻ mê muội. Và chính bản lĩnh yếu kém đã đẩy tôi ngày càng xa dần với cuộc sống thực tại.
Tôi là một thanh niên Hà Nội, là sinh viên năm cuối của một trường đại học có tiếng. Tôi nghe lời bạn bč và làm quen với game online. Thời gian đầu tôi thấy tò mò không hiểu tại sao lại có nhiều người ham mê như vậy. Cuối cùng tôi cũng như bao người khác, bị nó mê hoặc và rồi không dứt ra được.
Tôi thường được gia đình chu cấp tiền tiêu vặt hàng tháng, và nhờ đi làm thêm cho nên việc chi tiêu hàng ngày của tôi không quá phụ thuộc vào cha mẹ. Chính vì vậy tôi lại càng có điều kiện để có thể chơi game thường xuyên liên tục. Để rồi đến khi tôi hoàn toàn bị chi phối, đầu óc tôi không lúc nào không nghĩ đến những diễn biến và cuộc sống ảo trong game.
Công việc và sinh hoạt hàng ngày của tôi đảo lộn hết. Tôi bỏ học ở trường đề ngồi chơi từ sáng đến chiều rồi lại tranh thủ chút thời gian buổi tối ra chơi nốt trước khi đêm xuống. Cùng với đó là công việc làm thêm cũng bị tôi gác lại hết, hôm làm hôm không, hoặc có làm cũng chỉ để cho hết giờ rồi về.
Tôi đã tập cho mình tính nói dối mọi người. Tôi nói dối ba mẹ khi không về nhà ăn cơm, khi những đêm không về nhà ngủ.Tôi nói dối thầy cô mỗi khi nghỉ học. Tôi bỏ qua hết bạn bč, bỏ qua người bạn gái yêu thương tôi hết lòng. Tôi nói dối bận việc gia đình để không phải gặp cô ấy vào những ngày qui định.
Gắn bó với game online một thời gian, tôi và một số bạn chơi game tâm sự với nhau rằng làm việc gì cũng nghĩ đến nó, ngủ cũng mơ đến nhân vật trong game. Chúng tôi công nhận với nhau rằng tư duy và khả năng học tập, làm việc của mình giảm đi rất nhiều. Chúng tôi thường "nói trước quên sau" hầu như không nhập tâm được vào chuyện gì.
Tôi thi trượt môn học cuối cùng. Điều này đã khiến tôi không thể tham dự kì thi tốt nghiệp. Tôi đành phải đợi đến năm sau khi nhà trường tổ chức kì thi tốt nghiệp khác. Điều này đồng nghĩa với việc tôi sẽ không thể xin được công việc làm nào cho ra hồn khi không có tấm bằng đại học trong tay (trong khi tôi lớn hơn các bạn cùng trường vài tuổi).
Điều gì đến đã đến, ba mẹ tôi sốt ruột không biết tôi học hành thế nào mà mãi không thấy ra trường. Và họ thật sự thất vọng khi biết được sự thật là tôi không đủ điều kiện thi tốt nghiệp. Ba mẹ tôi thất vọng và không còn muốn nói với tôi điều gì nữa. Bạn gái tôi cũng không còn kiên nhẫn và vị tha trước sự lạnh nhạt của tôi. Em đã quyết định chia tay trong khi tôi biết em vẫn còn tình cảm.
Tôi vẫn không cảm thấy buồn nhiều và thất vọng cho lắm. Tôi vẫn tiếp tục chơi game, "level" của tôi lúc này cũng khá cao rồi không bỏ được. Tôi bỏ hết số tiền dành dụm được trong thời gian đi làm thêm để sắm một đường dây ADSL tại nhà để chơi cho tiện.
Từ đó cuộc sống của tôi hoàn toàn đảo lộn, đêm nào tôi cũng thức trắng để "ngao du" cùng những người "anh em" mà tôi kết giao được qua game. Ban ngày tôi dành khoảng 2 tiếng đồng hồ để ngủ lấy lại sức. Cứ thế diễn ra và sức khoẻ của tôi giảm đi rő rệt, tôi không muốn động vào việc gì, đi vài bước cầu thang lên phòng cũng mệt, hai mắt tôi đờ đẫn và mờ đi.
Thế rồi một hôm khi đang online, tôi "chat" với người bạn gái cũ và biết rằng em hiện giờ đã đi làm, công việc của em làm rất thú vị và được trả lương cũng tương đối cao, bản thân tôi cũng ao ước được làm công việc đó. Tôi dần tỉnh ngộ và hiểu rằng mình phải chấm dứt tất cả những trò vô bổ kia. Tôi đã thề không động đến game nữa và sẽ đi tìm một việc làm để phù hợp với cái tuổi của tôi.
