Menu

Show posts

This section allows you to view all posts made by this member. Note that you can only see posts made in areas you currently have access to.

Show posts Menu

Topics - ảo ảnh _tình yêu

#2
            Vô đề

Anh trót yêu em cô gái tóc vàng       
Trên mình em khoác áo màu tang     
Anh biết yêu em là đau khổ
Vì môi anh đã gắn chặt với nàng.
#3
Mọi người ơi ..nhà có nuôi con gì post lên cho mọi người ngắm đi ...





#4
Aoanh đang băn khoăn không biết là đặt tên con mình như thế nào ? vì nghe các cụ ngày xưa bảo rằng : cái tên đc đặt theo con người ta cả cuộc đời , cái tên ảnh hưởng rất nhiều đến hạnh phúc và cả tương lai nữa ...

Aoanh cần sự tham khảo của mọi người về đặt tên cho con của Aoanh , một cái tên mang đầy đủ ý nghĩa ...

Mọi người giúp Ảo nhé ! Cám ơn rất nhiều !
#5
 Ai có nhu cầu khám chữa bệnh , hay những câu hỏi khó nói không biết hỏi ai hãy ghé qua Blog của Aoanh_tinhyeu để đc tư vấn và giải đáp tận tình :

      http://360.yahoo.com/catbui18vn

về các mặt :
_Tư  vấn sức khoẻ
_ Thuốc uống và cách sử dụng
_ Chăm sóc Mẹ và Bes
_Dành cho tuổi mới lớn
_ Thắc mắc thầm kín
_ chuyện hai người
_ ..... vân vân va` ... Vân Vân ..

                                                                     __ Thân __
#6

Sidney Sheldon (11 tháng 2, 1917 - 30 tháng 1, 2007) là nhà văn người Mỹ. Ông sinh tại Chicago, Illinois dưới tên Sidney Schechtel, có bố là người Do Thái gốc Đức, mẹ là gốc Nga. Người đọc biết đến ông như một nhà văn có tài thực thụ với lối viết văn hóm hỉnh nhưng đầy trí tuệ. Những tác phẩm của ông thường viết về những nhân vật thành đạt, nổi tiếng nhưng không có thật và thường là phụ nữ. Lối viết văn phóng khoáng, miêu tả chân thực, hiệu quả, đa số trong các tác phẩm đều đậm chất Mỹ, lạ lẫm với người Á Đông.

Ông qua đời tại bệnh viện Eisenhower ở thành phố Rancho Mirage thuộc bang California, Hoa Kỳ ngày 30 tháng 1 năm 2007, thọ 89 tuổi.


