ối giời ơi thơ hay

Started by vitconhocve, 10/09/07, 23:31

Previous topic - Next topic

vitconhocve

Thương về quê mẹ

                                    tác giả: Việt Dương Nhân



                     Thương Về Quê Mẹ

            Ði đâu ? Ði đến nơi nào ?
            Miệng cười tươi thắm mắt trào lệ tuôn
            Ðường đời bước mãi không suông
            Mỏng manh như chỉ treo chuông đầu ghềnh

            Sống như gió cuốn bập bềnh
            Bao nhiêu gai nhọn chênh chênh giữa đường
            Ai nào thấu kiếp đoạn trường
            Vì sao viễn xứ mười phương lạc loài !


            Quê hương xa tít dặm đoài
            Ngàn trùng cách biệt vọng hoài cố hương
            Bao nhiêu chất chứa tình thương
            Thương về quê Mẹ đêm trường xót xa.


                                                 Việt Dương Nhân


            (Viết trong những ngày đen tối. Tại đường Vaugirard
            Paris 15ème, đêm 03-03-1979)
Em đi, bỏ lại con đường vắng. Bỏ lại vạt nắng vàng, bỏ lại hàng cây buồn ngơ ngẩn..........

vitconhocve

"Xin tặng cho những ai được diễm phúc còn có Mẹ"

Con sẽ không đợi một ngày kia
khi mẹ mất đi mới giật mình khóc lóc
Những dòng sông trôi đi có trở lại bao giờ?
Con hốt hoảng trước thời gian khắc nghiệt
Chạy điên cuồng qua tuổi mẹ già nua
mỗi ngày qua con lại thấy bơ vơ
ai níu nổi thời gian?
ai níu nổi?
Con mỗi ngày một lớn lên
Mẹ mỗi ngày thêm già cỗi
Cuộc hành trình thầm lặng phía hoàng hôn.

Con sẽ không đợi một ngày kia
có người cài cho con lên áo một bông hồng
mới thảng thốt nhận ra mình mất mẹ
mỗi ngày đi qua đang cài cho con một bông hồng
hoa đẹp đấy - cớ sao lòng hoảng sợ?
Ta ra đi mười năm xa vòng tay của mẹ
Sống tự do như một cánh chim bằng
Ta làm thơ cho đời và biết bao người con gái
Có bao giờ thơ cho mẹ ta không?
Những bài thơ chất ngập tâm hồn
đau khổ - chia lìa - buồn vui - hạnh phúc
Có những bàn chân đã giẫm xuống trái tim ta độc ác
mà vẫn cứ đêm về thao thức làm thơ
ta quên mất thềm xưa dáng mẹ ngồi chờ
giọt nước mắt già nua không ứa nổi
ta mê mải trên bàn chân rong ruổi
mắt mẹ già thầm lặng dõi sau lưng
Khi gai đời đâm ứa máu bàn chân
mấy kẻ đi qua
mấy người dừng lại?
Sao mẹ già ở cách xa đến vậy
trái tim âu lo đã giục giã đi tìm
ta vẫn vô tình
ta vẫn thản nhiên?

Hôm nay...
anh đã bao lần dừng lại trên phố quen
ngã nón đứng chào xe tang qua phố
ai mất mẹ?
sao lòng anh hoảng sợ
tiếng khóc kia bao lâu nữa
của mình?
Bài thơ này xin thắp một bình minh
trên đời mẹ bao năm rồi tăm tối
bài thơ như một nụ hồng
Con cài sẵn cho tháng ngày
sẽ tới !

1986
Đỗ Trung Quân
Em đi, bỏ lại con đường vắng. Bỏ lại vạt nắng vàng, bỏ lại hàng cây buồn ngơ ngẩn..........

vitconhocve

Cả cuộc đời mẹ vất vả vì con
Từ thuở ấu thơ cho đến giờ khôn lớn
Khi bước chân con không còn chập chững
Gánh nước mỗi ngày mẹ như thấy nặng hơn.

Chẳng có gì so được tình thương
Của mẹ dành cho con như đất dành cho cây sự sống
Dẫu biển kia có sâu có rộng
Sánh chi bằng ở mẹ tấm lòng tiên.

