Những bài thơ hay

Started by Sao_Online, 05/10/07, 21:46

Previous topic - Next topic

Sao_Online

Tôi cũng ham đọc thơ, nhưng cả đời cũng chỉ làm được 2 bài thơ "con cóc" (2 x 2 trang A4 = 4 trang) tặng cho 2 người bạn. Nói chung là văn mình, vợ người. Tự mình ngẫm nghĩ cũng thấy thơ mình hay hay. Rất tiếc là cũng chẳng nhớ viết nội dung cụ thể ra sao nữa. Thứ mà được đưa vào đầu là thơ của người khác, thơ hay, ý nghĩa và có giá trị cao về mặt giáo dục, về cuộc sống, về ý chí... vân vân và vân vân....

Để Box thơ thêm sinh động, tôi xin giới thiệu 1 bài thơ của tác giả Phùng Quán (1932 - 1995, quê Thừa Thiên Huế).
DI CHÚC CHIẾN SĨ
(Thay Quyết tâm thư trong trận công đồn diệt viện Phò Trạch Thừa Thiên)

Nếu tôi chết
Xin các đồng chí đừng đưa tôi đi đâu hết cả
Hãy chôn tôi nơi chính tôi đã ngã!

Dù đồng xanh hay giữa núi đồi
Dũ bãi lầy, trảng cát xương rồng gai
Hay ngay bên rệ đường tôi nằm phục kích
Mà không ngày nào đinh giày và xích xe tăng địch
Không xéo dày lên phần mộ của tôi
Dù thế đi nữa, các đồng chí ơi
Cũng đừng đưa tôi đi đâu hết cả
Hãy chôn tôi nơi chính tôi đã ngã!
Để mát dạ những người đã khuất
Người ta trồng cây đẹp rủ bóng lên nghĩa trang
Nhưng quanh mộ tôi
Xin đừng trồng bạch đàn, liễu biếc hay thùy dương
Hãy trồng cho tôi một nghìn mũi chông nhọn hoắt
Mỗi mũi chông đều nhớ tẩm thứ thuốc độc mạnh nhất!
Viếng mộ tôi xin đừng đốt hương
Hãy đốt cho tôi ngọn lửa thiêu đồn
Khắp cả quê hương đều ngó thấy
Soi sáng hết những nơi nào máu nhân dân đang chảy
Nếu phần mộ tôi là vị trí đánh mìn
Xin các đồng chí đừng do dự gì cả
Hãy đào mộ tôi lên!
Quẳng hài cốt tôi đi!
Và thay vào đó cho tôi một trăm cân thuốc nổ!
Xin các đồng chí đừng đưa tôi đi đâu hết cả
Hãy chôn tôi nơi chính tôi đã ngã!
1952
Đọc bài thơ mới thấy hết được sự hy sinh sao cả của những người chiến sĩ. Cho dù đến lúc hy sinh cũng luôn một lòng một dạ vì Tổ Quốc, vì nhân dân!

-----------

Nếu hay cho tớ xin mấy cái "lốp bốp" - vỗ tay  :D
Đi dân nhớ, ở dân thương!

Phan Tâm

Cãm ơn một bài thơ hào hùng chỉ có thể được đọc trong những tâm hồn lớn ..

    . Nơi tôi đi qua chiến tranh và dối trá
    . Và tình yêu tổ quốc nặng trên vai
    . Đất của tôi - quê hương của tôi
    . Tôi ngã xuống dòng máu hồng trả đất

    . Chàng trai trẻ còn nguyên đâu ngày củ
    . Mượn túi thơ sóng sánh bước trong đời
    . Cười ngạo nghể khinh vào hèn mạt
    . Và còn chờ - chờ mãi - một tình yêu

  ( Ngẩu hứng vài dòng thơ tặng huynh Sao-online .. Chúc vui )
 
Cái mà mọi người luôn cần là sự tốt bụng .


Trung Tâm Văn Hóa TT-TT Huyện Long Thành - Đồng Nai
       Chủ nhiệm CLB " Người Yêu Thơ " Long Thành .
ĐT : 0901 614 370 .
Email : [email protected]

Sao_Online

Cảm ơn PT về những lời đề tặng

Tuổi thơ tôi và đền mãi bây giờ
Chiến tranh là gì? Tôi chưa từng nếm trải
Nhưng tôi được cha ông tôi kể lại
Qua những vần thơ, trang viết, tấm hình
Và tôi biết những gì đang để lại
Có phải?
Vết đau nào cũng có lúc liền da?