Tác Phẩm : cát Bụi Thời Gian


Nếu kế hoạch không thực hiện được bọn mình sẽ chết hết cả lũ. Anh ôn lại trong óc một lần cuối, thử đi thử lại cố tìm xem còn kẽ hở nào, nhưng không thấy gì. Kế hoạch thật là táo bạo, nó đời hỏi phải tính toán cẩn thận đến từng giây. Nếu trôi chảy, nó sẽ là một chiến công tuyệt vời, có thể sánh với nhân vật Elcid vĩ đại. Còn nếu bị hỏng thì ...
Thế là thời gian lo lắng qua rồi, Jaime tự triết lý. Bây giờ đã đến lúc hành động.
Jaime Miro là một huyền thoại, một anh hùng đối với dân vùng Basque, nhưng anh lại là một kẻ đáng nguyền rủa đối với chính phủ Tây Ban Nha. Anh cao đến một mét chín mươi, khuôn mặt rắn rỏi và thông minh, thân hình vạm vỡ, đôi mắt đen thoáng vẻ lo nghĩ. Những người quen biết thường thích mô tả anh to lớn hơn, đen và hung dữ hơn. Anh mang trong người nhiều tính cách, một con người thực tế, biết rất rõ những gì là bất lợi cho bản thân mình, nhưng cũng lại là một con người lãng mạn, sẵn sàng hy sinh cho những gì mình tin tưởng Thị trấn Pamplona như đang lên cơn vậy. Đó là buổi sáng kết thúc đua bò tót, thường thường hàng năm tổ chức từ ngày mồng bẩy tháng Bảy đến ngày mười bốn tháng Bảy. Có đến ba chục ngàn khách thập phương đổ về thị trấn.
Nhiều người đến cốt để xem cảnh bò chen nhau chạy, rất đáng sợ, và nếu muốn tỏ ra can đảm, họ lao vào chạy trước đàn bò. Tứ nhiều hôm trước, họ đã thuê hết các phòng khách sạn. Đám sinh viên từ Navare đến chỉ còn biết nằm vạ vật trước cửa nhà này, hiên nhà khác, hành lang nào đó hoặc trong ô tô, ngoài quảng trường và ngay trên các hè phố của thị trấn.
Khách du lịch chen chúc trong các tiệm cà phê, quán rượu hay trong khách sạn ... mải mê ngắm những đoàn diễu hành khổng lồ với những màu sắc sặc sỡ trong tiếng nhạc rộn rã. Phần lớn người diễu hành khoác lên mình những chiếc áo choàng tím với mũ liền màu xanh kim tuyến hoặc đỏ, vàng ... Tràn qua các phố, đoàn diễu hành như những dòng sông cầu vồng. Tiếng pháo nổ dọc theo các tuyến xe điện càng làm cho không khí thêm ồn ào, sôi động.
Họ kéo nhau tới đây để xem các trận đấu bò vào buổi tối. Nhưng sự kiện kỳ thú nhất lát nữa mới diễn ra. Đó là Encierro hội bò đuổi.
Từ nửa đêm trước, tại những đường phố cuối thị trấn đã được tắt điện, đàn bò bị lùa khỏi chuồng để vượt sông và tập trung qua đêm tại cuối đường Cake Santo Domingo. Sáng nay, chúng sẽ được chạy dọc theo phố hẹp Cake Santo Domingo đã được che chắn, kỹ bởi các thanh cản bằng gỗ tại các góc phố. Khi chúng chạy hết phố thì sẽ được nhét vào các khu chuồng tại quảng trường Hemingway để chuẩn bị cho những trận đấu buổi chiều.
Suốt từ nửa đêm tới sáu giờ sáng, các vị khách nhậu nhẹt, hát hò, háo hức không tài nào ngủ được. Những người sẽ tham gia chạy trước đàn bò tót khoác nơi cổ những chiếc khăn choàng màu đỏ San Permin truyền thống.
Sáu giờ kém mười lăm, các ban nhạc bắt đầu kéo nhau ra phố và chơi các điệu nhạc sôi động của xứ Navare. Đúng bảy giờ, một pháo hiệu bay vút lên báo hiệu chuồng bò đã mở, đám đông lại càng háo hức. Vài giây sau quả pháo hiệu thứ hai bay lên báo cho toàn thị trấn biết bò đã xuất phát.
Tiếp đó là một cảnh tượng không thể quên được. Bắt đầu, nó rầm rì theo gió từ xa vọng lại, hầu như không nhận thấy được. Tiếng ồn cứ lớn dần, lớn dần cho tới khi biến thành những tiếng nổ phát ra từ những cặp móng vuốt nện xuống mặt đường. Rồi đột nhiên vọt tới hàng chục con bò mộng, con nào con nấy ngót nghét cả tấn, lao sầm sập vào phố Santo Donlgo như đoàn tầu hỏa phóng hết tốc độ. Phía trong những thanh chắn bằng gỗ được đặt tại mỗi góc phố giao nhau là hàng ngàn chàng trai vừa ham muốn lại vừa hoảng sợ, sắp được tỏ rõ lòng quả cảm bằng việc chạy trước mũi những con bò điên.