Cơ hội đến với tôi thật bất ngờ khi chính công ty của bạn gái tôi đang làm có đợt tuyển người. Tôi quyết tâm thi vào bằng được để có một công việc mà mình yêu thích, mà cũng một phần lớn vì tôi muốn chuộc lỗi với ba mẹ, với người con gái mà tôi đã để mất. Tôi đã nỗ lực hết mình và vận may đã mỉm cười với tôi, tôi được nhận vào làm, và cùng phòng với bạn gái cũ của mình.
Cha mẹ tôi cũng yên lòng một phần vì tôi cũng tự kiếm được việc làm và hứa sẽ học ôn lại để nhận được tấm bằng đại học vào năm sau. Hàng ngày đi làm, tôi thường nỗ lực hết mình trong công việc. Tôi mong được chứng tỏ khả năng với mọi người. Mong được cô bạn gái khi xưa có thể nhận ra rằng mình đã thay đổi và cho tôi một cơ may làm lại từ đầu.
Tôi cũng thường quan tâm đến em một cách kín đáo bằng những lời hỏi thăm, bằng những chiếc bánh mỳ cho bữa sáng hay mời em đi ăn trưa mà không để ai trong công ty biết rằng một thời em và tôi đã một thời có những kỉ niệm ngọt ngào.
Thời gian làm việc trong công ty cứ thế trôi qua trong sự tiến bộ hàng ngày của tôi. Và theo thời gian, tôi cũng đã nhận ra được rằng tình cảm của tôi dành cho em đã thật sự vững vàng và em là niềm động viên, niềm hứng khởi cho mỗi buổi sáng khi bước chân đến công ty làm việc. Tôi thấy mình đã đủ tự tin để thổ lộ với em rằng tôi yêu em rất nhiều, mong em tha thứ và chấp nhận tôi. Tôi mong đợi và cũng hy vọng rất nhiều rằng em sẽ đồng ý cho tôi một cơ hội.
Tôi đã cố gắng hết mình trong công việc, đã cố gắng sống sao cho thật xứng đáng với em. Tôi làm việc hăng say, nhiều khi quên thời gian để chứng tỏ mình. Nhưng tôi đã không biết đến một điều rằng đã từ lâu, trên tay em đã đeo một chiễc nhẫn khác, mà không phải chiếc nhẫn khi xưa tôi tặng em. Em sắp lấy chồng!
"Em rất vui vì anh đã thay đổi, anh đã phát huy được hết khả năng của mình, em rất mừng vì điều đó, anh hãy luôn cố gắng nhé". Đó là câu nói mà em dành cho tôi sau khi khước từ tình cảm của tôi. Mặt đất dưới chân tôi rung chuyển và sụp xuống, tôi bám vội lấy chiếc bàn gần nhất để khỏi quỵ ngã.
Những ngày tiếp theo đối với tôi thật nặng nề. Tôi và em vẫn cùng làm việc và vẫn không ai hay biết gì về mối quan hệ của chúng tôi. Nhưng bây giờ con người nhiệt huyết trong tôi không còn nữa. Tôi không biết phải phấn đấu cho ai. Tôi suy sụp nhanh chóng, công việc đến tay tôi hầu như đồng nghiệp phải làm lại.
Tôi không nói với em một câu nào nữa kể từ đó, nhưng cuối buổi làm nào tôi cũng đứng ngóng theo bóng em. Có những lúc tôi nhìn em và chồng sắp cưới đưa đón nhau về, lòng tôi quặn lên cơn đau mà không thể gào thét.
Dù biết rằng cuộc sống vẫn phải tiếp tục, và tôi vẫn phải làm việc cho bản thân và cho cả ba mẹ tôi nữa. Chỉ có điều trong lòng tôi vẫn còn nguyên vết đau do chính tôi gây ra. Tôi đã không biết nâng niu, trân trọng những điều tốt đẹp mà lại chạy theo những thứ vô bổ, tầm thường, tôi phải gánh chịu hậu quả.
Đêm nay tôi thức trắng để ghi lại câu chuyện của bản thân mình, ngoài kia chắc hẳn vẫn còn rất nhiều bạn trẻ đang miệt mài bên màn hình cùng Game online. Tôi hy vọng có một lúc nào đó các bạn tình cờ đọc được những dòng tâm sự này
(http://images4.dantri.com.vn/Uploaded/lantm/games-online160906.jpg)
Khi tôi đã biết tiếc nuối thì mọi chuyện đã thành quá muộn.
