Xưởng Điện lạnh Đức Hải Menu

Show posts

This section allows you to view all posts made by this member. Note that you can only see posts made in areas you currently have access to.

Show posts Menu

Topics - saos@ngmo

#141
Các bạn đã dùng hoặc biết ở đâu có thể loại này chỉ cho tớ với. Tối qua đi mấy công ty và cửa hàng về chuột để hỏi mà họ đều ko có.
thanks
#142
Ai cũng nói hễ chết không còn vương vấn. Bao nhiêu chuyện đời vẫn kể đấy thôi. Không mất không hết. Không tử không sinh...
Tôi là một ngạ quỷ.

Tôi là một tiểu ngạ quỷ lắm chuyện ở dưới Âm ty, hầu hạ dưới quyền Ty chủ cõi Luân hồi.

Chúng tôi được coi là loài ti tiện nhất thấp bé nhất trong cõi đất trời, chỉ sống trong địa ngục tăm tối, đời đời kiếp kiếp.

Công việc của tôi là đi tuần bên cầu qua (sông Lú), một việc nhàn hạ, bởi ngoài những bóng hồn lẻ quỷ đói đôi khi đi qua, thì không có gì xảy ra, sẽ chẳng có gì xảy ra.

Tôi thường đờ đẫn ngồi bên cầu Nại Hà, đờ đẫn nhìn những hồn phách cô đơn, lẻ loi bay qua.

Ngày ngày, tháng tháng, năm năm, ngày nối ngày, năm lại năm.

Một ngày, Ty chủ cõi Luân hồi gọi tôi tới, nói tôi đã trung thành canh giữ, bởi tôi đã đi tuần cầu Nại Hà suốt 300 năm, chưa hề xảy ra sai sót. Bởi vậy nên cho tôi làm sứ giả đi câu hồn, cho tôi cơ hội lên chốn nhân gian.

Cõi người thật sự rất tươi đẹp, thứ gì cũng có, so với chốn địa ngục tối đen u ám này thật như một giấc mộng. Nhưng chỉ tiếc mỗi lần tôi đi lên cõi nhân gian đều là nửa đêm, mà đều là đi lấy hồn phách con người.

Thời gian lâu dần, tôi biết loại người như tôi, à không, phải nói là loài quỷ như tôi, làm loài người sợ hãi đau khổ nhất, bởi hễ chúng tôi xuất hiện, có nghĩa là một cuộc đời người kết thúc.

Tôi chỉ có thể cười đau khổ, bởi con người tin vào số mệnh, nhưng lại sợ hãi số mệnh, rồi căm ghét lây sang cả chúng tôi.

Thời gian trôi thật nhanh, một trăm năm lại đã trôi qua. Ty chủ cõi Luân hồi nói với tôi, ngươi đã có 400 năm đạo hạnh rồi, chờ khi ngươi tu đủ 500 năm đạo hạnh, ngươi có thể lên cõi người để đầu thai, hoặc tiếp tục tu hành nơi địa ngục, rồi đi làm một thần tiên.

Khi đó tôi rất vui mừng, vui tới mức cười lên, có lẽ là lần đầu tiên tôi cười. Bạch Vô Thường đại ca lúc đó trêu tôi, nói tôi cười còn xấu hơn quỷ.

Tôi nghĩ: Tôi chính là quỷ đây, mà Bạch Vô Thường cười còn xấu hơn tôi, loài người mà nhìn thấy anh ta cười, hẳn quá nửa sợ chết giấc.

Trong một trăm năm cuối cùng này, tôi tiếp tục cố gắng làm trọn mọi việc Ty chủ giao cho. Nhưng sao tôi thấy 100 năm sao dài hơn cả 400 năm trước đây? Tôi rất hy vọng nó trôi nhanh, để một ngày, tôi sẽ được đầu thai...

Một ngày, tôi đi bên cầu Nại Hà, trong bóng tối mơ hồ tiếng khóc thút thít rất mảnh. Tôi bước tới xem, thì ra là một quỷ nữ đang khóc phía đó. Tôi hỏi vì sao cô đến đây, cô ta bảo, cô ta vô ý đã làm tắt mất ngọn đèn xxxg soi sáng đường luân hồi chuyển kiếp rồi.

Những lúc vui vẻ, tôi cũng thường hay giúp đỡ người khác (quỷ khác), lúc đó tôi đang vui vẻ, nên tôi bảo, tôi có thể dẫn cô quay về phủ Luân Hồi. Quỷ nữ gạt nước mắt, cười với tôi, nói: "Cảm ơn anh!".

Trong sát na đó, ngực tôi như bị cái gì đấm mạnh một cái, tim hỗn loạn...

Tôi chưa bao giờ thấy một hồn quỷ cười đẹp như thế, tôi chỉ cảm thấy sao chân tôi mềm nhũn ra...

Quay về phủ Luân Hồi, Ty chủ tra sổ ký lục của quỷ nữ, nói cô ta là vong chết oan, không được đầu thai chuyển kiếp, chỉ có thể vào giam trong Thành Chết Oan (Uổng Tử Thành) mà thôi.

Cô ta khóc than, tôi phút chốc cũng thấy thương xót, hỏi Ty chủ liệu có cách gì cho cô ta đi đầu thai không? Ty chủ nổi trận lôi đình, mắng nhiếc tôi thậm tệ, mắng đến mức toàn thân tôi run lẩy bẩy, cô ta cũng sợ hãi không dám khóc nữa.

Tôi cúi đầu nuốt giận dẫn quỷ nữ đến thành Uổng Tử, trên đường đi tôi không nói một lời.

Đến thành Uổng Tử, tôi để cô ta đi vào, cô ta gật đầu, đi vào trong. Tôi nhìn theo cô ta đi khuất, lúc đó, cô ngoái lại, lại nói một câu: "Cảm ơn anh". Bóng quỷ nữ tan ra trước cổng thành, chỉ còn lại tôi thẫn thờ đứng đấy.

Ngày lại qua ngày, tôi thất kinh phát hiện ra tôi vẫn nhớ đến cô ta.

Nên đôi khi tôi chạy tới thành Uổng Tử, lén nhìn cô.

Tôi phát hiện cô ta thường vội vã chạy ra Lầu Nhớ Quê (Vọng Hương Đài) từ rất sớm, rồi ở đó đứng nhìn ra suốt một ngày, cuối cùng khóc lóc đi về. Tôi không hiểu vì sao, mỗi lần nhìn thấy cô ta khóc, tôi cũng rất muốn khóc...

Mùa xuân đã lặng lẽ tàn, những bông liễu tan tác đã biến thành đầy trời tuyết bay. Khi chim nhạn trở về, chân trời những đám mây chiều tà sáng lên màu tuyệt diệu, xa như đôi mắt như nước chảy tiêu tan, gần như đã in vào sâu trong trái tim.

Vô tình, có nỗi niềm cảm động mơ hồ dường như đang quấn quýt mãi trong lòng, chưa từng theo nhạn phương Nam bay về miền di cư. Tiết Thanh minh tảo mộ năm ấy, tôi đã tìm thấy mộ của cô ta.

Một doi hoàng thổ, trước có cốc rượu, đĩa trái cây ba màu (tam sắc quả phẩm), hai người đang than khóc, một người lớn, một đứa trẻ con.

Tôi thẫn thờ đứng nhìn hai người họ, một nỗi buồn và mất mát tôi chưa từng bao giờ cảm thấy đã đến quấn lấy tim tôi, tôi ở lại nơi đó rất lâu, đến tận nửa đêm.

Uống một chén rượu nhân gian, rượu mạnh đắng cay, lòng tôi có dư vị không biết nên gọi là gì.

Một lần, tôi vô tình hỏi Bạch Vô Thường đại ca, những người chết oan thì làm thế nào đầu thai được? Anh ta nói, cần có nhân quả. Tôi hỏi, nhân quả là gì?

Anh bảo, nhân quả thực ra chính là sự trả giá, nếu có người gieo nhân ắt có người nhận quả, như có người tặng cơ may đầu thai thì người chết oan có thể trở lại cõi người. Anh còn nói, cơ hội đầu thai thì có quỷ nào ngu lắm cũng không bao giờ nhường.

Ngày nối ngày trôi mãi mãi, Ty chủ cõi Luân hồi kêu tôi tới, bảo tôi biết năm trăm năm đã qua. Ngài hỏi tôi chọn gì. Tôi nói tôi rất muốn được đi đầu thai, Ty chủ hỏi tôi thích đầu thai đi xứ nào, tôi trả lời tôi mong được cô ấy đi đầu thai.

Ty chủ trợn mắt nhìn tôi - sứ giả câu hồn, Bạch Vô Thường đại ca còn kinh hãi hơn, lưỡi anh rơi xuống đất.

Ty chủ phán, nếu tôi từ bỏ 500 năm đạo hạnh, tôi sẽ lại trở thành một tiểu ngạ quỷ đi tuần quanh sông Nại Hà.

Tôi đáp: "Con xin vâng!" Nói xong, tôi lặng lẽ đi ra, lúc này lòng tôi yên tĩnh, dường như chưa có gì xảy ra...

Ngày cô ấy ra đi, tôi lén lút trông theo, cho đến lúc quỷ nữ uống bát canh Mãnh Bà lãng quên tất cả, rồi bước lên Đài hoá kiếp (Chuyển Luân Đài).

