HOA và ý niệm ...TBVT mới sưu tầm được

Started by tinhbanvatoi, 26/07/09, 14:02

Previous topic - Next topic

tinhbanvatoi


HOA  ANH  THẢO - PRIMEVERE 


Ngọc Trâm-hay còn gọi là Anh Thảo, là loài hoa dại mọc nhiều ở các vùng ôn đới, có một đài hoa hình ống và năm cánh hoa màu vàng nghệ. Hoa Anh Thảo xuân nở, báo hiệu sự trở về của mùa xuân, khi những cơn gió lạnh và sương giá trắng xóa đã qua đi nhưng những ngày ấm áp tươi sáng của mùa hạ lại chưa đến



Tên tiếng Việt : Anh Thảo hay còn gọi là hoa Ngọc Trâm
Tên tiếng Anh : Primrose hay Cowslip
Tên tiếng Pháp : Primevère
Tên Latin : Primula
Message : "I can't live without you"  -  " Je ne peux pas vivre sans Toi ! "
Symbol : Early youth - Tuổi trẻ - Mối tình đầu  - La jeunesse - Premier amour.



Mùa xuân và hoa Anh Thảo
Yêu nhau như cặp tình nhân

Ngọc Trâm-hay còn gọi là Anh Thảo, là loài hoa dại mọc nhiều ở các vùng ôn đới, có một đài hoa hình ống và năm cánh hoa màu vàng nghệ. Hoa Anh Thảo xuân nở, báo hiệu sự trở về của mùa xuân, khi những cơn gió lạnh và sương giá trắng xóa đã qua đi nhưng những ngày ấm áp tươi sáng của mùa hạ lại chưa đến. Do vậy, loài hoa này là biểu tượng ưu thế của sự duyên dáng và sắc đẹp tuổi trẻ, là đại diện cho lứa tuổi giữa trẻ con và thiếu nữ, tuổi dậy thì. Tên của nó bắt nguồn từ chữ Latin Prima Rosa, hoa đầu tiên trong mùa. Tuy vậy, cũng có một số quan niệm khác cho rằng hoa Anh Thảo còn có ý nghĩa là sự không kiên định, thiếu kiên nhẫn, thiếu tự tin, hay thay đổi. Còn với tâm hồn thi sĩ của Shakespeare, ông nhìn những đóa Ngọc Trâm bằng cái nhìn ảm đạm-khi trong một bài thơ-ông so sánh loài hoa này với những nàng thiếu nữ chết ở tuổi thanh xuân.

Yêu em bạn ngọc bên đời
Hồng xuân xin tặng tim bồi hồi đau
Hoa trinh một nụ tươi cười
Tuổi thơ xanh ngát một đời nhớ thương

("The Winter's Tale"-William Shakespeare,1564-1616)



Hoa Anh Thảo muộn - Evening Primrose thì lại chỉ nở khi đêm xuống, nó không bao giờ hé mở các búp hoa của mình cho đến khi trăng lên. Hoa hướng về phía trăng bạc. Khi đêm xuống và không gian hoàn toàn yên tĩnh, các cánh hoa phát ra một thứ ánh sáng lân tinh dìu dịu. Anh Thảo muộn tượng trưng cho một tình yêu thầm lặng.


Hoàng hôn từ tốn buông màn
Sương long lanh gọi ngày tàn trăng lên
Giữa ngàn sao mọc êm đềm
Hoa Anh Thảo muộn theo đêm trở về
Như ẩn sĩ ngậm lời thề
Trăng lên hoa nở chẳng hề đơn sai Hoa ơi hoa nở vì ai
Lặng thầm nhan sắc đêm dài lẻ loi
Để khi nắng sớm mai soi
Lại từ tạ nhận thiệt thòi ra đi...

(John Clare)

Người La Mã gọi hoa Anh Thảo là "tuber terrae" bởi vì rễ của nó trông giống như những củ cải trắng. Từ thế kỉ 17, người ta đã biết bào chế những "củ tươi" của cây Anh Thảo để làm thành một loại thuốc mỡ, dùng bôi vào da để tránh bị thẹop rỗ sau khi bị bệnh đậu mùa. Củ Anh Thảo còn được xay thành bột để làm bánh, bồi bổ sức khỏe, tăng khả năng sinh hoạt tình dục hay làm thực phẩm cho gia súc.Hoa Anh Thảo còn có thể dùng ngâm rượu (Cowslip wine). Cháo hoa Anh Thảo được nấu từ bột hoa, mật ong, sữa hạnh đào, nghệ tây, gạo và bột gừng, ăn bổ dưỡng. Lá cây Anh Thảo có thể ăn sống hay nấu trà uống.


Dưới triều đại nữ hoàng Victoria, hoa Ngọc Trâm trở thành một loài hoa thời thượng và được thủ tướng Disreali yêu thích nhất. Nữ hoàng Anh thường gửi cho ông những bó Ngọc Trâm hái từ khu vườn hoàng gia. Và khi ông mất, nữ hoàng đã gửi đến một vòng hoa lớn kết bằng những đóa Ngọc Trâm để bày tỏ mối thiện cảm và sự kính trọng của mình.
Cho đến giữa thế kỉ 17, Anh Thảo xuân vẫn chỉ có màu vàng, sau đó, những nhà làm vườn ở Anh mới lai tạo thành nhiều màu như đỏ sậm, đỏ nhạt, đỏ chói, vàng nhạt như bây giờ.