Sẽ chẳng thể đâu bởi những việc quanh ta
Vẫn còn đó "màu da cam" ám ảnh
Đến bao giờ ta mới hết "màu cam"?

--------

Cảm ơn PT. Đã lâu lắm rồi mới có hứng làm thơ bởi chính thơ ngẫu hứng đề tặng của Tâm.
Đi dân nhớ, ở dân thương!

Sao_Online

#3
Đò Lèn (NGUYỄN DUY)

Thuở nhỏ tôi ra Cống Na câu cá
Níu váy bà đi chợ Bình Lâm
Bắt chim sẻ ở vành tai tượng Phật
Và đôi khi ăn trộm nhãn chùa Trần

Thuở nhỏ tôi lên chơi đền cây Thị
Chân đất đi đêm xem lễ Đền Sòng.
Mùi huệ trắng quyện khói trầm thơm lắm
Điệu hát văn lảo đảo bóng cô đồng.

Tôi đâu biết bà tôi cơ cực thế
Bà mò cua, xúc tép ở đồng Quan
Bà đi gánh chè xanh Ba Trại
Quán cháo, Đồng Giao thập thững những đêm hàn

Tôi trong suốt giữa đôi bờ hư thực
Giữa bà tôi và tiên phật thánh thần
Cái năm đói củ giong riềng luộc sượng.
Cứ nghe thơm mùi huệ trắng, hương trầm

Bom Mỹ giội nhà bà tôi bay mất
Đền Sòng bay, bay tuốt cả chùa chiền
Thánh với Phật rủ nhau đi đâu hết
Bà tôi đi bán trứng ở ga Lèn?

Tôi đi lính, lâu không về quê ngoại
Dòng sông xưa vẫn bên lở bên bồi
Khi tôi biết thương bà thì đã muộn
Bà chỉ còn là một nấm cỏ thôi!
Đi dân nhớ, ở dân thương!

Nhị Thiếu Gia

Cho em góp vui với nhé



Sự tích những vì sao


Có một đôi trai gái yêu nhau
Bỗng cô gái đem tình phụ bạc
Quay lưng đi tìm tình yêu khác
Bỏ chàng trai trẻ bơ vơ
Trái tim nhỏ ôm quá nhiều đau khổ
Rồi một đêm trái tim bùng nổ
Những mảnh tim bay khắp chốn phương trời
Nhớ thương thành ánh sáng
Cứ đêm đêm hiện về lấp lánh
Nói những lời chung thủy khổ đau
Vì thế khi người ta yêu nhau
Thường đưa mắt nhìn vì sao hò hẹn
   

Sưu tầm

Em trở về đúng nghĩa trái tim em
Là máu thịt, đời thường ai chẳng có



YM:ngayve_hvbm

Nhị Thiếu Gia

Tiếng Thu

Em không nghe mùa thu
Dưới trăng mờ thổn thức?
Em không nghe rạo rực
Hình ảnh người chinh phụ
Trong lòng người cô phụ?
Em không nghe rừng thu
Lá thu kêu xào xạc
Con nai vàng ngơ ngác
Đạp trên lá vàng khô

Lưu trọng Lư
Em trở về đúng nghĩa trái tim em
Là máu thịt, đời thường ai chẳng có



YM:ngayve_hvbm

Sao_Online

#6
Tự hát (Xuân Quỳnh)

Chẳng dại gì em ước nó bằng vàng
Trái tim em, anh đã từng biết đấy
Anh là người coi thường của cải
Nên nếu cần anh bán nó đi ngay

Em cũng không mong nó giống mặt trời
Vì sẽ tắt khi bóng chiều đổ xuống
Lại mình em với đêm dài im lặng
Mà lòng anh xa cách với lòng em

Em trở về đúng nghĩa trái tim em
Biết làm sống những hồng cầu đã chết
Biết lấy lại những gì đã mất
Biết rút gần khoảng cách của tin yêu

Em trở về đúng nghĩa trái tim em
Biết khao khát những điều anh mơ ước
Biết xúc động qua nhiều nhận thức
Biết yêu anh và biết được anh yêu