Câu chuyện này tôi viết từ chính những gì tôi đã trải qua và phải chịu đựng những mất mát thật mà giờ đây tôi khó lòng lấy lại được nữa. Game online đã biến tôi thành kẻ mê muội. Và chính bản lĩnh yếu kém đã đẩy tôi ngày càng xa dần với cuộc sống thực tại.
Tôi là một thanh niên Hà Nội, là sinh viên năm cuối của một trường đại học có tiếng. Tôi nghe lời bạn bč và làm quen với game online. Thời gian đầu tôi thấy tò mò không hiểu tại sao lại có nhiều người ham mê như vậy. Cuối cùng tôi cũng như bao người khác, bị nó mê hoặc và rồi không dứt ra được.
Tôi thường được gia đình chu cấp tiền tiêu vặt hàng tháng, và nhờ đi làm thêm cho nên việc chi tiêu hàng ngày của tôi không quá phụ thuộc vào cha mẹ. Chính vì vậy tôi lại càng có điều kiện để có thể chơi game thường xuyên liên tục. Để rồi đến khi tôi hoàn toàn bị chi phối, đầu óc tôi không lúc nào không nghĩ đến những diễn biến và cuộc sống ảo trong game.
Công việc và sinh hoạt hàng ngày của tôi đảo lộn hết. Tôi bỏ học ở trường đề ngồi chơi từ sáng đến chiều rồi lại tranh thủ chút thời gian buổi tối ra chơi nốt trước khi đêm xuống. Cùng với đó là công việc làm thêm cũng bị tôi gác lại hết, hôm làm hôm không, hoặc có làm cũng chỉ để cho hết giờ rồi về.
Tôi đã tập cho mình tính nói dối mọi người. Tôi nói dối ba mẹ khi không về nhà ăn cơm, khi những đêm không về nhà ngủ.Tôi nói dối thầy cô mỗi khi nghỉ học. Tôi bỏ qua hết bạn bč, bỏ qua người bạn gái yêu thương tôi hết lòng. Tôi nói dối bận việc gia đình để không phải gặp cô ấy vào những ngày qui định.
Gắn bó với game online một thời gian, tôi và một số bạn chơi game tâm sự với nhau rằng làm việc gì cũng nghĩ đến nó, ngủ cũng mơ đến nhân vật trong game. Chúng tôi công nhận với nhau rằng tư duy và khả năng học tập, làm việc của mình giảm đi rất nhiều. Chúng tôi thường "nói trước quên sau" hầu như không nhập tâm được vào chuyện gì.
Tôi thi trượt môn học cuối cùng. Điều này đã khiến tôi không thể tham dự kì thi tốt nghiệp. Tôi đành phải đợi đến năm sau khi nhà trường tổ chức kì thi tốt nghiệp khác. Điều này đồng nghĩa với việc tôi sẽ không thể xin được công việc làm nào cho ra hồn khi không có tấm bằng đại học trong tay (trong khi tôi lớn hơn các bạn cùng trường vài tuổi).
Điều gì đến đã đến, ba mẹ tôi sốt ruột không biết tôi học hành thế nào mà mãi không thấy ra trường. Và họ thật sự thất vọng khi biết được sự thật là tôi không đủ điều kiện thi tốt nghiệp. Ba mẹ tôi thất vọng và không còn muốn nói với tôi điều gì nữa. Bạn gái tôi cũng không còn kiên nhẫn và vị tha trước sự lạnh nhạt của tôi. Em đã quyết định chia tay trong khi tôi biết em vẫn còn tình cảm.
Tôi vẫn không cảm thấy buồn nhiều và thất vọng cho lắm. Tôi vẫn tiếp tục chơi game, "level" của tôi lúc này cũng khá cao rồi không bỏ được. Tôi bỏ hết số tiền dành dụm được trong thời gian đi làm thêm để sắm một đường dây ADSL tại nhà để chơi cho tiện.
Từ đó cuộc sống của tôi hoàn toàn đảo lộn, đêm nào tôi cũng thức trắng để "ngao du" cùng những người "anh em" mà tôi kết giao được qua game. Ban ngày tôi dành khoảng 2 tiếng đồng hồ để ngủ lấy lại sức. Cứ thế diễn ra và sức khoẻ của tôi giảm đi rő rệt, tôi không muốn động vào việc gì, đi vài bước cầu thang lên phòng cũng mệt, hai mắt tôi đờ đẫn và mờ đi.