Hoa của mùa cưới



Theo như truyền thống của người vùng Normandie ( Pháp quốc ) thì những đám cưới vào mùa xuân, ngày hôn lễ, cô dâu phải nhảy qua một con suối nhỏ! Tại nơi đó người ta đã rắc đầy hoa Anh Thảo...! Nếu như hoa vẫn tiếp tục nổi trên mặt nước thì đây là một đám cưới hạnh phúc! Hoa Anh thảo đã gắn liền với tình yêu đến độ các bà mẹ ở những vùng thôn quê xa xôi... đã dùng chất bột nghiền từ rể của Anh thảo để nhét vào gối nằm của các cậu con trai mình, hòng mong các chàng tránh được sự quyến rủ của các cô gái !





Loại Anh thảo được quý chuộng bởi hàng bán hoa là l' Auricula ( Tai gấu ! ), thế kỷ thứ 18 người ta thường tổ chức hội chợ hoa vào mùa Xuân và các nhà khảo học chuyên môn về thực vật rất yêu thích loại hoa này!

Giữa thế kỷ 19, tại Bristol, hàng năm người ta tổ chức hội chợ hoa chỉ để dành riêng cho Anh Thảo!





Chuyện còn kể rằng một ngày nọ, Thánh Pierre đã tức mình vì những linh hồn muốn vượt qua cửa Thiên Đàng, Ngài đã đánh rơi chìa khoá xuống trần gian, tại nơi đó mọc lên những chùm hoa Anh Thảo, cho nên hoa còn được gọi dưới tên " Những chìa khoá nhỏ của Thiên đàng "!



Sưu tầm và bổ túc

tinhbanvatoi

Anh thảo của Nhựt bổn



và đây là Anh thảo giống "tai gấu" - l' Auricula 


tinhbanvatoi


Hoa Ngọc Trâm  _  Xuân Diệu                
               *-* 

Anh tặng cho em hoa ngọc trâm
Hoa như ánh sáng, ngọc như mầm
Như cài trên tóc hoa trâm ngọc,
Anh tặng cho em hoa ngọc trâm.
Lá biếc đơn sơ, cánh nuột nà,
Rung rinh trên nước một cành hoa
Một cành chụm nở hoa hai đóa,
Ôi cái đêm đầu hợp giữa ta.

Hoa giúp cho anh tỏ mối tình,
Vì ta hoa đã nở năm canh...
Dịu dàng canh một trăng soi bóng,
Tha thiết canh năm nguyệt trở mình.
Từ ấy anh yêu hoa ngọc trâm.
Những khi vắng vẫn mong thầm.
Mỗi mùa hoa nở trong như tuyết,
Anh lại tìm thăm hoa ngọc trâm

tinhbanvatoi


HOA  TRẠNG  NGUYÊN - Poinsettia 


Truyền thuyết kể lại rằng...

Một ngày, trước lễ Giáng Sinh, trong một góc giáo đường có một cô gái người Mễ Tây Cơ, tên gọi là Lola, ràn rụa nước mắt trong lời cầu nguyện :

- Lạy Thượng Đế, xin ngài hãy giúp con ! Con phải làm thế nào cho Chúa Hài Đồng biết được là con rất yêu kính Ngài? Con không có đến một cánh hoa thật bé nhỏ để kính đặt dưới chân hang đá của Ngài và chúc mừng ngày Ngài ra đời !

Bỗng nhiên, hiện lên một ánh hào quang sáng lạ diệu kỳ và Lola nhìn thấy một vị Thần bổn mệnh  đứng cạnh mình, Thần cười rất tươi và nói:

- Chúa biết rằng con rất yêu thương Ngài và Ngài đã thấy tường tận những gì con đã làm và đem đến niềm vui cho những người ở quanh con, Ngài đã nhìn thấu tim con! Con hãy đi ra ngoài và hái đem về đây các loài cỏ cây mọc bên vệ đường !

Lola rất đỗi ngạc nhiên và thốt lên :

- Nhưng đó là các loài cỏ dại, thưa Thần !

Vẫn với nụ cười tươi dịu, Thần trả lời :

- Đúng vậy! Loài cỏ cây dại mà mọi người thường gọi ấy là vì họ chưa hiểu được ý thượng Đế muốn họ phải làm gì với nó và họ chưa thấy hết quyền tối cao của Ngài !

Lola chỉ còn biết vâng lời và cô bé đã hái về một bó thật to, kính cẩn với lòng yêu thương, nàng đặt bó hoa dưới chân hang đá , bó hoa lạc loài giữa những các loài hoa đẹp khác mang đến từ dân làng...
 
Và thật lạ kỳ , những chiếc lá bình dị đang từ từ đổi thành một màu đỏ rực, nhìn giống như những chiếc lưỡi lửa ! Cả giáo đường ồn lên vì tiếng trầm trồ của các con chiên...