Đàn bò xuất phát từ cuối đường, qua phố Esthafeta và phố Favier, băng qua những cửa hiệu dược phẩm và trang phục, quầy hoa quả, lao về phía quảng trường Hemingway trong những tiếng hò la "ôlê" từ các đám đông như đã hóa rồ. Khi đàn bò tới gần, người ta giẫm đạp lên nhau để chạy trốn những cặp sừng nhọn hoắt và những chiếc móng giết người. Cái chết kề sát lưng khiến cho một số người tham gia vội vàng tìm đường chạy trốn. Số này bị đám đông hò hét "Cobardon!"- đồ hèn. Một số người vấp ngã trên đường lập tức được lôi ra ngoài.
Đứng sau những thanh gỗ chắn có một ông già nắm tay một cậu bé, cả hai ông cháu đều nín thở theo dõi quang cảnh kỳ thú diễn ra cách mình có vài bước chân.
– Cháu nhìn các chàng trai kìa! - Ông cụ kêu lên.- Họ thật là cừ!
– Ông ơi, cháu sợ lắm. - Chú bé run rẩy.
– Ông già vòng tay ôm lấy cậu bé.
– Ôi, Manolo, sợ thật.
Nhưng cũng thật tuyệt. Một lần ông cũng chạy trước đàn bò thế này. Không gì có thể ví được với nó. Mình đem mình ra chết thử, và điều đó khiến người ta cảm thấy mình đích thực là đàn ông.
Theo lệ, đàn thú sẽ mất hai phút để chạy hết chín trăm thước chiều dài đường Santo Domingo dẫn tới khu đường đấu và khi đàn bò đã được nhốt an toàn trong chuồng thì phát pháo hiệu thứ ba sẽ được bắn lên. Nhưng hôm ấy, phát đạn thứ ba đã không được bắn bởi một thảm hoạ bắna từng có trong lịch sử bốn trăm năm hội bò tót của Pamplona.
Khi đàn bò tót lao vào đoạn đường hẹp, có sáu bảy người mặc áo choàng sặc sỡ đã tháo bỏ những thanh chắn gỗ, thế là chúng như được thoát ra khỏi sự tù túng, chật chội đổ ào vào trung tâm thành phố. Cái cảnh tượng mà khoảnh khắc trước đó còn là ngày hội hạnh phúc đột nhiên trở thành cơn ác mộng. Bầy thú điên dại lao vào đám người đứng xem còn đang ngơ ngác. Cậu bé và ông cụ nằm trong số người bị nạn đầu tiên. Cả hai bị đàn bò húc ngã rồi bị giẫm bét.
Những cặp sừng hung ác sọc vào chiếc xe nôi giết chết luôn đứa bé và húc ngã bà mẹ rồi giày xéo nát bấy cái thân thể mỏng manh ấy. Khắp nơi tràn ngập không khí chết chóc. Đàn bò xô ngã đám đàn bà trẻ con, chọc những cặp sừng gớm ghiếc vào những người đi đường, vào các giá bày thực phẩm, kể cả các bức tường, hất tung mọi thứ không may xuất hiện trên đường đi của chúng. Người ta gào thét trong nỗi kinh hoàng, xô đẩy nhau trong tuyệt vọng hòng thoát ra khỏi đường chạy của đàn thần chết có sừng ấy.
Một chiếc xe tải màu đỏ bỗng xuất hiện trên đường và lập tức trở thành mục tiêu tấn công của bò. Chúng lao theo chiếc xe đang từ từ chạy xuôi phố Estrella – đường dẫn tới nhà tù Pamplona.
Nhà tù này cao hai tầng, xây bằng đá, cửa sổ có chấn song sắt lớn, trông rất gớm ghiếc. Bốn góc có bốn bót gác, phía trên cổng vào tung bay lá cờ Tây Ban Nha hai màu đỏ - vàng. Chiếc cổng đá dẫn tới một sân nhỏ.
Tầng hai của tòa nhà là dãy xà lim chuyên giam giữ tử tù.
Phía bên trong, một lính gác bận đồ cảnh sát Armanda đang dẫn vị cha cố mặc áo choàng đen đi dọc hành lang tầng hai. Người lính khoác khẩu tiểu liên.
Thấy ánh mắt cha cố nhìn khẩu súng vẻ dò xét, người lính nói:
– Chẳng phải là quá cẩn thận đâu, thưa cha. Tầng này toàn bọn cặn bã xã hội cả.
Vị cha cố được dẫn qua một phòng đặt máy dò kim loại, giống như chiếc máy đặt ở sân bay.
Xin cha thứ lỗi, nguyên tắc ở đây ...
– Hẳn rồi, cha biết.
Khi vị cha cố bước qua chiếc máy, một tiếng rít vang lên dọc hành lang.
Người lính gác theo bản năng đặt tay lên cò súng chĩa vào ông. Vị cha cố quay lại cười với người lính gác.
– Ồ, xin lỗi, - vừa nói cha vừa tháo bỏ cây thánh giá kim loại nặng nề đeo trước ngực bằng một sợi dây bạc và trao cho người lính gác.
Lần này khi cha cố bước qua, chiếc máy im lặng.
