KỶ NIỆM 30/4 TẶNG NHỮNG NGƯỜI CHIỀN SĨ

Started by hoatim, 07/04/07, 14:42

Previous topic - Next topic

hoatim



Rời thành phố anh vào vùng chiến thuật
mang trong lòng lý tưởng của đời trai
áo hoa cà nhuôm bụi đường đất đỏ
gót giầy xô mòn chật bước quân hành
tay súng lạnh giữa đem đông biên giới
tấm poncho che lấp nỗi niềm riêng
một buổi chiều hành quân qua sứ HUẾ
cô lái đò áo trắng nón bài thơ
nhìn cô lái anh nhớ về cô giáo
cô giáo SÀI GÒN anh đã ngỏ lời yêu
thành phố mẹ anh rời ba năm trước
cô giáo vẫn chờ đợi lính biên cương
đêm thao thức trên cổ thành QUẢNG TRỊ
thương mẹ hiền đàn em nhỏ ngây thơ
nhiều đêm trắng mẹ một mình cầu nguyện
mong anh về trong chiến thắng đầu xuân...
trên con đường một mình em về nơi chốn tha hương ,cơn đau xa người còn thắm môi hôn nhớ về ai?....~bàn tay như cố kéo những ước mơ đã mai xa rồi
những tháng năm tàn phai hình bóng thôi còn ai??

hoatim



anh sống cô đơn trên những đồi hiu quạnh
anh thả hồn theo luồng gió núi lạnh căm
anh làm bạn với hồn ma và gió núi với mây ngàn
giúp anh quên những kỷ niệm chìm sâu trong dĩ vãng
thế giới đã quên lãng người lính trận hi sinh
với các thương tích anh mang đầy mình
tự do không phải ai cho mà tự có
phải trả giá đắt bằng máu sương trong cuộc chiến
bởi những người chiến binh anh dũng chốn xa trường
chúng ta không thể quên những người lính chiến đáng thương
hay để họ hi sinh vô nghĩa ngoài chiến địa
chúng ta phải kính nể và vinh danh người lính trận...
trên con đường một mình em về nơi chốn tha hương ,cơn đau xa người còn thắm môi hôn nhớ về ai?....~bàn tay như cố kéo những ước mơ đã mai xa rồi
những tháng năm tàn phai hình bóng thôi còn ai??

hoatim


       TRÊN BỐN VÙNG CHIẾN THUẬT


anh đi chinh chiến khắp nơi,
Mỹ Tho,Phú Quốc,Đầm Dơi,Định Tường.
anh đi dãi nắng dầm sương,
vùng bốn chiến thuật dặm đường đã qua.

Gò Công,Bà Rịa,Bên Hoà,
TâY Linh, Bà Rá,Đức Hoà,Long An.
anh đi mưa gió chẳng màng,
vùng ba chiến thuật gian nan không sờn.

Plieme,Phú Bổn,Quy Nhơn,
Tam Quan,An Lão,Bồng Sơn,Chợ Bồng.
anh đi đèo núi băng sông,
vùng hai chiến thuật cũng không vắng chàng

Ba Gia,Quảng Ngãi,Việt An,
Khe Xanh,Quảng Trị,Hội An ,Phong Điền.
anh đi đánh giặc triền miên,
vùng một chiến thuật đảo điên kinh hoàng.

anh đi bảo vệ giang san,
một đời lính chiến vẻ vang tung hoành.
em thương anh lính mũ xanh,
bốn vùng chiến thuật chân anh bước mòn.

bài hát "TRÊN BỐN VÙNG CHIẾN THUẬT"nhắc đến bài này chắc hẳn ai cũng biết.nhưng các bạn có biết bốn vùng chiến thuật là gì không?
hoatim đăng bài thơ này lên đây để các bạn hiểu thêm thế nào là bốn vùng chiến thuật,để khi nghe bài hát đó các bạn sẽ thấy súc động hơn và ý nghĩa hơn.
trên con đường một mình em về nơi chốn tha hương ,cơn đau xa người còn thắm môi hôn nhớ về ai?....~bàn tay như cố kéo những ước mơ đã mai xa rồi
những tháng năm tàn phai hình bóng thôi còn ai??

hoatim



anh mười tám đã đi vào quân ngũ
đời quẩn quanh bên vách núi,cây rừng
đếm thời gian qua áo bạc phong sương
đêm không ngủ bên chiến hào đợi giặc.

bởi sinh ra _ thân trai thời loạn,
nên một đời anh có cũng bằng không
phượng của anh vừa lặng lẽ sang sông
tin thi trượt,cho tình yêu rơi rụng !

đời chiến sĩ bước quân hành ngang dọc
có mẹ già_cũng it dịp về thăm
mắt mẹ mờ vì ngấn lệ quanh năm
đêm cầu nguyện cho con mạnh khoẻ

rồi năm tháng ,tháng năm dài chuyển tiếp
bạn bè thân _dăm đứa tử biệt ly
anh ở lại với vài mảnh đạn nghi
bên ÁI TỬ,CÚ AN rồi AN LỘC

anh vẫn iữ niềm tin sáng rực
chí làm trai _ súng đạn tiếp lên đường
nhưng lệnh ban_mọi bước tiến phải ngừng,
anh gục khóc giữ màn đêm đổ sụp

anh mười tám đã đi vào quân ngũ
nợ non sông anhtrả trọn trăm năm
nửa chừng thôi,ai bảo chiến tranh tàn
cho anh bước buồn đau trong tủi nhục.
trên con đường một mình em về nơi chốn tha hương ,cơn đau xa người còn thắm môi hôn nhớ về ai?....~bàn tay như cố kéo những ước mơ đã mai xa rồi
những tháng năm tàn phai hình bóng thôi còn ai??