Mùa thu nay sao bão mưa nhiều
Những cửa sổ con tàu chẳng đóng
Dãi đồng hoang và đại ngàn tối sẫm
Em lạc loài giữa sâu thẳm rừng xanh

Em lo âu trước xa tắp đường mình
Trái tim đập những điều không thể nói
Trái tim đập cồn cào cơn đói
Ngọn lửa nào le lói giữa cô đơn

Em trở về đúng nghĩa trái tim em
Là máu thịt đời thường ai chắng có
Vẫn ngừng đập lúc cuộc đời không còn nữa
Nhưng biết yêu anh cả khi chết đi rồi
Đi dân nhớ, ở dân thương!

Sao_Online

#7
HOAN HÔ CHIẾN SỸ ĐIỆN BIÊN
Tố Hữu

Tin về nửa đêm
Hoả tốc ! Hoả tốc !
Ngựa bay lên dốc
Đuốc chạy sáng rừng
Chuông reo tin mừng
Loa kêu từng cửa
Làng bản đỏ đèn đỏ lửa...

Hoan hô chiến sỹ Điện Biên
Hoan hô đồng chí Võ Nguyên Giáp
Sét đánh ngày đêm xuống đầu giặc Pháp !
Vinh quang Tổ quốc chúng ta
Nước Việt Nam dân chủ cộng hoà !
Vinh quang Hồ Chí Minh
Cha của chúng ta ngàn năm sống mãi
Quyết chiến quyết thắng, cờ đỏ sao vàng vĩ đại !
Kháng chiến ba ngàn ngày
Không đêm nào vui bằng đêm nay
Đêm lịch sử, Điện Biên sáng rực
Trên đất nước, như huân chương trên ngực
Dân tộc ta, dân tộc anh hùng !
Điện Biên vời vợi nghìn trùng
Mà lòng bốn biển nhịp cùng lòng ta
Đêm nay bè bạn gần xa
Tin về chắc cũng chan hoà vui chung...

Hoan hô chiến sỹ Điện Biên
Chiến sỹ anh hùng
Đầu nung lửa sắt
Năm mươi sáu ngày đêm
Khoét núi, ngủ hầm, mưa dầm, cơm vắt
Máu trộn bùn non
Gan không núng
Chí không mòn !
Những đồng chí thân chôn làm giá súng
Đầu bịt lỗ châu mai
Băng mình qua núi thép gai
Ào ào vũ bão
Những đồng chí chèn lưng cứu pháo
Nát thân, nhắm mắt, còn ôm
Những bàn tay xẻ núi, lăn bom
Nhất định mở đường
cho xe ta lên chiến trường tiếp viện

Và những chị, những anh, ngày đêm ra tiền tuyến
Mấy tầng mây, gió lớn mưa to
Dốc Pha Đin, chị gánh anh thồ
Đèo Lũng Lô, anh hò chị hát
Dù bom đạn, xương tan thịt nát
Không sờn lòng, không tiếc tuổi xanh
Hỡi các chị, các anh
Trên chiến trường ngã xuống !
Máu của anh chị, của chúng ta, không uổng :
Sẽ xanh tươi đồng ruộng Việt Nam
Mường Thanh, Hồng Cúm, Him Lam
Hoa mơ lại trắng, vườn cam lại vàng,
Lũ chúng nó phải hàng, phải chết,
Quyết trận này quét sạch Điện Biên !
Quân giặc điên
Chúng bay chui xuống đất
Chúng bay chạy đằng trời ?
Trời không của chúng bay
Đạn ta rào lưới sắt !
Đất không của chúng bay
Đai thép ta thắt chặt !
Của ta, trời đất, đêm ngày
Núi kia, đồi nọ, sông này của ta !
Chúng bay chỉ một đường ra :
Một là tử địa, hai là tù binh.
Hạ súng xuống, rùng mình run rẩy
Nghe pháo ta lừng lẫy thét gầm !
Nghe trưa nay, tháng năm mồng bảy
Trên đầu bay, thác lửa hờn căm !
Trông : bốn mặt, luỹ hầm sập đổ
Tướng quân bay lố nhố cờ hàng
Trông : chúng ta cờ đỏ sao vàng
Rực trời đất Điện Biên toàn thắng !
Hoan hô chiến sỹ Điện Biên !
Tiếng reo núi vọng sông rền
Đêm nay chắc cũng về bên Bác Hồ
Bác đang cúi xuống bản đồ
Chắc là nghe tiếng quân hò quân reo...
Từ khi vượt núi qua đèo
Ta đi, Bác vẫn nhìn theo từng ngày
Tin về mừng thọ đêm nay
Chắc vui lòng Bác, giờ này đợi trông