Xa quá, tôi không thể nhìn thấy cô ấy nữa, tôi không kìm được bước từ chỗ nấp ra, ngóng tới phương đó. Mãnh Bà giật mình ngạc nhiên nhìn tôi, bà thở dài, rồi lại tiếp tục nấu món canh lãng quên...

Tôi lại biến thành tiểu ngạ quỷ, tôi vẫn giữ nhiệm vụ đi tuần bên sông Nại Hà, tôi hàng ngày vẫn đi đến chân cầu Nại Hà, tôi đi ngóng.

Tôi tin tưởng, rồi một ngày nào đó, khi cái chết đến, cô ấy sẽ quay trở lại qua đây...

Một vết nước mắt lăn qua giấc mơ.

Ngày lại nối ngày lại một ngày qua.

Tôi ở bên chân cầu ngóng đợi ngày lại ngày.

Ngày trôi nhiều quá tôi không nhớ đã trôi bao ngày.

Ty chủ cõi Luân hồi kêu tôi tới, nói, tôi đã canh gác đủ 500 năm rồi, giờ tôi có thể tự quyết định con đường sau này.

Ty chủ vừa dứt lời, tôi đã bàng hoàng, lại đã 500 năm rồi ư, suốt 500 năm nay tôi luôn đợi ở chân cầu cõi Chết nơi âm ty này, nhưng vì sao tôi không thấy cô ấy quay về đây...

Ty chủ nhìn thấy tôi thần trí hoảng hốt mơ hồ, chỉ thở dài. Trong cơn mê man tôi lại bước chân ra đến bên chân cầu Nại Hà. Ở cây cầu cõi Chết này, tôi đã ngồi một nghìn năm nay.

Ở bên cây cầu này, tôi đã chờ đợi suốt 500 năm nay. Năm trăm năm một cuộc bể dâu, ngay cả đá cũng lên xanh rêu. Nhưng tôi thì không thấy cô ấy quay lại...

Sau này, Bạch Vô Thường nói cho tôi hay rằng, mỗi hồn lên trần gian đầu thai, có trời mới biết cô ấy đã đầu thai thành ai, là nam hay là nữ.

Phút chốc tôi thấy mình rất ngu ngốc, quá ngốc. Nhưng vì sao lại có sự xếp đặt đó. Và trong khoảnh khắc đó mắt tôi duềnh lên những lệ...

Trong sâu thẳm đêm tối, một con quỷ khóc than.

Giờ đây tôi không biết mình còn chờ đợi gì nữa, quá khứ đã trở thành quá khứ, y như vết nước mắt lăn trong giấc mơ đêm qua, sáng nay tỉnh dậy nào biết tìm nơi đâu.

Những nỗi niềm trong mộng, mơ màng như tiếng trống vỗ xa xôi, kinh hoảng như thế giới sụp đổ. Khi tỉnh mộng chợt chỉ còn sót lại những mảnh vỡ không thể nào ghép vừa nhau, như những chữ nghĩa viển vông, khó lòng nói được.

Nhưng những lời thì thầm còn lấp ló đâu trong trí óc thì như mảnh sáng chớp điện, xé toạc màn đêm vĩnh hằng trong tâm trí. Không biết mộng thấy gì, cũng không mong đuổi theo phù vân trong mơ. Tôi biết, nếu không đau lòng, sẽ không phải rơi nước mắt.

Lướt phím tơ khẽ ngâm, hát gì khúc bi ai, trong cõi hồng trần đã quá nhiều chuyện bi thương.

Buồn tay giở bút mực, khó viết nổi câu cười, những hoan lạc vui vầy thế gian nào ai biết?

Và tôi như bông hoa dại trong gió sương, tôi biết vì ai mà nở.

Lại như ngọn cỏ dại cô đơn giữa hoang vu, tôi biết xanh vì ai?

Tôi một lần nữa vứt bỏ cơ hội được đầu thai, tôi sợ phải gặp lại chốn vạn dặm bụi trần từng mê hoặc tôi... Tôi sợ phải nhìn thấy nụ cười duyên dáng làm tôi vĩnh viễn không thể nào quên...

Ty chủ thấy tôi thì than, loại quỷ còn giằng giữ nghiệp chướng cõi trần như tôi có tu cũng chẳng thể thành thần tiên.

Tôi lại ngồi bên chân cầu Nại Hà, tôi làm một tiểu ngạ quỷ, tôi chờ đợi một người có lẽ chưa từng bao giờ tồn tại.

Lại ngồi đầu cầu bên này, tôi nhìn những hồn ma quỷ đi qua cầu, mặt chúng dường như đều vẽ nên một câu chuyện, trong những đôi mắt trống rỗng của chúng, phảng phất kể lại một khoảnh khắc nào của dĩ vãng.

Nhìn chúng nhớn nhác, tôi thầm mừng vui bởi tôi còn tri giác, còn cảm nhận, tôi dần dần hiểu, cõi nhân gian đã mang cho tất cả mọi người vô số dấu hỏi, mà câu trả lời biết tìm nơi đâu? Địa ngục này ư?

Tôi nghĩ không phải, bởi trong tim tôi, cũng vẫn còn quá nhiều chất ngất những câu hỏi.

Tôi một lần nữa lại quay về với cuộc tồn tại không vui sướng, không hy vọng, không đau buồn, cuộc tồn tại của một hồn quỷ.

Buồn tay lướt dây đàn, vốn định hát bâng quơ trường ca, ai ngờ tiếng đàn não nề, đỗ quyên rỉ máu, người mong về cội. Thời thanh xuân nào biết đến sầu thương, phổ chi lời thơ mang buồn...

Nào ai hay giữa bạt ngàn thanh âm bỗng hai tim gặp gỡ, để một đời sầu nhớ! Dây đàn rung cùng tiếng trái tim, hận tay vụng khó đàn lên nỗi lòng, để cho nửa khúc vụng lời, cả điệu bi ai.

Chìm nổi ngàn kiếp, trong nỗi nhớ chỉ còn ngàn điều hụt hẫng. Ngoái lại ngày cũ, người với việc thiếu gì thị phi phải trái. Hy vọng biết bao mọi nỗi nhớ về hội tụ, ai ngờ lại thành chiếc thuyền vô hướng không người chèo lái băng giữa hoang vu.

Thời gian cứ ngày nối ngày trôi qua, tôi ngày nối ngày đi lại bên cầu, tuy rằng tôi đã không còn gì để mong mỏi, nhưng mỗi lần đi qua tôi lại không kìm lòng được ngóng sang, nhìn xem trên cầu liệu có xuất hiện hình bóng tôi nhớ nhung.

Cứ mỗi lần như thế, tôi đều tự mắng mình thậm ngốc, tự mắng thầm mình vài câu, nhưng, chỉ cần đi tới đấy, tôi lại làm cái việc ngu xuẩn ấy. Thậm chí tôi còn ngớ ngẩn đến mức đi ra thành Uổng Tử, nhìn xem liệu có vong nào đang khóc trên Vọng hương đài chăng.

Trong những ngày sau này, tôi bắt đầu có chút hối hận, hối hận vì sao lúc cô ấy ra đi tôi không bước lên nói với cô ấy một câu; hối hận vì sao khi cô ấy ra đi tôi không trốn đi để khỏi phải nhìn cô ấy lần cuối; hối hận vì sao khi cô ấy ra đi...

Thế gian hạnh phúc bởi còn ký ức, còn có thể ghi nhớ sắc màu thế giới; Thế gian bi ai bởi còn ký ức, còn có thể ghi nhớ bóng tối của thế giới.

Ma thuật của thời gian đã chồng màu sắc lên đen và trắng, xé toạc chúng ra, phủ bụi lên... còn lại đầy trời bay những mảnh giấy vụn, cho tôi đuổi theo với, cho tôi ghép lại... Để quên. Để không thể quên. Để quên mà không thể. Tất cả.

Trên những đoá hoa tươi nở trong mưa mùa xuân, giữa những cánh hoa rụng bay tan tác trong gió thu, hãy để những gì tươi đẹp sau cùng ngân lên khúc ca tình yêu lưu luyến không rời dưới tia nắng.

Hỡi những cánh hoa không chịu lìa xa, sao giống trái tim tôi nát tan vụn vỡ. Hỡi thiên nhiên, người làm những cơn gió xuân dịu dàng gọi thức linh hồn hoa, sao người nỡ để những cơn mưa thu bịt bùng giết chết đời hoa, vì sao trên thế gian này có khởi đầu tức là có kết thúc...

Li biệt vẫn luôn vội vã thế, vẫy tay nhé, vầng mây bên trời xa vẫn cũ. Người qua vội vã, chỉ giây lát ngoái lại người mới chợt hiểu. Mà lúc đó đã là cuối cuộc vui, nhạc tàn người tan, vẫy tay chào nhau, nhìn nhau như sắp lìa xa nhau.

Có tiếng người đi trong gió thu, những nếp áo vấn quanh mềm mại, những tiếng dịu êm bên tai, như sợi diều gió, diều càng bay càng vời xa. Sợi dây đã đứt từ lâu, và cánh diều giờ biết lưu lạc phương nào.

Tôi không ngờ rằng tất cả đã kết thúc, tôi còn giữ chặt sợi dây, tôi chờ cánh diều quay lại, quay lại. Biệt ly vội vàng quá, vẫy tay chào nhau, còn ghi nhớ hơi thở em, còn nhớ đến tóc dài em, còn đôi khi tìm hình bóng em...

