Kỷ niệm ngày nhà giáo Việt Nam 20.11

Started by ngoisaocodon8x, 12/11/07, 14:20

Previous topic - Next topic

ngoisaocodon8x


Công cha... Nghĩa mẹ... ơn thầy....

                           Ai có bài thơ nào hay, đăng lên cho E tham khảo na'z... ^.^...

Sao_Online

#1
NGHE THẦY ĐỌC THƠ
Trần Đăng Khoa

Em nghe thày đọc bao ngày
Tiếng thơ đỏ nắng, xanh cây quanh nhà
Mái chèo nghiêng mặt sông xa
Bâng khuâng nghe vọng tiếng bà năm xưa
Nghe trăng thở động tàu dừa
Rào rào nghe đổ cơn mưa giữa trời...

Đêm nay thày ở đâu rồi
Nhớ thầy, em lại lặng ngồi em nghe...
Đi dân nhớ, ở dân thương!

vovavietnam

#2
Khi thầy về nghỉ hưu

Cây phượng già treo mùa hạ trên cao
Nơi bục giảng giọng thầy sao chợt thấp:
"Các con ráng... năm nay hè cuối cấp..."
Chút nghẹn ngào... bụi phấn vỡ lao xao.

Ngày hôm qua hay tự tháng năm nào
Con nao nức bước vào trường trung học
Thương cây lúa hóa thân từ hạt thóc
Thầy ươm mùa vàng, đất vọng đồng dao.

Mai thầy về, sân trường cũ nằm đau?
Hay nỗi nhớ lấp vùi theo cát bụi?
Dẫu cay đắng, dẫu trăm nghìn đau tủi
Nhọc nhằn nào thầy gửi lại ngày sau?

Mai thầy về, mùa gọi nắng lên cao
Vai áo bạc như màu trang vở cũ
Con muốn gọi sao lòng đau nghẹn ứ
Đã bao lần con ngỗ nghịch thầy ơi!

Lá Me
(Xin ghi rõ: "Nguồn: thotre.com" khi sử dụng lại bài viết này)


vovavietnam

Không đề

Cầm bút lên định viết một bài thơ
Chợt nhớ ra nay là ngày nhà giáo
Chợt xấu hổ cho những lần cao ngạo
Thì ra con cũng giống bấy nhiêu người.

Cầm bút lên điều đầu tiên con nghĩ
Đâu là cha, là mẹ, là thầy...
Chỉ là những cảm xúc vu vơ, tầm thường, nhỏ nhặt...
Biết bao giờ con lớn được,
Thầy ơi !

Con viết về thầy, lại "phấn trắng","bảng đen"
Lại "kính mến", lại "hy sinh thầm lặng"...
Những con chữ đều đều xếp thẳng
Sao lại quặn lên những giả dối đến gai người .

Đã rất chiều bến xe vắng quạnh hiu
Chuyến xe cuối cùng bắt đầu lăn bánh
Cửa sổ xe ù ù gió mạnh
Con đường trôi về phía chẳng là nhà...

Mơ màng nghe tiếng cũ ê a
Thầy gần lại thành bóng hình rất thực
Có những điều vô cùng giản dị
Sao mãi giờ con mới nhận ra.

Nguyễn Thị Chí Mỹ
(Xin ghi rõ: "Nguồn: thotre.com" khi sử dụng lại bài viết này)


vovavietnam

Bụi Phấn

Nay đã xa rồi yêu dấu ơi
Nhớ thầy cô nhớ....đến chơi vơi
Trường xưa cánh phượng ngày nao đã
Dõi theo ta để nghẹn muôn lời



Khi tôi ném bảng nằm ngang ngổn
Thầy đến bên tôi vẻ ôn tồn
Viết lên đôi chữ cười vui vẻ
Bảng cũng như ta cũng có " hồn "...!

Bụi rớt rơi trên dáng hao gầy
Phấn chì bụi phủ tóc như mây
Rớt bay hồn phấn tan từng mảnh
Rơi xuống làm thêm bạc tóc thầy

Có phải thầy đang nảy hạt mầm ?
Hạt mầm thầy chăm bón quanh năm !
Bụi thời gian cứ bay theo gió
Nào biết rày mai sẽ thăng trầm

Rơi như lá úa nay lìa cành
Trên đường gian khổ hóa mong manh
Bụt giảng ngày xưa thầy tôi đã
Giảng giải từng câu thiếu niên thành............