Từ đó, người Mễ Tây Cơ gọi loài hoa này là " Flores de la Noche Buena " : Hoa của Đêm Thánh !

****
   


Loài hoa này xuất hiện từ thời Aztèques cho đến vị Vua cuối cùng vào năm 1521. Thế kỷ 17, năm 1852, vị Đại sứ đầu tiên của Hoa kỳ , Joel Poinsett sang Mễ Tây Cơ, ông đã gởi về gia đình của mình loài hoa lạ và hiếm có này và đặt tên cho nó từ họ của mình, Poinsettia !

Cho tới 1923 , hoa Poinsettia mới xuất hiện ở Châu Âu và mãi đến thập niên 70, hoa mới được các chuyên gia nghiên cứu và cho ra rất nhiều loại như độ cao, màu sắc và hình dáng... tóm lại có các màu chủ yếu như: đỏ, trắng, hồng và vân màu trộn lẫn!




Sưu tầm và phỏng dịch theo "une Histoire... une Fleur" của Femmes Québec.




tinhbanvatoi

Trạng Nguyên trắng


Trạng Nguyên có vân hồng


hoa Trạng nguyên còn được gọi là hoa Giáng Sinh vì luôn xuất hiện trong các thiệp mùa giáng sinh với những lời ước vui vẻ may mắn Merry Christmas vì theo truyền thuyết phương tây là loài hoa biểu tượng cho sự sự thánh thiện hy vọng trong cuộc sống. Truyền thuyết cho rằng màu đỏ của hoa Trạng nguyên chính là máu của Chúa đã nhỏ xuống  những cụm lá xanh bên dưới chân thập tự giá và vô tình nhuộm đỏ lá như một sự nhắc nhở sự hy sinh quên mình chuộc lỗi của Chúa cho muôn dân.
Ở VN Trạng nguyên được coi là sự may mắn trong thi cử cầu công danh vì có chuyện kể rằng có cậu học trò đi thi trên đường thấy toàn một thứ lá xanh khi vinh quy bái tổ thì lá xanh lại đỏ tươi như đón chào vì vậy mới có tên Trạng nguyên.
:P

tinhbanvatoi


Sự tích của hoa Mẫu Đơn.




Khi Mẫu Đơn chuẩn bị xuất giá thì mẹ nàng đột ngột qua đời, để lại cho nàng sáu đứa em thơ dại. Biết làm gì đây, đời rồi sẽ ra sao? Mặc dù yêu Ximêôn say đắm, nhưng lời hứa với mẹ sẽ nuôi dưỡng đàn em côi cút đã giữ chân nàng ở lại ngôi nhà rách nát của cha. Chẳng lẽ Ximêôn không hiểu điều đó?


- Hãy gắng chờ ít năm nữa con ạ, chẳng bao lâu em gái con lớn lênvà nó sẽ chăm sóc mấy đứa em thay con - Cha nàng Mẫu đơn nói và nàng đã vâng mệnh. Thế nhưng khi em nàng khôn lớn, có người yêu ước hẹn, nó bèn khóc lóc van xin chị đừng nỡ phá vỡ hạnh phúc của nó. Và thế là nàng Mẫu Đơn đành hoãn việc đi ở riêng của mình lại.


- Thời gian tựa chim bay, chàng ôi, mà thời gian nghiệt ngã càng thử thách tình yêu của đôi ta, - Nàng Mẫu Đơn lựa lời an ủi người tình.


- Hết chờ rồi lại chờ, - Ximêôn thốt lên.


Cha mẹ chàng đã bất đồng ý kiến nhau và rốt cuộc họ đã đuổi chàng trai chưa vợ ra khỏi nhà. Sau khi hứa với nàng Mẫu Đơn là sau hai năm nữa sẽ nhờ chim bồ câu đưa thư trả lời, Ximêôn và một bông hoa trắng cắp ở mỏ bay về tìm nàng Mẫu Đơn.


- Cảm ơn chàng, chàng yêu quý của em - Nàng Mẫu Đơn viết cho Ximêôn - Em hiểu là chàng vẫn chưa quên em. Và những tháng năm qua em cũng không một phút quên chàng. Nhưng đôi ta còn phải chờ đợi thêm hai năm nữa, khi ấy em trai của em mới kịp lớn khôn.


Song khi đứa em trai phương trưởng nó hình dung ra những chuyến du ngoạn đầy thú vị, và nó không muốn cho chị gái ra khỏi nhà. Nàng Mẫu Đơn lại báo tin cho Ximêôn biết và xin chàng cố chờ thêm hai năm nữa. Rồi hai năm ấy lại trôi qua, nàng Mẫu Đơn vẫn không nỡ bỏ nhà mà đi, vì cô em thứ ba của nàng cũng đã đến tuổi thành hôn.


- Anh sẽ sang bên kia đại dương tìm kiếm hạnh phúc - Ximêôn viết - Hãy cho anh biết nàng muốn quà gì để anh gửi tặng.


- Xin chàng hãy gửi cho em một bông hoa để em trồng ở vườn nhà, - nàng Mẫu Đơn đáp lại người tình như vậy, vì nàng không tin rằng chàng sẽ thành đạt và trở nên giàu có ở một xứ xa lạ, để rồi có thể gửi vàng, bạc, châu báu về cho mình.