Đồng chí Phạm Văn Đồng
Ở bên đó, chắc đêm nay không ngủ
Tin đây Anh, Điện Biên Phủ hoàn thành
Ngày mai, vào cuộc đấu tranh
Nhìn xuống mặt bọn Bi-đôn, Smít
Anh sẽ nói : "Thực dân, phát xít
Đã tàn rồi !
Tổ quốc chúng tôi
Muốn độc lập, hoà bình trở lại
Không muốn lửa bom đổ xuống đầu con cái
Nước chúng tôi và nước các anh
Nếu còn say máu chiến tranh
Ở Việt Nam, các anh nên nhớ
Tre đã thành chông, sông là sông lửa
Và trận thắng Điện Biên
Cũng mới là bài học đầu tiên !"
05 - 1954.
Đi dân nhớ, ở dân thương!

Sao_Online

#8
Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa ...
Nguyễn Duy


Bần thần hương huệ thơm đêm
khói nhang vẽ nẻo đường lên niết bàn
chân nhang lấm láp tro tàn
xăm xăm bóng mẹ trần gian thuở nào

Mẹ ta không có yếm đào
nón mê thay nón quai thao đội đầu
rối ren tay bí tay bầu
váy nhuộm bùn áo nhuộm nâu bốn mùa

Cái cò ... sung chát đào chua ...
câu ca mẹ hát gió đưa về trời
ta đi trọn kiếp con người
cũng không đi hết mấy lời mẹ ru

Bao giờ cho tới mùa thu
trái hồng trái bưởi đánh đu giữa rằm
bao giờ cho tới tháng năm
mẹ ra trải chiếu ta nằm đếm sao

Ngân hà chảy ngược lên cao
quạt mo vỗ khúc nghêu ngao thằng Bờm...
bờ ao đom đóm chập chờn
trong leo lẻo những vui buồn xa xôi

Mẹ ru cái lẽ ở đời
sữa nuôi phần xác hát nuôi phần hồn
bà ru mẹ ... mẹ ru con
liệu mai sau các con còn nhớ chăng

Nhìn về quê mẹ xa xăm
lòng ta -- chỗ ướt mẹ nằm đêm xưa
ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa
miệng nhai cơm búng lưỡi lừa cá xương
Đi dân nhớ, ở dân thương!

Sao_Online

KÍNH THƯA LIỀN THỊ
Nguyễn Duy
Thân tặng "Đười ươi thi sỹ Bùi Giáng"


KÍNH THƯA THỊ NỞ
Kính thưa Thị Nở tuyệt trần
trăng ngồn ngộn trắng khỏa thân với người
nhớ không sông ộp oạp trôi
gió oằn oại hổn hển trời phù sa

KÍNH THƯA THỊ MẦU
Kính thưa thục nữ Thị Mầu
yêu siêu cỡ đó trước sau mấy người
mấy ai dám chịu dám chơi
dám ai vỗ cái mặt đời như em

KÍNH THƯA THỊ ĐỐP
Kính thưa Thị Đốp đoan trang
mòn mom móm mõ gõ khan như gì
thôi mà ngúng ngoắng làm chi
già rồi đấy lạy nhau đi là vừa

KÍNH THƯA THỊ KÍNH
Kính thưa Thị Kính láng giềng
ái ân thì ít oan khiên lại nhiều
dấu xưa khuất nẻo chuông chiều
nỗi đau còn lủng lẳng treo giữa trời.
Đi dân nhớ, ở dân thương!

SEO ngành nghề, cỏ nhân tạo, chuyên sửa máy rửa bát tại hà nội, chuyên sửa chữa tivi tại nhà ở Hà Nội, đặt hàng tượng phật đồ thờ tâm linh làng nghề Sơn Đồng | Điện lạnh Bách Khoa Hà Nội