Thế rồi một hôm khi đang online, tôi "chat" với người bạn gái cũ và biết rằng em hiện giờ đã đi làm, công việc của em làm rất thú vị và được trả lương cũng tương đối cao, bản thân tôi cũng ao ước được làm công việc đó. Tôi dần tỉnh ngộ và hiểu rằng mình phải chấm dứt tất cả những trò vô bổ kia. Tôi đã thề không động đến game nữa và sẽ đi tìm một việc làm để phù hợp với cái tuổi của tôi.
Cơ hội đến với tôi thật bất ngờ khi chính công ty của bạn gái tôi đang làm có đợt tuyển người. Tôi quyết tâm thi vào bằng được để có một công việc mà mình yêu thích, mà cũng một phần lớn vì tôi muốn chuộc lỗi với ba mẹ, với người con gái mà tôi đã để mất. Tôi đã nỗ lực hết mình và vận may đã mỉm cười với tôi, tôi được nhận vào làm, và cùng phòng với bạn gái cũ của mình.
Cha mẹ tôi cũng yên lòng một phần vì tôi cũng tự kiếm được việc làm và hứa sẽ học ôn lại để nhận được tấm bằng đại học vào năm sau. Hàng ngày đi làm, tôi thường nỗ lực hết mình trong công việc. Tôi mong được chứng tỏ khả năng với mọi người. Mong được cô bạn gái khi xưa có thể nhận ra rằng mình đã thay đổi và cho tôi một cơ may làm lại từ đầu.
Tôi cũng thường quan tâm đến em một cách kín đáo bằng những lời hỏi thăm, bằng những chiếc bánh mỳ cho bữa sáng hay mời em đi ăn trưa mà không để ai trong công ty biết rằng một thời em và tôi đã một thời có những kỉ niệm ngọt ngào.
Thời gian làm việc trong công ty cứ thế trôi qua trong sự tiến bộ hàng ngày của tôi. Và theo thời gian, tôi cũng đã nhận ra được rằng tình cảm của tôi dành cho em đã thật sự vững vàng và em là niềm động viên, niềm hứng khởi cho mỗi buổi sáng khi bước chân đến công ty làm việc. Tôi thấy mình đã đủ tự tin để thổ lộ với em rằng tôi yêu em rất nhiều, mong em tha thứ và chấp nhận tôi. Tôi mong đợi và cũng hy vọng rất nhiều rằng em sẽ đồng ý cho tôi một cơ hội.
Tôi đã cố gắng hết mình trong công việc, đã cố gắng sống sao cho thật xứng đáng với em. Tôi làm việc hăng say, nhiều khi quên thời gian để chứng tỏ mình. Nhưng tôi đã không biết đến một điều rằng đã từ lâu, trên tay em đã đeo một chiễc nhẫn khác, mà không phải chiếc nhẫn khi xưa tôi tặng em. Em sắp lấy chồng!
"Em rất vui vì anh đã thay đổi, anh đã phát huy được hết khả năng của mình, em rất mừng vì điều đó, anh hãy luôn cố gắng nhé". Đó là câu nói mà em dành cho tôi sau khi khước từ tình cảm của tôi. Mặt đất dưới chân tôi rung chuyển và sụp xuống, tôi bám vội lấy chiếc bàn gần nhất để khỏi quỵ ngã.
Những ngày tiếp theo đối với tôi thật nặng nề. Tôi và em vẫn cùng làm việc và vẫn không ai hay biết gì về mối quan hệ của chúng tôi. Nhưng bây giờ con người nhiệt huyết trong tôi không còn nữa. Tôi không biết phải phấn đấu cho ai. Tôi suy sụp nhanh chóng, công việc đến tay tôi hầu như đồng nghiệp phải làm lại.
Tôi không nói với em một câu nào nữa kể từ đó, nhưng cuối buổi làm nào tôi cũng đứng ngóng theo bóng em. Có những lúc tôi nhìn em và chồng sắp cưới đưa đón nhau về, lòng tôi quặn lên cơn đau mà không thể gào thét.
Dù biết rằng cuộc sống vẫn phải tiếp tục, và tôi vẫn phải làm việc cho bản thân và cho cả ba mẹ tôi nữa. Chỉ có điều trong lòng tôi vẫn còn nguyên vết đau do chính tôi gây ra. Tôi đã không biết nâng niu, trân trọng những điều tốt đẹp mà lại chạy theo những thứ vô bổ, tầm thường, tôi phải gánh chịu hậu quả.
Đêm nay tôi thức trắng để ghi lại câu chuyện của bản thân mình, ngoài kia chắc hẳn vẫn còn rất nhiều bạn trẻ đang miệt mài bên màn hình cùng Game online. Tôi hy vọng có một lúc nào đó các bạn tình cờ đọc được những dòng tâm sự này