Năm tháng cứ trôi qua vùn vụt... Sau hai năm, Ximêôn lại đánh tiếng hỏi nàng Mẫu Đơn chừng nào thì hai người có thể làm lễ thành hôn được. Và nàng lại bắt chàng phải kiên trì chờ hai năm nữa, vì giờ đây đứa em trai đã lớn của nàng đang muốn chu du thiên hạ. Hiện giờ nàng chỉ còn phải chăm một đứa em nữa thôi.


Nàng Mẫu Đơn nào ngờ được căn bệnh quái ác đã cướp đi đứa em gái của nàng sớm có gia thất và bỏ lại ba đứa trẻ côi cút. Ai sẽ chăm sóc, nuôi dậy chúng một khi cha của chúng suốt ngày bận bịu với công việc cấy cày? Nàng không che chở chúng sao được khi cha của chúng đã đe rằng sẽ đem chúng vào rừng và bỏ cho sói ăn thịt?


Nàng Mẫu Đơn lại báo cho người bạn đời tương lai của mình các tin trên để chàng đừng vội về khi người em rể của nàng chưa tìm được người vợ mới. Tang lễ xong xuôi, người em rể đi bước nữa. Nhưng mụ dì ghẻ này rất ghét những đứa con riêng của chồng, vì vậy nàng Mẫu Đơn lại phải gánh trách nhiệm nuôi dạy chúng.


Chẳng ai biết được nàng Mẫu Đơn và Ximêôn có còn tiếp tục tính toán chuỗi ngày còn lại trước lễ cưới không, chỉ biết rằng khi những đứa trẻ mồ côi kia phương trưởng, nàng Mẫu đơn lại tiếp tục nuôi dạy thêm những đứa cháu con của cô em út nữa. Năm tháng tựa bóng câu qua cửa sổ, gánh nặng gia đình đã làm tấm lưng mẫu đơn còng xuống, nỗi buồn và sự sầu muộn khiến tóc nàng bạc trắng và khi nàng trở nên thừa đối với mọi người, thì tất cả những đứa trẻ mà nàng từng chăm nom xưa kia cũng quên luôn cả con đường dẫn đến túp lều tồi tàn của bà già đơn độc. Sáng sáng, nàng chống gậy đi ra cổng, và dừng lại đó rất lâu có ý trông chờ chim bồ câu bay tới để nhờ chim nhắn với người phương xa mấy lời:


- Em vẫn đang chờ chàng, chàng yêu quý của em!


Khi chim bồ câu mang tin trở lại, nàng Mẫu Đơn mới bắt đầu chuẩn bị cho ngày cưới. Nàng mặc chiếc áo khoác ngoài may từ hồi còn trẻ, đội vành hoa cưới lên đầu, và cứ như thế nàng đứng suốt ngày trước cổng ra vào, khiến khách qua đường phải ngạc nhiên, mỉm cười. Nhưng cái con người mà nàng chờ đợi kia vẫn không trở về. Ngay cả những đứa trẻ mà nàng từng nâng niu, cho bú mớm cũng không quay trở lại. Song le, lưỡi hái của tử thần, điều mà Mẫu Đơn không cầu xin, không ước muốn đã vẫy gọi nàng. Mẫu Đơn được đưa ra nghĩa địa. Trên nấm mộ của nàng, người ta đắp lên một đụn cát vàng. Khi đám người làm phúc đi khỏi thì có một người lạ mặt tìm đến nghĩa địa và đứng lặng trước nấm mộ đất còn mới nguyên


- Vậy là đôi ta đã gặp nhau ở đây, Mẫu Đơn của ta, - Người lạ mặt nói làm như người đang nằm dưới đất sâu kia có thể nghe thấy được. - Ta đã hối hả đáp tầu vượt đại dương, đã cưỡi lạc đà băng qua sa mạc, đã vượt bao đầm lầy với hy vọng được thấy mặt nàng. Ta mang về cho nàng một bông hoa. Để tỏ lòng thương nhớ nàng, ta đặt tên cho hoa là Mẫu Đơn và hương của nó toả ra sẽ thật là ngọt ngào.


Trích nguồn từ Yến Anh

***


Sử lược của hoa Mẫu Đơn!


Một ngàn năm trước, người ta đã tìm thấy khoảng 90 loại hoa thuộc giống Mẫu Đơn! Trong vườn Thượng uyễn của Hoàng đế Trung quốc đã có khoàng 10000 gốc hoa này!
Mẫu đơn được nhập vào Anh quốc năm 1794, và nước Pháp vào năm 1803...

Hiện nay hoa Mẫu Đơn được phát triển mạnh mẽ để chế tạo các vị thuốc.
Truyền thuyết cho rằng trong một khu vườn có trồng hoa Mẫu Đơn thì sẽ tránh được thảm hoạ của giông bão và mưa đá !

tinhbanvatoi

Sự tích hoa Quỳnh và hoa Mẫu đơn .

