Khu Phố Văn Hoá => Người yêu thơ => Thơ sáng tác => Topic started by: Phan Tâm on 10/06/08, 17:38 Return to Full Version

Title: Vần thơ vô thường
Post by: Phan Tâm on 10/06/08, 17:38
Chơi vơi ở chổ vô thường
Vần thơ hai ngã tỏ tường âm dương
Cực âm quyến luyến yêu đương
Cực dương hòa hợp ruộng vườn trái hoa
Em ơi ! Vủ trụ thật xa
Nhưng chính bản gốc trong ta đó mà
Nhân sinh tư chất thật thà
Ai giúp tôi với mặn mà đãi nhau
Title: Re: Vần thơ vô thường
Post by: peace on 10/06/08, 22:10
Vô thường trong cõi âm dương
Vần thơ quyến luyến yêu thương khoan hòa
Cực dương nếu có mặn mà
Cực âm dẫn lối đến nhà hái hoa
Âm dương trời  đất bao la
Kết nên tư chất thật thà nhân sinh
Đừng cho sóng gió ân tình
Vô thường nơi ấy làm mình chơi vơi.
Title: Re: Vần thơ vô thường
Post by: Phan Tâm on 11/06/08, 09:23
Quote from: ruzeCZ on 10/06/08, 22:10
Vô thường trong cõi âm dương
Vần thơ quyến luyến yêu thương khoan hòa
Cực dương nếu có mặn mà
Cực âm dẫn lối đến nhà hái hoa
Âm dương trời  đất bao la
Kết nên tư chất thật thà nhân sinh
Đừng cho sóng gió ân tình
Vô thường nơi ấy làm mình chơi vơi.


Âm dương quyện khắp nơi nơi
Càn khôn Cấn Chấn Tốn Ly Khôn Đoài
Hình thành tứ tượng sinh sôi
Hoa cây lá cỏ tặng chơi cỏi trần
Tám phương cũng rỏ nợ nần
Xuôi thuyền tình cặp bến gần hóa duyên
Tơ hồng cột lấy chữ quyên
Nên đôi chim yến hót chuyền cành xuân
Còn như giữa Hạ buân khuân
Âm dương tương khắc ta vâng luật trời
Mời vào chữ bạn tuyệt vời
Cũng là thiên lý đẹp đời tri âm
Ân tình sóng gió uyên thâm
Title: Re: Vần thơ vô thường
Post by: peace on 11/06/08, 15:57
Ân tình sóng gió uyên thâm
Âm dương khắc nhập chữ tâm hòa đồng
Tiên thiên bát quái thành vòng
Càn,Khôn,Chấn ,Khảm,Cấn, ly,tốn, đoài.
Tơ hồng quấn lấy bên ngoài
Luật trời sao cưỡng, tìm hoài tri âm
Thiên lý hướng đạo tình thâm
Câu kinh thả xuống ngõ trầm còn vương.
Hư vô vọng tiếng chán chường
Cạnh tranh nhân thế thói thường trần gian
Ngày xuân hướng đạo niết bàn
Bình an,bác ái cầu toàn chúng sinh.
Title: Re: Vần thơ vô thường
Post by: Phan Tâm on 11/06/08, 23:23
Quote from: ruzeCZ on 11/06/08, 15:57
Ân tình sóng gió uyên thâm
Âm dương khắc nhập chữ tâm hòa đồng
Tiên thiên bát quái thành vòng
Càn,Khôn,Chấn ,Khảm,Cấn, ly,tốn, đoài.
Tơ hồng quấn lấy bên ngoài
Luật trời sao cưỡng, tìm hoài tri âm
Thiên lý hướng đạo tình thâm
Câu kinh thả xuống ngõ trầm còn vương.
Hư vô vọng tiếng chán chường
Cạnh tranh nhân thế thói thường trần gian
Ngày xuân hướng đạo niết bàn
Bình an,bác ái cầu toàn chúng sinh.

Vô thường minh mẩn chữ : Sinh
Nên mùa Xuân mới ướm trinh đất trời
Bằng muôn hoa nở tuyệt vời
Tặng hương quyện gió gọi mời bướm ong
Ai ngang sông trắng nước trong
Mới biết cái thể cảm mong thế nào
Ai xuôi qua trận mưa rào
Sẽ chào bác ái kẻ nào lang thang
Âm dương nhờ thế mà tràn
Dân gian nhờ thế mới lành tấm thân
Giác ngộ sẽ chẳng buân khuân






Title: Re: Vần thơ vô thường
Post by: peace on 12/06/08, 06:43
Trinh nguyên xin tặng cho người
Mùa xuân xin tặng đất trời hương hoa
Chữ sinh khí cần hài hòa
Âm dương trần thế mới là bình an
Nào đâu cứ phải gian nan
Để rồi nhân thế cầu an phước lành
Đời người nếu có lòng thành
Xòe tay nhân ái chân thành yêu thương
Cõi trần hướng đến vô thường
Cần việc nhân-nghĩa,cũng là thiện tâm.

P/s :  anh T nè , xong cái vụ thơ này chắc khăn gói đi cầu ... chồng quá     :P
Title: Re: Vần thơ vô thường
Post by: Phan Tâm on 12/06/08, 08:49
Quote from: ruzeCZ on 12/06/08, 06:43
Trinh nguyên xin tặng cho người
Mùa xuân xin tặng đất trời hương hoa
Chữ sinh khí cần hài hòa
Âm dương trần thế mới là bình an
Nào đâu cứ phải gian nan
Để rồi nhân thế cầu an phước lành
Đời người nếu có lòng thành
Xòe tay nhân ái chân thành yêu thương
Cõi trần hướng đến vô thường
Cần việc nhân-nghĩa,cũng là thiện tâm.

P/s :  anh T nè , xong cái vụ thơ này chắc khăn gói đi cầu ... chồng quá     :P

Thiện tâm muôn ngã mênh mong
Chạm không thấy được thong dong vô thường
Lại gói trong một nụ hường
Theo nghĩa thuần khiết giữa vườn mến thương
Là bước lỡ - kẻ giữa đường
Cảm ơn cơm trắng đã nhường người qua
Là chia tay mỗi khi xa
Vô biên tỉnh lặng lệ tràn tiển đưa
Là cơn mưa giữa phố phường
Tặng bé trai gái nụ cười giòn tan
Là hoang mang chổ lỡ làng
Được lời giáo huấn từ ngàn mẹ cha
Và là ý niệm về nàng
Mà chàng luôn ước có ngày hàn huyên
Thiện tâm là một từ thiêng
Tịnh nguyên tất cã trong riêng mỗi người
Xin giúp nó sống bằng lời
Cũng xem như đó bên đời thiện tâm