Khi mùa thu quay trở lại, tôi không biết phải tất cả đã như bông hoa bị mưa dập nát bị gió cuốn đi, tan tác, mai một, mất đi không dấu vết.

Khó lòng gặp nhau, sao dễ lìa nhau, mà hoa như tuyết dễ tàn...

Rất lâu về sau, rất lâu, rất lâu...

Hôm đó, tôi gặp được Địa Tạng Vương Bồ Tát.

Địa Tạng Vương Bồ Tát là vị Phật tối cao của chốn địa ngục, cũng là người hiền hoà thiện lương nhất.

Huệ nhãn của Địa Tạng Vương Bồ Tát thoáng chốc nhìn thấu nỗi do dự mê hoảng đau đớn tích tụ nghìn năm trong lòng tôi. Bồ Tát kinh hãi bởi, một hồn quỷ như tôi sao lại có tâm sự. Bồ Tát thở dài: "Chúng sinh nơi bể khổ, quay đầu lại là bờ".

Nhưng tôi đã không hiểu lời của Ngài.

Tôi mang tất cả những nỗi lòng dồn nén của tôi kể cho Bồ Tát nghe. Bồ Tát hỏi tôi: "Cái gì là Duyên?" Tôi không trả lời nổi.

Bồ Tát lại hỏi tôi: "Cái gì là Tình?" Tôi hoàn toàn không rõ.

Cuối cùng, Bồ Tát hỏi tôi: "Ngươi muốn gì?".

Không ghìm giữ nổi bản thân, tôi khóc ròng đau đớn van xin Bồ Tát cho tôi được một lần làm người, xin Bồ Tát hãy cho tôi và cô ấy kết một đoạn trần duyên.

Bồ Tát đồng ý, đồng ý cho tôi đổi nghìn năm tu đạo hạnh lấy một cơ duyên được cùng cô ấy làm người trong một kiếp luân hồi.

Cuối cùng, Bồ Tát nói: "Vạn sự tuỳ Duyên, đừng Chấp nữa!".

Hôm đó, tôi cuối cùng đã được chuyển thế làm người rồi. Nhà tôi là danh gia vọng tộc trong vùng, tôi vừa sinh ra đã là Thiếu gia. Thời gian trôi, tôi lớn lên, tôi phải lòng cô gái nhà hàng xóm.

Nhà cô ấy là nô bộc cho nhà tôi, từ nhỏ cô ấy đã hầu hạ trong nhà tôi, ngày nhỏ chúng tôi thường cùng chơi đùa với nhau, nhưng lớn lên chúng tôi dần lạnh nhạt với nhau.

Nhưng tôi nhận ra, tôi càng ngày càng thích cô ấy.

Và tôi nghĩ, cô ấy hẳn cũng phải thích tôi. Năm cô 18 tuổi, cha mẹ không ngăn cản được ý tôi, đành sang nhà cô ấy cầu thân, gia đình cô tất nhiên nhận lời ngay.

Hôm đó, tôi chạm mặt cô ấy ở cửa, tôi vui vẻ định nói với cô vài câu, ai ngờ được, tôi chỉ thấy trong mắt cô tràn ngập căm hờn. Trái tim tôi phút chốc ngưng đọng lại, tôi nôn nao quay về, mơ hồ dự cảm một điều gì đó sẽ xảy ra.

Quả nhiên, ngày tôi đón dâu về, cô ấy đã bỏ trốn cùng một người con trai trong làng.

Cha tôi nổi trận lôi đình, sai đám gia đinh đông đúc trong nhà đuổi theo, tôi hoang mang cũng chạy theo đám người. Không mấy lâu chúng tôi bắt được đôi trai gái, tôi kinh ngạc, mê hoảng, khiếp sợ, không biết nên nói gì, chỉ biết đứng đực ra nhìn cô.

Cô ấy cũng nhìn tôi, con ngươi trong đôi mắt trong như một vực xoáy đầy hận thù nuốt chửng tôi. Trong lúc bối rối hoang mang, trái tim tôi co thắt lại:

"Cô ấy hận thù tôi!"

Trước mắt tôi tối sầm...

Chờ lúc tôi tỉnh lại, gia đinh nói cho tôi biết cô ấy đã cùng chàng trai kia chạy trốn, cuối cùng cả hai nhảy xuống vực sâu tự sát...

Tôi vừa nghe thấy tin đó, cả thế giới dường như không còn tồn tại nữa, thời gian, không gian như hoá thành hư không... Người yêu dấu ngày xưa nay chỉ còn lại nét mặt xám tối.

Viên thuỷ tinh quá khứ đã vụn thành cát lỏng trong tay tôi, bị những ngọn gió thời gian và không gian thổi bay tung, bay mất dần, tan vào trong gió.

Gió ơi gió về đâu? Sao không mang tôi đi theo, nhưng gió đã lấy trái tim tôi đi xa, làm ơn đừng vứt bỏ tôi ở lại một mình, gào thét ở tận cùng thế giới, thét gào vô tận.

Đêm đen sẽ đến, sự sống sẽ tiêu tàn, vì sao tương tư nhau mà không thể quay lưng nhau, vì sao tương tư nhau mà không thể oà lên nhau? Chờ đến lúc tôi tỉnh dậy một lần nữa, tôi phát hiện mình đã ở bên cầu Nại Hà, Bạch Vô Thường đang đứng bên cạnh nhìn tôi.

Chờ khi tôi định thần, Bạch Vô Thường nói cho tôi biết, sau khi ngất đi không lâu, hồn tôi đã lìa khỏi xác...

Anh ta còn nói cho tôi biết, người con gái vì tình mà tự vẫn kia, chính là hồn quỷ nữ năm nào tôi đau khổ chờ đợi, giờ đã phải đi vào thành Uổng Tử rồi!

Đầu óc tôi mụ mị, tất cả mọi ký ức đều dội tới, tôi không biết phải làm gì... Bạch Vô Thường dắt tay tôi đến trước Địa Tạng Vương Bồ Tát, Bồ Tát mỉm cười im lặng.

Tôi không nén được hỏi ngài: "Vì sao cô ấy hận thù tôi?".

Bồ Tát nói, đấy là nhân quả.

Tôi hỏi, nhân quả là gì.

Bồ Tát nói: "Hữu duyên chính là nhân quả.

Ngươi đã từng cho cô ấy một kiếp luân hồi, cô ấy cả đời hầu hạ ngươi, đó chính là nhân quả.

Ngươi cho cô ấy một kiếp luân hồi, là bởi vì cô ấy đã bị chết oan vì ngươi.

Cô ấy vì ngươi mà chết, cho nên cô ấy đòi ngươi đền cô ấy một kiếp luân hồi.

Con người thường bảo là có Tiền sinh Hậu thế (kiếp trước thế nào thì kiếp sau nhận báo ứng thế), nhưng thực ra làm gì có trước và sau, chỉ có kiếp này ở đây thôi! Có đến có đi, nhưng trước sau không có sinh không có tử".

Tôi cảm thấy tất cả là một sai lầm lớn, vào một thời điểm đặc biệt, gặp một người đặc biệt, xảy ra một điều gì đặc biệt. Dường như có thể thấy sẵn một kết quả, nhưng thế sự đâu phải thế.

Tôi đã sai lầm. Tôi đã bỏ lỡ mất một ngàn năm của tôi. Tôi đã bỏ lỡ mất hai kiếp đầu thai đáng lẽ được hạnh phúc làm người của tôi.

Trong khoảnh khắc đó tôi ngộ được hai chữ luân hồi, con người còn phải luân hồi, là bởi con người có vô vàn sai lầm, vô vàn ân hận, vô vàn mất mát, nên phải đi tới kiếp sau để đền bù.

Nhưng nếu cứ luân hồi mãi mãi, con người làm sao nhớ được kiếp trước đã làm gì, trong một cõi nhân gian hẹp hòi, để chỉ đường cho kiếp sau đi hoá giải?

Luân hồi là lời kinh của Phật, để chúng sinh mê muội hiểu rằng ngoái đầu là bờ, nhưng những người còn Chấp thì sao hiểu ý nghĩa lời Phật, ngoảnh lại những việc mình đã làm họ lại hối tiếc.

Còn tôi, chí ít, tôi đã không hối tiếc.

Giờ đây, tôi đã hiểu lời Phật nhắc tôi, nhưng tôi vẫn không đáp lời Phật, tôi cũng không muốn đi ngẫm ngợi lời Bồ Tát.

Bởi tôi đã nếm trải được hạnh phúc, nếm trải được đau thương, đã từng hạnh phúc, đã từng đau thương. Đã có được một giấc mộng một nghìn năm, đã có nợ kiếp trước duyên kiếp này, đã có tất cả, tôi đã mãn nguyện rồi.

Tôi, cuối cùng, đã vứt bỏ mọi cơ hội tiếp tục luân hồi hay tu đạo hạnh, tôi tình nguyện vĩnh viễn quẩn quanh ở cái kiếp tiểu ngạ quỷ mà tôi đã ảo mộng suốt nghìn năm, vĩnh viễn làm một tiểu ngạ quỷ bên chân cầu Nại Hà.

