XIN MẸ THA LỖI CHO CON

Started by hoatim, 13/03/07, 11:32

Previous topic - Next topic

QUANGKHAI

#20
Đi khắp thế gian
Không ai tốt bằng mẹ
Gánh nặng cuộc đời
Không ai khổ bằng cha

HOATIM ơi anh nghĩ Mẹ em luôn tự hòa về em nhiều lắm - hay vui và HP nhiều hơn nữa đi em  :wub: :wub: :wub:

sống phải chiến đấu - chiến đấu để thấy mình còn sống

hoatim


giờ đây mẹ có u buồn
giờ đây mẹ có khóc luôn đêm dài
không mẹ như cảnh tù đầy
không mẹ con thấy ngày dài qua lâu
con luôn cố gắng không sầu
nhưng lòng cứ nghĩ đâu đâu chuyện gì
lời xưa con trẻ vẫn nghi
luôn yêu kính mẹ,nhu mì nết na
dù rằng con mẹ cách xa
trong lòng vẫn thấy không xa chút nào
gặp mẹ con có dám chào
vì sơ mẹ bận mẹ mau thở dài
vài lời con muốn tỏ bày
mong mẹ hãy hiểu con đâythương người.

        *****
         ****

mưa rơi mưa vẫn cứ rơi!
từng giọt buốt giá ướt người phong sương
hỏi ai lầm lũi đêm trường
trong mưa mà nhớ mà thương mẹ hiền
mưa sao trút mãi ưu phiền
bao giờ mới rứt cho em ... trở về

                          *****
                           ****
                            ***

trên con đường một mình em về nơi chốn tha hương ,cơn đau xa người còn thắm môi hôn nhớ về ai?....~bàn tay như cố kéo những ước mơ đã mai xa rồi
những tháng năm tàn phai hình bóng thôi còn ai??

hoatim

ngày đầu con bước đến trường!
mắt nhìn bỡ ngỡ,nào hay biết gì...
trở lên quen thuộc lạ kì...
nhờ mẹ thương hết,khắc nghi trong lòng!!

cuộc đời tháng rộng năm dài
con luôn cùng mẹ ,ước mong nhiều điều...
thương mẹ phận giống nàng kiều!
truân chuyên nhiều mối,lại nhiều khổ đau...
olòng con luôn ước mong sao..
mẹ luôn hạnh phúc không đau trong lòng..
thương mẹ con chẳng đếm đong..
chỉ mong mẹ hiểu tấm lòng con thơ...
mẹ ơi!!con trẻ đợi chờ..
ngày con gặp mẹ,mịt mờ quá thay
con luôn giư trọn lòng này
kính yêu hết mực tháng ngày không phai.
trên con đường một mình em về nơi chốn tha hương ,cơn đau xa người còn thắm môi hôn nhớ về ai?....~bàn tay như cố kéo những ước mơ đã mai xa rồi
những tháng năm tàn phai hình bóng thôi còn ai??

hoatim

mẹ oi!mẹ có biết không
tấm lòng con trẻ luôn mong mẹ cười
ngắn thay một kiếp con người
nên ta phải sống phải cười nhiều hơn
buồn vui thường đến chập chờn
ta phải biết giữ vui hơn là buồn
lòng con tư ấy vẫn luôn
chớ đâu nỡ bỏ cho buồn gió bay
mẹ ơi!mẹ hỡi có hay...
con luôn gìn giữ tình này thiêng liêng
cho dù con có ở xa
con đây thương mẹ truân chuyên đã nhiều
con luôn quý mến mẹ yêu
mong mẹ đừng nói con nhiều đổi thay
con vẫn mãi là con mẹ đây
TUYẾT VÂN của mẹ xưa nay đó mà.
trên con đường một mình em về nơi chốn tha hương ,cơn đau xa người còn thắm môi hôn nhớ về ai?....~bàn tay như cố kéo những ước mơ đã mai xa rồi
những tháng năm tàn phai hình bóng thôi còn ai??

hoatim



cả cuộc đời mẹ vất vả vì con
từ thửa ấu thơ cho tới ngày khôn lớn
khi bước chân con không còn chập chững
gánh nước mỗi ngày mẹ như thấy nặng hơn.