Có biết ngày mai sẽ ra sao
Hạt mầm thầy nảy biết là bao
Bụi trần phấn toả mau phai thắm
Nào biết ngày sau sẽ thế nào !

Rơi rơi nắng gió sương mờ ảo
Trên mái trường xưa nhạt ngói màu
Tóc người xưa cũng chen sợi bạc
Thầy đó trường đây lệ cứ trào....

Con vẫn yêu sao những điểm 10
Yêu thầy trách phạt học mà chơi
Phút giây ngày ấy như sống lại
Này tuổi thơ ngây chẳng hết lời

Làm sao để trở lại ngày xưa
Có thể ngoan hơn chẳng nghịch đùa
Nào ai không nhớ mình " hưởng " phạt
Quên những trận đòn đã từng chưa?

Ngày nay con vẫn giữ ân tình
Xưa còn non trẻ đã miệt khinh
Thầy - Cô nâng sách tay dìu dắt
Dạy dỗ thành nhân giúp nước mình

Khi con cất bước xa mái trường
Tuổi người đã đủ để vấn vương
Còn lưu luyến Bạn - Thầy - Cô mãi
Thơ thẩn dăm câu thỏa sầu thương




Zen 011106
(Sưu tầm không rõ nguồn)

Đố các bạn bài thơ này có gì đặc biệt,người trả lời đúng đầu tiên Vova xin tặng cho một điểm +.

nothing

Khi thầy viết bảng, bụi phấn rơi rơi
Có hạt bụi nào vương trên bục giảng
Có hạt bụi nào vương trên tóc thầy
Con yêu phút giây này
Làm sao có thể nào quên
Ngày xưa thầy dạy dỗ
Khi con tuổi còn thơ.
:D
Ngày mai chẳng biết ra sao nữa. Mà có ra sao cũng chẳng sao :D
BP

ngoisaocodon8x

Thanh kiu A.Nghia, Sao và not na'z ....
Còn nữa post lên cho E ^.^ E đang cần gấp lém  :wub:

Sao_Online

Gặp lại Thầy
Giải Nhất Thi Thơ 20-11 HHT


Con dừng lại phía hàng cây
Bồi hồi khi gặp dáng thầy hôm nao
Trường xưa vẫn nét ngày nào
Và đây vẫn dáng thấy cao cao gầy
Vẫn bao la một vòng tay
Đón con như thể chưa ngày cách xa
Kiềm lòng để lệ khỏi nhoà
Giọng thầy trầm ấm "thật thà phải con?"
Cái tên thấy gọi riêng con
Đến giờ con thấy vẫn còn mới nguyên
Ước mong con mãi không quên
"thật lòng vững trí đừng phiền nghe con"
Lợi danh - danh lợi sẽ mòn
Những điều thấy dạy còn hoài khắc tâm
Nhớ tóc thấy điểm hoa râm
Cùng lời chỉ dạy âm thầm con mang

Ai quên đi chuyến đò ngang
Quên sao người lái thuyền sang bến đời.
Đi dân nhớ, ở dân thương!

Sao_Online

Bụi Phấn
Đoạt  Giải Nhì Thi Thơ 20-11 HHT

Quote from: vovavietnam on 13/11/07, 07:45
Bụi Phấn

Nay đã xa rồi yêu dấu ơi
Nhớ thầy cô nhớ....đến chơi vơi
Trường xưa cánh phượng ngày nao đã
Dõi theo ta để nghẹn muôn lời



Khi tôi ném bảng nằm ngang ngổn
Thầy đến bên tôi vẻ ôn tồn
Viết lên đôi chữ cười vui vẻ
Bảng cũng như ta cũng có " hồn "...!

Bụi rớt rơi trên dáng hao gầy
Phấn chì bụi phủ tóc như mây
Rớt bay hồn phấn tan từng mảnh
Rơi xuống làm thêm bạc tóc thầy

Có phải thầy đang nảy hạt mầm ?
Hạt mầm thầy chăm bón quanh năm !
Bụi thời gian cứ bay theo gió
Nào biết rày mai sẽ thăng trầm

Rơi như lá úa nay lìa cành
Trên đường gian khổ hóa mong manh
Bụt giảng ngày xưa thầy tôi đã
Giảng giải từng câu thiếu niên thành............