Người lính gác trả lại cây thánh giá, rồi cả hai đi sâu vào khu tận cùng của nhà tù. Mùi hôi thối bốc lên nồng nặc sộc hành lang. Cha biết đấy, - người lính gác thong thả nói, - cha chỉ phí thời gian vô ích. Đám súc vật này làm gì có linh hồn mà cứu rỗi.
– Biết thế, nhưng phải cố, con ạ.
– Xin thưa với cha, - người lính gác lắc đầu, - cổng địa ngục đang chờ đón cả hai chúng nó.
– Hai? Sao họ bảo cha phải rửa tội cho ba đứa? - Vị cha cố ngạc nhiên.
– Chúng tôi đã tiết kiệm thời gian cho cha. Thằng Zamazo ngoẻo sáng nay trong nhà thương rồi. Bệnh đau tim! - Người lính gác nhún vai.
Hai người bước tới hai gian xà lim trong cùng.
– Đây thưa cha.
Người lính gác mở khóa một gian xà lim, thận trọng lùi lại khi cha cố lách mình vào phía trong, rồi khóa lại như cũ và đứng ngoài hành lang, cảnh giác với bất cứ hiện tượng lạ nào.
Cha cố bước tới chỗ có bóng người nằm trên chiếc giường đơn tanh tưởi.
– Tên con là gì?
– Ricardo Mellado.
Cha cố nhìn hắn chằm chằm. Thật khó nói trông hắn ra sao. Mặt sưng húp bê bết máu. Mắt gần như nhắm tịt lại.
Người tù mấp máy cặp môi dày:
– Kính chào cha. Con rất mừng là cha đã đến.
– Cứu vớt linh hồn con là bổn phận của nhà thờ. - Cha cố đáp lại.
– Họ sẽ treo cổ con sáng nay phải không cha?
Cha cố vỗ nhẹ vào vai người tù:
– Con phải chịu hình phạt thắt cổ.
Ricardo Mellado nhìn xói vào cha cố.
– Không!
– Cha rất tiếc. Nhưng quyết định này là của chính ngài thủ tướng.
Cha cố đặt tay lên đầu người tù và lầm rầm đọc kinh.
– Con đã phạm tội lớn trong suy nghĩ, trong lời nói, và con thành tâm ăn năn xin được tha tội. - Ricardo nói.
Cha cố vẫn tiếp tục đọc kinh. Bên ngoài người lính gác đứng nghe, nghĩ thầm trong bụng. Thật là cái trò tốn thời gian ngu xuẩn. Chúa sẽ phỉ nhổ vào mặt thằng chết tiệt đó.
Cha cố đọc xong bài Kinh rửa tội.
– Con của ta, cầu Chúa nhận linh hồn của con lên Thiên đường.
Vị cha cố bước ra phía cửa xà lim. Người lính gác mở khóa, rồi bước lùi lại, hướng nòng súng nhằm vào người tù. Khóa xong, anh ta bước sang xà lim bên cạnh, mở cửa.
– Thằng này nữa là hết, thưa cha.
– cha cố bước vào xà lim. Người tù bên này cũng bị đánh đến thảm hại. Cha cố lặng lẽ nhìn hắn, rồi hỏi:
Tên con là gì?
– Felix Carpio.
Hắn ta người râu ria, vạm vỡ, nổi lên một bên má là vết sẹo xám ngoét, mà bộ râu rậm không thể che được.
– Tôi không sợ chết, thưa cha.
Thế là tốt, con ạ. Cuối cùng thì chẳng ai trong chúng ta sống mãi được.
Khi cha cố đang nghe Carpio xưng tội thì có tiếng ồn từ xa vọng đến, lúc đầu nghe lao xao, sau lớn dần và bắt đầu dội vào nhà tù. Tiếng chân bầy thú nện rầm rầm như tiếng sấm lẫn tiếng gào thét của đám người hoảng loạn. Viên lính gác giật mình nghe ngóng. Tiếng ồn ào mỗi lúc một gần.
– Thưa cha, phải nhanh lên, ngoài kia hình như đang có chuyện.
– Ta xong rồi đây.
Người lính nhanh chóng mở khóa để cha cố bước ra ngoài hành lang, rồi khóa lại cẩn thận. Chợt có tiếng động lớn ở phía trước nhà tù. Người lính quay ra nhìn qua ô cửa sổ hẹp, có chấn song sắt.
– Cái quỷ gì thế nhỉ?
– Nghe như ai đó muốn gặp chúng ta đấy. Cha mượn cái kia nhé? - Cha cố nói.
– Cha mượn cái gì?
– Vũ khí của con.
Cha cố vừa nói vừa lặng lẽ tháo bỏ phần chóp của cây thánh giá lớn đeo trước ngực, để lộ ra một con dao găm nhọn, dài. Nhanh như chớp, con dao đã thọc vào ngực người lính.
– Thế đấy, con ạ. - Vừa nói ông vừa lôi khẩu tiểu liên khỏi tay anh ta. - Chúa và Cha đã thống nhất là con không cần thứ đồ chơi này nữa. - Jaime Miro vừa nói vừa làm dấu thánh. Người lính đổ xuống sàn xi măng. Jaime Miro lấy chùm chìa khóa trong người hắn rồi nhanh chóng mở khóa hai ô xà lim. Những tiếng ồn ào bên ngoài vọng vào còn dữ dội hơn.
– Đi thôi - Jaime ra hiệu.
Ricardo Mellado nhặt lấy khẩu súng.