Dòng sữa ngọt ngào theo tháng năm con lớn lên
Mẹ chăm chút cho con từng miếng ăn giấc ngủ
Những lúc ngu ngơ con đâu có hiểu
Mẹ đã vì con mà thành túng thiếu
Chiếc áo vai sờn đạm bạc bữa cơm rau.

Con chưa bao giờ thức trọn một đêm thâu
Những sáng mùa đông con chưa một lần dậy sớm
Để nhìn thấy ngoài trời từng cơn gió lớn
Quẩy quang gánh hàng nặng lầm lũi mẹ đi.

Mỗi lần con lên tỉnh dự thi
Là đêm đó mẹ ở nhà thao thức
Dẫu trong cuộc sống nhiều lúc con làm mẹ buồn lòng đôi chút
Con biết rằng mẹ vẫn thương con

Có tình thương nào có thể so sánh hơn
Và suốt đời như tình thương của mẹ
Nên dẫu trên đời này còn bao lời hay hơn thế
Con cũng chỉ một lời thầm gọi: Mẹ ơi!

Triệu Tử Long ST
Em đi, bỏ lại con đường vắng. Bỏ lại vạt nắng vàng, bỏ lại hàng cây buồn ngơ ngẩn..........

vitconhocve

   

    MẸ

    Đã lâu lắm con không về thăm mẹ
    Biết mẹ buồn và nhắc mãi tên con
    Nói gì đây khi cách trở đôi đường
    Và con vẫn miệt mài nơi quê lạ

    Ba mươi năm, một dòng trôi vất vả
    Con ra đi khi tóc vẫn xanh màu
    Mộng ước đầy tay vẽ chuyện mai sau
    Con mong có một ngày về bên mẹ

    Rồi cứ thế dòng đời không ngừng nghỉ
    và cuộc đời không đẹp những ước mơ
    Ba mươi năm mẹ mòn mỏi mong chờ
    Màu hy vọng uá dần theo màu tóc

    Mẹ ơi, xin tha tội đứa con không tròn hiếu
    Công biển trời mẹ vất vả cưu mang
    Chưa một lần đền trọn nghĩa dưỡng sanh
    Chưa trao mẹ một niềm vui trọn vẹn

    Hôm nay xứ người, ngày lễ mẹ
    Con làm sao trao mẹ một bó hoa ?
    Chỉ biết ghi đây đôi dòng chữ nhạt nhòa
    Là chút nhớ con gửi về bên mẹ

            Vũ Quyên

http://chimviet.free.fr/23/vqyt067.htm
Em đi, bỏ lại con đường vắng. Bỏ lại vạt nắng vàng, bỏ lại hàng cây buồn ngơ ngẩn..........

vitconhocve


Nhớ Mẹ

thơ Miên Thụy nhạc Cao Ngọc Dung


Mỗi lần nghe khúc hát
Lại thấy thương mẹ nhiều
Con một đời lầm lủi
Dòng nước mắt quạnh hiu

Biết làm sao mẹ hỡi
Một kiếp người lưu vong
Vẫn nhớ thương về mẹ
Vẫn nước mắt thành dòng

Mẹ ơi con lại khóc
Như ngày đầu bé thơ
Làm sao khô nước mắt
Mỗi đêm con nằm mơ

Vai mẹ giờ thêm gầy
Gánh đời nặng trên vai
Mẹ ơi con của mẹ
Đau khổ cả hình hài

Con sẽ về bên mẹ
Lau khô dòng lệ buồn
Đến bao giờ mẹ nhỉ
Nước mắt đừng rơi tuôn


http://www.taongo.net/forum/topic.asp?TOPIC_ID=3617&whichpage=5
Em đi, bỏ lại con đường vắng. Bỏ lại vạt nắng vàng, bỏ lại hàng cây buồn ngơ ngẩn..........