Theo truyền thuyết, ngày xưa vào thời nhà Tùy (Dương Quảng 605 - 617) ở Dương Châu, Trung Quốc, có Tùy Dạng Đế là ông vua hôn quân vô đạo, chơi bời trác táng, xa hoa, phung phí, một đêm nằm mơ thấy một cây trổ hoa đẹp... Cùng thời điểm ấy, tại Lạc Dương thành có ngôi chùa cổ kính là Dương Ly, vào giữa canh ba, ngoài cửa chùa thình lình ánh sáng rực lên như lửa cháy, hương thơm sực nức lạ lùng, như sao trên trời sa xuống, làm dân chúng bàng hoàng đổ xô đến xem đông như kiến cỏ. Gần giếng nước trong sân chùa mọc lên cây bông lạ, trên ngọn trổ một đóa ngũ sắc với 18 cánh lớn ở phía trên, 24 cánh nhỏ ở phía dưới, mùi thơm ngào ngạt bay tỏa khắp nơi nơi, lan xa ngàn dặm. Dân chúng đặt tên là hoa Quỳnh.

Điềm báo mộng của vua Tùy Dạng Đế được ứng với tin đồn đãi, nên Vua yết bảng bố cáo: "Ai vẽ được loại hoa Quỳnh đem dâng lên, Vua trọng thưởng". Không đầy tháng saụ.. có một họa sĩ dâng lên Vua bức họa như ý. Nhìn đóa hoa trong tranh cực kỳ xinh đẹp, tất nhiên hoa thật còn đẹp đến dường nào! Nghĩ vậy, Vua liền quyết định tuần du Dương Châu để thưởng ngoạn hoa Quỳnh.

Trong chuyến tuần du cần có đủ mặt bá quan văn võ triều thần hộ giá, nên để tiện việc di chuyển, Tùy Dạng Đế ban lệnh khai kênh Vạn Hà từ Trường An đến Dương Châụ Hàng chục triệu ngày công lao động phải bỏ ra, hàng vạn con người phải vất vả bỏ mình. Kênh rộng cả chục trượng, sâu đủ cho thuyền rồng di chuyển. Hai bên bờ kênh được trồng toàn lệ liễu đều đặn cách nhau 10 mét một cây (cụm từ "dặm liễu" xuất phát từ đó, điển hình câu thơ: Dặm liễu sương sa khách bước dồn của Bà Huyện Thanh Quan). Kênh đào xong, một buổi lễ khánh thành được cử hành trọng thể, đoàn thuyền giương buồm gấm khởi hành... cả nghìn cung nữ xiêm y rực rỡ, mặt hoa da phấn... thuyền rồng được buộc bằng các dải lụa dùng để kéo đị Vua Tùy Dạng Đế ngồi trên mui rồng uống rượu nghe đàn hát ca sang ngắm cảnh Giang Nam và đàn cung nữ tuyệt thế giai nhân. Vua thấy nàng nào thích ý cho vời vào hầu ngaỵ Chuyến tuần du của bạo chúa Tùy Dạng Đế vô cùng xa xỉ, hao tốn công quỹ triều đình. Đây là một trong những nguyên nhân đẩy đất nước đến đói nghèo, loạn lạc khắp nơi, đưa nhà Tùy đến sụp đổ, dựng nên cơ nghiệp nhà Đường. Trong những quan quân hộ giá, có cha con Lý Uyên. Qua thời gian hơn 90 ngày, đoàn du hành đến đất Dương Châụ Thuyền vừa cặp bến, con của Lý Uyên phương danh là Lý Thế Dân cùng bằng hữu rủ nhau lén lút đi xem hoa ngay trong đêm, sợ sáng hôm sau triều thần cùng đi đông vầy lớp trẻ khó chen chân lọt vào vườn hoạ Lý Thế Dân là người có chân mạng đế vương (về sau là Vua Đường Thái Tông 627 - 649) nên giống hoa nhún mình lên xuống 3 lần để nghinh đón. Cánh hoa cong trắng nõn, nhụy hoa điểm xuyết màu vàng, hương hoa ngọt ngàọ Dưới ánh trăng vằng vặc hoa đẹp tuyệt vời! Xem xong, một cơn mưa to rụng hết.

Sáng hôm sau, Tùy Dạng Đế xa giá đến xem hoa, chỉ còn thấy trơ vơ cánh hoa úa rũ, tan tác!... Vua tức giận, tiếc công nghìn dặm không được xem hoa, ra lệnh nhổ bỏ, vứt đi! Từ đó hoa Quỳnh chỉ nở về đêm cho những ai có lòng ân ái: "Khi xem hoa nở, khi chờ trăng lên".

Qua cuộc tuần du, nhiều cuộc bạo loạn nổi lên khắp nơị Tùy Dạng Đế bị cận thần sát hại dẫn đến nhà Tùy mất ngôi, Lý Thế Dân đứng lên lập nên nhà Đường.