Cậu đóng thầy tu giống thật, chút nữa thì cả tớ cũng bị lừa. - Anh ta gượng cười với cái miệng sưng vều.
– Bọn nó quần các cậu quá lắm phải không? Được. Rồi chúng sẽ phải trả giá! - Jaime vòng tay ôm hai người tù, đỡ họ đi xuống hành lang.
– Thế Zamozo làm sao?
– Bị đánh đến chết. Bọn tớ nghe thấy cậu ấy gào thét. Chúng đưa vào bệnh xá, rồi bảo cậu ấy chết vì đau tim.
Phía trước họ là cánh cửa sắt đóng chặt.
– Chờ tớ ở đây. - Jaime nói.
Anh tiến tới phía cánh cửa sắt nói vọng sang với người lính gác bên ngoài:
– Ta xong việc rồi, anh gác.
Anh ta mở cửa, giục.
– cha phải nhanh lên. Bên ngoài đang ...
Anh ta không bao giờ nói được hết câu bởi đã bị lưỡi dao của Jaime ngăn lại.
– Đi thôi, Jaime ra hiệu cho hai người.
Felix Carpio nhặt khẩu súng của người lính gác, cả ba đi xuống tầng dưới.
Cảnh tượng bên ngoài hết sức lộn xộn.
Đám cảnh sát chạy lăng xăng cố tìm hiểu điều gì đã xảy ra và đối phó với những người đang gào thét trong buồng giam hòng thoát khỏi những con thú điên.
Một con bò tấn công từ phía cổng trước, xô đổ chiếc cổng đá. Một con khác thì đang vầy vò cái xác lính gác đã nát bấy.
Chiếc xe đỏ đang đậu trong sân, máy vẫn nổ. Trong khung cảnh hỗn độn đó, hầu như chẳng ai chú ý đến ba kẻ đang bỏ trốn, còn những người nhìn thấy thì lại đang lo giữ thân, hỏi làm được gì?
Jaime và những người bạn của anh nhảy lên phía sau chiếc xe tải. Nó lặng lẽ lặng lẽ vượt qua những đám đông đang tán loạn khắp đường phố.
Các lực lượng cảnh sát bán quân sự mặc đồng phục màu xanh mũ dạ đen cố gắng trong tuyệt vọng ngăn cản sự hỗn loạn. Cảnh sát Armanda đóng tại thủ phủ các địa phương cũng đối phó vô vọng trước tai ương bất ngờ này. Người ta giẫm đạp lên nhau hòng thoát khỏi bầy thú đang sôi máu. Sự đe dọạ từ những con bò tót không tai hại bằng hiểm họa do chính họ gây ra trong khi xô đẩy nhau trốn chạy. Tội nhất là các ông già bà lão bị xô ngã rồi bị đám đông giẫm đạp lên.
Jaime đưa mắt nhìn cảnh tượng hãi hùng, vò đầu bứt tai. Điều này không phải là dự tính trong kế hoạch. Anh nhìn cảnh chết chóc đang bao trùm, không biết phải làm gì để có thể ngăn nó lại. Tuyệt vọng, anh nhắm nghiền mắt, cố xua khỏi đầu những hình ảnh khủng khiếp lọt vào mắt.
Chiếc xe chạy tới vùng ngoại ô Pamplona, rồi tiếp tục lao về phía nam, bỏ lại đằng sau đám âm thanh ồn ào, hỗn độn.
– Chúng ta đi đâu thế, Jaime? - Ricardo Mellado hỏi.
– Torne có một chỗ an toàn. Chúng ta sẽ ở đó đến tối rồi đi tiếp.
Fexlix Carpio co rúm người lại vì đau đớn. Jaime Miro, vẻ mặt đầy thương xót, khẽ nói:
– Chúng ta sớm đến đó thôi, bạn của tôi.
Trong đầu Jaime, những cảnh tượng hãi hùng ở Pamplona cứ hiện lên, không thể xua đi được.
Chừng nửa tiếng sau họ đến một cái làng nhỏ thuộc Torne. Chiếc xe chạy vòng theo rìa làng, đến một ngôi nhà đứng đơn lẻ giữa những ngọn núi. Jaime đỡ mấy người bạn ra khỏi thùng xe.
– Nửa đêm sẽ có xe đến đón các bạn, - người lái xe nói. - Bảo họ hãy đưa đến một bác sĩ và nhớ quẳng cái xe đi nhé. - Jaime nhắc.
Ba người bước vào trong. Đó là một ngôi nhà kiểu thôn quê, đơn sơ, ấm cúng, trần nhà có cột đỡ, phòng ở có lò sưởi. Một mảnh giấy nhỏ đặt trên bàn.
Jaime Miro đọc và mỉm cười với dòng chữ, "Nhà của tôi cũng là nhà của các bạn". Trên giá bày đủ loại rượu, Jaime rót rượu ra cốc.
– Không một lời nào đủ để cảm tạ cậu, bạn thân yêu. Ly này là dành cho cậu.
– Ricardo Mel1ado nói.
Chúc cho sự tự do. - Jaime nâng cốc.
Chợt vang lên tiếng lích rích của con chim bạch yến bị nhốt trong lồng, Jaime bước tới, lặng lẽ nhìn con chim nhỏ vùng vẫy. Anh mở lồng, nhẹ nâng nó ra và mang đến bên cửa sổ.
– Chú chim nhỏ hãy bay đi, - anh thì. thầm. - Mọi loài vật đều phải được tự do.

