TRONG TIM EM MỘT NỖI BUỒN

Started by nothing, 26/04/07, 10:24

Previous topic - Next topic

nothing

Bước chân trên gió
Gió hát cho tóc trôi
Gió hát bài gì nghe buồn thế?

Đứng nơi đây chân không điểm tựa
Ngỡ trời mưa làm mờ bóng chim trong bão táp

Nhưng không...
Đời vẫn sáng, ngàn đời vẫn cháy
Cháy theo tháng năm sáng với ngày
Chỉ là tim ta...
cho ngừng dòng máu chảy
Biết đặt nơi đâu?

Để ta ra đi
Một bước đi không quay đầu trở lại

Ôi không...ta vẫn hoài u mê
Mơ thanh thoát mà nặng đôi gót chì
Hỡi lòng ta khao khát điều gì?
Có phải: chưa bao giờ bước đi trong cuộc sống...

Để về với hư vô
Để trao quyền tồn tại cho kẻ khác
Cho bậc anh tài
Cho người trí dũng
Cho đứa trẻ hồn nhiên
Cho đôi chim tung cánh
Cho những điều có thật và hư ảo
Cho tất cả, đời quấn lấy đời
Ta đổi được chăng
Mạng ta, con người khốn khổ
Để thấy điều tuyệt đối duy nhất trần gian
Trong sự đời hữu hạn






Tại sao vũ trụ là bóng đêm mà những tinh cầu mới là ánh sáng?
Bởi lẽ trong cuộc đời....
Niềm hy vọng có thể đếm được còn nỗi tuyệt vọng thì không.
Ngày mai chẳng biết ra sao nữa. Mà có ra sao cũng chẳng sao :D
BP

QUANGKHAI

đã nhiều lần em phản bội tôi
không cần đợi ngày thần tượng em sống dậy
và em sẽ còn phản bội tôi tiếp mãi
nếu tôi không kịp biết  mình chính là
một thần tượng phải ra đi


LMT

sống phải chiến đấu - chiến đấu để thấy mình còn sống

nothing

Cuộc đời lắm lúc thật dài
Lắm khi thật ngắn lắm khi thật thừa
Nhiều lúc chẳng đựơc ai ưa
Nhiều lúc ta phải tự đưa ta về
Cuộc đời còn mãi mải mê
Chán chê chảng chịu, hả hê hỏi hoài
Vui buồn cũng phải mệt nhoài
Miệt mài mong mỏi, người ngoài ngó ngang
Cuộc đời lắm lúc thật sang
Lắm khi héo hắt hai hàng lệ rơi
Lắm khi mây gió lả lơi
Lăm khi tôi lại ôm tôi mỏi mòn
Lắm khi lại muốn hoá non
Lắm khi lại muốn vất son về già
Đôi khi ước muốn thật xa
Nhiều khi nó đến bên ta thật gần
Có lúc ta cũng chẳng cần
Cuộc đời cứ lại lần lần tới ta.
Ngày mai chẳng biết ra sao nữa. Mà có ra sao cũng chẳng sao :D
BP

tieuquy


Không còn thứ 7 trong nhau

Bao thứ 7 rồi em ko anh ,
Để nỗi buồn cứ đến thật vô tình.
con đường nhỏ bóng người yêu dấu,
Em chạnh buồn ngước về phía ko đâu.

  Hoàng hôn dần buông ta giờ ở hai đầu.
  Một nỗi nhớ vô hình trong muôn vàn nỗi nhớ.
  Có kẻ chiều nay đứng lặng ngồi lẽ,
  Thầm trách một người ....chiều đợi ko tên.

Có lẽ nào anh đã vội lãng quên,
kỷ niệm một thời thât êm dềm dịu ngọt.
Biết ko anh :em ko còn là em nữa,
Khi ta đã ko còn thứ 7 trong nhau.
Gió vẫn quanh em đúng không anh?

nothing

Em mãi đi tìm về phía có anh
Nhưng trước mặt bờ gai dày cản lối
Tay với tìm tay...
chiếc gai cào nhoi nhói
Buông vội vàng...
tim thảng thốt kêu : đau !


Em mãi đi tìm về phía có nhau
Gío thổi chao...
bóng hao gầy nghiêng ngã
Cố vững bước chân...
lạc sâu miền đất lạ
Bờ cát khô cằn...
in từng dấu loay hoay


Bến cuối cùng là lời nói chia tay
Quay lưng lại...
Bóng xa dần... xa... khuất
Vương rớt bờ vai...
loang nhoè...dòng nước mắt
Thấm vào đâu
mà mặn đắng cả đời ?