Có biết ngày mai sẽ ra sao
Hạt mầm thầy nảy biết là bao
Bụi trần phấn toả mau phai thắm
Nào biết ngày sau sẽ thế nào !

Rơi rơi nắng gió sương mờ ảo
Trên mái trường xưa nhạt ngói màu
Tóc người xưa cũng chen sợi bạc
Thầy đó trường đây lệ cứ trào....

Con vẫn yêu sao những điểm 10
Yêu thầy trách phạt học mà chơi
Phút giây ngày ấy như sống lại
Này tuổi thơ ngây chẳng hết lời

Làm sao để trở lại ngày xưa
Có thể ngoan hơn chẳng nghịch đùa
Nào ai không nhớ mình " hưởng " phạt
Quên những trận đòn đã từng chưa?

Ngày nay con vẫn giữ ân tình
Xưa còn non trẻ đã miệt khinh
Thầy - Cô nâng sách tay dìu dắt
Dạy dỗ thành nhân giúp nước mình

Khi con cất bước xa mái trường
Tuổi người đã đủ để vấn vương
Còn lưu luyến Bạn - Thầy - Cô mãi
Thơ thẩn dăm câu thỏa sầu thương


Zen 011106
(Sưu tầm không rõ nguồn)

Đố các bạn bài thơ này có gì đặc biệt,người trả lời đúng đầu tiên Vova xin tặng cho một điểm +.


Xin lỗi đã SPAM. Nhưng đăng lại cũng thế! Lấy luôn bài này và thêm tí giải vào nữa thôi!
Đi dân nhớ, ở dân thương!

Sao_Online

Ngược dòng thời gian
Đoạt Giải Ba Thi Thơ 20-11 HHT

Con trở về mái trường cũ thân thương
Nghe đâu đó tiếng cô thầy vọng lại
Ngày xưa ơi ! Có gì lưu luyến mãi?
Bước chân quen....nay lạ lẫm mất rồi....

Con lặng thầm đếm khoảng thời gian trôi
Ngược kí ức...đếm một thời mơ ước
Năm tháng trôi...vô tình nên đánh mất
Một tuổi thơ : bè bạn với mái trường...

Tà áo dài màu mực tím còn vương
Bà ghế cũ ,sân trường xưa vàng nắng
Giờ học văn...tiếng thầy vang đều đặn
Đưa con về cổ tích - những yêu thương..

Lời dặn dò : " dù đi khắp bốn phương
Con nhớ nhé : niềm tin và hi vọng
Thêm một chút niềm tin và nghị lực
Việc con làm....ắt hẳn sẽ thành công "...

Bao lớp người thầy đã chở qua sông
Ai nhớ? ai quên?...con đò ngày xưa ấy?
Dòng sông vắng ,người lái đò cần mẫn
Khuya sớm miệt mài,lặng lẽ....buồn...vui....

Giữa dòng đời vội vã nổi trôi
COn mới thấy mình còn nhiều khở dại
Bài học xưa - một lần con nghĩ lại
Vẫn hình như chưa hiểu hết cuộc đời....

Cho con một lần quay lại nhé ..thầy ơi
Thời thơ bé cùng những lời dạy bảo
Bài học thuộc lòng....thôi ko còn gượng gạo
Áp dụng vào đời...con bỗng thấy tự tin

Tiếng ai vang trong khoảng vắng im lìm
Nghe ấm áp như tiếng thầy ngày ấy
Giọt mồ hôi lăn dài trên trang giấy
Đưa con về...kí ức-một mùa thi....
Đi dân nhớ, ở dân thương!

SEO ngành nghề, cỏ nhân tạo, chuyên sửa máy rửa bát tại hà nội, tình yêu độ xe Mercedes, chuyên sửa chữa tivi tại nhà ở Hà Nội, đặt hàng tượng phật đồ thờ tâm linh làng nghề Sơn Đồng | Điện lạnh Bách Khoa Hà Nội