thơ buồn

Started by tinhbanvatoi, 01/04/09, 21:21

Previous topic - Next topic

tinhbanvatoi

tự nhiên thấy thick thơ buồn hịc hy vọng không có ai giống mình.

Những bài thơ buồn ......


Tôi cũng muốn viết những bài thơ vui
Để cho đời thêm tiếng cười vui vẻ
Tôi đã cố nhưng không sao cầm lệ
Tủi phận mình chốn trần thế đau thương

Tôi viết thơ đã quen giữa đêm trường
Bên khung cửa nhìn sương rơi từng giọt
Khi mọi người ngủ ngon trong hạnh phúc
Thì một mình tôi thổn thức con tim

Thầm ao ước một nếp sống êm đềm
Nơi an nghĩ cho cánh chim mỏi mệt
Ôm thương lòng đớn đau còn in vết
Vì cuộc sống trôi dạt chốn giang hồ

Đêm từng đêm tôi nếm giọt lệ khô
Đã từ lâu cạn bên bờ đau khổ
Thôi không chảy vì thiếu người dành dỗ
Chết cả lòng trước phần số chua cay

Tôi cũng mong đời có lúc đổi thay
Cho tôi vui trên đường dài chiếc bóng
Để cho tôi có được niềm hy vọng
Lắp vào trong khoảng trống của tâm hồn

sưu tầm

tinhbanvatoi

Hết rồi những phút mặn nồng
Còn đâu, đâu nữa, tình hồng như mơ
Đời buồn như những dòng thơ
Để tôi cô lẽ bơ vơ một mình

Làm sao quên được chữ tình
Làm sao quên hết bóng hình người xưa
Trời ơi, xin đổ cơn mưa
Xoá đi hình bóng người chưa trở về

Anh đi chẳng nhớ lời thề
Bỏ quên ai đã cận kề từng đêm
Anh giờ nệm ấm chăn êm
Sao tôi vẫn nhớ để thêm đau lòng

Từng đêm lạnh lẽo cô phòng
Tim đau buốt giá từng dòng lệ rơi
Anh đi tâm trí thảnh thơi
Mặc tôi ở lại chơi vơi đợi chờ

Chiều buồn chân bước thẩn thờ
Trách ai đã nỡ hững hờ tình tôi
Ở phương trời mới xa xôi
Chúc anh hạnh phúc đẹp đôi cùng người

sưu tầm

tinhbanvatoi

Ước gì.....

Ngày mai đám cưới nhà em
Âm thầm thao thức cả đêm khóc sầu
Ngày mai em sẽ làm dâu
Trái hoan bề mặt trái sầu bên trong

Trời cao buộc lộn tơ hồng
Để em xuất giá mà lòng nhớ ai
Ước gì đêm mãi cứ dài
Thời gian ngừng lại không ngày vu qui

Ngày mai em phải nói chi
Khi em đau khổ bước đi theo chồng
À ơi, con sáo sang sông
Tâm tư vẫn nhớ tình nồng ai trao

Đành thôi câm nín nghẹn ngào
Cố quên kỷ niệm ngày nào ấm êm
Tình xưa chôn dấu trong tim
Mối tình thơ mộng êm đềm ngây thơ

Ngày mai tình cũ bơ vơ
Ngày mai là hết tình khờ với ai
Ước gì đừng có ngày mai
Để đời rẽ lối chia hai đoạn đường

sưu tầm

tinhbanvatoi

MÌNH TÔI UỐNG RƯỢU TRONG ĐÊM VẮNG
RƯỢU ĐẮNG HÒA CHUNG VỚI LỆ RƠI
TỪNG GIỌT RƯỢU CAY TÌM QUÊN LÃNG
ÂM THẦM KHÓC HẬN CẢNH ĐỜI TÔI

Mình tôi thơ thẩn trong đêm vắng
Tôi với rượu sầu dưới ánh trăng
Uống mãi, uống hoài giọt rượu đắng
Rượu buồn tình cũ đã dở dang

Trong bóng đêm tôi nhớ một người
Đêm nay người ấy đã xa tôi
Vắng người, vắng cả tiếng cười vui
Rượu chúc mừng người bên tình mới

Đắng chát bờ môi giọt rượu cay
Hòa cùng lệ đổ suốt bao ngày
Chung tình chi nữa tình gian dối
Với kẻ sở khanh đã đổi thay

Lệ khóc hận đời khi tình chết
Rơi vì người ấy nỡ phụ lòng
Từng giây, từng phút tôi thầm khóc
Giọt ngắn, giọt dài, đẫm má hồng

Rượu ơi xin giúp ta quên hết
Cay đắng ngập tràn ở trong tim
Tìm lại nụ cười trên môi mềm
Quên đi dĩ vãng tựa khúc phim

Lãng tích thiên nhai xa chốn cũ
Âm tào địa phủ gởi tình xưa
Thầm chôn kỷ niệm sâu vào đất
Khóc biệt lần cuối rồi tiễn đưa

Hận thù thương nhớ theo mây khói
Cảnh cũ từ đây sẽ xa lìa
Đời của đôi ta đã cách chia
Tôi còn nghĩ đến làm chi nhỉ?

sưu tầm

tinhbanvatoi

Bước.....

Bước đi trong đêm tối
Đến một nơi xa xôi
Xa lánh đời giả dối
Đầy ắp những kẻ tồi

Bước theo giòng đời trôi
Từng bước chìm, bước nổi
Những bước chân đơn côi
Khiến lòng thêm cằn cỗi

Bước qua bao lầm lỗi
Tâm tư thoáng bồi hồi
Đắng chát ở bờ môi
Ôm con tim nhức nhối

Bước đường đời vạn lối
Đường nào dành cho tôi ?
Ai cho tôi cơ hội ?
Hay là đã muộn rồi ?