... Đến đời Đường Cao Tông, say đắm Võ Hậu, lúc Vua băng hà con còn nhỏ, Võ Hậu chuyên quyền nhiếp chánh hãm hại công thần, tự xưng vương, đổi nhà Đường thành nhà Đại Châu, xưng hiệu Võ Tắc Thiên hoàng đế. Một hôm, Võ Tắc Thiên ngự du vườn thượng uyển nhìn cỏ cây xác xơ trơ trọi liễu đào ủ rũ điêu tàn, liền truyền lệnh bằng bài tứ tuyệt khắc ngay cửa vườn:

Lai triều du thượng uyển - Hỏa tốc báo xuân trị
Bách hoa liên dạ phát - Mạc đãi hiểu phong xuỵ

Dịch: (Bãi triều du thượng uyển - Gấp gấp báo xuân haỵ
Hoa nở hết đêm nay - Đừng chờ môn gió sớm).

Linh ứng thay! Trăm hoa phụng mệnh, chỉ trong một đêm bừng nở khắp vườn, mùi thơm sực nức nhân gian! Rạng sáng hôm sau, Võ Tắc Thiên dạo vườn trông muôn hồng ngàn tía ngoan ngoãn đua chen nở rộ, lấy làm tự mãn cho rằng quyền uy tột đỉnh. Bất giác, bà Chúa bạo dâm Võ Tắc Thiên nhìn đóa Mẫu Đơn bất tuân thượng mệnh, thân cây khẳng khiu cứng cỏi, không hoa lá. Giận thay cho loài hoa ngoan cố, Võ Tắc Thiên ra lệnh đày Mẫu Đơn xuống tận Giang Nam.

Do đó, vùng Giang Bắc thiếu vắng loài hoa vương giả, biểu trưng cho quốc sắc thiên hương nhằm ám chỉ tuyệt sắc giai nhân. Người đương thời thấy vậy dệt bài Phú Ngọc Lâu Xuân Tứ nhằm thương hại và tán thán vẻ đẹp, sự khẳng khái của hoa Mẫu Đơn, thà chịu cảnh phong trần lưu lạc tự giải phóng cuộc đời chớ không làm vương giả chốn kinh đô, chịu giam mình trong vườn hoa tù hãm của bạo chúa, đem sắc đẹp hương thơm ban rải cho mọi người để được dự phần thanh cao.

Đó là truyền thuyết hoa Quỳnh và hoa Mẫu Đơn được đời sau dệt thành giai thoại đầy hấp dẫn qua thuyết Đường của Trung Quốc biểu thị cho người đời suy gẫm Hoa và Người: Ai là người xứng đáng thưởng hoa và hoa phải thế nào cho con người thưởng ngoạn.

Sưu Tầm .





tinhbanvatoi

Tản Mạn Về Hoa Quỳnh
Hải Đà - Vương Ngọc Long
 
Hoa là món quà thanh tao của tạo hóa ban cho con người, đem lại cho con người những giây phút dịu dàng êm ái thoải mái khi thưởng ngoạn , hoa tô điểm cho cuộc sống tất bật vốn dĩ vô thường nầy... Mỗi loài hoa mang một tên riêng, một tiếng nói riêng, một biểu lộ tình cảm khác nhau : âu yếm, trìu mến, ngọt ngào, hờn dỗi, hững hờ, thầm lặng, tế nhị, sâu sắc, chung thủy, tin yêu và hy vọng .... Ai mà chẳng thích ngắm những bông hoa mơn mởn phô trương vẻ đẹp muôn sắc muôn màu, như muốn lả lơi đùa cợt , hoa tỏa ra những hương thơm ngào ngạt, ngây ngất đê mê , như muốn quyến rũ, say đắm người xem ...Lặng lẽ bốn mùa với nắng mưa, hoa có thể nở bất cứ giờ phút nào trên trái đất này, từ lúc tinh mơ khi những hạt sương óng ánh còn vắt vẻo trên cành cây, hoặc lúc ban trưa với những vạt nắng xiên khoai gay gắt, hay những buổi chiều chạng vạng ... Nhưng có lẽ không nhiều người được tường tận một thế giới huyền bí kỳ ảo của những loài hoa chỉ khoe sắc tỏa hương lúc hoàng hôn phủ kín dương gian, khi mặt trời lặn nhường chỗ cho những vì sao lấp lánh trên bầu trời đen . Đó là thế giới của loài hoa diễm lệ chỉ nở về đêm, theo ánh trăng rờ rỡ trên cao ...Những loài hoa nầy nhờ những côn trùng sống đêm (con nhậy –moth-, bướm đêm, dơi ) mà thụ phấn, kết bông và nở hoa .... Thế giới ban đêm của loài hoa kỳ diệu là thế đó, thi nhau đua nở, tỏa hương thơm ngát, trong lúc phần đông chúng ta đang chìm đắm trong giấc ngủ chập chờn mộng ảo... Và có thể nói hoa Quỳnh là nữ hoàng kiều diễm lộng lẫy của thế giới về đêm nầy ...

Người tây phương đã nói Hoa quỳnh tượng trưng cho "sắc đẹp phù du" (transient beauty) , nở đó để rồi tàn đó :

Hoa nở để mà tàn
Trăng tròn để mà khuyết
Bèo hợp để mà tan
Người gần để ly biệt
(Xuân Diệu) 

và thật là luyến tiếc cho thoáng hương quỳnh trong đêm, một thoáng phù du đã vội cùng cánh gió bay xa ..