Bởi tôi tin tưởng, lại sẽ có một ngày, tôi sẽ gặp lại cô ấy, một cô gái vĩnh viễn không đổi thay.

Post lại từ uds
#143
John xin mẹ mua cho nó một chiếc xe đạp mới. Mẹ John nghĩ, trước hết phải để con nó tự xem xét bản thân có xứng đáng được tặng món quà ấy không. Thế là bà bảo con: "John này, bây giờ chưa phải là dịp Lễ Giáng sinh, nhà ta cũng không giàu có đến mức con muốn gì cũng được bố mẹ cho. Thế này nhé, con hãy viết một bức thư cho đức Chúa xin Người ban cho con một chiếc xe đạp."

John biết có dỗi hờn thế nào đi nữa thì cũng vô ích, cho nên khi mẹ đưa nó về phòng mình, nó liền lấy giấy bút ra nắn nót viết một bức thư cho Chúa.

Kinh thưa đức Chúa,

Năm nay con là một đứa bé ngoan, nếu được thưởng một chiếc xe đạp thì con sẽ vô cùng biết ơn Chúa đấy ạ !

Bạn của Chúa.

John.

Viết xong, John cắn bút suy nghĩ: viết thế này không ổn, vì chắc chắn đức Chúa biết thừa mình là một đứa bé hư. Thế là nó xé bức thư và viết lại.

Kính thưa đức Chúa:

Năm nay con vẫn là một đứa bé có hạnh kiểm không tồi, con muốn có một chiếc xe đạp mới toanh.

John chân thành của Chúa.

Xem lại bức thư này, John vẫn chưa ưng ý, vì thấy mình vẫn chưa thành thật với đức Chúa. Nó lại xé bức thư ấy đi và viết bức thư thứ 3:

Đức Chúa kính mến:

Năm nay con luôn luôn muốn làm một đứa bé ngoan, như vậy con có thể được tặng một chiếc xe đạp mới toanh không ạ ?

John.

Viết xong, John lại cắn bút, tự vấn lương tâm. Nó biết mình hư lắm, chẳng xứng đáng nhận được món quà nào sất. Thế là nó vo viên bức thư vứt vào bồ giấy, lủi thủi ra phố, đi về phía Nhà Thờ – có lẽ ở đấy mình sẽ được gần Chúa hơn, nó nghĩ.

Bước vào lễ đường, John quỳ xuống, bắt đầu suy nghĩ xem mình nên tự hối lỗi như thế nào mới ổn, mới có được món quà kia. Bỗng ánh mắt nó rơi vào bức tượng Đức Mẹ Maria. John nhảy cẫng lên, chạy tới chụp lấy pho tượng rồi biến ra ngoài.

Vắt chân lên cổ chạy một mạch tưởng đứt hơi mới về đến nhà, John dấu pho tượng xuống gầm giường rồi lấy giấy ra viết bức thư thứ 4 cho đức Chúa.

Đức Chúa kính mến:

Mẹ Ngài hiện giờ đang ở chỗ tôi. Nếu Ngài muốn gặp bà ấy thì hãy mang một chiếc xe đạp mới toanh đến đây đánh đổi !

Ngài biết tôi là ai rồi đấy.

Hết
tác giả: E.Goodman
Nguyên Hải dịch
#144

Từ hôm nay, hệ điều hành phổ biến nhất thế giới và gói ứng dụng văn phòng Office 2003 không còn được vá lỗ hổng miễn phí và Microsoft sẽ thu tiền những ai muốn hỗ trợ mở rộng.

Ngày 14/4 là thời điểm Windows XP và Office 2003 kết thúc giai đoạn hỗ trợ chủ đạo (mainstream support) nhưng tập đoàn phần mềm Mỹ sẽ tiếp tục "bảo dưỡng" hai sản phẩm này tới 8/4/2014.

Dịch vụ bảo dưỡng sẽ dành cho những doanh nghiệp và cá nhân đăng ký chương trình thu phí Extended Hotfix Support để tiếp tục nhận các miếng vá khẩn cấp, hỗ trợ mở rộng theo giờ hoặc khi có sự cố xảy ra. Tuy nhiên, người dùng Windows nói chung không cần phải lo ngại vì họ sẽ vẫn nhận được bản tin an ninh được phát hành hàng tháng của Microsoft.

Chương trình hỗ trợ chủ đạo thường chỉ kéo dài 5 năm nhưng với XP, dịch vụ này đã diễn ra gần 8 năm do sự thờ ơ của mọi người với phiên bản kế cận Windows Vista. Microsoft đang cố gắng cho ra mắt hệ điều hành Windows 7 vào cuối năm nay.

Lê Nguyên (theo Computer World)

Nguồn vnexpress.net
#145
Trưa nay đi cafe, thấy có một em giới thiệu cuốn "Em phải đến Harvard học kinh tế" của Lưu Vệ Hoa, nghe nói có rất nhiều điều hay ho cho việc dạy trẻ.

Khi mình lên Vinabook để tìm thì có vẻ như có quá nhiều bản dịch, bản thì 2 tập, bản thì 4 tập, bản thì 1 quyển của các nhà xuất bản khác nhau.

Vậy các bạn nào đọc rồi hay biết thông tin gì thì tư vấn giúp với, mình đang muốn mua cuốn này.

thanks
#146
Tôi xách túi đồ nhãn hiệu Levi's ra khỏi Plaza rồi đứng lại ở cửa chờ bạn. Một tay ăn mày chuyên nghiệp phát hiện ra tôi, sán tới đứng trước mặt. Câu chuyện của tôi chỉ có thế thôi. Thế nhưng tay ăn mày đã dạy tôi một bài học kinh tế còn sâu sắc hơn một khoá học tại chức kinh tế ở trường. Tôi kể câu chuyện này chính bởi ý nguyện của tay ăn mày đó.

- Xin anh... cho tôi ít tiền đi! - Tôi đứng đó chả có việc gì nên tiện tay vứt cho hắn đồng tiền xu, rồi bắt chuyện cùng nhau.

Ăn mày rất thích kể lể.

- Tôi chỉ ăn mày quanh khu mua sắm này thôi, anh biết không? Tôi chỉ liếc một phát là thấy anh ngay. Đi mua Levi's ở Plaza chắc chắn nhiều tiền...

- Hả? Ông cũng hiểu đời phết nhỉ! - Tôi ngạc nhiên.

- Làm ăn mày, cũng phải ăn mày cho nó có khoa học. - Ông ta bắt đầu mở máy.

Tôi ngẫm nghĩ một lát, thấy thú vị bèn hỏi:

- Thế nào là ăn mày một cách khoa học?

Tôi nhìn kỹ ông ta, đầu tóc rối bù, quần áo rách nát, tay gầy giơ xương, nhưng lại sạch sẽ.

Ông ta giảng giải:

- Ai chẳng sợ và ghét ăn mày, nhưng tôi tin anh không ghét tôi, tôi đoan chắc điều đó. Đấy là điểm tôi khác biệt với những thằng ăn mày khác.

Tôi gật đầu đồng ý, đúng là tôi không ghét ông ta, nên tôi đang nói chuyện với ông ta đấy thôi.

- Tôi biết phân tích SWOT, những ưu thế, bất lợi, những cơ hội và nguy cơ. Đối mặt với những thằng ăn mày là đối thủ cạnh tranh của tôi, ưu thế (Strengths) của tôi là tôi không làm người ta phản cảm, lánh sợ. Cơ hội (Opportunities) và nguy cơ (Threats) thì chỉ là những yếu tố điều kiện bên ngoài thuộc về hoàn cảnh, có thể là dân số ở đây đông hay vắng, thành phố có quyết định chỉnh trang đô thị, dẹp hè phố chăng...

- ...???

- Tôi đã từng tính toán rất cụ tỉ (cụ thể và tỉ mỉ) rằng, khu vực thương mại này người qua lại đông, mỗi ngày khoảng mười nghìn người, nghèo thì nhiều lắm, nhưng người giàu còn nhiều hơn. Trên phương diện lý luận thì giả như mỗi ngày tôi xin được mỗi người một đồng xu một nghìn đồng, thì mỗi tháng thu nhập của tôi đã được ba trăm triệu đồng. Nhưng thực tế thì đâu phải ai cũng cho ăn mày tiền, mà một ngày làm sao tôi đi xin được mười nghìn lượt người. Vì thế, tôi phải phân tích, ai là khách hàng mục tiêu của tôi, đâu là khách hàng tiềm năng của tôi.

Ông ta lấy giọng nói tiếp:

- Ở khu Plaza này thì khách hàng mục tiêu của tôi chiếm khoảng 30% số lượng người mua sắm, tỉ lệ thành công khoảng 70%. Lượng khách hàng tiềm năng chiếm khoảng 20%, tỉ lệ thành công trên đối tượng này khoảng 50%. Còn lại 50% số người, tôi chọn cách là bỏ qua họ, bởi tôi không có đủ thời gian để tìm vận may của mình với họ, tức là xin tiền họ.

- Thế ông định nghĩa thế nào về khách hàng của ông? - Tôi căn vặn.