                                                                                              Hết Chương 1
#7
Luật chơi rất đơn giản , mọi người cùng đoán . Ditim_loithoat  sẽ đưa ra một từ hoặc một câu , nhưng sẽ được mã hóa bằng hình mặt người , mỗi người sẽ được đoán 1 chữ cái Ai đoán ra được từ sớm nhất sẽ được thưởng một món quà ( quà thật 100% )
Đây là 1 tác phẩm Văn Học Rất nổi tiếng nói về thời niên thiếu của một chú bé Tác phẩm gồm có 12 chữ cái :

             ::) ::) ::) ::) ::) ::) ::) ::) ::) ::) ::) ::)


Nào Mời Các Mem Nhào vô
#8
Xuân

Mừng Xuân Đinh Hợi
Ũn à ũn ĩn
Có chú lợn con
Lỏn tỏn lon ton
Xuất trình năm mới

Mừng năm Đinh Hợi
Chúc khắp mọi nơi
Làm ăn tấn tới
Tiền vào đầy nhà

Chúc các cụ già
Tuổi thọ thêm ra
Tinh thần như hoa
Thân tâm vui vẻ

Chúc đấng cha mẹ
Dồi giàu sức khoẻ
Mỗi năm mỗi trẻ
Hạnh phúc an lành

Chúc chị cùng anh
Tình yêu thắm xanh
Trên đường công danh
Luôn như ước nguyện

Chúc các bạn hiền
Sớm được nên duyên
Niềm vui phát triển
Thôi không ưu phiền

Chúc các sinh viên
Học tập tiên tiến
Vang danh bốn biển
Tên được hô to ...

Chúc các em nhỏ
Mãi mãi ấm no
Khỏi phải âu lo
Vui bên mẹ cha

Chúc ai ở xa
Không còn bôn ba
Kiếp sống xa nhà
Niềm vui phơi phới

Chúc Diễn Đàn Hương
Thành viên nhân đôi
Nhân tài gấp bội
Vui càng thêm vui ...
________________________
#9
.  ==> 5 con ngựa
#10
Các bạn thân mến, đây là post những bài viết mang tính khoa học trong đời sống chúng ta, có thêm một chút huyền bí cũng không sao. Để hoạt động tốt và có các bài viết chất lượng ,Vì phần lớn bài viết đều là sưu tầm, lấy thông tin từ các nguồn khác nhau, nên yêu cầu các thành viên khi post bài cần đưa rő tên tác giả, nguồn tài liệu . Vì là  mang tính khoa học nên những bài viết mang tính spam không phù hợp với chủ đề đều sẽ bị xóa bỏ...Những bài viết chỉ cụt ngủn vài dòng đại ý như "hay quá!" hoặc "giờ mới biết" hay đại loại như thế đều sẽ bị xóa...
                                                                                            __ Thân __
#12
Nơi mùa thu bắt đầu


Mùa Thu đã sang rồi còn đâu
Sao em mãi mơ về mùa hạ?
Mùa thu đi theo từng chiếc lá
Lá vàng rơi ngập lối em về

Mùa thu đã đến từ hôm qua
Tặng nắng vàng ngập tràn ngoài cửa
Trong tim anh phải chăng là nỗi nhớ?
Gửi lời gió nhắn giùm em nơi xa xôi

Cành Fangxe đã héo úa mất rồi
Em ơi em !... sao không về mùa hạ?
Lại úa vàng theo lá cùng mùa thu
Để sáo buồn cất biệt khúc vi vu...

