Mỗi ngày một bài thơ

Started by RickkyMartin, 18/09/06, 23:15

Previous topic - Next topic

RickkyMartin



Bài thơ tình cho những người không đến được với nhau.


Chẳng thể nào bay đến được với nhau
Cho dù mình yêu nhau đến mấy
Ở xa anh lúc nào em cũng thấy
Trong lòng mình một khoảng trống mênh mang




Hà Nội mùa này đông cũng sắp sang
Một mình em bơ vơ nơi phố vắng
Một mình em với nỗi buồn thầm lặng
Gió thổi rất nhiều làm sống mũi cay cay




Đừng đến đông ơi, mình sẽ lạnh lắm thay
Sẽ lạnh lắm vì anh không bên cạnh
Em thčm một vòng tay xiết mạnh
Một nụ hôn dài bất tận đến hôm sau




Chẳng bao giờ anh về với em đâu
Không phải bởi ngăn sông cách núi
Không phải bởi tình yêu em tàn lụi
Mà bởi vì em nhỏ bé mong manh




Mà bởi vì bầu trời rất xanh
Bởi những điều em làm sao hiểu nổi
Dù tim em có thiết tha thầm gọi
Thì bóng hình anh vẫn mãi ở nơi xa




Trái tim em vẫn chẳng được vỡ òa
Vẫn chẳng được mềm đi trong vòng tay xiết chặt
Vẫn chẳng được dập dồn hôn lên môi, lên mắt
Vẫn chẳng bao giờ được sưởi ấm bởi anh




Bởi vì bầu trời xanh đến là xanh
Bởi những điều em làm sao hiểu nổi
Làn môi em vẫn cháy hồng thầm gọi.
..môi anh...
st

RickkyMartin



Người yêu nhé...



Zdreamer


http://www.ttvnol.com/uploaded/reporter/couple2911.jpg








Hãy nắm chặt tay em



Đường đời còn dài lắm



Mình cho nhau hơi ấm



Đi qua những đông buồn







Đừng ngần ngại nụ hôn



Nào có gì xa xỉ



Đời nhiều dông bão thế



Ai chẳng thčm thương yêu?







Có gì đâu mà nhiều



Ôm em, người yêu nhé



(Hiên nhà - bầy chim sẻ



Chẳng bao giờ bay đi)







Em sẽ chẳng tị suy



Chẳng so bì, lo lắng



An tâm và yên lặng



Trong vòng tay của anh







Hãy nắm chặt tay em



Đường đời còn dài lắm



Mình cho nhau hơi ấm



Bên nhau đến tận cùng...







* Tựa bài do Reporter tự đặt

RickkyMartin

Gọi tên em







Hvly







Gọi tên em giữa ngút ngàn kỉ niệm



Anh lang thang mải miết những con đường



Trao về em về nơi ấy yêu thương



Chạm mùa Đông em lạnh lùng băng giá







Anh trao em - trái tim không mặc cả



Nhận được gì - tơi tả những lời yêu



Gọi tên em trong sâu thẳm muộn chiều



Em có nghe bao điều anh muốn nói







Anh - ngôi sao cô đơn buồn le lói



Hướng về em chắp nối mảnh thời gian



Tình yêu đầu em chẳng tiếc xé tan



Rồi vô tâm chẳng một lần nhìn lại







Gọi tên em trong tiếng lòng ngây dại



Cháy bập bùng ngọn lửa nhớ trong anh



Chút tình xưa em hất đổ sao đành



Anh nuối tiếc nhặt gom từng mảnh vỡ







Biết lần yêu là có lần lầm lỡ



Gọi tên em rồi mãi mãi mình xa

RickkyMartin



Khô khan ...



Votrungh



( Riêng tặng ... )



http://www.ttvnol.com/uploaded/reporter/moon0601.jpg







Chợt một ngày em bảo anh khô khan



Không nói nổi lời dù một lời của gió



Không dịu dàng và mượt mà như cỏ



Không êm đềm hay lơi lả như trăng







Anh nghe lòng nhói nỗi bâng khuâng



Em nói đúng , buồn thay , em nói đúng



Gã đàn ông trong anh lại vụng



Nói lời trái tim mà lạc giữa ngôn từ







Nhưng lẽ nào em chẳng nhận thấy ư ?



Anh không nói , vậy mà anh đã nói



Bằng nỗi khát khao tưởng chừng không có tuổi



Bằng niềm đam mê còn trẻ mãi không già







Và lẽ nào em lại chẳng nhận ra ?



Giữa cái khô khan có chút gì bối rối ?



Giữa cuộc sống đang trôi đi rất vội



Anh đờ đẫn cuốn theo những lo lắng rất đời







Hãy gọi cho anh khi đêm đã khuya rồi



Khi anh đã về với mình rất thật



Khi anh thấy tận trong anh - sâu nhất



Ánh mắt em nhìn trách móc , suy tư







Em vẫn còn thao thức đấy ư ?



Vằng vặc thế vậy mà trăng vẫn khuyết



Anh sẽ nói , và mong em sẽ biết



Có những lời gửi đến chỉ mình em

RickkyMartin



Viết tặng một người thầy ...