Nửa đêm hoa quỳnh nở
Gửi chút hương cho đời
Nửa đêm em làm vợ
Sưởi chút ấm cho tôi
Sáng ra hương tan mất
Sáng ra tình pha phôi
Đời người hư hay thực
Thoáng hương em đâu rồi
(Hương Quỳnh -Nguyễn Đăng Trình)

Nhưng cũng có thể nói rằng hoa quỳnh tượng trưng cho cái " vẻ đẹp chung thủy" (loyal beauty), vì hoa chỉ nở một lần rồi tàn tạ, cũng như một tình yêu đầu tiên nguyên thủy và duy nhất dâng hiến cho người tình trăm năm:

"Tóc em ngọn gió trăm nguồn
Chở đầy thương nhớ vây buồng phổi ta
Từ em hơi thở quỳnh hoa
Nụ thơ hàm tiếu ru ta tình đầu " (VNL)

"Yêu nhau như cánh hoa quỳnh
Cánh hoa chỉ nở một mình trong đêm " (VNL)

Thưởng thức hoa quỳnh là một thú vui tao nhã ... Các cụ ngày xưa mỗi lần biết hoa sắp nở , mời thêm vài người bạn thân đến chơi, trong khi chờ ngắm thưởng ngọan hoa nở, cụ thường hay trịnh trọng pha một ấm trà thật ngon, khói bốc thơm nghi ngút, vừa nhấm nháp trong khi chờ dợi khai hoa nở nhụy ... Hãy chiêm ngưỡng nhan sắc của một loài hoa :

Ôm ấp dáng tinh hoa của trời đất
Cánh ngọc ngà, hương khép nép lời dâng
Một phút giây tô điểm nét giang san
Một phút giây mà nghìn thu dậy sắc
(Hoàng Ngọc Quỳnh)

Khi hoa nở những cánh trắng tươi nõn nà mềm mại xòe ra, tỏa hương thơm dìu dịu như quyến rũ người xem vào cõi bát ngát tận cùng của hư không ... rồi từ từ khép lại giữa những đài hoa phong kín như ban đầu ....

" Hoa trăng với lại hồn tôi
Phút giây hư thựïc đất trời trôi qua.
Đến khi thức dậy nhìn ra
Ánh trăng vừa tắc, sắc hoa vừa tàn"
(Tế Hanh)

Vì kiếp hoa sớm nở chóng tàn, Quỳnh Hoa đã được ví như một cuộc tình mong manh lơ lửng trên cánh gió, nhưng đó là cuộc tình đẹp nhẹ nhàng và thanh tao :

Em Quỳnh Hoa e ấp
Anh lửa ấm đêm đông
Tình lên cao chất ngất
Nghĩa sâu nặng nghìn trùng
Hai tim rung một nhịp
Có nói cũng không cùng ...
(Lạc Thủy Đỗ Quý Bái – Tình Trên Cánh Gió)

Và có khi Hoa Quỳnh là biểu tượng của kiếp hồng nhan bạc mệnh :

Xót hoa thầm nở đêm sầu
Mới khoe trinh bạch đã đau héo tàn
Đem theo cả cái hồng nhan
Không nghe ai chạnh thở than nỗi mình
(Kiếp Hoa – Nguyễn Đỗ Lưu)

Hoa tàn... làm thổn thức xao xuyến người xem ... thấm thía bùi ngùi như lời Mẹ ru :
"Bông quỳnh rụng xuống cội quỳnh ...
Dù ai ngậm ngọc dỗ mình đừng xiêu ..."

Không có gì tuyệt vời cho bằng khi xem hoa quỳnh nở, nhâm nhi một tách trà khói thơm nghi ngút và nghe ca khúc DẠ QUỲNH HƯƠNG của Nhạc Sĩ Phạm-Anh Dũng phổ nhạc từ thơ của Thi-Sĩ Tiểu Quỳnh , với những âm điệu trữ tình, trầm bổng, chất ngất hồn người ...

Em ơi, đêm thơm một đóa quỳnh
Cùng em hương vương không gian
Cho ta mơ say mộng ngát tình
Quyện màu sắc thắm môi em

Rồi tình ta như trăng sáng ngát trên cao
Bầy chim uyên lao xao theo gió đêm về
Ngàn vì sao đua nhau thắp nến lung linh
Dòng sông đêm dâng lên tiếng hát long lanh

Đêm khuya trăng sao vàng dáng quỳnh
Hồn ta ngây say tơ duyên
Môi em dâng thơm một chút tình
Ngạt ngào sắc đóa trinh nguyên

Nồng nàn quỳnh hương thơm giữa cánh môi xinh
Lòng ta nghe xôn xao cây lá xanh tình
Màu thời gian như ngưng khép thoáng mong manh
Trần gian đêm hân hoan tiếng hát reo vang

Da. Quỳnh Hương, hoa ơi! Da. Quỳnh Hương, em ơi!
( thơ Hoàng Ngọc Quỳnh Giao, nhạc Phạm Anh Dũng)