QUANGKHAI

BÀI THƠ KHÔNG LỜI

Bước chân đánh giặc trăm miền
Tôi đi qua những con thuyền bến sông
Thơ yêu chẳng có một dòng
Tôi yêu,
tôi để trong lòng,
tôi yêu...
Dẫu cho những sớm những chiều
Mưa Trường sơn thấm ướt nhiều trang thơ
Dẫu cho ai có mong chờ,
Tôi không dám ước
ai chờ đợi tôi.
Sân ga vang một tiếng còi
Khói bom hôm ấy,
bầu trời ngổn ngang
Hòa vào dòng lá ngụy trang
Tôi đi,
mất hút trong hàng,
bóng tôi
Bài thơ, từ đó không lời,
Tôi mang theo
suốt một đời làm thơ.

(NTO)

sống phải chiến đấu - chiến đấu để thấy mình còn sống

QUANGKHAI

TÌNH CA


Đừng yêu ai em nhé
Chỉ yêu mình anh thôi
Dẫu tất cả con trai
Bên em đều tốt đẹp

Đừng thương ai em nhé
Chỉ hướng về anh thôi
Dẫu anh không còn trẻ
Không có chi hơn người

Đừng nhớ ai em nghe
Ngoài anh người bạn cũ
Dẫu ngàn ngày quyến rũ
Là ngàn ngày chưa qua

Chỉ một lần thiết tha
Chỉ một điều mơ mộng
Như chỉ một bài ca
Hãy vì anh đồng vọng

Yêu anh từ nước mắt
Tới trong ngày biết yêu
Yêu anh từ tiếng hát
Khi sao xanh những chiều

Yêu anh không lỗi hẹn
Một bóng hoa đợi chờ
Nở trong lòng thầm kín
Mặc tháng ngày vút qua

Yêu anh từ rất xa
Chiến trường anh gối ngủ
Tóc em cùng suối đổ
Trong giấc mơ nhớ thương

Yêu hơn mọi yêu thương
Mà cuộc đời đã có
Nhớ trước mọi nẻo đường
Đã thổi từng trận gió

Từ tháng ngày chiến đấu
Ta chọn tình yêu ta
Em ơi em - đồng chí
Ngọn cờ và tình ta


Những gì ta đã có
Là em hay cánh đồng
Là mây trên thành phố
Hay trăng treo cuối rừng
Đều cùng là lửa máu
Của đồng đội đồng bào
Những gì ta phải đổi
Đến tận cùng gian lao ...
Nên vì sao em ơi
Môi anh đau tiếng cười
Lòng anh vò tiếng gọi
Anh muốn nói một lời
Yêu anh luôn em ơi
Vì không ai có được
Như anh một tấm lòng
Càng đi vào mặt trận
Cang sớm bừng thủy chung
Cang lao lên lửa bòng
Cang yêu em tận lòng
Trên ngọn nguồn sông núi
Biết yêu thành mênh mông ...

(NKĐ)

sống phải chiến đấu - chiến đấu để thấy mình còn sống

QUANGKHAI

HÔN   Phùng Quán

[i]Trời đã sinh ra em
Để mà sinh mà đẹp
Trời đã sinh ra anh
Để yêu em tha thiết

Khi người ta yêu nhau
Hôn nhau trong say đắm
Còn anh, anh yêu em
Anh phải đi ra trận
Yêu nhau không ai muốn
Gần nhau và hôn nhau
Những anh , anh không muốn
Hôn em trong tủi sầu
Em ơi rất có thể
Anh chết giữa chiến trường
Đôi môi tươi đạn xé
Chưa bao giờ được hôn

Nhưng dù chết em ơi
Yêu em anh không thể
Hôn em bằng đôi môi
Của một người nô lệ[/i]

sống phải chiến đấu - chiến đấu để thấy mình còn sống

QUANGKHAI

GỬI EM DƯỚI QUÊ LÀNG    HỒ NGỌC SƠN

Khi chiếc lá xa cành
Lá không còn màu xanh
Mà sao em xa anh
Đời vẫn xanh rời rợi ?
Có gì đâu em ơi
Tình yêu là sự sống

Anh đi xa bao núi
Tình em như khe suối
Lưu luyến và nhơ thương
Chảy theo anh khắp đường

Anh đi xa càng xa
Tình em như cỏ hoa
Âu yếm và thiết tha
Theo anh dài nương rẫy

Anh đi biệt tháng ngày
Tình em như sông dài ...

sống phải chiến đấu - chiến đấu để thấy mình còn sống

SEO ngành nghề, cỏ nhân tạo, chuyên sửa máy rửa bát tại hà nội, chuyên sửa chữa tivi tại nhà ở Hà Nội, đặt hàng tượng phật đồ thờ tâm linh làng nghề Sơn Đồng | Điện lạnh Bách Khoa Hà Nội