Votrungh


( Kính tặng cha , người thầy của con ... )

http://www.ttvnol.com/uploaded/reporter/fleur2011.jpg

Bài thơ con làm hôm nay
Chắc chẳng kịp gửi về cho cha đọc
Bao nhiêu năm đi học
Con chưa làm thơ tặng một người thầy


Chắc là cha vui lắm hôm nay
Học trò chắc đã thăm cha nhiều lắm
Chắc là hoa sẽ hồng , sẽ thắm
Căn nhà chắc sẽ vui , đầy ắp tiếng cười


Mấy mươi năm cha đi trồng người
Cánh rừng của cha chắc bây giờ đã lớn
Những bài tập của cha đã đi vào cuộc sống
Những bình phương niềm vui , những hội tụ thành công


Như người lái đò đưa khách sang sông
Những người thầy như cha vẫn âm thầm lên bục giảng
Tri thức mãi là ngọn đčn chiếu sáng
Cho bao trái tim , cho nghìn triệu cuộc đời


Những ngày khó khăn giờ đã tạm qua rồi
Cuộc sống đã mỉm cười với những giáo sư đầu bạc
Bó rau muống đã không còn đčo sau xe đạp
Không còn " nhất nông nhì sỹ , hết gạo chạy rông " ...


Bài toán ngày nao cha đã dạy xong
Giờ con vẫn cố tìm thêm đáp số
Giữa những sướng vui và đau khổ
Con vẫn khai căn , vẫn lập phương trình


Và mỗi buổi bình minh
Trước mắt con lại là một bài toán đố
Cuộc đời vẫn cứ là dãy số
Nhắm mắt xuôi tay vẫn cứ thấy vô cùng


Nếu có huy chương để tặng những anh hùng
Những người thầy như cha vẫn là xứng đáng
Một ngày Hiến chương bình lặng
Bài thơ này con viết tặng riêng cha ...
ST

RickkyMartin

VIẾT CHO NHỮNG GĚ CÔ ĐƠN



Tôi yêu những gì vụn dại
Tôi da diết với nỗi niềm không tên
Tôi đem mong ước
ở trong vô thức đổ vào cô đơn.

Từ khi bỏ ngő những điều
Tôi thôi nung nấu
Thổi mơ hồ
Ai hay ?

Tình yêu không bốc cháy
Tôi dư thừa con tim
Tháng năng nhưng nhức nhối
Lỗi hoang tà miên du.

Zippo, tôi đốt nám tuổi đời
Hai mươi năm
Đủ bốn lá mùa thu trôi...

Một hôm, muốn khóc thỏa lòng
Ôi, con lý trí đượm nông nổi rồi
Dona... Dona... Thương tiếc cũng về đơn côi.

Xôn xao thống thiêt lőa lồ
Si trong nhân cách
Mặn cơn độc hành.

Đêm say
Đắng đót vỡ bờ
Giọt cay hun mắt thơ
Ờ...Thương thay!

st

Naudaitsua

Tình yêu như thể rút thăm,
Rút trúng thì sướng, rút nhầm thì đau.
Tình yêu như thể dây thun,
Lúc co lúc giãn lúc còn đứt ngay.
Tình yêu như thể điểm mười,
Có học cho hết cả đời vẫn mong.
Tình yêu như thể đuôi công,
Trông thì đẹp đấy nhưng không ra gì.
Tình yêu như thể bánh mì,
Tây ta đều thích bởi vì nó ngon!
Tình yêu như thể thỏi son,
Sinh ra chỉ để làm mòn cái môi.
Cái gì ta cũng có thể có được.. Trừ thời gian

RickkyMartin


RickkyMartin


RickkyMartin

Tôn Vinh ''Thơ''
Mến gởi đến những tâm hồn đồng điệu

Thơ là tiếng "kêu tụ" lòng người,
Nói lên những lúc lệ sầu rơi.
Thơ là vị thuốc thần an ủi,
Ve vuốt hồn ta lúc chán đời !

*
Thơ là nhật - nguyệt ''Thường'' soi
Cői lòng chất đọng sự đời của ta.
Thơ là tiếng nói xót xa,
Nấc lên tự đáy lòng đà nát đau.

Thơ là bất luận giàu nghčo,
Đói no không bận, thoáng včo bay qua.
Thơ là tay ''phóng bút'' ra,
Dệt vần thơ nhỏ thiết tha tặng đời.

Thơ là nhặt chữ, kết lời,
Vẽ tranh, đan thảm gởi người dấu yêu.
Thơ là cảnh đẹp những chiều...
Mây hồng, nắng tỏa mỹ miều hoàng hôn.

Thơ là tán tụng, vinh tôn :
Hiền nhân, những bậc "Anh Hùng" thế gian.
Thơ là dịu ngọt "Chàng, Nàng",
Dìu nhau qua đoạn lầm than khốn cùng.

Thơ là ngọn chỗi tâm hồn,
Quét đau thương sạch cői lòng của ta.
Thơ là ''Thuyền'' rộng bao la,
Đưa tất cả, ai muốn qua biển sầu.

Thơ là muôn sắc, vạn màu,
Hiện trăm ngàn ảnh, ẩn bao nhiêu hình ?
Thơ là khối đọng chân tình,
Từ sâu thăm thẳm lòng mình vụt lên.

Thơ là liều thuốc thần-tiên,
Cứu người thoát cảnh ưu phiền khổ đau.
Tạ ơn "Thơ" biết là bao,
Đã lau dòng lệ tuôn trào bấy lâu.

SEO ngành nghề, cỏ nhân tạo, chuyên sửa máy rửa bát tại hà nội, chuyên sửa chữa tivi tại nhà ở Hà Nội, đặt hàng tượng phật đồ thờ tâm linh làng nghề Sơn Đồng | Điện lạnh Bách Khoa Hà Nội