- Trước tiên, khách hàng mục tiêu nhé. Thì những nam thanh niên trẻ như anh đấy, có thu nhập, nên tiêu tiền không lưỡng lự. Ngoài ra các đôi tình nhân cũng nằm trong đối tượng khách hàng mục tiêu của tôi, họ không thể mất mặt trước bạn khác phái, vì thế đành phải ra tay hào phóng. Rồi tôi chọn các cô gái xinh đẹp đi một mình là khách hàng tiềm năng, bởi họ rất sợ bị lẽo đẽo theo, chắc chắn họ chọn cách bỏ tiền ra cho rảnh nợ. Hai đối tượng này đều thuộc tầm tuổi 20-30. Nếu tuổi khách hàng nhỏ quá, họ không có thu nhập, mà tuổi già hơn, thì họ có thể đã có gia đình, tiền bạc bị vợ cầm hết rồi. Những ông chồng đó biết đâu có khi đang âm thầm tiếc hận rằng không thể ngửa tay ra xin tiền của tôi ấy chứ!

- Thế thì mỗi ngày ông xin được bao nhiêu tiền?

- Thứ hai đến thứ sáu, sẽ kém một chút, khoảng hai trăm nghìn. Cuối tuần thậm chí có thể 4-500 nghìn.

- Hả? Nhiều vậy sao?

Thấy tôi nghi ngờ, ông ta tính cho tôi thấy:

- Tôi cũng khác gì anh, tôi cũng làm việc tám giờ vàng ngọc. Buổi sáng từ 11h đến tối 7h, cuối tuần vẫn đi làm như thường. Mỗi lần ăn mày một người tôi mất khoảng 5 giây, trừ đi thời gian tôi đi lại, di chuyển giữa các mục tiêu, thường một phút tôi xin được một lần được một đồng xu 1 nghìn, 8 tiếng tôi xin được 480 đồng một nghìn, rồi tính với tỉ lệ thành công 60% [(70%+50%)÷2] thì tôi được khoảng 300 nghìn.

Chiến lược ăn mày của tôi là dứt khoát không đeo bám khách chạy dọc phố. Nếu xin mà họ không cho, tôi dứt khoát không bám theo họ. Bởi nếu họ cho tiền thì đã cho ngay rồi, nếu họ cho vì bị đeo bám lâu, thì tỉ lệ thành công cũng nhỏ. Tôi không thể mang thời gian ăn mày có giới hạn của tôi để đi lãng phí trên những người khách này, trong khi tôi có thể xoay ngay sang mục tiêu bên cạnh.

Trời, tay ăn mày này có đầu óc quá đi, phân tích như thể giám đốc kinh doanh hoặc giám đốc tiếp thị vậy.

- Ông nói tiếp đi! - Tôi hào hứng.

- Có người bảo ăn mày có số may hay xui, tôi không nghĩ thế. Lấy ví dụ cho anh nhé, nếu có một thanh niên đẹp trai và một phụ nữ xinh đẹp đứng trước cửa shop đồ lót mỹ phẩm, thì anh sẽ chọn ai để ăn mày?

Tôi ngẫm nghĩ rồi bảo, tôi không biết.

- Anh nên đi đến xin tiền anh thanh niên kia. Vì đứng bên anh ta là một phụ nữ đẹp, anh ta chẳng lẽ lại không cho ăn mày tiền. Nhưng nếu anh đi xin cô gái đẹp, cô ta sẽ giả vờ là ghê sợ anh rồi lánh xa anh.

Thôi cho anh một ví dụ nữa: Hôm nọ đứng ở cửa siêu thị BigC có một cô gái trẻ tay cầm túi đồ vừa mua từ siêu thị, một đôi nam nữ yêu nhau đang đứng ăn kem, và một anh chàng đóng bộ công chức chỉnh tề, tay xách túi đựng máy tính xách tay. Tôi chỉ nhìn họ ba giây, sẽ không ngần ngừ bước thẳng tới mặt cô gái trẻ xin tiền, cô gái cho tôi hẳn hai đồng xu, nhưng ngạc nhiên hỏi tôi tại sao chỉ xin tiền có mỗi cô ta. Tôi trả lời rằng, cái đôi tình nhân kia đang ăn, họ không tiện rút ví ra cho tiền, anh kia trông có vẻ lắm tiền, trông như sếp nhưng vì thế trên người họ thường không có sẵn tiền lẻ. Còn cô vừa mua sắm ở siêu thị ra, cô tất còn ít tiền thừa, tiền lẻ.

Chí lý, tôi càng nghe tay ăn mày nói càng tỉnh cả người ra.

- Cho nên tôi bảo rồi, tri thức quyết định tất cả!

Tôi nghe sếp tôi nói bao lần câu này, nhưng đây là lần đầu tôi nghe một thằng ăn mày nói câu này.

- Ăn mày cũng phải mang tri thức ra mà ăn mày. Chứ ngày ngày nằm ệch ra ở xó chợ, cầu thang lên đường vượt giao lộ, xin ai cho được tiền? Những người đi qua giao lộ, chạy qua cổng chợ đều vội vàng hoặc cồng kềnh, ai ra đấy mà chơi bao giờ, ra đấy xin chỉ mệt người. Phải trang bị tri thức cho chính mình, học kiến thức mới làm người ta thông minh lên, những người thông minh sẽ không bao giờ ngừng học hỏi kiến thức mới. Thế kỷ 21 rồi, bây giờ người ta cần gì, có phải là cần nhân tài không?

Có lần, có một người cho tôi hẳn 50 nghìn, nhờ tôi đứng dưới cửa sổ gào: "Hồng ơi, anh yêu em", gào 100 lần. Tôi tính ra gọi một tiếng mất 5 giây, thời gian cũng tương tự như tôi đi ăn mày một lần, nhưng lợi nhuận đạt được chỉ 500 đồng, còn kém đi ăn mày, thế là tôi từ chối.

Ở đây, nói chung một tay ăn mày một tháng có thể đi xin được một nghìn hoặc tám trăm lần. Người nào may mắn thì cùng lắm đi xin được khoảng hai nghìn lần. Dân số ở đây khoảng ba triệu, ăn mày độ chục anh, tức là tôi cứ khoảng mười nghìn người dân mới ăn mày một người. Như thế thu nhập của tôi ổn định, về cơ bản là cho dù kinh tế thế giới đi lên hay đi xuống, tình hình xin tiền của tôi vẫn ổn định, không biến động nhiều.

Trời, tôi phục tay ăn mày này quá!

- Tôi thường nói tôi là một thằng ăn mày vui vẻ. Những thằng ăn mày khác thường vui vì xin được nhiều tiền. Tôi thường bảo chúng nó là, chúng mày nhầm rồi. Vì vui vẻ thì mới xin được nhiều tiền chứ.

Quá chuẩn!

- Ăn mày là nghề nghiệp của tôi, phải hiểu được niềm vui do công việc của mình mang lại. Lúc trời mưa ít người ra phố, những thằng ăn mày khác đều ủ rũ oán trách hoặc ngủ. Đừng nên như thế, hãy tranh thủ mà cảm nhận vẻ đẹp của thành phố. Tối về tôi dắt vợ và con đi chơi ngắm trời đêm, nhà ba người nói cười vui vẻ, có lúc đi đường gặp đồng nghiệp, tôi có khi cũng vứt cho họ một đồng xu, để thấy họ vui vẻ đi, nhìn họ như nhìn thấy chính mình.

- Ối ông cũng có vợ con?

- Vợ tôi ở nhà làm bà nội trợ, con tôi đi học. Tôi vay tiền ngân hàng mua một căn nhà nhỏ ở ngoại thành, trả nợ dần trong mười năm, vẫn còn sáu năm nữa mới trả hết. Tôi phải nỗ lực kiếm tiền, con tôi còn phải học lên đại học, tôi sẽ cho nó học Quản trị kinh doanh, Marketing, để con tôi có thể trở thành một thằng ăn mày xuất sắc hơn bố nó.

Tôi buột miệng:

- Ông ơi, ông có thu nhận tôi làm đệ tử không?

Trang Hạ dịch, theo diễn đàn Shenzhen, TQ
#147
Dự định của việc thiết kế giao diện cho hty đã được ấp ủ từ lâu, nay nhân lúc tranh tối tranh sáng, có thời gian 1 tí, và bắt đầu vẽ.
1. Giao diện trang chủ diễn đàn:


4 màu: xanh nước biển, xám nhạt, nâu bóng và đỏ sẫm.

xem full size: http://img.huongtinhyeu.net/files/y6nouc08ptg73gwpvfby.png (wide screen)

2. Tiêu chuẩn công nghiệp về web: XHTML và CSS 2



đảm bảo sẽ hiển thị tốt trên tất cả các thể loại trình duyệt.

Tôi sẽ cập nhật và show hàng tiếp khi làm được thêm cái gì đó. Mong anh em có góp ý ban đầu!
#148
What's New in Dragon NaturallySpeaking 10.1?

Installs and Runs on Microsoft Vista 64-bit systems
Runs on many operating systems, including Vista 64-bit
In addition to running on 32-bit operating systems, Dragon is now available within a Vista 64-bit environment. Customers using many of the latest laptops and desktop PCs that ship with the Vista 64-bit operating system can install and run Dragon in the same manner as other operating systems.

Extends Dragon's Web Capabilities to Internet Explorer 8 RC1
Dictation and voice commands make it faster and easier to use the Web
In addition to Internet Explorer 6 and 7, customers can now use full Dragon functionality in Internet Explorer 8. This includes the ability to dictate text and use a range of natural language voice commands to conveniently navigate Web pages. In Internet Explorer 8, customers can also leverage Dragon Voice Shortcuts for quick and easy Web search using commands such as "Search the Web for financial management resources" or "Search maps for Italian restaurants in Boston."