chẳng có gì so được tình tình thương của mẹ
dành cho con như đất dành cho cây sự sống
dẫu biển kia có sâu có rộng
sánh chi bằng ở mẹ tấm lòng tiên

dòng sữa ngọt ngào theo năm tháng co lớn lên
mẹ chăm chút cho con từng miếng ăn giấc ngủ
những lúc ngu ngơ con đâu có hiểu
mẹ đã vì con mà thành túng thiếu
chiếc áo sờn vai đạm bạc bữa cơm rau.

con chưa bao giờ thức trọn một đêm thâu
những sáng mùa đông con chưa một lần dậy sớm
để thấy ngoài trời từng cơn gió lớn
quẩy quang gánh hàng nặng,lầm lũi mẹ đi

mỗi lần con lên tỉnh dự thi
là đêm đó mẹ ở nhà thao thức
dẫu trong cuộc sống có nhiều lúc
con làm mẹ buồn lòng đôi chút
con biết rằng mẹ vẫn thương con

có tình thương nào có thể sánh hơn
và suốt đời như tình thương của mẹ
nên dẫu trên đời này còn bao lời hay hơn thế
con cũng chỉ một lần thầm gọi: Mẹ ơi!
trên con đường một mình em về nơi chốn tha hương ,cơn đau xa người còn thắm môi hôn nhớ về ai?....~bàn tay như cố kéo những ước mơ đã mai xa rồi
những tháng năm tàn phai hình bóng thôi còn ai??

hoatim

#25
đã nâu lắm con không về thăm mẹ
biết mẹ buồn và nhắc mãi tên con
nói gì đây khi cách trở đôi đường
và con vẫn miệt mài nơi que lạ.

hai mấy năm,một dòng trôi vất vả
con ra đi khi tóc vẫn xanh màu
mộng ước đầy tay vẽ chuyện mai sau
con mong có một ngày về bên mẹ.

rồi cứ thế dòng đời trôi không ngừng nghỉ
và cuôc đời không đẹp những ước mơ
bao nhiêu năm mẹ mòn mỏi mong chờ
màu hi vọng úa dân theo màu tóc

mẹ ơi ! xin tha thứ đứa con không tròn hiếu
công biển trời mẹ vất vả cưu mang
chưa một lần đền trọn nghĩa dương sanh
chưa trao mẹ trao mẹ một niềm vui trọn vẹn

hôm nay xứ người,ngày phụ nữ
con làm sao trao mẹ một bó hoa?
chỉ biết nghi đây đôi dòng chữ nhạt nhoà
là chút nhớ con gửi về bên mẹ.

          HOÀNG VÂN.4/4/2007





trên con đường một mình em về nơi chốn tha hương ,cơn đau xa người còn thắm môi hôn nhớ về ai?....~bàn tay như cố kéo những ước mơ đã mai xa rồi
những tháng năm tàn phai hình bóng thôi còn ai??

hoatim

[/color[/b[/size

           NHỚ MẸ


Mỗi lần nghe khúc hát
lại thấy thương mẹ nhiều
con một đời làm lũi
dòng nuóc mắt quạnh hui

biết làm sao mẹ hỡi
một kiếp người lưu vong
vẫn nhớ thương về mẹ
vẫn nước mắt thành dòng

mẹ ơi con lại khóc
như ngày đầu bé thơ
làm sao khô nước mắt
mỗi đêm con nằm mơ

vai mẹ giờ thêm gầy
gắng đời nặng trên vai
mẹ ơi con của mẹ
đau khổ cả hình hài

con sẽ về bên mẹ
lau khô dòng lệ buồn
đến bao giờ mẹ nhỉ
nước mắt đừng rơi tuôn
trên con đường một mình em về nơi chốn tha hương ,cơn đau xa người còn thắm môi hôn nhớ về ai?....~bàn tay như cố kéo những ước mơ đã mai xa rồi
những tháng năm tàn phai hình bóng thôi còn ai??