vitconhocve

ĐỔI CẢ THIÊN THU TIẾNG MẸ CƯỜI
                                 
                                     Trần Trung Đạo

Nhắc chiếc phone lên bỗng lặng người
Tiếng ai như tiếng lá thu rơi
Mười năm Mẹ nhỉ, mười năm lẻ
Chỉ biết âm thầm thương nhớ thôi
Buổi ấy con đi chẳng hẹn thề
Ngựa rừng xưa lạc dấu sơn khê
Mười năm tóc mẹ màu tang trắng
Trắng cả lòng con lúc nghĩ về
Mẹ vẫn ngồi đan một nỗi buồn
Bên đời gió tạt với mưa tuôn
Con đi góp lá nghìn phương lại
Đốt lửa cho đời tan khói sương
Tiếng Mẹ nghe như tiếng nghẹn ngào
Tiếng Người hay chỉ tiếng chiêm bao
Mẹ xa xôi quá làm sao vói
Biết đến bao giờ trông thấy nhau
Đừng khóc Mẹ ơi hãy ráng chờ
Ngậm ngùi con sẽ dấu trong thơ
Đau thương con viết vào trong lá
Hơi ấm con tìm trong giấc mơ
Nhắc chiếc phone lên bỗng lặng người
Giọng buồn hơn cả tiếng mưa rơi

Ví mà tôi đổi thời gian được
Đổi cả thiên thu
                 tiếng mẹ cười

http://my.opera.com/phut46sn/xml/atom/blog
Em đi, bỏ lại con đường vắng. Bỏ lại vạt nắng vàng, bỏ lại hàng cây buồn ngơ ngẩn..........

vitconhocve

#6
Chiều nay bỗng nghe lòng trống trải
Nhấc chiếc phone lên bỗng lặng người
Tiếng ai như tiếng lá thu rơi
Bảy năm mẹ nhỉ, bảy năm lẻ
Chỉ biết âm thầm thương nhớ thôi
Trải nỗi sầu trong những trở trăn.

Đừng khóc mẹ ơi hãy ráng chờ
Ngậm ngùi con sẽ dấu trong thơ
Đã mấy năm xa rồi Mẹ nhỉ !!!
Đời chia đôi ngả. Mẹ và con
bao nhiêu thương nhớ còn chưa thoả
Mẫu tử tình thâm vẫn chưa tròn.

Thuở ấu thơ, ngày con mới lớn
Bên mẹ hiền sớm tối buồn vui
cùng những khi sóng gió dập vùi
vẫn ấm êm trong vòng tay mẹ.

Mẹ yêu ơi! Con còn nhớ lắm
nhớ những ngày khổ cực cam go
nhớ lời khuyên bảo, Mẹ dặn dò:
"Con hãy sống nên Người con nhé!"

Ôi! Nỗi nhớ xưa vẫn còn đây
Lời mẹ yêu vẫn cứ đong đầy
Con về xin góp lời tâm niệm
đốt tháng ngày, sưởi nỗi nhớ mong.

http://my.opera.com/tinhthuychung/blog/show.dml/1238488
http://www.songvan.net/forum/viewthread.php?forum_id=26&thread_id=927&rowstart=20
http://www.hoangthai.com/news.php?id=419&PHPSESSID=919a7160f92174de9807313eb5cff29e
Em đi, bỏ lại con đường vắng. Bỏ lại vạt nắng vàng, bỏ lại hàng cây buồn ngơ ngẩn..........

vitconhocve

Một chân trời con hằng mơ ước
Bóng dáng mẹ thấp thoáng bên cạnh con
Mẹ dắt tay năm tay con từng bước
Tập tễnh vào đời trong tiếng mẹ ru,
Tiếng mẹ ru tựa lời mẹ giảng
Mẹ thao thao trên từng tranh giáo án.
Mẹ dạy, mẹ dỗ cho con trong kí ứcTrong mỗi con người trong mỗi trái tim.

http://diendanlequydon.com/viewtopic.php?t=14027&sid=fa7af02c8e114316c7f33e2b4c7ed452
Em đi, bỏ lại con đường vắng. Bỏ lại vạt nắng vàng, bỏ lại hàng cây buồn ngơ ngẩn..........