Extends Dragon's Web Capabilities to Mozilla Firefox 3.0.7
Dictation and voice commands make it faster and easier to use the Web
Dragon 10.1 is fully compatible with Firefox 3. This includes the ability to dictate text and use a range of natural language voice commands to conveniently navigate Web pages. Firefox 3 customers can also leverage Dragon Voice Shortcuts for quick and easy Web search with commands such as "Search the Web for financial management resources" or "Search maps for Italian restaurants in Boston."

Enhanced Documentation
Improved documentation, Help files and Tutorials help to make Dragon easier to set up and use
A newly developed "Commands Quick Reference" sheet highlighting the most useful and most popular voice commands is now posted on the Nuance Web site and is included on the version 10.1 DVD. The online Help, which includes reference material, trouble-shooting information and step-by-step procedures, has been updated to support new features and clarify key topics. In addition, the tutorial delivers enhanced navigation capabilities, as well as more details and tips about product features.

Upgrade from Version 8, 9 and 10
Dragon version 10.1 will install over version 8, version 9 and version 10
Existing Dragon customers can upgrade to Dragon 10.1 from version 8, version 9 and version 10.0. User profiles created in previous versions of Dragon can be opened in Dragon 10.1, with all customizations preserved.

Service Pack 1 Updates
Version 10.1 includes new features and enhancements introduced within Service Pack 1
All enhancements included with Dragon 10 Service Pack 1, launched in February 2009, are included in Dragon 10.1. Specific functionality includes the ability to disable some of the new Quick Voice Formatting commands (cut/delete and copy), improved ability to anchor the Results box, improved correction handling, refinements to the Accuracy Tuning and Data Collection features, and improved number formatting. Service Pack 1 also addressed concerns that have been raised regarding installation, correction and data distribution. In addition, the ability to use Dragon commands effectively within Lotus Notes 8 has been improved.

http://www.mediafire.com/download.php?tmibiymfq4m
http://www.mediafire.com/download.php?vewygzwtmqx
http://www.mediafire.com/download.php?wloknjmymiz
http://www.mediafire.com/download.php?zlclzxndhgz
http://www.mediafire.com/download.php?wzmymnjuxmy
http://www.mediafire.com/download.php?z3nwj1fnjgm
http://www.mediafire.com/download.php?2nhzzkyfman
http://www.mediafire.com/download.php?jmqzhnihkg2
http://www.mediafire.com/download.php?zwz02ynnugt
http://www.mediafire.com/download.php?wezzmmknekn
http://www.mediafire.com/download.php?yzwmzyyynyz
http://www.mediafire.com/download.php?tzymh0hmmmz
http://www.mediafire.com/download.php?q3mtjkn2oie
http://www.mediafire.com/download.php?owjiijqyzyf 
#149
Bạn đã từng xem những poster quảng cáo phim với những cảnh khói lưả thật ấn tượng. Bài Tut này sẽ hướng dẫn các bạn tái hiện lại khung cảnh đó với PS!

Đây là kết quả:



Đầu tiên, bạn tải stock về để thực hành nhé, tớ chọn pic này:



Bạn cũng cần có 1 số stock về súng ống và xe tăng...các bạn tự tìm trên website nhé:



Bước 1: Thực hiện các thao tác cắt ghép đơn giản và chỉnh màu sắc cho stock của bạn:





Bước 2: Tạo khói. Chúng ta sẽ thực hiện 2 thao tác:

- Đầu tiên bạn tạo 1 layer  mới với  background trắng và  foreground đen ( ấn phím D).Bạn vào Filter > Render > Clouds thiết lập với chế độ mặc định.

- Sau đó với Lasso Tool (L) (Feather of 40 pixels) bạn tạo 1 vùng selection và vào menu  Edit > Define Brush Preset. Đặt tên tùy chọn. Ở đây bạn Mun đặt  'Smoke 1'.



#150
Đây là kết quả của bài thực hành...các bạn thấy sao thật tuyệt phải ko


By bidesigner at 2009-04-10

Đầu tiên nhé..chúng ta mỡ pic này ra




Tiếp tục vào Filter > blur > gaussian blur > và chọn thông số 75px nhé



nào bây giờ ta vào

Layer > New Adjustment Layer > Color Balance


Shadows: -37, -40, 7

Midtones: 15, 62, 0

Highlights: 34, 0, 69

và ta được thế này nhé



By bidesigner at 2009-04-11

Tiếp theo bấm Ctrl+Shift+N để tạo một layer mới
Bây giờ là bước quang trong...ta dùng công cụ Elliptical Marquee Tool với size cực lớn...vẽ sao cho nó xuất hiện một đường vùng chọn trên hình

và dùng Brush siêu mềm màu trắng...size 250-300 bôi nhẹ nhẹ phía ngược lại như trong hình..nhớ là bạn nên đi sát thui chứ đừng đụng vào ranh giới nhé..


By bidesigner at 2009-04-10

sau khi đi hết bạn sẽ thấy mộ đường sáng...bấm Ctrl+T để xoay nó lại vị trí mà bạn muốn đặt
#151
Theo một nghiên cứu mới tại Đại học Melbourne, những nhân việc văn phòng sử dụng ít hơn 20% thời gian làm việc của họ để lướt web lại có năng suất làm việc cao hơn là những nhân viên không ăn bớt tí thời gian nào cả. Dù chứng nghiện Internet là không tốt, thời gian lướt web vừa phải sẽ giúp các nhân viên tập trung tốt hơn cho công việc sau đó.

Tiến sĩ Brent Coker tại Đại học Melbourne đã nghiên cứu thói quen của 300 nhân viên văn phòng mà phần lớn trong số đó tham gia vào cái mà ông gọi là "Lướt web giải trí tại công sở" (WILB: Workplace Internet Leisure Browsing) -- hoạt động hoàn toàn không liên quan đến công việc. Tuy nhiên, trái với những nhận định thông thường, Coker lại rút ra kết luận rằng những nhân viên này có khả năng tập trung tốt hơn khi quay lại với công việc.

Trong nghiên cứu của mình, ông cho biết tới 70% nhân viên tham gia WILB, trong đó hoạt động chủ yếu là tìm kiếm thông tin về các mặt hàng, đọc tin tức, chơi game, và xem video trên YouTube. Kết luận của ông: "Người ta cần phải được giải trí ngoài công việc một chút -- chẳng hạn như lướt web -- thì mới có thể tập trung tốt hơn cho công việc sau đó."

Tuy nhiên, điều này không có nghĩa là bạn có thể lang thang trên mạng cả ngày. Coker cho rằng, hoạt động WILB phải có chừng mực mới đem lại hiệu quả. Theo nghiên cứu này, những người mà thời gian lướt web dưới 20% thời gian làm việc thì có năng suất cao hơn những người khác 9%.

Nghiên cứu của tiến sĩ Coker dường như trái ngược với một số kết quả nghiên cứu trước đây. Năm 2005, một nghiên cứu của Websense -- công ty chuyên về các phần mềm lọc nội dung -- cho rằng việc lướt web tại công sở tiêu tốn của các doanh nghiệp 200 tỉ USD mỗi năm.

Nghiên cứu năm 2008 của công ty an ninh mạng Voco chỉ ra 25% thời gian làm việc bị các nhân viên lãng phí cho việc lướt web cá nhân mà lãnh đạo công ty hoàn toàn không hay biết. Tuy vậy, Voco cho biết ngoài một số hoạt động bất hợp pháp (như download phim, nhạc vi phạm bản quyền qua P2P), không phải tất cả các hoạt động còn lại đều có ảnh hưởng tiêu cực. Việc thực hiện chuyển khoản trên mạng sẽ mất ít thời gian hơn là rời công sở 30 phút để ra ngân hàng.

Thật sự đối với phần lớn mọi người, việc có thể thỉnh thoảng cập nhật Twitter hoặc kiểm tra hộp thư Gmail giúp họ thấy thoải mái hơn. Vì lí do này, Coker cho rằng các công ty nên xem xét lại việc sử dụng hàng triệu USD chỉ để ngăn chặn các nhân viên vào các mạng xã hội hoặc xem video trên YouTube.

theo http://www.thongtincongnghe.com/article/10449
#152




Mực Tím CD - Bầu Tranh Sáo 01
| MP3 320kbps | Vietnamese Bau-Tranh-Sao Instrumental |

Tracklist:
1 Giã Từ Cố Đô
2 Hãy Trả Lời Một Câu Hỏi
3 Hòn Vọng Phu 2
4 Thói Đời
5 Mưa Nửa Đêm
6 Lòng Mẹ
7 Tiếng Xưa
8 Mong Chờ
9 Nhạt Nắng
10 Xa Vắng


Adrive.com Part1(63 MB): http://www.adrive.com/public/eb3f0fe9ddef7f87587738c1aa656992a8ab8a00b28712aaccee8577c0b1389b.html
Part2(70 MB):http://www.adrive.com/public/336b449e103d06b73341e490f3bf902b2225c4d30e20f373359cf8c16236c501.html

Rapidshare.com
Part1:http://rapidshare.com/files/201964801/MucTim1-BauTranhSao01.zip Part2:http://rapidshare.com/files/201951354/MucTim1-BauTranhSao02.zip

Megaupload.com
Part1: http://www.megaupload.com/?d=1G7A0VZM
Part2: http://www.megaupload.com/?d=UGZS8B4E

#153
PHÁT TRIỂN SỰ SÁNG TạO

Sáng tạo là một phần ko thể thiếu trong cuộc sống của chúng ta , ko phải chỉ có những người làm nghệ thuật mới phải thường xuyên sáng tạo mà những người ở những ngành nghề khác nhau cũng va chạm với nó trong cuộc sống hằng ngày . Điều đó được minh chứng bằng việc tôi đã thấy trong lớp học đồ họa của tôi một số anh chị làm báo, làm kinh doanh cũng tham gia lớp học phát triển sự sáng tạo này . Tuy là một từ trừu tượng nhưng nếu chú tâm , bạn sẽ học được cái mẹo , làm sao để giải quyết vấn đề một cách gây ngạc nhiên, làm sao cho ra một ý tưởng thật táo bạo và bảo vệ nó ,... nhiều lắm . Tất cả đều có kỹ thuật , điều khiển suy nghĩ của bộ não ko còn là một chuyện vượt ngoài tầm tay nữa ! Hãy nắm bắt và luyện tập , đó là một cách giúp mình có những ý tưởng thật thú vị giúp ích cho cuộc sống cho công việc.