Đường về nhà xa quá phai không em?
Anh gọi nắng sáng mãi bước bên thềm
Chờ dáng xưa một người quay trở lại
Bởi vì em cô gái đến từ hôm qua

Khi nỗi nhớ đem tình yêu đến
Chính là nơi mùa thu bắt đầu
Khi anh hiểu anh cần em hơn cả
Là anh biết anh yêu em từ lâu....!


Thơ Marky
#13
.



#14
Nụ Hôn Của Tử Thần I
Tác giả: Ira Levin - Vĩnh Khôi dịch

Lời giới thiệu


TÌNH YĘU – THAM VỌNG – TỘI ÁC là ba phạm trù xoắn tít nhau tạo nên nhân vật "hắn".
Hắn là ai?
- Là người chúng ta bắt gặp trên đường phố, trong công viên, trong quán ăn, trong rạp hát, trong nhà trường...trong xã hội đó – xã hội mà nhà văn nổi tiếng của Mỹ, ATR BUCHW ALD gọi là Xã Hội Vĩ Đại. Vĩ đại là vì nó đã sản sinh ra những đứa con sẵn sàng thản-nhiên-đến-lạnh-lùng gây tội ác để thực hiện những ước mơ, tham vọng cuồng điên.
Hắn là ai?
- Là một sinh viên hai mươi bốn tuổi đã khiến chúng ta phải rùng mình ghê sợ trước cái vẻ lì lợm, trâng tráo và tính tàn ác độc địa của hắn, là người vẫn còn bình tĩnh tự đánh giá về mình ngay sau khi đã phạm tội ác tầy đình:
"Mày là một thằng điên!... Nhưng thực sự thì không bao giờ hắn gán cho mình là một thằng điên cả. Hắn nghĩ hắn là một thằng thông minh, gan da, anh hùng và liều lĩnh".
Đấy! Hắn đấy – sản phẩm của một nền giáo dục bị tha hóa bởi sự sùng bái Danh Vọng và Tiền Tài Vật Chất.
Chúng tôi giới thiệu "hắn" trong cái hôn của tử thần, dịch từ nguyên bản tiếng Anh – A Kiss Before Dying- của Ira Levin; bản in lần thứ 4, năm 1964 của nhà xuất bản Pyramid Publications, Inc – New York.
Trong khi dịch chúng tôi giữ nguyên bằng tiếng Anh những tên riêng, địa danh... để bạn đọc dễ theo dõi.
Mong được sự góp ý phê bình của bạn đọc.


31-5-1988
Người dịch
#15
- Cách làm thì tương tự như là ở trog Win2K , nhưng như các bạn đã biết nếu như chúng ta cũng đổi tên file SAM như ở trong WIN2K thì chắc chắn là WinXP sẽ bị lỗi và không thể nào vào được Win ( Sẽ bị Restart lại máy )

- Vậy thì làm cách nào có thể đoạt được quền Administrator bi giờ ? .



- Đầu tiên tui cũng chưa biết làm thế nào, nhưng về sau tui đã đánh liều và thử một cách như sau :

+ Tui đến một máy cài WinXP khác , tui tạo Pass của user có tên là Administrator là trắng (Nghĩa là không đặt password , password bỏ trắng) , tôi khởi động lại máy , sau đó tôi vào DOS và copy lại cái file SAM ở cái máy mà tôi vừa tạo với pass của User : Administrator (Đây là người có quyền quản trị cao nhất) là trắng vào thư mục BACKUP trong đĩa mềm của tôi.

+ Sau đó tôi sang cái máy cài WinXP mà tôi muốn cướp quyền Admin ( Với pass của Administrator mà tôi không biết )

+ và tôi làm y như các bước như trên ( Chú ý : Trong WINXP thì không phải là thư mục WINNT như trong Win2K mà nó là thư mục WINDOWS) :



Sau khi khởi động và Boot bằng đĩa mềm sẽ hiện ra 3 phần cho bạn chọn , bạn chọn cái đầu tiên là : NTFS4DOS . Sau đó bạn cứ để mặc cho nó chạy tiếp. Tiếp sau đó nó sẽ hiện ra một dòng thông báo hỏi bạn có muốn sử dụng tiện ích NTFS4DOS ko ? bạn đánh chữ yes và ấn Enter .

sau đó nó sẽ hiện ra dòng A:\> bạn chuyển sang ổ đĩa cứng là phân vùng chính cài Win ( Ở đây tôi sẽ lấy ví dụ là ổ C

A:\> C:

