Khu Phố Văn Hoá => Văn xuôi => Topic started by: dinosaurs on 05/02/09, 15:42 Return to Full Version

Title: Hôn nhân đổ vỡ, còn lại điều gì?
Post by: dinosaurs on 05/02/09, 15:42
Mình đã từng yêu nhau, một tình yêu sâu đậm. Vượt qua những rào cản của gia đình để đến bên nhau, xây dựng một gia đình nhỏ. Tưởng chừng mình sẽ hạnh phúc lắm khi hai con người yêu thương nhau được ở cùng nhau. Hạnh phúc nhân lên khi thiên thần nhỏ của mình chào đời. Vậy mà cuộc sống gia đình đã đẩy mình xa nhau...

Lỗi tại ai chứ, em thì đổ lỗi cho anh, còn anh thì đổ lỗi cho em. Làm thế để làm gì, có níu kéo được gì không anh, khi đổ lỗi lên đầu người kia liệu mình có thấy thanh thản. Em thì không, em thấy đau đớn, đổ vỡ và mất mát nhiều.

Khi mắng chửi anh, chỉ để cho hả giận. Chỉ để thấy mình thắng thế, làm cho anh đau em thấy hả hê. Nhưng khi anh đi rồi, em nhận thấy khoảng trống trong lòng. Khi mà màn đêm buông xuống, nằm ôm con ngủ một mình em thấy trống trải, thiếu vắng. Hàng đêm vẫn có anh nằm cạnh mẹ con em...vậy đêm nay anh ngủ ở đâu? Em đuổi anh đi vì một phút giận hờn, nông nổi. Giờ em ân hận, ân hận vì đã xúc phạm anh, cho em xin lỗi anh, có thể anh không tin, vì sao có thể hối hận sau những gì em đã nói ra chứ, quá dễ dàng nếu anh tha thứ cho em.

Mình không thể ở chung một mái nhà nữa, em và anh đều hiểu điều đó. Anh cũng nói với em thế rồi, nhưng không hiếu sao em vẫn chờ đợi, không hiểu em chờ gì nữa.

Em thất vọng về anh, về kiểu sống vô trách nhiệm của anh đối với mẹ con em. Em chán anh...em đã nói thế đúng không? Không, còn rất nhiều lời sỉ vả, đay nghiến khác nữa. Nhưng anh có bao giờ nghĩ vì sao em nói vậy. Có bao giờ anh nhìn nhận lại chính mình không? Anh đã làm gì cho vợ, cho con anh? Anh quên mất mình có một gia đình cần lo lắng. Em phải gồng mình lên làm thay công việc của anh, của một người đàn ông trong nhà. Bao áp lực, cơm, áo, gạo tiền không được chia sẻ, em thành ra cáu gắt.

Thất vọng về anh nhiều, nhưng hôm nay thì giọt nước tràn ly rồi. Khi anh đánh em, anh có chút thương xót. Anh ra đường, em đảm bảo là anh sẽ không bao giờ đánh phụ nữ, vậy mà anh về đánh người phụ nữ của anh. Em cũng đã chống trả lại, nhưng sức con gái làm gì được đâu. Em có làm tổn thương anh, máu chảy nhìn thấy ngay, anh bảo nhát dao xẹt qua tay anh la chấm hết tình nghĩa rồi, nhưng anh có nhìn lại xem anh làm gì em không? Đó chỉ là bản năng tự vệ trong mỗi con người mà thôi. Mình làm tổn thương nhau, không đau về thể xác mà đau tận trong tim, anh cảm nhận thấy không?

Em không muốn con mình lớn lên phải chứng kiến cảnh bố mẹ nó đánh nhau như thế nữa, anh cũng đồng ý là không để con thấy nữa. Nhưng không phải mình về với nhau, mà là chia tay.

Đổ vỡ trong hôn nhân, người phụ nữ bao giờ cũng chịu thiệt thòi hơn cả. Em chấp nhận. Cuộc sống của hai mẹ con sẽ tốt đẹp hơn không khi không có anh nữa, em không dám khẳng định. Nhưng em không níu kéo anh, anh ra đi, em để anh đi. Em sẽ vừa làm bố, vừa làm mẹ của con. Anh yên tâm, anh biết em yêu và chăm sóc con mình thế nào rồi đấy. Con sẽ không bao giờ thiếu tình thương cả.

Chúc anh sớm tìm được hạnh phúc mới, hãy  trân trọng hạnh phúc sau này anh nhé. Đừng để thêm đứa trẻ nào không có bố như con mình nữa.

Gửi từ  Người phụ nữ thất bại trong hôn nhân: Như một lời giãi bầy tâm sự.