7 điều thông minh sáng tạo (Creative Intelligence)

Left right Brain , não trái và não phải

Nếu như những người thuận tay phải (não trái hoạt động nhiều) là những người có óc tưởng tượng thì người thuận tay trái (não phải) lại có khả năng tư duy logic. Đa số chúng ta sẽ sử dụng tay trái hoặc tay phải nhiều , như vậy não trái và não phải sẽ ko hoạt động cân bằng. Để có thể phát triển trí sáng tạo thì cần cân bằng não trái não phải. Đây là một số cách mà tôi đang luyện tập : thay vì đáng răng bằng tay phải (đối với những ai thuận tay phải) thì hãy tập cách đáng răng bằng tay trái ; ngược lại đối với những ai thuận tay trái . Và cách khác nữa là tập cách cách ghi chép kết hợp hình vẽ và chữ viết

Note-making :ghi chép, ghi chú

Hơn 90% dân số ghi chú theo kiểu từ trên xuống dưới (dạng liệt kê xuống dòng) đó là cách viết hạn chế suy nghĩ . thử nghĩ xem suy nghĩ trong não bộ sắp xếp thứ tự thông tin có ngay hàng thẳng lối như vậy ko ? Thông tin đi vào trí nhớ bằng hình ảnh là nhiều hơn so với chữ viết . Việc ghi chép trên giấy có kẻ ô , cũng là tác nhân cản trở suy nghĩ sáng tạo.

Bài tập ở đây là hãy chuẩn bị một cuốn tập trắng toanh, nhớ ko dòng kẻ, để sử dụng vào việc ghi chép của mình hằng ngày. tập ghi chép bằng hình và chữ (khi cần) , đừng lo rằng người ta nhìn vào giấy ghi chép của mình mà cười là "thằng này khùng khùng hay sao ấy" , Điều ngạc nhiên là các nhà bác học, nghệ sĩ, nhà khoa học nổi tiếng trên thế giới đều ghi chép bằng cách này và chẳng ai hiểu họ viết gì , như vậy mới ko sợ bị cướp bản quyền đúng ko nè.

Ngoài ra , khi ghi chép cũng nên chú ý cách viết . Hãy làm cho bản ghi chép của bạn là một bông hoa đẹp với nhụy ở giữa ( vấn đề cần phát triển ý tưởng ) và những cánh hoa toả ở các phía xung quanh ( là những ý tưởng phát triển được ) càng nhiều cánh càng tốt như vậy bạn sẽ có một bông hoa đẹp, một chùm ý tưởng hay !

Fluency : Sự trôi chảy

Hãy luyện tập cho mình khả năng suy nghĩ nhanh, đổ suy nghĩ trên giấy, viết thật nhanh, ko cần hoàn chỉnh, ko cần đúng chính tả, ko tẩy xoá nếu có viết sai , cũng đừng dừng bút nếu như điều đó stupid ngốc nghếch thế nào đi nữa, điều ngốc nghếch có thể sẽ làm nên lịch sử đấy !
Bên cạnh, cũng luyện tập cách suy nghĩ nhiều ngữ cảnh, đừng khăng khăng cứng đầu một hướng . Suy nghĩ giống như cái rờ mốt vậy, có thể bấm nút chuyển kênh khi cần .

Flexibility sự linh động
Linh động ở đây là suy nghĩ nhiều hướng, suy nghĩ như cái bông hoa (đã nêu ở phía trên)

Originality tính chất độc đáo
Đã là ý tưởng thì phải độc đáo phải mới, khác người , gây ngạc nhiên. Để biết được ý tưởng của mình đưa ra có độc đáo , mới lạ hay không thì cần phải để ý quan sát đến các thông tin xung quanh , cập nhật hằng ngày . Đừng làm những gì người khác đã làm rồi mà hãy kết hợp hai hay nhiều ý tưởng của người khác để tạo ra một ý tưởng mới thú vị !

"Discovery consists of looking at the same thing as everyone else and thinking something different " Nobel prize winner
Sự khám phá đến từ việc nhìn thấy những sự việc giống như những người khác nhưng suy nghĩ khác đi

Expanding mở rộng ý tưởng
Có một ý tưởng rồi và hãy tìm cách mở rộng thêm, cho thêm nhiều ý tưởng khác
"the best way to get a good idea is to get a lot of ideas" Linus panling – Nobel Prize winner
--> Cách hay nhất để có một ý tưởng hay là có thật nhiều ý tưởng

Association : liên tưởng
Khi có thật nhiều ý tưởng thì hãy liên kết chúng lại và cho một ý tưởng lớn

Huệ Linh biên soạn
Tư liệu tham khảo từ lớp phát triển sự sáng tạo trường dpi
#154
Hãng Puget Systems vừa cho ra mắt một "gã khổng lồ" máy tính với giá hơn 16.000 USD theo đơn đặt hàng của một khách hàng. Theo lời nhân viên của Puget Systems thì vị khách hàng này yêu cầu một máy tính cấu hình mạnh nhất nhưng phải làm việc một cách "lặng lẽ".



Với máy tính bình thường thì để làm cho máy làm việc với tiềng ồn thấp là điều không khó, nhưng cấu hình máy mà vị khách này yêu cầu là rất cao và tất nhiên công suất làm việc của nó là rất lớn nên việc giảm độ ồn của nó đến mức thấp là điều không dễ dàng gì. Bây giờ chúng ta khám phá "gã khổng lồ" hơn 16.000 USD.

Cấu hình khủng... tản nhiệt bằng chất lỏng !

Với yêu cầu cao của khách hàng, Puget Systems đã trang bị cho "gã khổng lồ" này 4 vi xử lí Opteron, mỗi vi xử có 4 nhân, 32 GB RAM, 2 HDD Voleciraptor để chạy RAID 1 và 6 HDD với 1 TB mỗi HDD làm việc ở chế độ RAID 1 hoặc 5. Với cấu hình như vậy mà yêu cầu làm việc "lặng lẽ" quả là yêu cầu không dễ gì cho Puget Systems. Nhưng rồi với nổ lực của mình Puget Systems cũng đã có đáp án cho mình, đó là họ sử thiết kế 1 hệ thống tản nhiệt đồ sộ, nhưng làm việc rất "lặng lẽ". Với hệ thống này nhiệt độ của CPU ở chế độ không làm việc là 36°C và chế độ làm việc là 45°C.



Puget Systems đã thực hiện 1 cuộc kiểm tra làm việc của hệ thống với hệ thống tản nhiệt bằng không khí bình thường để kiểm định rằng bo mạch chủ,vi xử lí và RAM làm việc bình thuờng theo yêu cầu.Việc kiểm tra này của họ cũng mất nữa ngày.Sau đó nhân viên lắp máy với bộ tản nhiệt bằng chất lỏng.



Quạt tản nhiệt cho hệ thống gồm có 9 quạt có đường kính 120 mm được xếp theo kiểu 3x3. Mỗi quạt sử dụng điện áp 5 V. Hệ thống quạt này đã được kiểm định là làm việc rất "lặng lẽ". Hệ thống quạt này sẽ được gắn vào bên phải phía ngoài của Case. Và bên trong Puget sử dụng hệ thống làm lạnh bằng chất lỏng Koolance cho tất cả 4 vi xử lí.



Mỗi 2 GHz của vi xử lí Opteron 8350 khi làm việc sẽ có công suất tỏa nhiệt là 75 W, nếu như chỉ sử dụng 1 vi xử lí thì việc giảm nhiệt độ cho hệ thống không có gì phức tạp, giờ đồng thời sử dụng 4 vi xử lí thì đó là vấn đề.

Một vài hình ảnh lắp đặt "gã khổng lồ" máy tính này:









Gã khổng lồ này sử sụng bo mạch chủ Tyan Thunder n6550EX. Trong hình dưới nếu phóng to ta sẽ thấy Puget sử dụng nguồn Corsair HX 1000 W để cung cấp cho hệ thống. Tuy nhiên hệ thống này chỉ sử dụng card đồ họa 8800GTS 640 MB, mặc dù card đồ họa này không phải mạnh nhất nhưng công suất làm việc của nó cũng đủ lớn.