Yêu là chi ?
em mang hỏi hết bao người
Cùng một nỗi đau hay mỗi người mỗi kiểu ?
Chỉ lặng im...
hẳn không ai thấu hiểu
Chỉ biết rằng :
Ai cũng khóc vì...yêu !


Em mãi tìm nhau trong những buổi chiều
Lá xạt xào khua ...buồn như nỗi nhớ
Từ sâu thẳm trái tim...
bất chợt lòng... ngờ ngợ
Sao lại mãi đi tìm...
về phía...chẳng có ai ???
Ngày mai chẳng biết ra sao nữa. Mà có ra sao cũng chẳng sao :D
BP

QUANGKHAI

quán đìu hiu tăm tối
mưa thu và gió thu
anh vào, tình đã lỡ
em ở đâu bây giờ ?
những cơn đau dằn dữ
em đi, anh tập cười
cười chưa ta đã khóc
tình chết rồi em ơi
phải chi em vẫn giữ
một vài kỷ niệm xưa
dù trái tim đã vỡ
tình vẫn còn lời ru
anh cười trên vai khác
nụ hôn khác đắp bù
cắn răng ngăn làm dấu
mong em hơn ngày xưa


st

sống phải chiến đấu - chiến đấu để thấy mình còn sống

QUANGKHAI

mùa hè nồng cháy
ở trong má em
mùa đông lạnh lẽo
ở trong tim em

nhưng có một ngày
hỡi em
mùa đông sẽ trên mà
mùa hè sẽ trong tim


th

sống phải chiến đấu - chiến đấu để thấy mình còn sống

nothing

Cuộc vui tàn còn gì lại trong ta
Những giọt nước mắt lặng câm
Những nụ cười buốt giá
Đày ải tâm hồn
Vào vực sâu vô cảm
Đau đến tận cùng quằn quại xiết thịt da...
Ảo ảnh nhạt nhoà
Ta không nhận ra ta
Gương mặt méo mó dị kì
Phải là ta không nhỉ!?
Nhàu nát
Úa tàn
Tìm đâu người tri kỉ
Đời lạnh buồn chỉ vui một thoáng qua.
Cuộc vui tàn
Tình chỉ là phù hoa
Ta bước thấp bước cao tìm một điều chân thật
Hư không
Hão huyền
Ảo vọng...
Cuộc vui tàn ta không phải là ta!!!
Ngày mai chẳng biết ra sao nữa. Mà có ra sao cũng chẳng sao :D
BP

QUANGKHAI

NÓI VỚI EM

lúc khó khăn này chuyện có vậy thôi
cứ hào hứng sống đi em nhé
gượm chút đã đưa bàn tay nhỏ bé
bàn tay em, em hay đưa anh
còn nhưng khổ đau, còn nhưng muộn phiền
tà còn phải vịn vào nhau lặn lội

anh cùng em lại vẫn chỉ hai ta
cùng sống ở những miền hoang dại
và dù biết đây là thời gian khổ
hãy cùng thử sức băng qua
hai bàn tay bè bạn diết da
hai đôi mắt sẵn sàng căng mở


BVN

sống phải chiến đấu - chiến đấu để thấy mình còn sống

nothing

Ừ...thôi thế...mình chia tay
Ai có biết có chăng ngày gặp mặt
Điều ngỡ có mà vuột tay đánh mất
Nhận ra mình...tay trắng...đa mang

Vẽ ngày xưa của những giấc mơ hoang
Mình đã trả tự do cho nhau đấy nhỉ
Nên nếu có gặp nhau thì nhớ nhé
Sẽ bước qua như chưa biết bao giờ

Khuyết mùa Đông nên hạ chẳng sang thu
Nắng tháng Tám bớt vàng hơn, có lẽ
Dòng đời vẫn ồn ào như thế
Chỉ có một người đã biến mất...trong tôi...

Màu chì loang ve vuốt một thời
Chưa là gì...và không là gì cả
Mình đứng lên trong khi chưa từng ngã
Một giấc mơ như có thật trong đời

Nên nếu mình có gặp...mà thôi...
Chẳng ai khóc hộ mưa mùa hạ
"Đợi một đời em quen thành lạ"
Cho nên mình sẽ chẳng nhận ra nhau

Nhận ra mình...đã tự do đâu...?
Ngày mai chẳng biết ra sao nữa. Mà có ra sao cũng chẳng sao :D
BP

SEO ngành nghề, cỏ nhân tạo, chuyên sửa máy rửa bát tại hà nội, tình yêu độ xe Mercedes, chuyên sửa chữa tivi tại nhà ở Hà Nội, đặt hàng tượng phật đồ thờ tâm linh làng nghề Sơn Đồng | Điện lạnh Bách Khoa Hà Nội