vitconhocve

hai vai mẹ gánh đầy huyền thoại
tình yêu thương hào phóng đến khôn cùng
hình hài con khi còn là hạt bụi
lớn lên dần qua tim mẹ bao dung

tóc xanh nay đã đổi màu
nào đâu đếm được nẻo đường mẹ qua
phong sương nhuộm kín màu da
bước chân quên mỏi chợ xa chợ gần

click vào đây để nghe đọc bài này:
http://www.tuoitre.com.vn/Tianyon/Index.aspx?ArticleID=215657&ChannelID=128


Chú thích: Tất cả là em coppy về thôi nhé. Link vẫn ngon, bác Chấy kiểm tra hộ em k lại bẩu em đạo bài.  :P
Em đi, bỏ lại con đường vắng. Bỏ lại vạt nắng vàng, bỏ lại hàng cây buồn ngơ ngẩn..........

vitconhocve

"GỞI CON YÊU DẤU"
Phỏng dịch bài thơ "To Our Dear Child" của một tác giả vô danh.
HUY PHƯƠNG


Nếu một mai thấy cha già mẹ yếu
Hãy thương yêu và thấu hiểu song thân.
Những lúc ăn mẹ hay thường vung vãi
Hay tự cha không mặc được áo quần.

Hãy nhẫn nại nhớ lại thời thơ ấu
Mẹ đã chăm lo tã, áo, bế bồng.
Bón cho con từng miếng ăn, hớp sữa
Cho con nằm trong nệm ấm chăn bông.

Cũng có lúc con thường hay trách móc
Chuyện nhỏ thôi mà mẹ nói trăm lần.
Xưa kia bên nôi, giờ con sắp ngủ
Chuyện thần tiên mẹ kể mãi không ngưng.

Có những lúc cha già không muốn tắm
Đừng giận cha và la mắng nặng lời.
Ngày còn nhỏ con vẫn thường sợ nước
Từng van xin "đừng bắt tắm, mẹ ơi!"

Những lúc cha không quen xài máy móc,
Chỉ cho cha những hướng dẫn ban đầu.
Cha đã dạy cho con trăm nghìn thứ
Có khi nào cha trách móc con đâu?

Một ngày nọ khi mẹ cha lú lẫn
Khiến cho con mất hứng thú chuyện trò
Nếu không phải là niềm vui đối thoại
Xin đến gần và hãy lắng nghe cha.


Có những lúc mẹ không buồn cầm đũa
Đừng ép thêm, già có lúc biếng ăn
Con cần biết lúc nào cha thấy đói
Lúc nào cha thấy mệt, muốn đi nằm.

Khi già yếu phải nương nhờ gậy chống
Xin nhờ con đỡ cha lấy một tay
Hãy nhớ lại ngày con đi chập chững
Mẹ dìu con đi những bước đầu ngày.

Một ngày kia cha mẹ già chán sống
Thì con ơi đừng giận dữ làm gì!
Rồi mai này đến phiên, con sẽ hiểu
Ở tuổi này, sống nữa để làm chi?

Dù mẹ cha cũng có khi lầm lỗi
Nhưng suốt đời đã làm tốt cho con
Muốn cho con được nên người xứng đáng
Thì giờ đây con cũng chẳng nên buồn.

Con tức giận có khi còn xấu hổ
Vì mẹ cha giờ ăn đậu ở nhờ.
Xin hãy hiểu và mong con nhớ lại
Những ngày xưa khi con tuổi ấu thơ.

Hãy giúp mẹ những bước dài mệt mỏi
Để người vui đi hết chặng đường đời.
Với tình yêu, và cuộc đời phẩm giá
Vẫn yêu con như biển rộng sông dài.

Luôn có con, trong cuộc đời
Yêu con cha có mấy lời cho con.

Bố Mẹ của con


http://blog.360.yahoo.com/blog-9V_iof0zcqXnUQQpLRdZS9bH3akU19FiPg--?cq=1
Em đi, bỏ lại con đường vắng. Bỏ lại vạt nắng vàng, bỏ lại hàng cây buồn ngơ ngẩn..........

SEO ngành nghề, cỏ nhân tạo, chuyên sửa máy rửa bát tại hà nội, chuyên sửa chữa tivi tại nhà ở Hà Nội, đặt hàng tượng phật đồ thờ tâm linh làng nghề Sơn Đồng | Điện lạnh Bách Khoa Hà Nội