#155


dùng làm wall paper hay background của blog là hơi bị xì teen
#156


G dữ liệu antivirus

* DoubleScan: tốt nhất, giải thưởng do vi rut
* OutbreakShield: Immediate bảo vệ chống vi rút mới
* Heuristics mới phát hiện thậm chí chưa biết thêm vi rút
* Nâng cao năng bảo vệ vfrom virus, sâu, rootkits, phần mềm gián điệp, dialers, Trojans, backdoors, và nhiều hơn nữa.
* Virus blockers cho e-mail và tin nhắn

G dữ liệu bức tường lửa cá nhân
* Chiến thắng, giải thưởng, bảo vệ chống lại cuộc tấn công
* Tối ưu hóa cho các trò chơi mới: công tắc tự động để cho minh bạch Autopilot bức tường lửa bảo vệ
* Dễ hơn để sử dụng, nhờ quy định mới
* Bốn mức độ an ninh, hay chế độ chuyên môn

G dữ liệu antispam
* Mở rộng theo ngôn ngữ chặn: phát hiện và khối mười e-mail khác nhau như ngôn ngữ mong muốn

G dữ liệu bảo vệ trẻ em
* Cá nhân hồ sơ người sử dụng, khối nội dung xúc phạm và nhiều hơn nữa
* Keywort-Bộ lọc cho tìm kiếm văn bản đầy đủ (mở rộng)

G liệu WebFilter / Ngày chiếu
* Trace eraser và dữ liệu chiếu
* Blocks biểu ngữ, pop-up, Flash, Java / VB script, vv

Tin cập nhật / nâng cấp
* Thông tin phát hiện mỗi phút, cập nhật và nâng cấp phần mềm được bao gồm trong một năm

Có gì mới trong G liệu InternetSecurity 2009 19.0.0.53:
Fingerprinting - tiết kiệm thời gian và ngăn cản không cần thiết quét vi rút
ParallelScan - đáng tiết kiệm thời gian cho Dual Core hay Quad Core do phân phối các máy tính trong quá trình tải quét vi rút
Tính đến 5 lần nhanh hơn, nhờ công nghệ mới DoubleScan bao gồm cả Fingerprinting và ParallelScan
Mới 'im lặng' tường lửa và quét HTTP: lướt nhanh mà không có bất kỳ gián đoạn hoặc chậm trễ cho lần đầu tiên
Giám sát phát hiện hành vi điển hình phần mềm độc hại
Old an ninh tự động gỡ cài đặt phần mềm
Hướng dẫn người sử dụng mới trực quan

Kiểm dịch chất lượng phần mềm Antivirus của Việt nam:
http://vietnamnet.vn/cntt/2009/03/837757/

và có thể tìm thấy cái để cho máy bạn ở đây:
http://huongtinhyeu.net/hty/index.php?topic=9494
#157
Lấy lại thư đã gửi, được biết tới với tên Recall cho những ai hay dùng outlook và với các dịch vụ thư trả tiền mới có. Gmail có tính năng này quả là 1 sự "đột phá" để cạnh tranh với các dịch vụ free email khác.
----------------

TTO - Dịch vụ Google Mail (Gmail) vừa bổ sung một tính năng khá hữu dụng trong Google Labs có tên là Undo Send, cho phép người dùng có thể quay trở lại thao tác gửi thư trước đó.


Chức năng Undo Send trong Gmail

Được biết, tính năng này đã được trình gửi email là Outlook khai thác trước đó, thế nhưng nó chỉ có thể thực hiện được khi quá trình gửi thư đang được diễn ra. Và nay, Google đã thực hiện được việc này ngay cả khi thư đã gửi (miễn sao người nhận thư chưa đọc được).

Tìm hiểu về Undo Send

Undo Send sẽ cho phép người dùng hoàn lại tác vụ đã gửi email trước đó nếu một khi nào đó bạn lỡ gửi một bức thư mà không đến đúng địa chỉ muốn gửi. Đây là tình huống người dùng email ắt hẳn đã không ít lần gặp nhưng không biết làm cách nào vì dù sao cũng đã có dòng chữ "Your message has been sent" (Thư điện tử đã được gửi đi). Tuy nhiên, khi tính năng Undo Send này được kích hoạt thì bạn có thể lấy lại email vừa gửi tức thì.

Kích hoạt tính năng và sử dụng

Để kích hoạt tính năng này, trước tên tài khoản gmail của bạn phải là tài khoản sử dụng ngôn ngữ tiếng Anh/Mỹ. Sau đó, bạn vào mục Settings, chọn thẻ Labs và di chuyển xuống chọn ứng dụng mới được bổ sung có tên là Undo Send rồi đánh dấu trước mục Enable. Cuối cùng nhấn Save Changes để lưu lại các thay đổi. Bây giờ, tài khoản của bạn đã được hỗ trợ tính năng này.

Và để thử nghiệm, bạn hãy gửi một email cho bất kỳ một tài khoản nào thì sau dòng chữ truyền thống của gmail là "Your message has been sent" và View message thì bạn sẽ thấy dòng chữ Undo xuất hiện ngay chính giữa. Chỉ cần nhấp chuột vào đó, bạn sẽ được trở lại thao tác trước khi nhấn nút Send.

THÙY LINH
nguồn: tuoitre online
#158
Ở công ty có ông anh mở bài Nắng có còn xuân, cứ hết giờ làm, mọi người về hết, chỉ còn vài anh em máu chiến (làm việc muộn), ông anh lại mở bài này, Quang Linh hát.

Và khi làm việc đêm, lại thấy nhơ nhớ, : ) , coi như động viên, chia sẻ với anh em để tạm quên đi cơn ác mộng công việc.

[stream=475,75]http://www.quancafe.com/nhacfiles/ALBUMS%20-%20HAI%20NGOAI/Thuy%20Nga%20CD355%20-%20Em%20Van%20Nhu%20Ngay%20Xua/nang%20con%20co%20xuan%20-%20ngoc%20ha.wma[/stream]
#159
[Album] Trần Tiến (Hà Trần Productions)





Tracklist
01 Ra ngõ tụng kinh (Hà Trần)
02 Ngẫu hứng phố (Hà Trần)
03 Nhăng nhố (Hà Trần)
04 Phố núi (Hòa Trần)
05 Liên khúc Chị Tôi - Sao em nợ vội lấy chồng (Hà Trần & Hòa Trần)
06 Một mình (Hà Trần)
07 Đóa hoa xanh (Hòa Trần)
08 Điệp khúc tình yêu (Tùng Dương)
09 Độc huyền cầm (Tùng Dương)
10 Hòa tấu "Ta vui xòe nhé" (Thanh Phương & Tran's Gang)
11 Mặt trời bé con (David Tran)
12 Vật đổi sao dời (Hà Trần)
13 Đen trắng (Hà Trần, Tùng Dương & Hòa Trần)
14 Ra ngõ tụng kinh (Bonus track by Bình & Hà) (Hà Trần)

download: http://www.megaupload.com/?d=22PS98TQ (bit rate: 130 Kbps)

(PM nhanh thì sẽ có direct link)
#160
 

(VnMedia) - Theo quyết định số 504/QĐ-TTBH của Tập đoàn Bưu chính Viễn thông Việt Nam VNPT ban hành, bảng cước dịch vụ truy nhập Internet tốc độ cao ADSL/MegaVNN có một số thay đổi phần tốc độ tối đa dành cho cả 4 gói cước Mega Easy, Mega Family và Mega Extra.

Theo bảng cước mới ban hành này, về cơ bản giá cước truy nhập dịch vụ của các gói cước không thay đổi song tốc độ kết nối tối đa của các gói cước đã có sự điều chỉnh hơn hẳn.

Cụ thể, với gói cước Mega Easy, Tốc độ tối đa (Download/Upload) là 1.536Kbps/512Kbps (trước là 384Kbps/128Kbps)

Gói cước Mega Family có tốc độ tối đa (Download/Upload) là 2.048Kbps/ 512Kbps (trước là 512Kbps/256Kbps).

Gói cước Mega Extra có tốc độ tối đa (Download/Upload) là 2.560kbps/512Kbps (trước là 1Mbps/512Kbps).



Gói cước Mega Maxi có tốc độ tối đa (Download/Upload) là 3.072Kbps/640Kbps (trước là  2Mbps/640Kbps).

Cho tới thời điểm này, dịch vụ ADSL/MegaVNN đã có gần 1,5 triệu thuê bao. Tiếp tục đứng đầu về thị phần dịch vụ ADSL của Việt Nam, năm 2009, nhà cung cấp dịch vụ VNPT/VDC đặt mục tiêu đảm bảo chất lượng, đáp ứng ngày càng cao nhu cầu dịch vụ giá trị gia tăng của người dùng.


nguồn: http://www.vnmedia.vn/newsdetail.asp?newsid=157949&catid=35
SEO ngành nghề, cỏ nhân tạo, chuyên sửa máy rửa bát tại hà nội, chuyên sửa chữa tivi tại nhà ở Hà Nội, đặt hàng tượng phật đồ thờ tâm linh làng nghề Sơn Đồng | Điện lạnh Bách Khoa Hà Nội