Bước theo làn gió thổi
Vượt qua núi, qua đồi
Qua sông đồng cỏ nội
Tôi đi tìm chính tôi

Bước khi tình đổi ngôi
Người yêu giờ thay đổi
Bạc trắng hơn cả vôi
Đã đành tâm phản bội

Bước nhưng đừng bước vội
Chẳng có ai chung đôi
Chỉ một mình mà thôi
Trong màn đêm tăm tối

sưu tầm

tinhbanvatoi

Ngày mai đám cưới nhà em
Hôn anh lần cuối trước đêm giã từ
Ngày mai vĩnh biệt mộng mơ
Trong tà áo cưới thẫn thờ sang sông

Ngày mai pháo đỏ rượu nồng
Đưa em đi với người chồng không thương
Tiếng lòng nức nở thê lương
Mang niềm tâm sự vấn vương u hoài

Chữ tâm sẽ giữa chia hai
Chữ phận đến với u hoài đắng cay
Tình yêu tan biến vụt bay
Vì tình, vì nghĩa phụ ai trong lòng

Trời cao tạo cảnh bão giông
Khiến em phận gái long đong xứ người
Cướp đi tất cả niềm vui
Để em trọn kiếp phải rơi lệ buồn

Thề xưa đâu phải nói xuôn
Nhưng đời tàn nhẫn không tròn tình ta
Tình tan trong nắng chiều tà
Tương lai em sống xót xa bên chồng

Sáo nào có muốn sang sông
Nghẹn ngào trả lại tim hồng cho anh
Còn em tim vỡ tan tành
Khấn trời ban phước, ban lành cho anh

sưu tầm

tinhbanvatoi

Ngày mai tôi sẽ lẽ loi
Nhìn người yêu cũ đẹp đôi đường tình
Xót xa cho kiếp phàm sinh
Khó tròn như ý, như mình ước ao

Đừng lo không biết làm sao
Khi em đi đến nghẹn ngào chúc anh
Dẫu sao chuyện cũng đã thành
Đôi ta không muốn cũng đành chia tay

Ngày mai anh cứ tròn vai
Nhớ làm chi nữa những ngày bên nhau
Thời gian thấm thoát qua mau
Sẽ xoa dịu bớt nỗi đau đường tình

Em không oán trách chi anh
Làm con có hiếu phụ tình nào sai
Ước gì chẵng có ngày mai
Để anh có thể ở hoài bên em

Ứơc gì đêm sẽ dài thêm
Đôi ta sẽ mãi êm đềm chung đôi
Khỏi cần khắc khoải bồi hồi
Nhìn nhau lần cuối trọn đời dở dang

Khiến anh đau khổ sang ngang
Còn em rơi lệ lang thang hồng trần
Trách ai ngoài trách số phần
Yêu nhau thật sự đâu cần sống chung

Chỉ cần giữ ở trong lòng
Vì nhau ráng sống cho xong kiếp người
Thơ này xin tặng thay lời
Kiếp sau hẹn gặp chẳng rời, chẳng xa .

sưu tầm

tinhbanvatoi

Người đi nào phải vô tâm
Đi trong đau khổ âm thầm lệ tuôn
Tận sâu dưới đáy tâm hồn
Chốn vùi thương nhớ, chốn chôn ân tình
Xa người cất bước lênh đênh
Xăm trong tâm trí bóng hình thuở nao
Bỏ đi tình vẫn dạt dào
Ta không quên được tình trao cho người
Mang theo kỷ niệm ngày vui
Nợ tình khó trả, trọn đời khó quên
Trăm ân, ngàn nghĩa khó đền
Năm qua, tháng lại nhớ tên người hoài
Một lòng chẳng đổi, chẳng thay
Mình ta với rượu đêm dài nhớ ai

Men tình thoang thoảng bao vay
Sầu như ngọn gió tung bay đầy trời
Nhuộm màu tang tóc khắp nơi
Đắng cay, cay đắng ngỏ lời chia tay
Tâm thần điên đảo ngất ngây
Linh hồn tê tái thở dài trong đêm
Vị vô trên chiếc môi mềm
Hương xưa lãng vãng bên thềm tương tư
Tình buồn trong khói sương mờ
Ái ân ghi khắc cho dù chia xa
Chỉ hồng không thể thiếu kim
Mình ta khó sống êm đềm yên vui
Ta say trốn tránh sự đời
Say nhưng vẫn nhớ đến người ta yêu

sưu tầm

tinhbanvatoi

NGOÀI VÙNG PHỦ SÓNG

Phan Cung Bắc

Khi anh cầm chiếc điện thoại trên tay
Cầm cả những gì mong manh có được
Gọi trước biển cồn cào sóng nước
Gọi lên trời xao xác những mây

Em ở đâu trong cõi đời này
Mà anh kiếm anh tìm đến thế
Đến lúc bạc đầu nhận một lời rất khẽ
Anh nằm ngoài vùng phủ sóng của em!

mượn trên blog cua cu s_o  :P

cunghuong

Đọc những bài này đúng là rất buồn!
Visit my blog: www.phamankhanh.com

SEO ngành nghề, cỏ nhân tạo, chuyên sửa máy rửa bát tại hà nội, chuyên sửa chữa tivi tại nhà ở Hà Nội, đặt hàng tượng phật đồ thờ tâm linh làng nghề Sơn Đồng | Điện lạnh Bách Khoa Hà Nội