hoatim

[/color[/b

              MẸ BIỀT KHÔNG CON RẤT SỢ MÙA XUÂN

mẹ biết không con rất sợ mùa xuân
khoác tấm áo thời gian lên tuổi trẻ
mai nở vàng bao lần con trách khẽ
cánh én nào về lặng lẽ héo lòng con

mùa xuân đẹp làm khuyết mảnh trăng non
con lại sợ chẳng tròn câu hiếu thảo
khi sức khỏe mẹ mùa xuân đã cướp ráo
bỏ lại là phiền muộn với nỗi đau

mùa xuân vô tình,hời hợt biết bao
trút trên vai những nhọc nhằn mẹ gánh
chợ đời xa nên thân cò mỏi cánh
chỉ mong sao con lành mạnh hơn người

nhưng mẹ ơi, con chẳng thể vui cười
khi mùa xuân lại về trên tóc mẹ
dẫu thế gian cho rằng xuân tươi trẻ
còn với con xuân bạc trắng như vôi

mẹ biết không con phận số mồ côi
phía chân đồi rồi hoàng hôn sẽ lặn
mùa xuân nhẫn tâm đem mẹ là quà tặng
cho cái bụi mây trời,cho hoang vắng thời gian

con sợ lắm mùa xuân sẽ mang
nhiễu muộn màng con chưa lần đền đáp
chữ "hiếu ân" nặng tình sâu nặng nghĩa
tới bao giờ mới trả hết hả xuân ?

     Cuối Xuân 6/4/2007 htv
trên con đường một mình em về nơi chốn tha hương ,cơn đau xa người còn thắm môi hôn nhớ về ai?....~bàn tay như cố kéo những ước mơ đã mai xa rồi
những tháng năm tàn phai hình bóng thôi còn ai??

hoatim

[/color[/i[/size


ở xa xôi ngóng trông về mẹ
nhớ thương người ứ lệ mắt hoen mờ
thương quá đi! vội buông lời gọi khẽ
mẹ!con nè!tim nấc tiếng ngẩn ngơ

con ngỡ như đâu đây vòng tay ấm
thửa bên người bao nét đậm tình thâm
tiếc làm sao giây phút nào con hám
ước cùng nhau chia sẻ những thang trầm

nghe mẹ kể nhưng vết thương quằn quại
trái tim con bỗng đau đớn vô bề
nhức nhói ơi hãy đến bên con dại
sẽ thay người gánh cịu nỗi nỗi đau thương

làm sao con nói ra cho được hết
những tâm tình qua dòng chữ thô sơ
cõi lòng con chứa bao niềm tha thiết
dấu kín từ năm tháng thửa còn thơ

mẹ ơi ! mẹ lời kêu như vang vọng
vây quanh nhười phủ lấy những nồng nàn
nhận nơi con giữa khoảng đời lặn lội
yêu thương này đến tận từ tâm can

con bất hiếu không cận kề bên mẹ
cùng với cha chia sẻ những trầm luân
dấng thiêng liêng hãy lắng nghe con nhé
giúp mẹ hiền bền ức vượt gian truân !


HTV   4/2007
trên con đường một mình em về nơi chốn tha hương ,cơn đau xa người còn thắm môi hôn nhớ về ai?....~bàn tay như cố kéo những ước mơ đã mai xa rồi
những tháng năm tàn phai hình bóng thôi còn ai??

hoatim

[/color

con khẽ sà vào lòng mẹ làm nũng
mẹ mắng rằng:
"lớn rồi đấy không còn bé nữa đâu"

vì cuộc sống mà nâu lắm rồi
con không được cầm bàn tay của mẹ
đặt lên má và bảo rằng "con rất thích"!
mẹ cười hiền thơm lên tóc của con

cũng đã nâu con không còn ra ngõ
ngóng mẹ về từ chợ quê giản dị
mẹ vẫn tay cười:"mẹ có quà cho con"

con muốn đếm thời gian trong mắt mẹ
muồn được nghe lời thủ thỉ bên tai
rồi con bỗng giật mình trong nước mắt
trái tim con khẽ thổn thức :"mẹ ơi".
trên con đường một mình em về nơi chốn tha hương ,cơn đau xa người còn thắm môi hôn nhớ về ai?....~bàn tay như cố kéo những ước mơ đã mai xa rồi
những tháng năm tàn phai hình bóng thôi còn ai??

SEO ngành nghề, cỏ nhân tạo, chuyên sửa máy rửa bát tại hà nội, chuyên sửa chữa tivi tại nhà ở Hà Nội, đặt hàng tượng phật đồ thờ tâm linh làng nghề Sơn Đồng | Điện lạnh Bách Khoa Hà Nội