C:\> cd WINDOWS\SYSTEM32\CONFIG ( dùng lệnh cd để chuyển đến thư mục WINDOWS\SYSTEM32\CONFIG

Tiếp tục : Tại C:\>WINDOWS\SYSTEM32\CONFIG bạn đánh lệnh dir

C:\>WINDOWS\SYSTEM32\CONFIG\dir

Ta sẽ nhìn thấy file có tên là : SAM

Tiếp tục tại dấu nhắc lệnh : C:\>WINDOWS\SYSTEM32\CONFIG bạn đánh lệnh

C:\>WINDOWS\SYSTEM32\CONFIG\ren SAM DUNG

sau đó bạn đánh thử lại lệnh Dir để kiểm tra xem đã có file tên DUNG chưa ? Nếu có rồi thì đẫ thành công .

Chú ý : Tốt nhất là trước khi đánh lệnh ren SAM DUNG để đổi tên file SAM bạn lên backup nó trứơc :

C:\>WINDOWS\SYSTEM32\CONFIG\md Backup (Để tạo thư mục backup)

C:\>WINDOWS\SYSTEM32\CONFIG\copy SAM C:\>WINDOWS\SYSTEM32\CONFIG\BACKUP ( làm như vậy cho chắc ăn )



- Tiếp theo từ C:\>WINDOWS\SYSTEM32\CONFIG tôi đánh lệnh

C:\>WINDOWS\SYSTEM32\CONFIG A: để chuyển sang ổ mềm A

- Tại ổ A ta đánh lệnh A:\>cd Backup để vào thư mục BACKUP ở trong ở A .

- Tại A : \>BACKUP> ta đánh lệnh dir để kiểm tra xem đã thấy file SAM ở trong đó chưa A : >\BACKUP>dir

- Từ A : >\BACKUP\ ta đánh lệnh :

A : >\BACKUP\copy SAM C:\>WINDOWS\SYSTEM32\CONFIG (Chú ý : Trước khi đánh lệnh trên thì bạn phải chắc chắn là file SAM ở trong thư mục C:\>WINDOWS\SYSTEM32\CONFIG đã được đổi tên thành tên khác )

- Sau khi đánh lệnh trên xong nếu copy thành công bạn sẽ nhận được 1 tông báo là : 1 file copy ... gì gì đó tôi không nhớ lắm . Sau đó bạn khởi động lại máy và bỏ đĩa mềm ra .

- Khi đăng nhập vào máy bạn gő user là Administrator và password là trắng bạn cứ việc gő Enter thế là Okie giờ đây bạn đã là Người có quyền quản trị cao nhất rùi.
;D
#16
Hãng dịch vụ Internet hàng đầu thế giới đang lên kế hoạch tích hợp Yahoo Messenger vào trong Yahoo Mail, cho phép người sử dụng dễ dàng trò chuyện trực tiếp với nhau, nhờ đó họ không cần phải cài ứng dụng IM rất nặng và tốn bộ nhớ nữa.

Trong Đại hội Web 2.0, diễn ra tại San Francisco (Mỹ) từ 7/11 - 9/11, Phó chủ tịch truyền thông Brad Garlinghouse của Yahoo cho hay họ muốn mọi người cảm thấy thuận tiện hơn khi sử dụng các dịch vụ của Yahoo và có cơ hội tiếp xúc gần gũi với trào lưu Web 2.0.

"Các ứng dụng Web 2.0 đang mang đến những giá trị khổng lồ cho người tiêu dùng và doanh nghiệp", Garlinghouse khẳng định.

Với tính năng thú vị này, người dùng có thể biết ai đang mở Yahoo Mail và cả những người đang đăng nhập vào Yahoo Messenger để đọc status (dòng trạng thái bên phải nick) và chat cùng họ. Các đoạn hội thoại sẽ được tự động chuyển thành e-mail.

Yahoo sẽ hoàn thiện tính năng này trong khoảng hai tháng nữa. Sau đó họ sẽ tạo điều kiện cho khách hàng chat với những người sử dụng Windows Live Messenger.

Google đã tích hợp khả năng chat trong hòm thư Gmail đầu năm nay còn AOL và Microsoft chưa công bố kế hoạch tương tự.
SEO ngành nghề, cỏ nhân tạo, chuyên sửa máy rửa bát tại hà nội, tình yêu độ xe Mercedes, chuyên sửa chữa tivi tại nhà ở Hà Nội, đặt hàng tượng phật đồ thờ tâm linh làng nghề Sơn Đồng | Điện lạnh Bách Khoa Hà Nội