Vương Ngọc Long

tinhbanvatoi

THÔNG ĐIỆP HOA QUỲNH:
Nếu hoa Quỳnh  nở giữa bình minh đua hương khoe sắc với các loài hoa khác thì giá trị sẽ giảm. Nở giữa đêm khuya khi sự chờ đợi mòn mỏi háo hức hồi  hộp đã lên đến đỉnh điểm nên mới được tôn vinh.Không khí trong lành yên tĩnh khiến hoa được kích thích đỉnh biến dưỡng và làm tăng sự khuyếch tán, hương lan nhanh và lan xa,mùi thơm ngào ngạt.
Hoa nở về đêm biểu trưng cho những mối tình thầm kín riêng tư, ( yêu trộm được yêu trộm, kín đáo biết bảo mật trong tình yêu mà cũng có thể là tình yêu trong bóng tối, không được mọi người chấp nhận!) Những tình yêu như vậy ví như hoa nở giữa đêm khuya thanh vắng nhất là khi trăng lên,tuy ít người biết đến nhưng quá hữu tình và không kém phần lộng lẫy dù có ngắn ngủi mong manh:
Ta mang cho em một đoá Quỳnh,
Quỳnh thơm hay môi em thơm,
Em mang cho ta một chút tình,
Miệng cười khúc khích trên lưng,
Đêm này đêm buồn bã với những môi hôn
Trong vườn trăng vừa khép những đoá mong manh
Ta mang cho em một chút buồn
Vì ta như sóng lênh đênh
Môi em cho ta một cánh hồng
Lụa là phút ấy chưa quên.
(Lời  bản nhạc Quỳnh hương của Trịnh Công Sơn)


tinhbanvatoi


Hoa Thủy Tiên



Ngày xưa, có một ông phú hộ sinh được 4 người con traị Khi biết mình sắp chết, ông gọi 4 người con đến, dặn dò các con phải chia gia tài của cha làm 4 phần đều nhaụ Bốn người con hứa tuân lời cha trối lại, tuy nhiên, vừa chôn cất cha xong thì 3 người con đầu dành phần gia tài nhiều hơn người em út. Họ chỉ chia cho đứa em út một mảnh đất khô cằn.

Người em út rất buồn, vừa thương nhớ cha, vừa buồn các anh xử tệ với em. Đang ngồi khóc một mình trước mảnh đất khô cằn, thì người em bỗng thấy một bà Tiên từ mặt ao gần đó hiện lên bảo:

- Này con, thôi đừng khóc nữạ Khoảng đất này của con có chứa một kho tàng, mà các anh của con không biết. Kho tàng này chưá nhiều mầm của một loại hoa quý vô giá. Mỗi năm, cứ đến mùa Xuân, thì hoa đâm chồi nẩy lộc, nở từng hàng chi chít trên đất đai của con. Con sẽ hái hoa, đem bán, rất được giá. Nhờ đó, chẳng bao lâu thì con sẽ giầu có hơn các anh.

Quả thật, đến mùa Xuân ấy, đúng như lời bà Tiên nói, mảnh đất khô cằn của người em bỗng nhiên mọc lên từng hàng hoa trắng, hương thơm ngào ngạt. Để nhớ đến ơn lành của bà Tiên, người em đặt tên cho loại hoa này là Hoa Thuỷ Tiên.

Những người thích hoa, chơi hoa, và những người nhà giầu đã thi nhau đến mua hoa Thuỷ Tiên hiếm quý, với giá rất đắc. Chẳng bao lâu, người em trở nên giầu có, nhiều tiền bạc. Rồi cứ mỗi năm Tết đến, người em út lại giầu thêm, nhờ mảnh đất nở đầy hoa thơm tươi thắm. Người em trở nên giầu hơn 3 người anh tham lam kiạ

Người ta tin rằng Hoa Thuỷ Tiên mang lại tài lộc và thịnh vượng. Do vậy, mỗi dịp Tết đến, chơi hoa thuỷ tiên trở thành một tục lệ đón Xuân. Những ngày cuối năm, Thuỷ Tiên được chăm sóc để hoa nở đúng Giao Thừa, hy vọng mang đến tài lộc sung túc và may mắn trong năm mới.




Huyền Băng


KHÓC HOA THỦY TIÊN


(hay khóc cho những ai bạc mệnh)



Lệ tôi rơi rớt nhìn em
Ra đi vội vã, khi trời còn khuya
Tại sao không đợi nắng lên
Em ơi hãy ở cho thêm một ngày
Đến khi chiều nắng trải dài
Lời kinh buổi tối ai hòai tặng em
Chúng tôi rồi cũng theo em,
Vì đời cũng ngắn như em đó mà
Xuân tôi ngắn ngủi như là
Mầm cây chưa lớn đã tàn lụi đi
Như em, như mọi sự gì
Như giờ lâm tử em đi tàn đời.
Cũng như những giọt mưa rơi
Như ngọc sương sớm tan đời không trông!

SEO ngành nghề, cỏ nhân tạo, chuyên sửa máy rửa bát tại hà nội, chuyên sửa chữa tivi tại nhà ở Hà Nội, đặt hàng tượng phật đồ thờ tâm linh làng nghề Sơn Đồng | Điện lạnh Bách Khoa Hà Nội